• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cơ Phồn Tinh đánh một giấc thoải mái đến sáng, nhưng sau khi tỉnh dậy chẳng lấy làm vui mấy. Nghĩ đến bản thân vẫn còn cái mông chưa chùi sạch thật muốn nổi điên.

Dậy sớm đánh răng, rửa mặt, ăn sáng, đợi thái hậu đi làm rồi mới gọi điện cho người nào đó ở một khách sạn nào đấy tại New York.
Cơ Phồn Tinh gọi ba lần bốn lượt, cuối cùng cũng có người nghe. Cô bực bội lên tiếng: "Cơ Hạo Nguyệt, chị vừa đến Mỹ liền bay đi quyến rũ người khác rồi sao?"
"Tôi làm gì có tâm trạng cho mấy chuyện đó. Mới tắm xong, toàn thân sắp tan biến rồi đây, đang định đi ngủ."
Cơ Phồn Tinh nghe được giọng nói uể oải bên kia đầu dây, thậm chí cả tiếng ngáp dài cũng truyền vào điện thoại. Xem ra chị ấy thật sự buồn ngủ, ngồi máy bay lâu vậy chắc mệt không nhẹ.
Mà khoan đã, ngủ? Đào một cái hố bự chảng ở đây rồi còn đòi ngủ? Đúng là nhân tài mà!
"Chị nói buồn ngủ không thấy ngại miệng hả? Chị bảo tôi phải giải quyết thế nào đây? Tự dưng quăng người phụ nữ kia cho tôi chẳng khác gì đẩy tôi vào hố sâu biển lửa! Ai mà không biết tổng giám đốc của chị nổi tiếng xấu xa khó chìu. Mau nói cho tôi biết biện pháp thoát thân!"
Nhớ đến Cơ Hạo Nguyệt vẫn luôn mồm nhắc đến tình hình thực tế của tổng giám đốc, Cơ Phồn Tinh bèn rút ra một kết luận: người phụ nữ kia không phải là người mà là ma, là ma nữ đội lốt ngự tỷ có lòng dạ hiểm độc.
"Hợp đồng của tôi sắp kết thúc rồi, cô đừng ký tiếp thì sẽ có thể quang minh chính đại rời khỏi công ty. Chắc còn cỡ một tháng đấy, lỡ như cô ta có ép thì tuyệt đối đừng ký tên!"
Cơ Hạo Nguyệt trăm dặn ngàn dặn em gái đừng mắc tâm kế, hoàn toàn bắt bí Thỏ trắng nhỏ. Nếu đã có cơ hội thoát thân, cô tuyệt đối sẽ không bỏ qua. Đặc biệt với tình huống hiện tại càng không thể xuất hiện, không thôi người chết thảm nhất chính là cô chứ không phải đứa thế thân kia.
"Thật sao? Nhưng mấy văn kiện của công ty cần ký tên thì làm thế nào? Tôi đâu có nắm rõ tình hình công việc của mấy người. Chị cũng không phải là nhân viên nhỏ bé gì, ghế nào không ngồi lại ngồi ghế giám đốc tài chính, đúng ngay chức vụ tôi ghét nhất!"
Cơ Phồn Tinh vô cùng tức giận khi đề cập đến chức vụ của Cơ Hạo Nguyệt. Chỉ cần liên quan tới 'tài chính' thì có muốn thoát thân còn khó hơn lên trời, chỉ cần một giao dịch không thành công sẽ rơi thẳng vào hố lửa.
"Này này, cô biết có bao nhiêu người vì chức vụ này mà không tiếc 'mua bán' thân thể không hả?! Tôi cày bừa năm năm mới bò lên được, trả giá gấp mấy chục lần so với người khác đấy nhá."
Cơ Hạo Nguyệt nghe em gái bảo ghét chức vụ của mình liền bất bình tột độ, tựa hồ lại nghĩ tới gì đó rồi hét lớn: "Tiểu Tinh Tinh, cô cũng làm tài chính ở nước ngoài mà! Sao lại quay đầu chửi tôi?!"
"Tại chị giữ vị trí này nên tổng giám đốc nhà chị cắn mãi không tha đấy. Chị nghĩ khi không mà cô ta nâng đỡ chị lên chỗ đó sao? Mất có năm năm lại được an vị làm CFO, có người mười năm bò mãi không lên kia kìa. Ngoại trừ việc có tình ý với chị thì còn nguyên nhân gì vào đây nữa!?"
Tối đến, Cơ Phồn Tinh không ngừng nghĩ trước tưởng sau, cô luôn có cảm giác tổng giám đốc của chị gái giấu diếm gì đấy. Công nhận Cơ Hạo Nguyệt có năng lực rất giỏi, nhưng chị ấy không biết nịnh bợ cấp trên thì làm sao có khả năng từ một nhân viên quèn chỉ trong năm năm biến thành giám đốc tài chính? Chuyện này không có vấn đề mới là lạ.
"Hừ, Cơ Phồn Tinh, miệng thối của cô bao giờ mới mọc được ngà voi. Đấy là do tôi có thực lực xuất chúng, ngồi vị trí đó là đương nhiên. Làm gì có vụ tôi bám váy phụ nữ đi lên như cô nói!"
Cơ Hạo Nguyệt hoàn toàn không ủng hộ quan điểm của Cơ Phồn Tinh. Giữa cô và mụ tổng giám đốc cao ngạo, lạnh lùng, xấu xa kia không có nửa đồng 'Mao' quan hệ.
Mình là người bước ra từ học thức uyên bác, làm gì có khả năng dựa dẫm người khác? Cơ Hạo Nguyệt không tán đồng lời giải thích của em gái. Cái kẻ xấu bụng thích làm khó phụ nữ ấy sẽ chẳng bao giờ chịu đề bạt bất cứ ai chớ nói chi tới yêu thích.
"Nói chuyện với chị chả khác gì đàn gảy tai trâu. Thôi, không bàn mấy chuyện này nữa, chị gợi ý cách giải quyết tình huống trước mắt dùm cái đi?"
Sao Cơ Phồn Tinh lại không hiểu Cơ Hạo Nguyệt được cơ chứ? Chị ấy vừa cố chấp, vừa thích chống chế, đầu óc cũng không được bình thường, miệng mồm lại nhanh lẹ, nhưng khổ nỗi tế bào não của chị ấy chưa kịp nghĩ tới phương diện này nên có hỏi cũng vô ích thôi. Quay về chuyện chính mới là điều quan trọng nhất.
"Có rất nhiều văn kiện cô nhìn sẽ hiểu ngay, dẫu gì cô cũng là du học sinh tài chính. Khi ký tên, cô đừng ký tại chỗ, trốn đâu đó gọi điện hỏi tôi rồi ký sau. Tôi sẽ mở điện thoại 24/7."
"Có vậy thôi hả?"
"Ừa, chứ cô nghĩ còn gì nữa?"
"Cơ Hạo Nguyệt, chị đừng có giỡn mặt với tôi nha. Lúc sáng kêu tôi đừng ký tên, giờ lại bảo gọi điện trao đổi. Tôi cũng đâu thể tuân răm rắp như vậy? Tôi có thể qua mặt người phụ nữ kia sao?"
Cơ Phồn Tinh rống to vào điện thoại. Cô thấp thỏm bất an từ hôm qua đến giờ vì sợ sẽ xảy ra sự cố. Vốn tưởng Cơ Hạo Nguyệt có phương án giải quyết ổn thỏa, cuối cùng thì... biến thành vài chữ đơn giản, hoàn toàn chỉ là cách ứng phó.
Chỉ cần không ký tên liền có thể giải quyết người phụ nữ kia? Nếu vậy thì cô ta sẽ không ngồi trên vị trí tổng giám đốc như bây giờ.
Tuy Cơ Phồn Tinh không quen biết Tổng giám đốc kia, cũng không biết cô ta tên gì, nhưng chỉ cần nổi tiếng là được rồi. Ở nước ngoài cũng có nghe người ta nói qua, cái gì mà năng lực kinh doanh, rồi thì ngựa ô thượng đẳng gì gì đó. À không, phải nói hai chị em nhà này đều là nhân vật hung ác.
Bỏ mặc công ty họ Cơ rồi chạy sang nhậm chức ở công ty khác, ông nội biết được sẽ rất khó chịu, huống chi cô cũng muốn về Cơ gia giúp ông mấy năm mới yên lòng, nếu không thì mỗi lần về nhà cũ nhất định sẽ bị tụng kinh, oán giận, ăn hiếp. Ông nội vốn khó tính lại còn ghim mãi trong lòng chuyện Cơ tiên sinh từ bỏ gia nghiệp không kế thừa rồi ném cho hai ông bác.
"Tôi chỉ có cách này thôi, không làm vậy thì làm gì bây giờ? Tôi không thể xem văn kiện, cũng không thể để cô ký tên ngay được. Chẳng lẽ cô muốn ký? Nếu người phụ nữ kia muốn trừng trị cô thì dù có ký hay không cũng chết thôi."
Cơ Hạo Nguyệt cũng chẳng biết làm sao cho phải, vừa nghĩ đến Tổng giám đại ác nhân, trái tim tức thì co giựt.
"Ý của chị là cứ để chị giải quyết? Ái chà, chị gái của em ơi, chị không nỡ bỏ em gái ở nơi này chịu khổ đúng không? Nếu chị đã quyết định sẽ thân chinh giải quyết, vậy em gái cúp máy đi ngủ trước đây."
Cơ Hạo Nguyệt hầu như chưa từng nghe Cơ Phồn Tinh xưng em gọi chị lần nào, thế mà lần này lại 'tình cảm' quá đỗi, dịu dàng nết na như vậy làm quái gì không biết. Rốt cuộc cô phải tu luyện bao lâu mới có thể thoát khỏi bàn tay của em gái này đây!
"Ngủ cái đầu cô, tôi nói cho cô biết, tôi đi ba tháng không về đâu, cô tự mà lo liệu lấy! Còn vụ hợp đồng, nếu cô ký tên thì tự đi nhặt xác!"
Cơ Hạo Nguyệt nghe giọng nói vui vẻ của đứa kia liền muốn nắm đầu đánh cho một trận. Trở về để tìm chỗ chết à? Còn khuya!
Hà Giai Kỳ là ai? Ả đã bị mình 'ăn thịt' thì sao có thể bình yên vô sự làm việc bên cạnh cô ta nữa, cô thà tình nguyện xuống địa ngục cũng không tin sẽ có chuyện như thế.
Cơ Hạo Nguyệt ra sức uy hiếp Cơ Phồn Tinh, một khi đã ký hợp đồng thì dù không muốn cũng phải chịu trách nhiệm. Chuyện lần này khiến cô đuối lý, bản thân đã bị tóm nhược điểm thì gái dữ có yêu cầu gì cũng phải làm cho bằng được.
"Chị không có phương pháp giải quyết nào tốt hơn sao? Chị đừng bảo tôi lấy thân báo đáp nha! Tôi mới hai mươi chín thôi, là hai mươi chín đó, sao có thể lãng phí thời gian quý báu nằm trong lòng phụ nữ?"
"Hai mươi chín mà tự hào?! Ngay cả đàn ông cô còn chưa được chạm chứ nói chi tới phụ nữ. Cả ngày chỉ biết ăn chơi trác táng, dù có tặng không biếu không cũng chả ai dám lấy. Tôi nói rồi, cứ quyết định vậy đi, không có cách khác đâu!"
Cơ Hạo Nguyệt lộ ra vẻ mặt khinh bỉ. Siêu cấp trinh nữ hai mươi chín tuổi đang tuyên dương bản thân đấy ư? Trông khí thế hào hùng oanh liệt vậy thôi chứ đơn giản chỉ là quái thai!
Nếu nó không phải em gái ruột thì cô đã sớm hoài nghi nó bị bệnh rồi. Cơ Hạo Nguyệt vô tư lên án Cơ Phồn Tinh đến mức quên luôn bản thân cũng hai mươi chín và chưa chạm tay đàn ông lần nào. Không khéo lần này đã được chạm nhưng lại là phụ nữ, một phụ nữ tựa như ác mộng.
"Chị... Cơ Hạo Nguyệt, nếu chị không về thì tôi sẽ lập tức ký tên, để chị cả đời không thể trở về."
Cơ Phồn Tinh gào thét trong điện thoại, cô tuyệt đối sẽ không để bản thân rơi vào cạm bẫy của người phụ nữ độc ác kia.
Dù Cơ Hạo Nguyệt bất chấp, Cơ Phồn Tinh cũng không sợ. Cá chết lưới rách, để xem ai xui xẻo hơn ai.
"Cô ký đi rồi tự đi làm ha! Tự lo liệu lấy thân đi, hết tháng sau rời công ty hay tiếp tục sống dưới trướng ma nữ thì tùy cô chọn."
Cơ Hạo Nguyệt chả hề sợ Cơ Phồn Tinh uy hiếp vì người thỏa hiệp không phải là mình.
"Chị... Xem như chị lợi hại. Nếu còn có lần sau thì tôi sẽ quẳng chị vào hang ổ của ma nữ để cô ta ăn tươi nuốt sống chị không sót một chút cặn."
"Lần sau? Nếu có lần sau thì chị hai của cô đã ngủm củ tỏi mất rồi. Tôi nói xong lời nên nói rồi, mệt chết đi được, buồn ngủ quáaa. Có chuyện gì thì gọi điện thoại, phiền cô chăm sóc Thái hậu dùm."
Cơ Hạo Nguyệt không quên đề cập đến Thái hậu nhà mình. Bà ấy trông bác ái vậy thôi chứ lúc xấu bụng thì không giống mẹ ruột chút nào.
"Biết rồi, ở bên đó tự chăm sóc tốt bản thân. Chị thường bỏ quên não khi ra đường nên cần phải có mắt nhìn. Cúp máy đây."
Cơ Phồn Tinh nói lời sau cuối với ngữ điệu đầy lo lắng. Có thể Cơ Hạo Nguyệt biết em gái quan tâm mình nên sau khi cúp máy liền nở nụ cười.
Cơ Phồn Tinh ảo não ném điện thoại qua một bên, ra chiến trường đấu với nhân vật lợi hại như thế làm cô thật hoang mang.
Cô chỉ biết người phụ nữ kia qua lời kể của chị gái từ năm năm trước. Thời điểm chị ấy bắt đầu vào công ty làm việc cũng là lúc 'tin tức' tràn lan. Tính ra thì bây giờ cũng hay, sẵn dịp thực chiến một chọi một thử xem sao. Tuy hy vọng thắng xa vời nhưng thân phận không bị vạch trần là tốt rồi.
Cơ Phồn Tinh nằm trên giường bắt đầu ngẫm nghĩ, liên kết mọi chuyện liên quan lại với nhau liền sản sinh rất nhiều cảm giác sai sai. Làm sao một đứa uống say mèm lại có khả năng áp chế người khác?
Chị gái khốn kiếp kia sẽ không làm chuyện như vậy, nhìn mặt mũi gian tà vậy thôi chứ trong lòng thật sự rất biết chừng mực.
Còn nữa, tốc độ thăng chức của chị ấy suốt năm năm qua cũng có chút kỳ quái.
Thiên Lệ Thời Thượng là công ty lớn, nội bộ cạnh tranh vô cùng gay gắt. Tuy hiệu suất làm việc của chị ấy rất cao, nhưng nhìn tới ngó lui vẫn không đáng tin mấy, hẳn sẽ không thăng tiến nhanh như thế. Chị ấy cũng chẳng biết lấy lòng lãnh đạo, với cái tính thẳng như ruột ngựa đó thì sao có thể xuôi chèo mát mái ngồi vào ghế giám đốc?
Cơ Phồn Tinh càng nghĩ càng thấy bên trong nhất định có vấn đề? Người uống rượu nhiều đến độ bất tỉnh nhân sự sẽ không thể làm chuyện mất lý trí như vậy, đằng này còn cả gan 'phá thân' tổng giám đốc. Nhưng chẳng lý nào người phụ nữ kia tự đi 'phá thân' của mình? Nhất định phải có chứng cớ gì đó nên chị gái mới khẳng định là do mình làm.
Nếu như có chứng cứ, vậy thì chuyện này cũng có chút huyền diệu. Tửu lượng của chị gái không hề thay đổi, uống say cũng không khóc không nháo, vừa ngã đầu là ngủ say như chết. Chân tướng đúng như lời chị gái nói hay bên trong có ẩn tình khác? Hoặc giả chỉ là mưu kế của người phụ nữ kia? Nếu đó là sự thật thì mục đích là gì?
Cơ Phồn Tinh nằm trên giường lo trái nghĩ phải, cảm thấy chuyện này thật kỳ lạ. Cố nhớ có lần nghe chị gái kể chuyện tổng giám đốc từ thuở xa xưa, cô luôn cảm thấy mối quan hệ này rất lạ kỳ. Nếu tất cả đều là âm mưu thì người phụ nữ kia muốn gì ở chị gái? Còn nếu không phải thì mình sẽ xử lý chuyện này như thế nào?
Sự tình đến quá nhanh khiến Cơ Phồn Tinh mất đi phương hướng. Sau tất cả, cô chỉ rút ra được kết luận, chính là tổng giám đốc kia sẽ không làm thương tổn chị gái. Tuy không để ý rõ tâm tư nhưng Cơ Phồn Tinh quyết định sẽ đến công ty quan sát một phen rồi tính sau. Người lạc vào cảnh giới kỳ lạ phải biết quan sát kẻ địch mới có cơ hội trở tay.
Nghĩ thông suốt tất cả mọi chuyện, tâm tình Cơ Phồn Tinh tốt hơn rất nhiều. Cô tiếp tục nghỉ ngơi một chút mới bắt đầu thu dọn đồ đạc, sau đó chuẩn bị ra ngoài mua thêm đồ dùng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK