• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Phần 2: Cơ Hạo Nguyệt và Hà Giai Kỳ
***
Tòa Empire State là một trong bảy công trình kỳ quan thế giới, tọa lạc ở New York, số 350 Manhattan, nằm giữa con đường phía Tây 33 và 34, và cũng là một trong những kiến trúc tiêu biểu của nước Mỹ.
Đến nước Mỹ mấy lần đều dạo bước trên tòa Empire State, cảm thụ hương vị đến từ nơi đất khách quê người, gặp qua những dân tộc khác biệt màu da, đối với Cơ Hạo Nguyệt là một món quà hiếm có.
Cô ngẩng đầu, muốn cầm máy ảnh chụp lại toàn bộ khung cảnh không phải là một chuyện dễ dàng. Tòa nhà quá cao, ngược lại làm nổi bật vóc người nhỏ bé, tựa như voi và kiến. Nếu khủng long thật sự tồn tại ở đây, bạn mới có thể hình dung được Cao ốc Empire State chênh lệch thế nào với một chú kiến nhỏ nhoi.


Bạn phải hé miệng, ngẩng đầu nhìn mây xanh trên đỉnh tòa Empire State mới kính sợ trước khí thế của nó.
Cơ Hạo Nguyệt đứng lẫn vào đám đông mà vẫn không hề hay biết ở cách đó không xa cũng có một cô gái mặc đồ đen cầm máy chụp ảnh cô. Mặc dù người này đã mang giày thể thao nhưng vẫn không thể che lấp được chiều cao 1m75 của mình.
Khoảng cách giữa hai người cách chừng một trăm mét, không quá xa cũng không quá gần. Chỉ cần nơi nào có Cơ Hạo Nguyệt thì cô gái kia sẽ xuất hiện trong phạm vi một trăm mét.
Tòa Empire State có rất nhiều đài quan sát, nhưng Cơ Hạo Nguyệt chưa từng có dự định lên đó chơi vì xung quanh vẫn còn rất nhiều cảnh đẹp khác.
Đến New York mấy ngày, Cơ Hạo Nguyệt khá yêu thích Manhattan. Nơi này có Tòa Empire State, có trung tâm Rockefeller, còn có cầu lớn Manhattan và nhiều nơi đặc sắc khác. Kiến trúc quật khởi của nước Mỹ khiến người ta không khỏi cảm thán tài năng siêu việt của nhân loại.
Bởi vì trốn tránh người phụ nữ kia nên cô mới chạy đến đây, chuyện trong nhà đã có em gái đỡ dùm rồi. Tuy vậy, Cơ Hạo Nguyệt vẫn có chút bận tâm, người phụ nữ kia không phải người mà đã tu thành đẳng cấp ác ma rồi. Em gái đối phó được mới là kỳ tích.
Gần nhất là chuyện ký tiếp hợp đồng, không chỉ vậy mà cô ta còn chạy đến nhà mình. Cơ Phồn Tinh dẫn sói vào nhà, muốn đuổi người nhưng Thái hậu lại đổ dầu vào lửa khiến sự tình đi siêu xa. Dù cô đã biết kết quả nhưng vẫn muốn theo dõi mọi chuyện.
Sau khi trở về từ Tòa Empire State, cô lập tức nhận được điện thoại đòi mạng của em gái, nói gì mà Thái hậu bắt buộc phải ký hợp đồng, rồi còn bị người phụ nữ kia tỏ tình. Chuyện xảy ra liên tiếp làm Cơ Hạo Nguyệt căng hết cả não, cô cũng không muốn bị người kia trói buộc suốt mười năm đâu, quá kinh khủng.
Cô ở khách sạn đặt vé máy bay về nước, nào ngờ chỉ có thể đặt chuyến sáng sớm mai nên chỉ còn cách chờ đợi.
Hôm sau, rốt cục trời cũng sáng, cô đang chuẩn bị kéo hành lý ra ngoài, đúng lúc trước cổng lại xuất hiện một người phụ nữ không nên xuất hiện.
Cơ Hạo Nguyệt ngẩng đầu nhìn người trước mắt, sau đó dùng sức chớp thêm mấy cái, tại sao cô luôn cảm thấy đây là giấc mơ thế nhỉ. Cô lấy lại tinh thần, giơ tay phải lên rồi đưa ngón trỏ ra chọc vào gương mặt kia mấy lần, có nhiệt độ, có xúc cảm, không giống như mơ. Hôm qua chị ta còn ở thành phố S mà, thế quái nào hôm nay lại xuất hiện ở đây?
Thật không thể tưởng tượng nổi, nếu chị ta xuất ngoại, em gái nhất định sẽ gọi điện thoại thông báo. Dù có thế đi nữa thì máy bay đến New York không thể đến đây trong một ngày một đêm được. Hơn nữa Tiểu Tinh Tinh đã nói hai người đang ở chung mà, sao có thể xuất hiện ở đây?
Dịch chuyển không gian? Du hành vượt thời gian? Cơ Hạo Nguyệt không tin mấy hiện tượng siêu nhiên này đâu. Nghe nói nhà họ Hà không có máy bay tư nhân, sao người phụ nữ này lại xuất hiện ở đây được.
Cơ Hạo Nguyệt cho rằng tất cả mọi thứ ở hiện tại đều phản khoa học, tựa như là máy bay biến mất ở Bermuda vậy, thật sự phản khoa học!
"Chị... chị là người hay quỷ?"
Cơ Hạo Nguyệt rốt cục nhịn không được, mở miệng hỏi, rụt cổ lại, thanh âm rất nhẹ. Cô sợ hãi mọi thứ đều là mơ hoặc người phụ nữ kia thả hồn khỏi xác.
"Em nói xem? Em ăn xong liền chạy, chẳng lẽ không muốn chịu trách nhiệm?"
Hà Giai Kỳ khoanh hai tay trước ngực, ở trên cao nhìn Cơ Hạo Nguyệt.
Cơ Hạo Nguyệt cao tầm 1m65, còn Hà Giai Kỳ cao 1m75. Hai người chênh lệch mười centimet, vả lại người phụ nữ kia còn phát ra khí chất đủ khiến người ta kinh ngạc run sợ.
Nghe khẩu khí cũng biết chắc chắn là chị ta, cuối cùng Cơ Hạo Nguyệt đã tin đây không phải mộng, người thật sự đã đến rồi. Lúc bấy giờ, cô đã không còn hứng thú với chuyện bay hay dịch chuyển không gian nữa mà chỉ muốn nhanh chóng bỏ chạy cứu thân. Đây là lần đầu tiên đại não cô có phản ứng khi nhìn thấy người này, là phản xạ có điều kiện.
"Sao chị lại xuất hiện ở đây?"
"Tìm em đó, đến sau em một ngày, vừa hay em lại ở khách sạn nhà tôi nên tìm càng dễ."
Hà Giai Kỳ kéo hành lý của Hà Như Mộng về lại phòng, đặt cạnh sofa, chờ người còn đang đứng ở cổng tự giác đi tới.
Cơ Hạo Nguyệt thấy hoàn cảnh trước mắt liền biết mình chạy không thoát, Hà Giai Kỳ đã ở đây, vậy người ở thành phố S chính là em gái của chị ta. Nhưng rõ ràng em gái cô đã nói được người kia tỏ tình, mọi chuyện có hơi quái dị, à không hơi mà là có âm mưu lớn.
Người bình thường trông như không có não luôn phát huy siêu năng lực ở thời khắc nhất định. Bây giờ Cơ Hạo Nguyệt chỉ muốn biết người phụ nữ này đến New York khi nào và có liên quan gì đến hai chị em cô. Cái hố này quá lớn, cô không ngờ lại tự dâng hiến em gái của mình như thế.
"Tổng giám đốc, sao lại đến New York?"
Cơ Hạo Nguyệt tỏ ra vui vẻ, cô vẫn đứng ở cạnh cửa, cũng không có ý trở vào phòng, trông rất cẩn trọng, còn mang theo vài phần kính trọng.
Hà Giai Kỳ không cho rằng Cơ Hạo Nguyệt là người có thể dùng cớ 'không hẹn mà gặp' để đuổi cô đi nên vừa vào cửa đã nói ra nguyên nhân, nhưng em ấy lại trốn tránh, chỉ sợ trong này có thâm ý khác.
Hà Giai Kỳ vắt chéo hai chân, lúc này nhân viên phục vụ đã đưa đến một ít thức ăn và đồ uống. Cô duỗi tay cầm ly cà phê lên tinh tế nhấp một miếng trông rất hài lòng.
Cơ Hạo Nguyệt hỏi, cô không trả lời ngay mà chỉ mỉm cười. Nụ cười này khiến mồ hôi lạnh sau lưng Cơ Hạo Nguyệt chảy ròng, nhịp tim cũng bắt đầu trở nên dồn dập.
"Em nói xem?"
Ba chữ hỏi ngược lại. Tiếng nói rất trong, hoàn toàn không nhìn ra người phụ nữ này xấu bụng đến cỡ nào, mật ngọt chết ruồi đấy.
Hà Giai Kỳ cười càng vui vẻ, Cơ Hạo Nguyệt càng cảm giác thế giới này đang nhanh chóng tối dần.
"Ha ha, chắc là Tổng giám đốc đến vì công việc. Bây giờ tôi muốn trở về thành phố S, Tổng giám đốc, chúng ta trở về rồi bàn lại được không?"
Cơ Hạo Nguyệt vì quá khẩn trương nên hoàn toàn quên mất một việc thế thân của mình ở thành phố S đã sớm bại lộ. Nhưng có lẽ chính cô cũng không biết.
"Trở về? Nhưng công ty của chúng ta đã có 'Cơ Hạo Nguyệt' rồi. Em ở đây, vậy chẳng lẽ người bên công ty kia là giả? Em có biết giả mạo nhân viên để làm việc là phạm pháp không. Nếu cô ấy đánh cắp tài liệu cơ mật sẽ là một tội ác, thế thân không hề đơn giản như em nghĩ đâu."
Hà Giai Kỳ không nhìn tới biểu hiện trên mặt Cơ Hạo Nguyệt mà chỉ cúi đầu vuốt ve chiếc nhẫn trên tay.
Cơ Hạo Nguyệt thấy chiếc nhẫn rất quen, lúc đầu mới gặp chị ta đã đeo trên tay rồi. Mang ở ngón áp út khẳng định đã kết hôn. Lúc chưa phát sinh 'quan hệ', cô vốn chẳng thèm quan tâm người kia đã kết hôn hay chưa. Nhưng khi quan hệ đã phát sinh, trong nội tâm ít nhiều vẫn cảm thấy ngại.
Cô từng hiếu kỳ suy đoán chị ta đã kết hôn, nhưng lại có quá nhiều người đưa tin chị ta chưa lập gia đình. Lần này phát sinh quan hệ, cô mới xác định được chị ta chưa lập gia đình, nhưng tại sao không có ai bên cạnh lại mang nhẫn ở ngón áp út như thế.
Theo Cơ Hạo Nguyệt, Tổng giám đốc là một loài sinh vật đã vượt qua nhân loại, không phải người phàm nên cô không thể nào suy đoán được.
Lời nói kia hoàn toàn thức tỉnh Cơ Hạo Nguyệt. Dù gì cô cũng là người hiểu lý lẽ, huống chi mấy năm qua người phụ nữ trước mặt đã luyện thành nàng tấm kia mặt poker. Hay có lẽ là lúc mới bắt đầu sẽ hơi kinh hoảng, nhưng nghĩ lâu sẽ thông suốt nên càng thêm bình tĩnh.
"Ý của Tổng giám đốc là trong công ty cũng một 'Cơ Hạo Nguyệt' ? Chẳng phải Tổng giám đốc lại không biết cô ấy là ai?"
Chuyện đã đến nước này, Cơ Hạo Nguyệt cũng không định bày trò bí hiểm nữa. Người phụ nữ có bộ mặt hồ ly đang ngồi trên sofa biết được bao nhiêu rồi nhỉ?. Chỉ sợ con sói mà Tiểu Tinh Tinh dẫn vào nhà chỉ nhắm vào em ấy. Trong nhà có Thái hậu nữa mà!? Chẳng lẽ bà ấy không xem trọng cục cưng của mình?. Còn người phụ nữ ở đây, cô chỉ sợ không phải dăm ba câu liền có thể đuổi đi.
Cơ Hạo Nguyệt ung dung đi đến trước mắt Hà Giai Kỳ.
"Đúng rồi, cô ấy là ai à? Cô ấy là cái người ăn xong liền bỏ chạy lại lừa em gái vào công ty đi làm thay mình, còn bản thân cô ta thì ung dung tự tại bên ngoài, em nói là ai đây?"
Hà Giai Kỳ hơi cúi đầu, mắt chăm chú nhìn Cơ Hạo Nguyệt đang ngồi đối diện. Trông em ấy có vẻ bình tĩnh thế thôi chứ trong lòng đang sớm hoảng loạn rồi, càng ngụy trang càng đi sai hướng hơn thôi.
Cơ Hạo Nguyệt nghe đến đó, khóe môi khẽ giựt, cô cắn chặt răng tựa hồ có thể phát ra tiếng động.
Cơ Hạo Nguyệt rất muốn tức tốc chạy qua ôm người phụ nữ này nép thẳng xuống tầng hai mươi. Cô thành ra nông nỗi này là tại ai hại? Chuyện đêm hôm đó, cô càng nghĩ càng thấy lạ kỳ, mình cũng đâu có thói quen say rượu đánh mất lý trí. Mặc dù cô cảm giác được một chút hồi ức, nhưng tuyệt đối sẽ không có chuyện chủ động phát sinh quan hệ với chị ta.
Nếu không phải mình chủ động thì sự tình chắc chắn có mục đích? Ngẫm đi ngẫm lại thì người phụ nữ kia sẽ không lấy danh tiết ra đặt cược. Cô ta rất thông minh, dù có ngu đi nữa cũng sẽ không làm chuyện đó, cho nên chuyện đêm ấy là một câu đố khó giải.
"Ý của Tổng giám đốc là sao?"
Cơ Hạo Nguyệt học theo dáng vẻ cười xán lạn như hoa của Hà Giai Kỳ, nhưng hai tay đã nắm thật chặt trên đùi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK