Mục lục
Tà Thiếu Dược Vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Không cần thuốc, dùng thuốc không có tác dụng. Đệch!

Thần hồn lực của Nhậm Kiệt liên lạc Lý Thiên Thành, tuy rằng thần hồn lực chỉ cần ý niệm có thể truyền đạt được ý nghĩ, nhưng Nhậm Kiệt vẫn không nhịn được mắng một tiếng, bởi vì trong lúc không có bất kỳ chuẩn bị gì, trực tiếp ngưng kết vòng tròn pháp lực tạo thành phương pháp tu luyện Ngọc Hoàng Quyết Âm Dương Cảnh âm hồn tầng thứ chín, hậu quả thật là nghiêm trọng quá mức. Trước đây, điên cuồng đột phá, có loại ngoại lực như lực lượng thủy tẩm bổ, trợ giúp nên vẫn ổn, hôm nay dùng lực lượng bản thân, không có bất kỳ chuẩn bị liền trực tiếp làm thế, suýt chút nữa đã tan vỡ mà chết.

Cũng may trước kia Nhậm Kiệt cũng đã có kinh nghiệm về loại này, chỉ có điều lần này nghiêm trọng hơn một chút mà thôi. Cũng may bây giờ thân thể, thần hồn lực của Nhậm Kiệt mạnh hơn, sức khống chế cơ thể cũng càng mạnh hơn, tuy rằng rất thảm, nhưng không đến mức chết ngay tức khắc. Dĩ nhiên, nếu như người khác không biết hắn tu luyện chính là Ngọc Hoàng Quyết, không biết việc xảy ra với bản thân là do một loại công pháp, chỉ nhìn tình huống bây giờ của hắn, không mấy người cho rằng hắn có thể sống tiếp.

- Lão đại, ngài đang chơi cái gì vậy, chơi cũng quá tàn nhẫn rồi, cũng quá tàn nhẫn đối với bản thân đi chứ. Không phải là có Miễn Tử Ngọc Bài sao, giống như lần trước, ngài liền ném một cái rồi đi, thế này... Sao phải khổ như thế này chứ?

Lý Thiên Thành nhìn đến nhếch mép, vô cùng lo lắng nói, bởi vì hắn cũng không biết, đây chính là một phần tu luyện của Nhậm Kiệt. Nếu như mập mạp ở chỗ này có lẽ sẽ tốt một chút, bằng không người khác hoàn toàn không thể biết được, tình huống của Nhậm Kiệt bây giờ là do công pháp tu luyện của hắn gây nên, ai có thể nghĩ tới có người tu luyện công pháp tàn nhẫn với bản thân như thế.

- Nhậm gia chủ, ngài... thật không sao, chúng ta có cần mau trở về, chuyện khác còn dễ nói, dù sao hoàng đế cũng không đến mức công khai giết ngài.

Hải Thanh Vân lo lắng nói.

- Không sao, hai người cứ yên tâm, Thiên THành ngươi nhanh ôm ta, sau đó giả bộ giống một chút, làm thế nào thì không cần ta dạy các ngươi chứ. Nhậm Kiệt có thể hiểu cảm thụ của họ lúc này, nhưng cũng không thể nói cho bọn họ rằng mình tu luyện Ngọc Hoàng Quyết, bởi vì việc này rất khó giải thích, dứt khoát bảo hắn làm giống như mình đã dạy.

- Bịch... Bịch..

Nha môn tổng đốc Thủy Vận chìm xuống tạo thành hồ nước, hai tiếng nổ vang lên, hai bóng người vọt lên từ phía dưới.

- Ai....

- Đứng lại, không được lộn xộn. - Cấm vệ quân làm việc, lập tức dừng lại. - Vèo vèo vèo...

Nói xong, không ít vũ khí của cấm vệ quân xung quanh nhắm ngay không trung, rất nhiều pháp bảo Thần Thông Cảnh bay ra, cũng có vài tên siêu cấp cường giả bay lên không trung, trong chớp mắt lao đến hai người, muốn khống chế bọn họ. - Cút ngay, cút...

Bỗng nhiên, một tiếng quát lớn vang lên, Thiên Thành đỏ mặt, giận dữ hét:

- Má nó kẻ nào dám làm loạn, làm trễ nãi ta cứu chữa lão đại, ta sẽ lấy mạng của các ngươi. Lực lượng Lý Thiên Thành ầm ầm bộc phát, đánh bay tất cả những người đến gần. - Ngông cuồng, kết trận.

Có người nhìn thấy có kẻ dám ra tay với đội cấm vệ quân, liền nổi giận.

- Kết cái gì trận, kêu la cái gì, là Thành Vương, bái kiến Thành Vương.

Nhưng có mấy người tinh mắt, đã nhận ra Thành Vương Lý Thiên Thành, vội vàng quỳ xuống hành lễ. Bọn họ chính là thế lực của hoàng gia, mà Lý Thiên Thành chính là Vương gia, ai dám bất kính.

- Bái kiến Thành Vương...

Lần này, mọi người đều hành lễ.

- Cút, con bà nó cút hết...

Lúc này Thành Vương vô cùng giận dữ, gấp đến độ không biết làm gì, chẳng qua hắn vừa động, trận pháp bên ngoài liền khởi động. - Thành Vương, bệ hạ có lệnh, ngài đừng làm khó chúng ra, đừng...

Mặc dù biết đó là Thành Vương, không lập tức ra tay, nhưng trận pháp bên ngoài đã mở, hơn nữa nhận lệnh của hoàng đế, những người này bất đắc dĩ cản lại lần nữa. - Cút, toàn bộ cút, dám cản bổn vương các ngươi muốn chết.

Lý Thiên Thành rống giận. Nhậm Kiệt nằm trong tay Lý Thiên Thành, suýt nữa bật cười, tuy rằng Lý Thiên Thành rất kích động, bộ dáng cũng rất giống kích động, nhưng thật ra bộ dáng này tuyệt đối không thể lừa gạt được đám già đời này, có lẽ những binh lính này nhìn không ra, nhưng chắc chắn người khác nhìn ra.

Kỹ xảo biểu diễn vẫn còn kém một chút. Hả, lục thúc đến đây, đúng dịp. Lục thúc không cần biểu diễn, hiện tại hắn không khống chế nổi tính khí nóng nảy chính là chứng minh tốt nhất. - Ầm!

Bỗng nhiên lúc này, một tiếng nổ vang như sấm, trong nháy mắt một luồng lửa lao tới, trong ánh lửa mang theo một cảm giác âm lãnh băng hàn, trong tiếng nổ ầm ầm xuyên qua đại trận bên ngoài của cấm vệ quân, ầm ầm tới gần. - Giao cho lục thúc, tạm thời các ngươi đi về dưỡng thương.

Nhậm Kiệt bảo Lý Thiên Thành, tâm tính tiểu tử này còn quá non, để hắn đứng trước mặt của hoàng đế, rất dễ xảy ra vấn đề. - Oanh...

Mặc dù lục gia Nhậm Thiên Tùng nhận được thông báo của Nhậm Kiệt chạy đến, Nhậm Kiệt cũng nói cho hắn biết tình huống, nhưng lúc thấy bộ dáng bây giờ của Nhậm Kiệt, hắn vẫn khó ức chế được lửa giận, điên cuồng tăng vọt, sát khí tràn ngập, khiến Lý Thiên Thành không nhịn được rùng mình, còn những cấm vệ quân càng không dám phát ra một âm thanh nào.

Không có bất kỳ âm thanh, lực lượng lục gia Nhậm Thiên Tùng bùng lên, ôm lấy Nhậm Kiệt, lướt nhìn những cấm vệ quân xung quanh, lại nhìn về phía hoàng cung, thân hình ầm ầm xuyên thủng trận pháp phòng ngự lâm thời của cấm vệ quân, trực tiếp xông vào trong hoàng cung. Lúc này, trong ngự thư phòng hoàng cung, Cao Chiến Uyên, Văn Dũng, Phương Thiên Ân đều ở đây, ngoài ra còn có mười mấy gia chủ các gia tộc mạnh mẽ ở Minh Ngọc Hoàng Triều, lúc này đều ở chỗ này.

Loại chuyện này không thể nói lúc lên triều, chân chính lên triều, trên cơ bản đều là những chuyện đã được quyết định. Hoàng đế đang xác định một vài phương châm lớn, có nhiều chuyện còn cần những người này ủng hộ, còn có nhiều thứ cần phải cân bằng. Động tác lần này quá lớn, gần như các đại gia tộc đều bị dính đến, nhưng đồng dạng cũng trống ra rất nhiều vị trí, cái bánh phải chia thế nào, việc này cần phải từ từ nghiên cứu.

Bọn họ đã ở trong này nghiên cứu được một khoảng thời gian, mỗi người ở đây đều có tính toán, đồng thời đều suy nghĩ một chuyện, lần này chuyện nha môn tổng đốc Thủy Vận rất kỳ quái, cũng rất thần kỳ, hiện tại Nhậm Kiệt như thế nào? Bởi vì chuyện nha môn tổng đốc rất quỷ dị, người không biết chuyện đều không rõ, hơn nữa cuối cùng nha môn tổng đốc Thủy Vận đột nhiên chìm xuống, biến thành một hồ nước, chuyện này rất kỳ quái, thần kỳ khiến người ta khó hiểu. - Oanh... Oanh...

Đúng lúc này, bỗng nhiên bên ngoài nổ vang dữ dội, nổ vang, không ít trận pháp lập tức khởi động, nhưng trong chớp mắt đều bị phá hết.

Cả ngự thư phòng cũng rung lên. sắc mặt hoàng đế thay đổi, bởi vì đã có người báo cho hắn chuyện này. - Ầm ầm...

Xông vào liên tục phá hủy trận pháp vây quanh hoàng cung, cuối cùng hoàng đế cũng không ra lệnh mở ra phòng ngự cuối cùng, sau đó một tiếng nổ vang ầm ầm, nóc nhà ngự thư phòng liền nổ tung, một chiếc Lôi Hỏa Thương cắm thẳng trên án rồng của hoàng đế, bên trên lấp lóe tia sét, ngọn lửa. Ngay sau đó, Nhậm Thiên Tung ngưng tụ một cổ sát khí kinh khủng sau lưng, toàn thân kéo theo khí tức âm lãnh giống như từ u minh đi ra, ôm Nhậm Kiệt chậm rãi hạ xuống. - Ồ, lục đệ, nhoáng cái đã nhiều năm không gặp, đệ đến hoàng cung sao không nói sớm một tiếng, đệ đây là?

Thấy lục gia Nhậm Thiên Tung đi tới, nhìn khí tức tu la trên người hắn, hoàng đế không khỏi nhớ lại cảnh năm đó Tu La nổi giận. Có lẽ lúc đó lực lượng mọi người đều không mạnh, nhưng loại giết chóc này, cảnh tượng kinh khủng đó vẫn khiến hắn không bao giờ quên, giống như là ám ảnh lúc bé. Nhưng hắn liền khôi phục rất nhanh, lập tức đứng dậy lộ ra vẻ bất ngờ. Năm đó hoàng đế gọi Nhậm Thiên Hành là đại ca, gọi lục gia Nhậm Thiên Tung là lục đệ, có thể hiểu được quan hệ của họ thân thiết như thế nào. - Hừ, biết rồi còn hỏi, hoàng đế bệ hạ, ta có phải hành lễ với ngài xong mới được nói chuyện.

Lục gia Nhậm Thiên Tung lạnh lùng nhìn hoàng đế. - Lục đệ nói gì vậy, chẳng qua đệ trực tiếp xông vào hoàng cung, không ổn cho lắm, dù sao bây giờ không còn như lúc chúng ta đùa giỡn năm xưa, dù sao vẫn còn có quy củ.

Hoàng đế đứng nhìn lục gia Nhậm Thiên Tung, thoạt nhìn giống như nhiệt tình, nhưng lúc này lời nói vẫn kéo ra khoảng cách song phương. Đồng thời ánh mắt của hắn như không nhìn thấy Nhậm Kiệt trong tay lục gia Nhậm Thiên Tung, nhưng sớm đã tra xét. Khi tra xét được tình hình bây giờ của Nhậm Kiệt, khí tức đã sắp tiêu tán, trong lòng hắn vui vẻ vừa bất ngờ, rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Bên phủ Tổng đốc Thủy Vận truyền đến tin tức, nói Thành Vương cứu Nhậm Kiệt ra, còn có Thành Vương bộc phát lực lượng trong cơ thể, chẳng qua nhìn bộ dáng tổn thương của Nhậm Kiệt đúng là rất nặng. - Bệ hạ muốn nói quy củ với ta cũng được, nhưng thật ra ta muốn hỏi ngài làm hoàng đế, Nhậm Kiệt nó chỉ là một đứa bé, ngài liên tục bức bách, chẳng lẽ bức chết nó thì mới chịu bỏ qua?

Lục gia Nhậm Thiên Tung nói, bước ra một bước, chân vừa chạm đất cả căn phòng đều rung lên, ai cũng cảm nhận được lực lượng kinh khủng của hắn. - Láo xược, to gan...

- Nhậm Thiên Tung ngươi muốn làm gì, tự tiện xông vào hoàng cung, luận tội nên chém. Bệ hạ niệm tình cảm năm đó không so đo với ngươi, ngươi thật không biết điều.

- Nhậm Kiệt cả gan làm loạn, làm việc lớn lối, ương ngạnh, chuyện Phương Viêm lần trước bệ hạ phạt hắn đóng cửa suy nghĩ, hắn lại dám công khai gây chuyện trong Ngọc Kinh Thành, đây chính là tội lớn. - Chuyện nha môn tổng đốc Thủy Vận, bệ hạ một mực âm thầm điều tra, đã lấy được chứng cớ, kết quả hắn tự cho là đúng nào loạn thành như vậy, khiến cho trong ngoài rối loạn, tội ác tày trời. Lập tức có vài tên tướng lãnh, trực tiếp cản trước người Nhậm Thiên Tung, xung quanh cũng không ít người lên tiếng. Tất nhiên những người này nói tốt cho hoàng đế, rối rít chỉ trích những chuyện Nhậm Kiệt đã làm, Nhậm Kiệt có chết cũng không hết tội, không đủ để bình ổn dân chúng căm phẫn.

- Cút...

Lúc này lục gia Nhậm Thiên Tung sát khí tăng vọt, có ý muốn tàn sát hết bọn khốn kiếp trước mắt, lúc này quát lớn một tiếng bộc phát lực lượng. - Bùm bùm...

Mấy tên võ tướng mạnh nhất cũng chỉ tu vi Âm Dương Cảnh âm hồn, lúc lục gia quát một tiếng đều liên tục lùi lại, bị thương không nhẹ. Càng đừng nói đến vài tên gia chủ chỉ là Thần Thông Cảnh, bởi vì muốn biểu biện nên đến quá gần, bị lục gia Nhậm Thiên Tung giận dữ trực tiếp đánh bay ra ngoài, té lăn đằng xa. Đúng lúc này, một bóng người nhoáng lên đã xuất hiện bên cạnh hoàng đế, chính là đại cung phụng Đĩnh Trứ, lực lượng của hắn ầm ầm phóng ra, trong nhát mắt chống cự uy áp, lửa giận kinh khủng của lục gia Nhậm Thiên Tung.

Trông thấy lục gia Nhậm Thiên Tung cũng dám lớn lối như thế trước mặt hoàng đế, đại cung phụng hít một hơi, chuẩn bị ra tay đối phó Nhậm Thiên Tung. Hoàng đế nhấc tay lên, cản lại đại cung phụng, đứng nhìn Nhậm Thiên Tung:

- Lục đệ, ngươi nói hắn vẫn là con nít, nhưng hắn là gia chủ Nhậm Gia, hắn biết cách sử dụng Miễn Tử Ngọc Bài, biết được ẩn dấu thực lực, biết được giết người lập uy. Nếu như không vì đại ca, những chuyện hắn đã làm, trẫm giết hắn mười lần cũng không đủ.

Nhưng hôm nay hắn làm chuyện thật quá mức, trẫm vẫn luôn âm thầm điều tra chuyện Thương gia, dính dáng tới mấy trăm quan viên trong nước, nhưng kết quả bây giờ hắn làm thành thế này. Chuyện này còn chưa tính, thật ra trẫm rất muốn hỏi hắn, hắn có quyền gì mà làm loạn, hiện tại hắn làm loạn dẫn đến xảy ra chuyện, lục đệ ngươi ôm hắn đến nói với trẫm những lời này, ngươi cho rằng ngươi nói xuôi được sao? Từ lần trước phát hiện ám thủ của hoàng đế âm thầm để bên người mình, cộng thêm chuyện trong hoàng lăng, Nhậm Kiệt đã rất cẩn thận hoàng gia, cho dù với thần hồn lực bây giờ hắn cũng không dám tùy tiện dò xét, chẳng qua vẫn miễn cưỡng chịu đựng nghe hoàng đế nói. Nghe được hoàng đế nói hắn bố trí rất lâu để đối phó với Thương gia, điên đảo câu chuyện, Nhậm Kiệt thật muốn cười.

- Hừ

Nhậm Thiên Tung trừng mắt nhìn hoàng đế giận dữ nói:

- Nếu không phải ngài không ngừng tạo áp lực, làm sao hắn lại như thế. Đừng nói những lời vô dụng đó, niệm tình năm đó, ngươi còn nhớ tình thân năm đó đã không có chuyện như ngày hôm nay. Hôm nay, ta đến đây nói cho ngươi biết, nếu như Nhậm Kiệt có bất trắc gì, Nhậm Thiên Tung ta sẽ không bỏ qua cho ngươi, Nhậm gia cũng không bao giờ bỏ qua, còn có những tên bám đít cũng đều nghe kỹ cho ta, Thương gia hiện tại, chính là tương lai của các ngươi. Muốn tìm chết cứ tới, Nhậm gia ta chưa bao giờ sợ bất kỳ chuyện gì. Phần đầu là Nhậm Thiên Tung nói với hoàng đế, phần sau là nói với những người xung quanh, nhất là ngoài mười mấy người ngoài 5 đại gia tộc, những gia tộc có thể tụ tập ở đây hôm nay,bất kỳ nhà nào cũng có thế lực không yếu hơn Thương gia, đồng thời là đều thế lực dựa vào hoàng đế, trước đây bọn họ cũng không làm ít chuyện giống Thương Vinh đã làm. Lúc này, Nhậm Thiên Tung liền mắng không lưu tình, mắng xong, thân hình phóng lên cao, lại bay qua lỗ thủng phía trên nóc nhà, trực tiếp bay đi,

- Hắn... Hắn... quá lớn lối, dám lớn lối như thế trước mặt bệ hạ. - Nếu như không giết, không còn vương pháp.

- Lại dám uy hiếp bệ bạ, uy hiếp tất cả chúng ta, hắn tưởng hắn là cái gì, muốn tạo phản phải không.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK