Mục lục
Tà Thiếu Dược Vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nói đến đây đột nhiên Nhậm Kiệt trầm ngâm, mập mạp liền nóng vội.

- Ví dụ như cái gì, cái gì? Mập mạp thúc giục hỏi, bởi vì Nhậm Kiệt vừa nói, nàng liền cảm thấy không thể tùy tiện làm bậy.

Nhưng không làm thì lại không cam lòng, nhìn bộ dáng của hai tên khốn kiếp kia là nàng lại nổi giận.

Nhưng nếu đúng như phiếu cơm lão đại phân tích, nếu nhúng tay, có khả năng mang tới tai họa cho A Đặc Lỗ.

- Đừng nhìn, dù sao chúng ta mua được khúc xương Thiên Yêu đỉnh phong kia, tốn 5 vạn linh ngọc hạ phẩm mua được thứ giá 500 vạn, lão già này có thứ tốt cũng không nhận ra, lần này chúng ta giàu rồi, đi chúc mừng thôi. Vừa rồi Nhậm Kiệt chỉ trao đổi thần thức với mập mạp, lúc này đột nhiên ôm vai hắn, vui vẻ nói chuẩn bị như sắp đi.

- A! Không phải chứ, phiếu cơm lão đại, đây... đây là biện pháp ngươi nói? Mập mạp vừa nghe, suýt nữa té xuống, nói chơi gì thế, biện pháp hoang đường này cũng dùng được.

Trước tiên không nói, xương cốt Thiên Yêu đỉnh phong, cho dù tùy tiện một mảnh cũng có giá trị xa xỉ, trăm vạn linh ngọc hạ phẩm cũng là rẻ, nhưng ai lấy được thứ này, còn mua được giá thấp mà lại nói ra.

Vậy cũng giả quá đi chứ.

Biện pháp này có ích gì?

Nhưng mặc kệ thế nào, phiếu cơm lão đại đã nói, mập mạp vội phụ họa một câu, thuận thế đi theo Nhậm Kiệt.

- Nói gì đó, đứng lại cho Bá gia. La Bá Địa đang đạp A Đặc Lỗ vừa nghe, lập tức dừng lại nhìn về phía Nhậm Kiệt, quát.

La Bá Thiên cũng trừng mắt, lúc này mới cẩn thận quan sát Nhậm Kiệt cùng mập mạp.

- Lần này phải chúc mừng một trận, lần này quá lời, cũng may giành giao dịch trước khi hai tên ác ba kia đến. Ha ha, ngẫm lại liền thích. Nhậm Kiệt vẫn tự mình nói, tựa như lâm vào trạng thái hưng phấn, căn bản không nghe được La Bá Địa gọi bọn họ.

- Đậu móa! La Bá Địa liền nổi giận, vung lên lang nha bổng.

Oành... Lang nha bổng này không phải như đồ bình thường, theo hắn khống chế liền to ra, nháy mắt cao 3-4 thước, ầm ầm nện xuống trước người Nhậm Kiệt cùng mập mạp, trực tiếp đập ra một cái hố sâu, ngăn cản hai người.

- Má nó, hai tên tiểu tử các ngươi, Bá gia gọi ngươi đó, không nghe được hả. La Bá Địa thô bạo nói.

- Bá gia, ai là Bá gia? Tuy rằng đến bây giờ vẫn cảm thấy chiêu này của phiếu cơm lão đại quá... kém, làm người ta im lặng. Nhưng nếu phiếu cơm lão đại đã bắt đầu, tự nhiên mập mạp phải phối hợp, nhìn xung quanh nói: - Là ai đang kêu la?

- Ai biết chứ, không biết là linh thú nhà ai không coi kỹ, không đúng, hẳn là yêu thú vừa bắt được còn chưa thuần hóa đã chạy trốn ra đây. Nhậm Kiệt lập tức lắc đầu nói, hai người phối hợp ăn ý, nói với lang nha bổng to lớn kia, chỉ là không để ý La Bá Địa.

Oành... Trên người La Bá Địa tuôn trào pháp lực ầm ầm bùng lên, hai tên nhóc con chưa đủ lông dám làm càn trước mặt hắn, đúng là không biết sống chết.

- Lấy ra thứ các ngươi vừa mua, đại Bá gia ta muốn xem rốt cuộc các ngươi mua được thứ tốt gì, đồ của lão già này đều là thuộc về Bá gia, hiện tại lập tức trả lại. La Bá Thiên nghe Nhậm Kiệt nói cũng liền suy tư, nhưng mặc kệ thiệt giả, hắn cũng thật tò mò A Đặc Lỗ có gì mà bán được 5 vạn linh ngọc hạ phẩm, đồng thời cũng cảm giác hai tiểu tử này không biết nặng nhẹ. Nếu quả thật có bảo bối thì không thể bỏ qua, trực tiếp cưỡng ép đòi lấy.

- Muốn bảo bối mà ta mới mua, được chứ! Nhậm Kiệt sảng khoái đồng ý, cuối cùng để ý tới bọn họ, quay sang La Bá Thiên, đưa tay ra: - 500 vạn linh ngọc hạ phẩm, lấy ra đây.

- Ta đậu hai tên khốn các ngươi, má nó các ngươi muốn chết hả! La Bá Địa xiết nắm tay răng rắc, còn thiếu chút xông lên muốn bóp nát Nhậm Kiệt và mập mạp.

- 500 vạn... Hừ! La Bá Thiên thô bạo hừ nói: - Kẻ dám đòi đồ của đại Bá gia còn chưa ra đời, đó vốn là đồ của chúng ta, không muốn chết lập tức trả lại, bằng không giết các ngươi chỉ là chuyện nháy mắt thôi.

Hán vừa nói uy hiếp, La Bá Địa không chút khách khí trực tiếp dùng pháp lực mạnh mẽ bao phủ, nhấc tay ngưng tụ lực lượng, tư thế như sẵn sàng đánh xuống nghiền ép Nhậm Kiệt cùng mập mạp.

- Hai tiểu tử này, vừa rồi không mau chạy đi, còn không phải tự mình tìm chuyện hay sao?

- Người tuổi trẻ đúng là không biết nặng nhẹ, còn không phải tự mình muốn chết còn gì.

- Xem ra phải có chút bối cảnh, nhưng mà hai huynh đệ này không sợ trời không sợ đất, đắc tội không ít tông môn, đánh không lại liền chạy, dù cho bọn họ có bối cảnh thì hôm nay cũng thảm rồi.

- Quá không biết nặng nhẹ trước mặt người ta, chỉ sợ hôm nay phải gặp tai ương. Mau tránh xa một chút, chớ có dính vào, hai huynh đệ này điên lên liền rất dọa người.

Người xung quanh vừa thấy tình hình này, lại né tránh ra, mỗi người đều tiếc hận, cho rằng Nhậm Kiệt cùng mập mạp trẻ tuổi ngông cuồng, không biết nặng nhẹ. Vốn có cơ hội lặng lẽ bước đi, lại còn chủ động trêu chọc hai người này.

- Hả! Sợ quá, bọn họ có giết chúng ta không? Mập mạp lập tức co vai, ra vẻ như rất sợ hãi.

- Ta cược... Đột nhiên Nhậm Kiệt kéo dài giọng, ngay khi mọi người xung quanh lo lắng nhìn hắn, đột nhiên hắn đẩy cao giọng: - Cứu mạng, có ăn cướp!

Một tiếng này, nháy mắt vang dội cả Hội giao dịch Hắc Thạch Sơn, vốn khắp nơi náo nhiệt phồn hoa, lập tức đều khựng lại, tựa như thời gian đình chỉ.

- Xảy ra chuyện gì?

- Xảy ra chuyện gì thế?

- Hình như ở trong góc kia, vừa rồi cảm nhận được dao động ở đó, xảy ra chuyện gì?

- Xảy ra chuyện gì?

Vô số người đang tra xét, không hiểu xảy ra chuyện gì. Bởi vì Hội giao dịch Hắc Thạch Sơn rất rộng, quy mô lớn, cũng an toàn, chính vì thế mới càng làm càng tốt, dù phải thu linh ngọc cũng vẫn có vô số người tràn vào tham dự.

Đột nhiên, nghe được tiếng này, làm nhiều người sửng sốt, đã xảy ra chuyện gì?

Mà một tiếng hô của Nhậm Kiệt, cũng làm người xung quanh ngây người, tròn mắt ngây dại.

Đừng nói bọn họ, ngay cả hai huynh đệ La Bá Thiên, La Bá Địa cũng trợn mắt há mồm. Cái chuyện gì thế này, xảy ra chuyện gì?

Tiểu tử này hô cứu mạng, có lầm không, hắn muốn làm gì?

Vù vù vù! Chỉ nháy mắt, vô số thần thức tra đến chỗ này, mấy cỗ khí tức chạy đến, chính là đội trưởng vừa rời đi lúc nãy.

- Xảy ra chuyện gì, lại là hai tên các ngươi, rốt cuộc có chuyện gì? Đội trưởng này vừa đáp xuống, lập tức tức giận liếc qua La Bá Thiên, La Bá Địa, lập tức nhìn sang Nhậm Kiệt. Nhậm Kiệt vừa hô to như vậy, liền lớn chuyện, hắn bắt buộc phải lập tức chạy đến, cùng lúc nhận được mệnh lệnh từ bên trên, nhất định phải xử lý tốt chuyện này.

Đừng nói bọn họ, ngay cả mập mạp lúc này cũng cực độ im lặng.

Phiếu cơm lão đại luôn có thể làm ra những chuyện vượt xa tưởng tượng, hiểu biết của người thường. Chỉ có hắn mới ở trước tình huống thế này mà hùng hồn hô to cứu mạng, dẫn tới vô số người chú ý, náo loạn thành tiêu điểm của cả Hắc Thạch Sơn.

- Hội giao dịch Hắc Thạch Sơn các người còn có đảm bảo giao dịch an toàn hay không, vừa rồi ta mới mua đồ, chẳng qua vừa lúc mua được thứ tốt, kết quả hai tên này muốn buộc ta giao đồ ra, còn uy hiếp muốn giết ta, ngươi nói Hắc Thạch Sơn các người có xử lý hay không? Nhậm Kiệt nhìn đội trưởng này, nói. Nhưng hắn biết, lúc này toàn bộ Hắc Thạch Sơn đều đang nhìn bên đây, cho nên hắn không cần nhiều lời, nói đơn giản là đủ hiểu rồi.

Mà Nhậm Kiệt nói thật nhanh, căn bản không cho huynh đệ ác bá này lên tiếng, lập tức liền nói xong.

Hơn nữa nhìn pháp bảo lang nha bổng to lớn, khí thế hung dữ của La Bá Địa, ai cũng nhìn là biết có chuyện gì.

- Hai tên các ngươi dám gây sự ở Hắc Thạch Sơn, người đâu, lập tức dẫn chúng ta, đồng thời phái người hộ tống hai vị này mãi cho đến khi rời Hội giao dịch, tất cả người giao dịch ở Hắc Thạch Sơn đều phải được bảo đảm an toàn. Đội trưởng này lập tức hạ lệnh.

- Ngươi dám... Vừa thấy đội trưởng kia muốn dẫn mình cùng đại ca đi, La Bá Địa liền muốn bùng nổ.

- Đừng động đậy, má nó chúng ta chưa ra tay, chỉ nói mấy câu, bọn họ không dám làm gì. La Bá Thiên coi như biết dùng đầu suy nghĩ một chút, khoát tay ngăn cản La Bá Địa, nhưng trong mắt không chút che giấu sát khí cùng lửa giận nhìn về phía Nhậm Kiệt cùng mập mạp: - Hai tên các ngươi chờ đó cho ta, má nó dám trêu chọc huynh đệ chúng ta, các ngươi chết chắc rồi. Còn nữa, có những thứ không dễ ăn như vậy, các ngươi không tự mình ói ra, đến lúc đó đại Bá gia tự mình xé tan các ngươi, sau đó moi ra.

La Bá Thiên vừa nói, hai tay ra dấu xé đôi, hung tàn nói.

Cũng không phải La Bá Thiên này trí tuệ cỡ nào, hắn không để ý đội trưởng này cùng người của hắn, mấu chốt là La Bá Thiên cảm nhận được trận pháp ở sâu trong Hắc Thạch Sơn truyền ra mấy cỗ lực lượng, mơ hồ khóa lấy huynh đệ bọn họ. Nơi này là địa bàn của người khác, một khi cố ý ra tay, khẳng định Hắc Thạch Sơn sẽ ngăn cản, thậm chí đã có người nhắc nhở cảnh cáo hắn, cho nên hắn mới làm vậy.

Có những lúc, vẫn phải biết quy củ cùng thể diện cơ bản, bằng không sẽ loạn hết.

Mà đây, chính là điều Nhậm Kiệt muốn.

- Ha ha... Hai tên ngốc, bổn thiếu gia lười để ý tới các ngươi. Đi! Nhậm Kiệt cũng lười nhiều lời, đã đạt đến mục đích, trực tiếp dẫn mập mạp rời khỏi đây, tiếp tục mua sắm.

Mà đến lúc này, dường như mập mạp cũng dần hiểu được dụng ý của Nhậm Kiệt, bởi vì nhìn dáng vẻ hai người kia rời đi, tuyệt đối sẽ không chịu bỏ qua. Mà một khi náo loạn như thế, mọi người đều biết đây là xung đột giữa bọn họ, đã không còn ai chú ý đến A Đặc Lỗ nữa.

Tiếp theo Nhậm Kiệt cùng mập mạp tiếp tục đi mua sắm, một hơi chạy nửa ngày, liền không ở lại Hắc Thạch Sơn, nữa, trực tiếp rời đi. Mà những người Hắc Thạch Sơn một mực hộ tống bọn họ rời đi ngàn dặm, thế mới đi về.

Oành... Oành... Những người đó vừa đị, hai cỗ khí tức tuôn trào đằng xa bùng nổ, nháy mắt hai người xuất hiện, chính là La Bá Thiên cùng La Bá Địa.

- Tiểu tử, má nó lần này cho ngươi kêu nữa đi, ngươi kêu lớn chút cho đại Bá gia nghe thử, xem còn có ai cứu các ngươi. Dám khiêu khích đại Bá gia, xem lát nữa ta xé xác các ngươi. La Bá Thiên còn chưa đến, tiếng nói đã đến trước.

- Ngươi nghĩ rằng ta không biết các ngươi sẽ đến, thật cho rằng ta không có chuẩn bị, ngươi đuổi theo ta được rồi hãy nói. Vù... Nhậm Kiệt nói rồi, kéo theo mập mạp, hóa thành một đoàn ánh sáng lao về phía xa.

Tốc độ của Nhậm Kiệt đã xen vào một chút pháp tắc không gian, tốc độ nhanh kinh người, đã đạt đến trình độ Âm Dương Cảnh dương hồn đỉnh phong. Đây là Nhậm Kiệt cố ý khống chế, tốc độ này đã đủ thành chỗ dựa kiêu ngạo.

- Ha ha... Vừa thấy Nhậm Kiệt tăng tốc chạy trốn, còn nghe nói vậy, huynh đệ La Bá Thiên La Bá Địa lập tức cười to, cười đắc ý bá đạo.

La Bá Thiên cười to nói: - Thì ra tiểu tử ngươi dám làm càn, chính là dựa vào cái này, ngươi không biết huynh đệ chúng ta am hiểu nhất là cái gì sao. Chính là tốc độ, khoe khoang tốc độ trước mặt chúng ta, ngươi đúng là muốn chết mà.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK