• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Tới đây làm khách, luôn phải chào hỏi chủ nhân." Thợ lột da thử dò xét nói: "Vương tiên sinh lúc trước cũng ở cục thuế vụ công tác?"

Từ Hoạch không trả lời vấn đề của gã, mà là ánh mắt khinh thường đánh giá gã, "Ngươi cũng với tới chào hỏi tỷ phu ta?"

Nói xong cũng không đợi gã mở miệng, lại nói: "Hỏi thăm nhiều như vậy cũng vô dụng, ngươi còn có thể ở chỗ này vài ngày? Nước đến chân mới nhảy có kịp không?"

"Đúng vậy." Thợ lột da cao lớn thô kệch, vẻ mặt chậm lại sau đó cười rộ lên còn có chút khí chất ngốc nghếch, "Loại sân bãi di động ở các trạm như chúng ta, khẳng định so ra kém người chơi siêu cấp thường trú."

Từ Hoạch ngón tay dừng lại, bất động thanh sắc nói: "Người mà, phải có theo đuổi mới được."

Thợ lột da ha ha cười, "Chờ tôi từ điểm trùng động E27 trở về, đẳng cấp phó bản liền có cơ hội lại thăng một thăng, đến lúc đó gian lò mổ của tôi liền có thể biến thành đại gia công xưởng, tay nghề làm thịt hộp của tôi thế nhưng là nhất tuyệt, thịt heo nhiều như vậy không ai đặt, lãng phí vô ích."

"Nói đến ăn," Từ Hoạch nghe xong lời của gã, ngược lại hỏi: "Khi nào thì dùng cơm?"

Thợ lột da hăng hái dạt dào, "Hôm nay mới vừa làm thịt mấy con heo, thịt còn tươi!"

Từ Hoạch ghét bỏ nói: "Vừa bẩn vừa thối làm sao ăn? Ta vừa rồi nhìn thấy có cá sống, hiện giết hiện ăn."

Thợ lột da không thể triển lộ kỹ thuật cắt gọt và trù nghệ của mình có chút thất vọng, kéo giọng gọi người chơi lại đây.

Tới chính là Thang Bội, thợ lột da nhìn chằm chằm nàng một cái, lại nhìn Từ Hoạch, thấy hắn chỉ là liếc mắt ở trước ngực nữ nhân liền hứng thú dời đi tầm mắt, nhất thời lại cao hứng, phân phó nói: "Các ngươi làm tốt cá."

Nói xong cũng không để ý tới Thang Bội nữa, mà mời Từ Hoạch đi thưởng thức rượu giấu của gã.

Thang Bội lề mề, muốn nhận được một chút gợi ý từ chỗ Từ Hoạch, nhưng đối phương ngay cả nhìn cũng không nhìn cô một cái, bất đắc dĩ, cô đành phải làm theo lời thợ lột da nói.

Chờ cá chiên xong đưa tới, Từ Hoạch và thợ lột da đã uống xong một chai rượu mạnh, hai người đang trò chuyện về nữ nhân.

"...... Phụ nữ ở E27 không được, không có cảm giác." Thợ lột da năm ngón tay làm động tác nắm chặt.

Từ Hoạch cổ áo buông ra, mặt cũng uống có chút hồng, hắn dựa vào sô pha, vừa mím rượu vừa nói: "Bên ngoài tìm nào có tốt bằng chính mình dưỡng, từ nhỏ dùng trên dược tề và đồ ăn tốt nhất, ngươi muốn cho nàng lớn lên cái dạng gì liền cái dạng đó nhi."

Thợ lột da nghe được tâm trì mê mẩn, ngửa đầu uống một ngụm rượu lớn, lau râu lộn xộn, gã cầm cá rán đưa vào trong miệng, cả thịt lẫn xương nhai nát nuốt xuống, "Trước kia tôi nghe nói qua có người nuôi đến ăn, không nghĩ tới còn có nuôi đến dùng, tư vị khẳng định không tệ đi."

Từ Hoạch chỉ có thể hiểu mà không thể nói gì cười cười

Tiếng cười thô kệch của thợ lột da truyền ra từ phòng họp của phòng ăn tạm thời, ba người chơi trước sau vào phòng ngủ lại đi ra, kể cả Thang Bội bên trong trông chừng, sau khi mấy người trở lại phân xưởng, sau lưng đều ra một tầng mồ hôi.

"Vẫn không tìm được." Tần An ảo não nói: "Trong tay chúng ta không có đạo cụ cơ quan và đạo cụ vận khí, chỉ dựa vào nhân lực tìm chỉ là lãng phí không công thời gian tranh thủ được."

"Có lẽ bản thân việc mở Phòng chứa bí mật cũng cần một đạo cụ đặc biệt." Thang Bội suy đoán: "Cho nên chúng ta mới tìm không thấy."

"Vậy thì làm sao bây giờ?" Tiên Đại Chí vẻ mặt mờ mịt luống cuống nhìn bọn họ, "Đầu óc tôi ngốc, lại không có văn hóa, làm tay chân tôi có thể giúp đỡ, động não tôi không giỏi."

Trâu Vĩ Xương thấy cậu ta tức giận không chỗ phát tiết, "Nếu thật sự không được, cứ theo lời tôi nói, mười lăm ngày nay chúng ta tận lực không chọc giận thợ lột da, chờ đến giờ trò chơi thì dùng vé xe rời đi."

Tần An cũng động ý nghĩ này, nhưng Thang Bội khẽ cắn môi nói: "Tôi không có vé xe, các người ai có thể bán cho tôi một vé?"

Mấy người nhất thời trầm mặc xuống, lúc này thanh âm của thợ lột da từ xa đến gần, "Vương lão đệ, không nghĩ tới ngươi cũng thích câu cá, ta sưu tầm không ít đạo cụ câu cá, ngươi nhất định có hứng thú."

"Cái gọi là hứng thú, chính là phải thuận theo tự nhiên mới thú vị, dùng đạo cụ ai cũng có thể câu được cá, luận kỹ xảo và nhãn lực mới gọi là thượng thừa." Thanh âm Từ Hoạch có chút nhẹ nhàng, hiển nhiên là uống say rồi.

"Đúng vậy!" Bàn tay to bằng quạt bồ của thợ lột da vỗ lên vai hắn, "Vương lão đệ, chúng ta cùng chung chí hướng, ngươi nhất định phải ở lại thêm vài ngày!"

Từ Hoạch cũng vỗ vai gã, một bộ dáng "Hai anh em tốt", "Không thành vấn đề, sau này ngươi lại đến, ta hẹn ngươi câu cá!"

Hai người kề vai sát cánh vào phòng ngủ, nhìn qua bóng lưng Từ Hoạch khí thế dĩ nhiên hoàn toàn không thua thợ lột da.

Hắn vào phòng ngủ của thợ lột da như thế này sao?

Nghe khẩu khí thợ lột da là muốn cho hắn xem đồ sưu tầm, trong phòng ngủ cũng không có đạo cụ, cho nên hắn có thể quang minh chính đại vào mật thất?

Vài tên người chơi ngừng thở, chỉ dám dùng ánh mắt trao đổi, e sợ vừa mở miệng để cho Từ Hoạch lọt nhân thịt nhồi.

Chờ cửa phòng lông đóng lại, mấy người mới thở phào nhẹ nhõm, đồng thời đáy lòng dâng lên hy vọng, có lẽ Từ Hoạch có thể trực tiếp trộm đồ sưu tầm ra đây?

Bên kia, Từ Hoạch vào phòng da lông bị các loại động vật treo thẳng tắp trong phòng da lông kinh ngạc một chút.

Bên ngoài trời đã tối, mấy chục mấy trăm cái bóng rủ xuống, thoạt nhìn giống như treo mấy chục người.

"Những thứ này...." Hắn chậm lại tốc độ nói mở miệng, người thợ lột da đang hăng hái quả nhiên dừng câu chuyện lại, "Những thứ này có gì đáng xem, không phải da lông thì là da người, đồ vật ta cất giữ đó mới trầm trồ khen ngợi!"

Da người?

Từ Hoạch nhanh chóng quét một vòng lông trong phòng, ánh mắt hơi trầm xuống, sau đó làm bộ như không có việc gì đi theo thợ lột da vào phòng ngủ.

Vừa đi vào, thợ lột da trước tiên vung vung cánh tay, hai bàn tay để ở trên mặt tường bên giường, dùng trình độ vũ lực dời toàn bộ mặt tường về phía sau hơn một mét, trống ra hai cái thông đạo hơn người.

Từ Hoạch đi vào trước, chờ thợ lột da đi vào mới quét qua gian mật thất này

Không gian mật thất lớn hơn phòng ngủ bên ngoài một chút, hai chiếc sofa đơn đặt đối diện, trên bàn ở giữa đặt móc câu và dao, còn có rượu và ly rượu chưa uống hết.

Gian phòng ba mặt đều làm dựng giá, một ít đồ vật thoạt nhìn bình thường lại không bắt mắt, tỷ như diêm, cần câu, mở chai các loại đồ hơn mười kiện vật phẩm đơn độc đặt ở bên trong ô vuông, không biết có phải đạo cụ hay không.

Hàng đống thuốc lá, rượu, tiền trắng và tạp chí khiêu dâm được đặt ở góc phòng, bên trong còn có lõi trái cây mốc meo.

Một bức tường khác làm một cái lò sưởi, kỳ lạ chính là bên trong có một cây củi đang thiêu đốt, nhưng ngọn lửa lại không có nhiệt độ.

Phía trên lò sưởi là một bức tranh nữ thể, ngực to mông to, thấy Từ Hoạch nhìn qua, nữ nhân trong tranh hướng ném mị nhãn về phía hắn.

Thợ lột da vỗ tay một cái, người phụ nữ trần truồng nhảy ra khỏi bức tranh, ôm gã bắt đầu hôn

Có thân thể con người, nhưng không có suy nghĩ của con người.

Thợ lột da xoa xoa nàng nói với Từ Hoạch: "Vương lão đệ, thế nào?"

"Tùy gọi tùy đến, cho một tấm ảnh là có thể biến thành bộ dáng của bất kỳ người phụ nữ nào, đa dạng gì cũng có thể chơi, loại thứ tốt này ngươi không có chứ."

"Quả thật không có." Từ Hoạch nhìn chằm chằm nữ nhân chậm rãi nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK