Mục lục
Truyện Ông Xã Tổng Tài Hắc Ám - Lâm Quán Quán
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Em đã cứu Tâm Can.”



Lâm Quán Quán nói lại ý của anh: “Vì vậy, bản hợp đồng này là muốn đền đáp vì tôi đã cứu Tâm Can sao?”



“Cho là vậy đi.”



Lúc này Lâm Quán Quán mới thả lỏng người ra.



E hèm!



Cô còn cho rằng Tiêu Lăng Dạ có ý đồ gì đó với cô.



Không đúng không đúng.



Lâm Quán Quán đột nhiên nhớ về tin tức liên quan đến Tiêu Lăng Dạ.



Nói là chủ tịch Tiêu Lăng Dạ của tập đoàn Tiêu thị thích đàn ông.



Lúc này cô mới hoàn toàn thả lỏng bản thân.



Do cô nghĩ quá nhiều rồi, đúng vậy, Tiêu Lăng Dạ là ai chứ?



Chủ tịch của tập đoàn Tiêu thị, cả Vân Thành có ai sánh được với anh, kiểu phụ nữ nào anh cũng gặp qua rồi, người như vậy làm sao có thể thích cô được.



Cô còn là một người mẹ đơn thân.



Nếu như là vì báo đáp cô, vậy thì cô yên tâm rồi.



Lâm Quán Quán nhập vai rất nhanh, cô lùi về phía sau hai bước, cúi lưng xuống nói với hai người họ: “Hai ông chủ, sau này tôi sẽ làm việc thật tốt.”



Tiêu Lăng Dạ, “…..”



Tiêu Diễn, “…..



“Ông chủ, còn có gì cần dặn dò nữa không?” Lâm Quán Quán mỉm cười nói.



Tiêu Lăng Dạ, “….”



Anh đột nhiên nhớ lại ngày ăn cơm ở nhà Lâm Quán Quán, lúc đó, anh hỏi có phải cô sợ anh hay không, cô trả lời, “Anh không phải là ông chủ của tôi, không phải là người trả lương cho tôi, sao tôi lại phải sợ anh.”



Vì vậy, bây giờ anh trở thành ông chủ của cô, trở thành người trả lương cho cô nên cô bắt đầu sợ anh?



Đột nhiên Tiêu Lăng Dạ có cảm giác có một hòn đá to nặng đập vào chân mình.



“Ông chủ?”



“Chuyện hợp đồng…”



Lâm Quán Quán nghĩ anh nhất định lo sợ hợp đồng sẽ bị những nghệ sĩ khác biết được và họ sẽ ganh tị.



“Anh yên tâm!” Chưa đợi anh nói hết, cô đã đưa tay lên nói, “Nội dung hợp đồng tôi sẽ bảo mật, tôi nhất định sẽ không để những nghệ sĩ khác biết.”



Tiêu Lăng Dạ, “…..”



Anh ngược lại còn hi vọng rằng cô sẽ cho người khác biết.



Một lúc sau, anh giãn lông mày ra nói, “Bản hợp đồng này cũng ký rồi, coi như tôi đã đền đáp cho việc em cứu Tâm Can.



Chuyện bên Hoa Hạ do Lãnh Quân Lâm xử lý, sau này tôi sẽ không nhúng tay vào, vì vậy chuyện công ra chuyện công, nếu như em vi phạm hợp đồng tôi sẽ không giúp được em.”



Tiêu Lăng Dạ nói một tràng dài.



Lâm Quán Quán gật đầu như gà mỗ thóc, “Được thôi, anh yên tâm, tôi tuyệt đối sẽ không yêu đương.”



Gân xanh nỗi lên trán Tiêu Lăng Dạ.



Anh bóp trán một cách nghiêm túc.



“Nếu như đã ký hợp đồng vậy thì từ giờ trở đi em đã là nghệ sĩ của công ty, phải nghe theo sự sắp xếp của công ty, chỗ ở của em và Duệ Duệ bây giờ có độ bảo mật không lớn, công ty đã tìm cho em chỗ ở khác, tôi đã liên lạc với công ty dọn nhà đến giúp em chuyển hành lý.”



Tiêu Lăng Dạ nhìn đồng hồ, “Bây giờ chắc cũng đã đến nơi rồi.”



“Bây giờ dọn luôn?”



Bây giờ đã là tám giờ tối rồi.



Bây giờ trong nhà chỉ có Duệ Duệ, nếu như có nhiều người đến dọn nhà như vậy, Duệ Duệ nhát định sẽ lo lắng.



“Tôi đã bảo Tâm Can đi cùng với công ty dọn nhà, Tâm Can sẽ đánh lạc hướng việc em dọn nhà với Duệ Duệ.”



Lâm Quán Quán, “….”



Anh đã làm chu toàn tất cả mọi việc, cô còn có thể nói gì nữa.



Lâm Quán Quán cúi lưng lần nữa, “Cảm ơn ông chủ.”



“Ừ.” Dáng vẻ cung kính đó của cô làm anh cảm thấy khó chịu, anh cau mày lại, “Được rồi, mau trở về đi.”



“Dạ vâng, chào ông chủ.”



“Haha! Hahaha.”



Sau khi Lâm Quán Quán rời đi, Tiêu Diễn nhìn sắc mặt của anh mình mà vỗ đùi cười lớn, “Haha, anh trai, anh tốn tâm tư như vậy chỉ vì muốn Tiểu Quán Quán không yêu đương, anh đào cho người ta một cái hố lớn như vậy, cuối cùng anh lại bị chui vào cái lỗ đó, hahaha, xem ra con đường theo đuổi bạn gái của anh rất khó khăn.”



Tiêu Lăng Dạ liếc qua bằng ánh mắt lạnh lùng: “Buồn cười lắm Sao?”



Nụ cười tắm lịm, ngưng lại trên mặt Tiêu Diễn: “À à, thực ra…thì cũng không buồn cười lắm.”



“Tiêu Diễn!”



“Aj”



z“Không phải em yêu đương rất nhiều lần sao?”



Tiêu Diễn kinh ngạc đi đến sofa và ngồi xuống bên cạnh Tiêu Lăng Dạ, “Anh, ý của anh là, bảo anh cách theo đuổi Tiểu Quán Quán sao?”



Tiêu Lăng Dạ im lặng, coi như là thừa nhận lời vừa rồi của Tiêu Diễn.



“Em trai anh đúng là yêu đương rất nhiều lần, nhưng mà…”



Tiêu Diễn xoa cằm, khoa trương ngắng đầu lên, tự luyến nói: “Em trai của anh dung mạo anh tuần, ngọc thụ lâm phong, phụ nữ nhìn thấy em khó mà không sinh tình, không cần em theo đuổi mà tự động bám lấy em. Nếu như anh hỏi em cách theo đuổi thì người em trai là em đây cũng không biết, nhưng nếu anh hỏi cảm giác được theo đuổi như thế nào thì em có thể chia sẻ cho anh một chút.”



“Nói lời người nói.”



Tiêu Diễn, “…”



Được thôi!



Tiêu Diễn rung chân phân tích cho Tiêu Lăng Dạ, “Anh, em chưa từng yêu đương với người giống như Tiểu Quán Quán, có điều, em nhất định phải nói cho anh biết, muốn theo đuổi Tiểu Quán Quán là một điều rất khó.”



“Ừm.”



*Em nghe Hứa Dịch nói Tiểu Quán Quán ở nước M đều đóng vai phụ, cô ấy còn nợ Hứa Dịch một khoảng tiền lớn.” Tiêu Diễn ngồi gần Tiêu Lăng Dạ phân tích: “Anh nghĩ xem, Tiểu Quán Quán nhà chúng ta dựa vào thân hình đó, gương mặt đó, diễn xuất đó, nếu như cô ấy muốn nỗi tiếng muốn kiếm tiền thì đây không phải chuyện khó. Cái giới giải trí này lại không phân trong và ngoài nước, trong nước hay ngoài nước thì đều có mặt xấu, đều có những quy tắc ngầm, cô ấy ở nước ngoài lâu như vậy mà vẫn chỉ có thể đóng vai phụ, hơn nữa còn nợ Hứa Dịch số tiền lớn như vậy, điều này cho rằng cô ấy sẽ không vì tiền mà bán rẻ bản thân mình, như vậy anh có nhiều tiền cũng không phải lợi thế.”



Tiêu Lăng Dạ cau mày.



*Thứ hai, Tiểu Quán Quán ở trong giới giải trí, kiểu đàn ông đẹp trai nào mà chưa gặp qua? Nhưng không thấy Tiểu Quán Quán nhà chúng ta yêu đương, vì vậy Tiểu Quán Quán nhà chúng ta không phải là kiểu nhìn mặt. Vì vậy, anh đẹp trai như này cũng không phải là lợi thế.”



Tiêu Lăng Dạ cau mày sâu hơn.



Tiêu Diễn nhìn trộm anh một mắt, nhìn thấy gương mặt lạnh lùng của anh, liền nhắc nhở: “Còn nữa, anh, mặt anh lúc nào cũng lạnh lùng như kia, người con gái nào nhìn thấy mà không sợ hãi, đây lại càng không phải là lợi thế.”



Tiêu Lăng Dạ càng cau mày sâu hơn.



Cuối cùng Tiêu Diễn đưa ra kết luận, “Vì vậy, anh muốn theo đuổi được Tiểu Quán Quán thì khó như lên trời.”



Tiêu Lăng Dạ mạnh mẽ đứng dậy, bước những bước lớn rời đi.



“Aiz, anh, em còn chưa nói xong mà, cũng không phải là không có hi vọng, vẫn còn có cách khác mà.” Tiêu Diễn đuổi theo.



Tiêu Lăng Dạ dừng lại, sắc mặt không kiên nhẫn, “Nói trọng điểm.”



“Được được được, em nói trọng điểm! Bên Tiểu Quán Quán khó khăn thì chúng ta có thể ra tay với người bên cạnh cô ấy!



Em quan sát rồi, Tiểu Quán Quán đối xử với Lâm Duệ rất tốt, chúng ta có thể phá bỏ khó khăn ở chỗ của thằng bé.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK