Lâm Quán Quán giận!
Phil Dám nói con trai của cô như vậy!
“Sau đó thì sao?”
Duệ Duệ liếc nhìn cô một cái, nhàn nhạt nói: “Còn nói nếu mẹ bỏ lỡ chú ấy, về sau khẳng định không gặp được người mẹ thích nữa.”
Đây là tự tin quá mức hay là tự luyến?
Lâm Quán Quán nghiền răng: “Còn có gì nữa không?”
Duệ Duệ buông tay: “Không có.”
Phil Tuy rằng anh nói này đó là vì khuyên Duệ Duệ.
Nhưng lời này nghe như thế nào cũng làm người ta khó chịu.
Bên kia.
Biệt thự Lãnh gia.
Lãnh Quân Lâm tan làm sớm, Lâm Song Song cực kỳ vui vẻ, cô còn tưởng rằng Lãnh Quân Lâm nghe xong lời ba mẹ nói, tính toán trở về sinh hoạt thật tốt với cô ta.
Nhưng không nghĩ tới.
Cơm chiều vừa xong, anh trực tiếp vào phòng ngủ, Lâm Song Song cũng đi vào liền nhìn đến Lãnh Quân Lâm đưa qua giấy thỏa thuận ly hôn.
Ly hôn!
Hợp đồng!
Vẻ tươi cười của cô cứng đờ, không dám tin tưởng nhìn Lãnh Quân Lâm.
“Chồng.”
“Không có người khác thì không cần giả vờ.” Lãnh Quân Lâm lấy bút ký tên đã chuẩn bị tốt trực tiếp đưa cho Lâm Song Song: “Ký đi!”
Hóc mắt cô ta hồng hồng, hai mắt đẫm lệ: “Chồng.”
Mặt Lãnh Quân Lâm vô biểu tình, không hề có xúc động: “Ký tên!”
“Không, em không muốn ly hôn, em nhất định không ly hôn!” Lâm Song Song hét lên.
“Nếu cô muốn ÿ lại ba mẹ tôi, lợi dụng ba mẹ kiềm chế tôi thì tự gánh lấy hậu quả!”
thanh âm Lâm Song Song như cổ gà mái bị bóp chặt, đột nhiên dừng lại.
“Vì sao, anh cho ta một cái lý do.”
“Được một tác lại muốn tiền một thước, đây là lý do.”
Lâm Song Song liều mạng lắc đầu.
Lúc này tranh cãi biện hộ đã không có bắt luận cái ý nghĩa gì nữa, cô khóc lóc lắc đầu: “Em sai rồi, chồng à em sai rồi.”
Khuôn mặt Lãnh Quân Lâm càng thêm lạnh lùng.
“Em thật sự biết sai rồi, em không nên chơi tiểu tâm tư với anh, em không nên để ba mẹ vào nhà ở chung, lợi dụng bọn họ kiềm chế anh. Em sai rồi, em thật sự biết sai rồi.
Ngày mai, ngày mai em sẽ khuyên bọn họ trở về được không? Em cũng không cần đứa nhỏ, cái gì cũng từ bỏ, về sau em sẽ ngoan ngoãn, chúng ta ở chung giống trước kia, em cũng không dám có ý niệm nữa khác, cầu xin anh, tha thứ cho em một lần được không?”
Lãnh Quân Lâm không có chút nào động lòng.
Lúc này đây, Lâm Song Song mới thật sự sợ, cô ta biết, lúc này đây cô đã hoàn toàn đắc tội Lãnh Quân Lâm.
Ngày năm tháng giêng đó, cô đi công ty tìm Lãnh Quân Lâm trở về cơm nước nhưng Lãnh Quân Lâm căn bản không đồng ý.
Cô liền lợi dụng ông bà Lãnh trực tiếp gọi điện thoại cho anh, bảo anh phải trở về ăn cơm, nếu không trở lại tự gánh lấy hậu quả.
Sau đó.
Anh đã trở lại.
Ngày đó buổi tối, cô cố ý trang điểm một chút còn bảo người hầu xuống bếp làm một bàn ăn ngon.
Cơm nước xong, dưới sự bức bách của ông bà Lãnh, Lãnh Quân Lâm ở nhà cả đêm.
Buổi tối đó, cô tắm xong cố ý mặc áo ngủ gợi cảm mới mua nhưng chờ cô từ trong phòng tắm đi ra, hiện thực lại dội cho cô ta một chậu nước lạnh.
Lãnh Quân Lâm đã từ trong ngăn tủ lấy ra chăn gối dự phòng, ở trong phòng ngủ trải chăn dưới đất.