• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Biểu ca, anh làm gì vậy, chúng ta là thân thích, tuy rằng em rất sùng bái anh, nhưng anh muốn ủ tương em em sẽ không phối hợp!"

"Im đi!" Từ Hoạch kiểm tra hai vai cô, không có số.

Để cho nàng mặt đối mặt chính mình, hắn dùng dao nhỏ cắt rách lòng bàn tay, trước mặt nàng nặn ra một chuỗi máu tươi.

Du Tình Tình khiếp sợ nhìn hắn, "Anh họ, mấy ngày không gặp anh lại có thêm sở thích tự hại mình..."

Từ Hoạch hơi thở phào nhẹ nhõm, rất tốt.

"Biết tôi sẽ ăn thịt người cô không sợ?"

Du Tình Tình chẳng hề để ý nói: "Em tin tưởng anh sẽ không thương tổn em, hơn nữa bên ngoài nhiều người như vậy, anh không đến mức phải bắt thân thích gây họa chứ, chỉ cần em không sao, người khác có chết hay không thì liên quan gì đến em."

Từ Hoạch có chút đau đầu.

Du Tình Tình là cháu gái của mẹ kế hắn, trên danh nghĩa bọn họ là anh em họ, trên thực tế cũng không có huyết thống, quan hệ giữa hắn và mẹ kế lãnh đạm, rất ít thấy thân thích bên kia của cô, Du Tình Tình là một ngoại lệ, từ lúc lên trung học đã thích quấn quít lấy hắn, sau đó hắn đến Đinh Thành định cư, nha đầu này học được một nửa liền nghỉ học tới đây làm diễn viên, đuổi cũng đuổi không đi.

"Sau này không được nói những lời như vậy nữa." Hắn cảnh báo: "Trừ khi anh còn muốn đi gặp bác sĩ tâm lý."

Du Tình Tình le lưỡi, lại oán giận nói: "Con người trời sinh là lợi mình có cái gì không đúng, em không hiểu nổi ba mẹ nghĩ như thế nào, nhất định muốn cho em đi khám bác sĩ, em lại không phạm tội."

"Đã quá trễ để cô phạm tội rồi." Từ Hoạch nói: "Bớt xem phim truyền hình âm u đi, dám phạm sai lầm tôi tự mình đưa cô đến đồn công an."

Du Tình Tình rụt cổ, "Không nói với anh nữa, em muốn ngủ!"

Nói xong liền vội vàng chui vào toilet.

Từ Hoạch ngồi vào trước máy tính, dựa theo địa chỉ mạng và số điện thoại Nhiếp Huyền đưa vào, là một diễn đàn, tên là "người chơi tiên phong".

Trên diễn đàn đã có không ít bài post phổ cập khoa học liên quan đến người tiến hóa và người chơi, nội dung nhắc tới trong đó không khác hắn biết nhiều lắm, nhưng nguy hại của việc ngừng dùng tiến hóa tề chính phủ không có công bố ra, Nhiếp Huyền này rõ ràng là biết.

Từ Hoạch hiểu được mục đích chính phủ làm như vậy, đơn giản là lo lắng tiến hóa tề kế vé xe trở thành tài nguyên mà người chơi tiếp theo điên cuồng cướp đoạt, nhưng nếu các người chơi biết một khi vắng mặt phó bản ba tháng sau sẽ bị truyền tống đến phó bản ngẫu nhiên, phỏng chừng cũng không có bao nhiêu người sẽ muốn đi cướp tiến hóa tề trước.

Không vé bị truyền tống đến trạm xe còn có khả năng đánh cược một lần, nếu như lúc phó bản kết thúc không lấy được vé xe, khả năng dừng lại ở phó bản rất lớn, mà sau đó có thể gặp được người chơi lại cướp được vé xe hay không sẽ rất khó nói.

Thời gian bắt đầu trò chơi khe nứt không gian này không thể dùng thời gian hiện tại để đo lường, nó được xưng là xuyên qua ba chiều, năm chiều, có lẽ sẽ có thời không khác, thời gian khác tồn tại, phó bản Ma Trảm Đầu chính là một ví dụ, hiện tại là phó bản phong bế, nhưng quá khứ cũng không phải, điều này có hai loại khả năng.

Một là vị trí phó bản kỳ thật ngay tại trong không gian hiện thực, nếu như phó bản cũng không có phong bế, như vậy chẳng những là người chơi, không phải người chơi cũng có thể tiến vào, cái này đại biểu phó bản nơi có thể sẽ xuất hiện bất kỳ một quốc gia bất kỳ một thành thị nào ở thế giới này, ngoại trừ người chơi, không phải người chơi cũng có thể trở thành đối tượng bị giết chóc.

Hai là tất cả một không gian trò chơi đặc biệt của tràng phó bản, như vậy trạm xe nối liền với nhau chính là sân bãi bên trong trò chơi, nếu như những sân bãi bên trong này cũng có thể mở ra, người chơi "không phải người chơi" sẽ có hàm nghĩa "người chơi không phải bổn tràng phó bản", điều này nói rõ thế giới bên trong trò chơi là mở ra, người chơi hẳn là có thể thông qua đoàn tàu đi bất kỳ một thành phố phó bản nào.

Vô luận là loại tình huống nào, một người chơi nếu như bị kẹt lại ở phó bản thành thị, muốn thuận lợi tìm được người chơi khác khó khăn rất lớn.

Từ Hoạch dự cảm phó bản phong bế như Ôn Tuyền sơn trang sẽ không nhiều lắm.

Chỉ cần vắng mặt một phó bản, trò chơi sẽ thông báo cho người chơi chuẩn bị phó bản ngẫu nhiên sau ba tháng, phó bản cấp B khởi bước, thỏa đáng chờ chết.

Tin tức này, hắn không xác định chính thức biết hay không, bởi vì hắn không rõ ràng lắm hắn hiện tại sinh hoạt thế giới, người tiến hóa đến tột cùng là từ khi nào xuất hiện.

Nhưng biết cũng là chuyện sớm muộn.

Từ Hoạch không rối rắm nhiều về chuyện này, mà lật bảng xếp hạng người chơi do chính phủ công bố.

Trước mắt chỉ có trải qua một lần xếp hạng phó bản, cao nhất chính là một người chơi nick name "Kim Ô", nhân viên chính thức, y mang tám người chơi an toàn ra khỏi trò chơi, nhận được đánh giá cấp B. Phía chính phủ cũng công bố ra khen thưởng, ngoại trừ đãi ngộ của người nhà, còn cho y một kiện đạo cụ.

Người chơi xếp hạng phía dưới y đại đa số đều là E bình thường và D tốt, số ít C ưu tú, điều này ở dưới tình huống mới vào trò chơi không hiểu ra sao phi thường tốt, hơn nữa bọn họ còn có một danh hiệu chung - - người chơi tiên phong.

Dám làm tiên phong, cam làm tiên phong.

Phía dưới bài post này hoàn toàn sôi trào, rất nhiều người sau khi trở thành người chơi tâm tình bất ổn, vừa lo lắng vứt bỏ mạng nhỏ lại lo lắng người nhà không ai chiếu cố, nhưng sau khi nhập biên chính thức, chỉ cần làm tốt, quốc gia sẽ cho tài nguyên trả tiền, cho dù là cuối cùng chết, người nhà cũng có thể lấy được một khoản tiền bồi thường, hoàn toàn miễn trừ lo lắng về sau!

Nhìn ra được có rất nhiều người chơi ý động, bài post xào rất nóng, đè xuống toàn bộ những bài post phía dưới đưa ra giao dịch vé xe, giá cao mua đạo cụ và dược tề.

Trong đó cũng có một ít muốn bán vé xe và đạo cụ, nhưng người sáng suốt vừa nhìn liền biết là câu cá.

"Anh họ, anh đang nhìn gì vậy?" Du Tình Tình mang theo hơi nước đi tới phía sau hắn.

Từ Hoạch tắt đi trang Web, liếc mắt chân của nàng trơn bóng, "Cô hẳn là biết hiện tại cô ở trong mắt tôi không khác một khối thịt heo."

Du Tình Tình mặc áo ngắn tay lấy ra từ trong túi xách, bĩu môi nói: "Quần áo em bẩn rồi làm sao mặc?"

"Đúng rồi, sao trong túi anh lại có lưỡi dao?" Nàng cầm nửa mảnh nhỏ màu bạc lớn bằng cái móng tay, "Vừa rồi thiếu chút nữa cắt tay của em, anh sẽ không thật sự đi giết người đi?"

Đó là mảnh vỡ từ trên rìu ma chém đầu rơi xuống, tuy rằng trò chơi lấy đi rìu, nhưng mảnh vỡ cũng không biến mất.

Từ Hoạch đưa tay cầm tới, lại mở giao diện đặt vé ra, "Không có quần áo bảo trợ lý đưa tới cho cô, ít lật đồ của tôi đi. Vé đã đặt cho cô rồi, về sớm một chút."

"Hủy hợp đồng không dễ dàng như vậy, nói không chừng còn phải kiện công ty." Du Tình Tình cố gắng giãy dụa.

"Không kiện được, ký tên cũng không cần cô, tôi đi làm tốt, cô về nhà đọc sách, không có việc gì ít ra ngoài chạy loạn." Từ Hoạch lạnh lùng nói.

"Từ Hoạch! Anh đang vô lý!" Du Tình Tình tức giận trừng mắt, "Ba mẹ em cũng không nói gì!"

"Ngày mai tự mình đi về, hoặc là ngồi xe lăn trở về, chọn một cái." Từ Hoạch đứng lên, mặt không chút thay đổi nhìn cô.

Biểu tình vừa tức vừa đáng thương của Du Tình Tình lập tức thu lại, hai con ngươi lạnh lùng nhìn chằm chằm hắn vài giây, sau đó mới nhảy lên giường kéo chăn, ấp úng nói: "Nguyền rủa anh hai năm không có bạn gái!"

Từ Hoạch tắt đèn đi nằm trên sô pha.

Sáng sớm hôm sau, trợ lý đưa quần áo sạch sẽ tới, lúc thu dọn quần áo bẩn của Du Tình Tình bị lưỡi dao cạo râu bên trong bắn trúng ngón tay.

"Để tôi." Từ Hoạch bảo cô đi xử lý vết thương, tháo toàn bộ ba lưỡi dao khâu ở cổ áo váy và góc váy xuống ném vào thùng rác.

Chờ đưa Du Tình Tình đi sân bay, tận mắt nhìn cô lên máy bay hắn mới trở lại thành phố, đến công ty giải trí cô ký hợp đồng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK