Mục lục
Tà Thiếu Dược Vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lý Vạn Pháp cũng đầy bất đắc dĩ, thực ra không cần Lý Thiên Thành nói, hắn cũng hiểu rõ thế cục hiện tại.

Hắn cũng không trách Lý Thiên Thành, lúc này hắn cũng hiểu được lai lịch của Chu Tước huyết mạch thuần khiết, người thừa kế của Yêu Thần Giáo, khỏi nói cũng biết cũng là người Nhậm gia. Chính vì hai người này mà Nhậm gia mới không xuống tay với bọn họ.

- Đây là ngọc giản đi vào Thánh Bia, từ nay về sau ngươi chính là tân nhiệm giáo chủ Vạn Pháp Giáo. Lý Vạn Pháp như lập tức già đi mấy trăm tuổi, đồng thời mất đi khí thế ý chí, vung tay lấy ra ngọc giản giao cho Lý Thiên Thành, đồng thời cũng giao ra pháp bảo tượng trưng cho giáo chủ Vạn Pháp Giáo.

Không còn lựa chọn khác, hắn phải tính toán không chỉ là vấn đề ngọc giản. Hắn nhất định phải giao ra ngọc giản, hiện tại đối phương bảo hắn đưa ra là còn khách khí, hắn hiểu rõ điều này.

Giao ra ngọc giản, Vạn Pháp Giáo cũng không còn đường lui, cho nên dứt khoát nhường chức giáo chủ cho Lý Thiên Thành. Chính vì quyết định này, vừa rồi hắn mới rối tắm như vậy.

Nơi này là không gian tăng tốc thời gian 50 lần, Nhậm Kiệt không ngại Lý Vạn Pháp cân nhắc, đương nhiên lúc này hắn đã có quyết định, vậy không thể tốt hơn.

- Kỳ thật ta không am hiểu làm giáo chủ, vẫn là ngài làm thì hơn. Lão đại, cầm cái này. Đối với chức giáo chủ đại giáo vô thượng mà bao nhiêu người mơ mộng cầu mong, Lý Thiên Thành thật không có chút hứng thú. Nếu không phải lão đại chưa quyết định, hắn thật muốn nói mình không có hứng thú gì.

Hắn càng thích ở cùng các huynh đệ, tu luyện, chiến đấu, còn thích hơn là đi làm giáo chủ Vạn Pháp Giáo.

- Thiên Thành, ngươi quản lý Vạn Pháp Giáo cũng được,trong này có chút thứ, ngươi thừa kế Vạn Pháp Giáo rồi dựa theo phương thức này xây dựng một nhánh đội ngũ, chuyện cụ thể thì ngươi thương lượng với Thi Ngữ. Hiện tại đưa các người ra ngoài trước, trong này không thích hợp ở lại. Nhậm Kiệt khẽ động, lập tức thu lấy ngọc giản, đồng thời đem một cái tiểu thế giới chứa đựng lực lượng khổng lồ nhập vào một món pháp bảo, giao mấy thứ phân giải đại thế giới Cổ Thần Vương cho Lý Thiên Thành.

Nhậm Kiệt không cho người Nhậm gia quá nhiều pháp bảo, ít nhất giai đoạn trước mắt thì Nhậm Kiệt cho rằng không cần. Ngược lại giao rất nhiều pháp bảo trong đại thế giới Cổ Thần Vương cho Lý Thiên Thành, để hắn nắm giữ Vạn Pháp Giáo xong liền dùng để tăng cường thực lực, khống chế lòng người là thích hợp nhất.

Oành... Lý Thiên Thành nhận lấy, tiếp theo không gian biến đổi, bọn họ đã xuất hiện ngoài đường hầm không gian.

- Giáo chủ... Khốn kiếp, đánh tới đó....

- Cứu giáo chủ, đánh tới đó...

Bọn họ ở bên trong một lúc, nhưng bên trong là tăng tốc thời gian 50 lần, nếu như tăng tốc mấy trăm lần giống đại thế giới Cổ Thần Vương, người bên ngoài chỉ cảm thấy bọn họ vừa vào liền lập tức đi ra.

Cho nên bọn họ đi ra, còn nghe những người Vạn Pháp Giáo vừa phản ứng lại, muốn xông tới.

- Giáo chủ, là giáo chủ...

- Giáo chủ lại ra, giáo chủ...

Phát hiện Lý Thiên Thành cùng Lý Vạn Pháp đi ra, người Vạn Pháp Giáo lập tức lao tới, người Nhậm gia đã nhận được lệnh nên cũng không ngăn cản.

Văn Thi Ngữ đang nhìn tới, vừa lúc Lý Vạn Pháp Lý Thiên Thành cũng nhìn sang nàng, nàng cũng hiểu tình hình, khẽ gật đầu với bọn họ.

Oành....

Oành... Ầm ầm...

Bỗng nhiên, chiến trường xuất hiện biến đổi không tưởng, người Nhậm gia vẫn mạnh mẽ, nhưng Đan Tuyền cùng Tàn Hồn Thiên Tử phát hiện vấn đề, người Nhậm gia không có pháp bảo thích hợp, càng thêm không có ai sử dụng Tiên khí.

Chỉ trừ Ngọc Vô Song sử dụng bảo vật Vô Song Hoàng Phi, không có cấp bậc đặc biệt, chỉ là căn cứ lực lượng của Ngọc Vô Song phát huy ra lực lượng tương ứng, hiện tại cũng đạt đến Tiên khí trung phẩm.

Nhưng dù sao cũng quá ít, cho nên bọn họ lập tức dựa vào uy lực Tiên khí triển khai phản kích, lần đầu còn thấy hiệu quả nhất định, nhưng lại không kéo dài lâu. Khi bọn họ vận dụng Tiên khí phát huy thế công mạnh mẽ lấn tới, đại quân Nhậm gia lại không ngừng đột phá trong chiến đấu.

Sở dĩ nói đại quân Nhậm gia đột phá, là bởi không phải lẻ tẻ một hai người, quả thật trồi lên như nấm mọc sau mưa, mỗi người đều lục tục đột phá.

Tràng cảnh náo nhiệt, cũng thật đồ sộ.

Vừa lúc Lý Vạn Pháp, Lý Thiên Thành đi ra, một người có cảm ngộ đột phá trong chiến đấu, chuyện này cũng không lạ. Đại chiến gặp phải áp lực sống chết, có mấy người đột phá thì cũng không hiếm, nhưng bây giờ gần như toàn bộ đang đột phá, thật quá khó tin, quá khủng bố.

Ngẫm lại bên mình vừa có chút ưu thế, mới lấn tới một chút, kết quả đối phương bùng nổ đột phá tràn lên.

Một người đột phá, người bên cạnh cũng đột phá, mấy người khác đột phá, hơn trăm người cận vệ đội cũng đột phá, đại quân Thiên Long Quân mấy vạn người cũng đột phá...

Bọn họ tu luyện đạt tới nhất định, sau đó là mấy trăm, cả ngàn năm đều là tích lũy. Hiện tại xông ra, chiến đấu, liền lục tục đột phá.

Có khi là đột phá đại cảnh giới, đa số là tiểu cảnh giới, nhưng đồng thời đột phá thì quá đồ sộ.

- Khốn kiếp, chuyện gì thế này?

- Sao lại thế này, vậy là sao, không thể nào, tuyệt đối không thể nào?

- Bọn chúng làm gì thế, làm sao đều đột phá?

Người bên Tàn Hồn, Đan Tiên Giáo, Kiếm Tiên Giáo thật muốn khóc, vậy là sao chứ, trận này còn đánh kiểu gì.

Đây không chỉ là tăng lên lực lượng, còn là đả kích tâm lý, làm bọn họ hoàn toàn sụp đổ, không cách nào đánh được, còn đánh kiểu gì chứ.

- A... Thanh Long vốn vẫn luôn do dự có nên ra tay hay không, lúc này đã tròn mắt. Trong lòng chỉ còn một ý nghĩ, má nó, may mà vừa rồi không kích động, may mà không lập tức đánh ra.

Đây là chuyện gì, đồng thời đột phá, thiên địa không có đại biến động mà, mình cũng không cảm nhận được.

Đồng thời đều đạt tới bình cảnh, không thể nào.

Không hiểu được, nghĩ vỡ đầu cũng không ra, nhưng có một điểm, hắn cảm thấy lòng nặng trịch.

- Giáo chủ, ngài xem, giờ không cần đánh nữa chứ. Không như bọn họ, tuy rằng Lý Thiên Thành không đi cùng, nhưng do lão đại nắm giữ thì xảy ra chuyện gì, hắn cũng sẽ không lạ.

Hơn nữa nhìn nhiều huynh đệ, các trưởng bối Nhậm gia đồng thời đột phá, hắn cũng rất vui vẻ, liếc sang Lý Vạn Pháp vừa nãy còn lo lắng nặng nề.

- Ấy... ha ha... Lý Vạn Pháp cũng không biết nên nói gì, hắn thật không còn nói được gì, ngay cả cười cũng cứng ngắc.

Vừa rồi ở trong tiểu thế giới, nhìn thấy 5 vị Tiên Vương tu luyện, bây giờ đi ra thấy cảnh này, cuối cùng hắn hiểu được cái gì gọi là không thể tưởng tượng, cái gì gọi là chỉ có mình không nghĩ tới, không có gì không làm được.

- Ha ha... Có Tiên khí thì lợi hại lắm sao, nắm đấm của ta còn cứng hơn. Oành... Ầm ầm... Cổ Tiểu Bảo cũng đột phá, ầm ầm biến thành to lớn, một đấm đánh bay Thiên Châu lên trời, sau đó đuổi theo.

Hắn đã đánh đến cuồng bạo hưng phấn.

Đại quân Nhận gia lại phản kích, mà dưới áp lực này, Hoa Cảnh vừa chết, Tàn Hồn Thiên Tử nắm quyền khống chế Tàn Hồn vốn còn muốn làm gì, nhưng bây giờ hắn lại cảm thấy rút lui thì hơn, tình hình quá quỷ dị.

Bây giờ, hắn lại cảm thấy Hoa Cảnh nói cạm bẫy rất là đúng.

Hơn nữa hắn phát hiện, ngay cả Đan Tuyền chạy tứ tung, lúc này cũng khống chế người Đan Tiên Giáo dần rút lui. Hiện tại phe bọn họ tổn thất sắp quá một nửa, tình hình còn kéo dài, vậy thật là toàn quân bị diệt.

Về phần Đan Tuyền muốn khuyên Thanh Long cùng Lý Vạn Pháp gia nhập chiến đấu, sau khi Lý Thiên Thành dẫn Lý Vạn Pháp và đường hầm không gian rồi lập tức đi ra, Vạn Pháp Giáo cũng không còn động tĩnh.

Cộng thêm liên tục đột phá trong chiến đấu, tin rằng bọn họ sẽ không tùy tiện tham chiến. Nhìn hiện tại, chỉ có thể sớm rút lui, sau đó về nghĩ cách, chỉ là hiện tại bọn họ muốn rút lui cũng không dễ dàng.

Bên ngoài chiến đấu kịch liệt cỡ nào, Nhậm Kiệt cũng không chú ý, bởi vì so với hắn bây giờ, bên ngoài toàn như trò trẻ con, hiện tại hắn muốn làm mới là chuyện trọng đại.

Lấy được ngọc giản của Vạn Pháp Giáo, chuyện đầu tiên Nhậm Kiệt làm là dùng lực tiên hồn nắm giữ chiếc ngọc giản này.

Ngọc giản của Nhậm Kiệt là mô phỏng, cho nên không thể tùy lúc tiến vào, nhưng lấy được ngọc giản của Vạn Pháp Giáo thì khác.

Oành... Nhậm Kiệt trực tiếp thúc đẩy ngọc giản, lập tức cảm nhận được phù văn, trận pháp chuyển động, không gian dao động.

Nhưng mà Nhậm Kiệt thúc đẩy ở đại thế giới Cổ Thần Vương, tuy rằng hắn đã mở ra đường hầm kết nối đại thế giới, thậm chí không sợ tiêu hao lực lượng để duy trì thông thoáng, nhưng cũng chỉ cảm giác dao động, còn một chút khoảng cách đến trực tiếp mở ra.

Tiếp theo Nhậm Kiệt rót vào lực lượng khổng lồ, lực lượng ầm ầm xuyên thủng đại thế giới Cổ Thần Vương, sau đó kết nối đến không gian đặc thù khác.

Tuy rằng Nhậm Kiệt không trực tiếp đi qua, nhưng bây giờ Nhậm Kiệt có năng lượng khổng lồ, có thể sử dụng tùy tiện, không sợ tiêu hao, bảo trì ổn định đường hầm không gian, cho nên lực tiên hồn trực tiếp đi vào không gian kia. Hắn cũng không xa lạ không gian này, tấm bia đá quen thuộc, chính là không gian Thánh Bia trấn áp Tề Thiên.

- Hầu Tử, nói được làm được, bổn gia chủ đến đây. Hỏi trước, có phục hay không? Dù bây giờ bên mình đang khẩn cấp, bên trong tiểu thế giới liều mạng ngưng tụ đè nén lực lượng khổng lồ, 5 đại Tiên Vương dùng lực lượng giúp hắn cân bằng luyện hóa hấp thu lực lượng đại thế giới Cổ Thần Vương, thậm chí cố gắng truyền đi không áp chế nổi, nhưng cũng chỉ miễn cưỡng duy trì. Tuy rằng tình hình không ổn, nhưng vẫn khó áp chế được tâm tình của Nhậm Kiệt lúc này, cảnh tượng trước kia cũng hiện lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK