Mục lục
Truyện Ông Xã Tổng Tài Hắc Ám - Lâm Quán Quán
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 696:





Tiêu Diễn tựa vào ghế sofa trong nhà hàng, thở dài nói: “Anh nói với em điều đó, chỉ là muốn em biết, Song Song, em không cần phải kiềm nén, phải chịu khổ. Em….vẫn có sự lựa chọn khác.”





Sự lựa chọn khác!





Ý của anh ấy muốn nói là …





Nếu như cô ấy và Lãnh Quân Lâm chia tay, anh ấy sẽ ở bên cô?





Lâm Song Song tim đập loạn xạ.





Điều đó ….





Có thể sao.





Tiêu Diễn là ai?





Là con trai thứ của tập đoàn quốc tế Tiêu Thị, mặc dù tập đoàn Tiêu Thị là phát triển rực rỡ dưới tay Tiêu Lăng Dạ, nhưng mà anh ấy là em ruột của Tiêu Lăng Dạ, trong tay nhất định có cổ phần của Tiêu thị.





Cổ phần của tập đoàn Tiêu thị thì trên thị trường muốn cũng không mua được.





Nghe đâu, bắt kỳ cổ phiếu nào giá cũng cao ngắt trời.





Hơn nữa, nghe nói tình cảm anh em hai người họ rất tốt.





Nếu như sau này Tiêu Diễn kết hôn, Tiêu Lăng Dạ với tư cách là anh ruột, ngay cả đưa anh ấy bắt kỳ công ty nào, anh ấy chẳng phải là có vài chục tỷ sao.





Tiêu Diễn như vậy, sẽ sống cùng một người phụ nữ đã từng kết hôn như cô?





Lâm Song Song cảm thấy như là nằm mơ, không phải là hiện thực.





Bình tĩnh mà nói.





Cho dù Tiêu Diễn bằng lòng, gia đình họ Tiêu có thể đồng ý cô ấy bước vào nhà không?





Trong lòng Lâm Song Song không chắc chắn.





So với danh phận bà Lãnh, việc sống cùng Tiêu Diễn, có quá nhiều điều bắt ổn.





Lúc suy xét, trong lòng đã có quyết định.





*A Diễn… xin lỗi anh.”





Ánh sáng trong mắt Tiêu Diễn tối dần đi, Lâm Song Song không khỏi băn khoăn: “A Diễn…”





“Anh không sao.” Tiêu Diễn cười trong đau khổ: “Lãnh Quân Lâm đối với em như vậy, em cũng không bằng lòng rời xa anh ta, em rất yêu anh ta sao, haha…. anh nên sớm nghĩ tới kết quả này.”





“Em.”





“Đừng nói gì nữa, anh hiểu được hết mà, em ăn đi, ăn xong anh đưa em về nhà.”





“Được.”





Bầu không khí trở nên buồn tẻ.





Lâm Song Song vẫn muốn ăn, cúi đầu lấy 1 miếng bít tết về phía mình.





Ở phía đối diện.





Tiêu Diễn tự rót rượu vang uống, rõ ràng là rượu vang nhưng thể anh xem như uống rượu trắng, cạn ly này đến ly khác, Lâm Song Song một phần đau lòng và áy này, một phần âm thầm đắc ý.





Một người đàn ông ưu tú như vậy vì cô mượn rượu giải sâu, cô ta đương nhiên vô cùng đắc ý.





Lâm Song Song không nói thêm lời nào.





Tiêu Diễn cũng lặng im không lời.





Sự từ chối của Lâm Song Song đã nằm trong dự tính của anh ấy.





Một người phụ nữ rất coi trọng lợi ích, mà không thấy được lợi ích rõ ràng tận mắt thì làm sao cô ấy có thể rời khỏi Lãnh Quân Lâm.





Ôi.





Nếu như không phải là vì chiếc xe thể thao của anh trai, anh không đến để lãng phí thời gian chơi với người phụ nữ này.





Nhưng cũng vì lợi ích.





Tốt.





Để được anh trai xem là thành công, anh phải cùng Lâm Song Song hẹn hò, sẽ được cho nghỉ phép. Mà vẫn được.





tính đủ lương và tiền thưởng.





Được trả tiền để tán gái, đơn giản mà tuyệt vời.





Nếu như Lâm Song Song này hợp với khẩu vị của anh ấy, vậy chẳng phải càng tốt rồi.
Chậc chậc.

Thật đáng tiếc.

Cả hai người đã ăn xong giống như với những suy tính trong đầu.

Khi ăn xong, Tiêu Diễn đành “bó tay” và dường như bỏ cuộc, cùng Lâm Song Song người trước người sau rời khỏi nhà hàng, cả hai giữ khoảng cách với nhau.

Lâm Song Song thấy Tiêu Diễn như vậy, trong lòng đột nhiên cảm thấy không thoải mái.

Mặc dù là cô từ chối Tiêu Diễn rồi, nhưng anh ta cố tình phớt lờ cô, trong lòng cô vẫn cảm thấy bối rối.

Bên ngoài nhà hàng.

Lâm Song Song lúng túng ngập ngừng nói: “A Diễn, chúng ta hình như chưa trả tiền.”

“Không sao”. Tiêu Diễn nói: “Nhà hàng này là anh trai của anh mở ra,

anh đến ăn chỉ cần ghi danh anh là được.”

“Vừa nói, anh vừa mê đắm nhìn Lâm Song Song: “Nguyên liệu trong nhà hàng này đều chuyển từ nước ngoài về bằng đường hàng không, cực kỳ tươi ngon, hương vị cũng không tệ. Nếu như bất kỳ lúc nào em muốn đến ăn thì nói với anh một câu, anh sẽ bảo phục vụ tính vào tên anh.”

Đây là một cái cớ để tiếp xúc với cô ấy nhiều hơn.

Ánh mắt Lâm Song Song tràn đầy sự vui mừng, cô gật đầu: “Tốt quá.”

Người Tiêu Diễn nghiêng ngả.

Lâm Song Song liền đỡ anh ấy: “Anh không sao chứ?”

“Anh uống nhiều rồi nhưng không sao.” Tiêu Diễn tránh sự dìu đỡ của cô ấy, thấy mặt cô sượng lại, anh liền giải thích: “Tin tức của em hai ngày khắp nơi đều có, nếu như giới truyền thông nhìn thấy hai chúng ta, nói không chừng sẽ loạn lên nhiều tin đồn. Với anh thì không quan trọng, nhưng sợ là sẽ tổn hại đến danh tiếng của em.”

Đến lúc này anh vẫn nghĩ cho cô ấy.

Lâm Song Song rất cảm động.

Khi còn học đại học cô cũng từng yêu đương vài lần nhưng lúc đó đối phương đều là sinh viên đại học, không có kinh nghiệm xã hội, ngây thơ muốn chết nên cô cơ bản là không thích.

Thời gian sau này, sau khi kết hôn cùng Lãnh Quân Lâm, cô một lòng

một dạ là vợ, để tránh bị nghi ngờ tất nhiên không thể cùng một người khác giới qua lại, cô thậm chí còn xóa tất cả tài khoản của những người khác giới và không quen biết trên Wechat.

Tính cách Lãnh Quân Lâm cũng giống như tên anh ấy.

Ngang ngược.

Lạnh buốt!

Người đàn ông như vậy đơn giản là không có hiền dịu ấm áp.

Lâm Song Song thực sự bị động lòng khi gặp phải một người đàn ông có tình cảm ân cần như Tiêu Diễn.

Nếu như không phải vì hai chữ “bà Lãnh” này nhắc nhở cô ấy, e rằng cô ấy đã sớm gật đầu đồng ý rồi.

“A Diễn....”

“Anh uống rượu rồi, không tự đi xe được. Anh bảo tài xế lái xe đưa em

Lâm Song Song mím môi nhẹ nhàng.

Trong gió lạnh.

Mặt cô đỏ bừng.

Tiêu Diễn mở cửa xe. lấy ra từ bên trong một tủi giấy, bên trong túi có một chiếc khăn quàng cổ sang trọng mới tinh. “Đây là cái gì?”

“Tặng em.”
1631072189470.png

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK