Thấy xác ướp đã trở nên như vậy, Khang Thần vật vã từ dưới đất đứng lên, tức giận vung cây gậy trong tay ra đánh liên tục vào xác ướp một cách hung hăng.
Xác ướp không phán đoán được kẻ thù ở đâu, chỉ có thể ôm đầu để bị đánh tơi tả, cuối cùng bị dồn vào một góc, khom người rất đáng thương.
“Được rồi, đủ rồi.” Tôi cau mày nhìn chằm chằm Khang Thần nói.
Cây gậy của Khang Thần đã đ.â.m vào phần n.g.ự.c của xác ướp, xác ướp đã bất động, nhưng Khang Thần vẫn còn tức giận và gần như muốn lột da của xác ướp.
Cậu ta liên tục đạp lên phần da của xác ướp và hừ lạnh một tiếng.
“Xém chút nữa đã gi.ết ch.ết ông đây, không lột da rút gân chúng sao có thể trút được nỗi giận chứ?” Khang Thần tức giận chất vấn tôi.
Tôi khinh thường liếc cậu ta một cái: “Không phải cậu nói, chúng là do Liễu Trường Minh sai khiến sao, cậu có bản lĩnh thì đi tìm Liễu Trường Minh đi” Tôi trừng mắt nhìn Khang Thần.
Khang Thần nghe thấy điều này ngẩng đầu lên nhìn tôi với đôi mắt giận dữ.
Nhưng lần này cậu ta lại không phản bác tôi, cậu ta dường như đang suy nghĩ gì đó, sau đó chỉ về phía trước: “Chỗ này không thể trực tiếp đi đến chỗ của Liễu Trường Minh sao?”
“Ờ” Cậu ta đổi chủ đề quá nhanh, tôi còn chưa kịp hoàn hồn.
Cậu ta nhìn lên tường đá chảy đầy m.á.u tươi, con ngươi chuyển động không người, không biết đang suy nghĩ ý đồ xấu xa gì nữa.
Một lúc sau, nụ cười rạng rỡ xuất hiện trên khuôn mặt cậu ta, tôi cau mày nhìn chằm chằm cậu ta.
"Minh Dương, thanh Kiếm Xương Quỷ của cậu không phải c.h.é.m sắt như c.h.é.m bùn sao? Cậu thử xem có thể c.h.é.m bức tường này để xuyên qua bên kia hay không." Khang Thần nói xong lui về phía sau mấy bước.
Tôi nhìn chằm chằm vào bức tường đá và vung thanh kiếm trong tay thử xem thế nào.
Thì ra thanh kiếm có thể c.h.é.m đứt một mảng tường đá, nhưng rất nhanh lại mọc ra một mảng khác.
"Thình thịch, thình thịch"
Âm thanh này giống như tiếng tim đập của con người, nó đang từ từ tiến lại gần chúng tôi, chân tôi di chuyển lùi về phía sau, mắt tôi dán chặt về phía trước.
Một cánh tay m.á.u thịt lẫn lộn duỗi ra từ bên trong, cái quái quỷ gì thế này?
Tôi nuốt nước bọt nhìn cánh tay dài hơn một mét rưỡi, không có móng tay, các ngón tay thì m.á.u thịt lẫn lộn. Một mùi x.ác ch.ết khó chịu xộc vào mũi, trong khi đó Khang Thần đã cúi đầu nôn mửa, tôi vung thanh kiếm lên và chặt đứt cánh tay khủng khiếp đó.
Nhưng điều này không thể ngăn cản được cơ thể của nó lao ra khỏi bức tường, tôi đã choáng váng khi lần đầu tiên nhìn thấy nó. .
||||| Truyện đề cử: Husky Và Sư Tôn Mèo Trắng Của Hắn |||||
Cơ thể của nó không có da mà giống như một x.ác ch.ết bằng máu, khuôn mặt không có mắt và mũi nhưng lại có một cái miệng lớn chứa đầy máu, trong cái miệng đó có những chiếc răng nhỏ vụn, tôi đã nhìn thấy qua ở nhà ở Lưu Mị Nhi chính là Thi Quỷ Diện Vương.
Nó là thứ truyền bá cho Quỷ Diện Ban, tôi bị Quỷ Diện Ban hành hạ đến mức sống không bằng ch.ết, tất cả là nhờ nó.
"Ka ka ka" Thi Quỷ Diện Vương phát ra tiếng cười run rẩy, lộ ra răng nanh lởm chởm
Nhịp tim của tôi tăng tốc ngay lập tức và cơ thể tôi bắt đầu run nhẹ khi nghe thấy tiếng kêu của Quỷ Diện Ban trên thân thể của Thi Quỷ Diện Vương.
Dường như những cái miệng đó lại như mọc ra trên cơ thể tôi.
Khang Thần nhìn Thi Quỷ Diện Vương đang tiến đến gần đến chúng tôi, sắc mặt tái nhợt, tôi lùi về phía sau mấy bước, thanh Kiếm Xương Quỷ đã đ.â.m mấy nhát vào thân xác nó, dường như cũng không thể làm giảm tốc độ của nó.
"Ăn ăn ăn."
Âm thanh của những tên Quỷ Diện Ban rất rõ ràng, vừa nghe thấy toàn thân tôi đã run rẩy.
“Cậu còn có pháp khí gì không?” Tôi cau mày nhìn Khang Thần.
Khang Thần vội vàng mò mẫm trong túi, lắp bắp nói: "Thử, thử Hồng Lăng này xem sao?"
Nếu Hồng Lăng có tác dụng với Liễu Trường Minh, tôi nghĩ nó cũng sẽ có tác dụng với tên này, vì vậy tôi cầm lấy Hồng Lăng vung về phía Thi Quỷ Diện Vương.
"Vù" một tiếng, Hồng Lăng đó không có tí sinh khí gì rơi xuống đất, không có bất kỳ tác dụng nào.
“Chuyện này là thế nào?” Tôi nhíu mày nhìn Khang Thần.
Khang Thần há to miệng: "Làm sao có thể? Làm sao có thể như vậy? Chẳng lẽ, lão già ch.ết tiệt đó…? Hồng Lăng để lại dưới cây hoa hòe không phải đồ thiệt sao?"
“Cái gì?” Tôi không khỏi cao giọng.
"Lão già đáng ch.ết đó, ông ta, ông ta giấu Hồng lăng thiệt ở chỗ khác rồi?" Khang Thần hoảng loạn.
Lúc này, Thi Quỷ Diện Vương đã vươn bàn tay nhớp nháp ra bóp cổ tôi, tôi bị nó nhấc bổng lên, đập về phía đá và dây leo trên đỉnh hang động.
Máu đỏ tươi chảy ra từ trán tôi, những dây leo nhanh chóng quấn lấy tôi, và thanh Kiếm Xương Quỷ trong tay tôi rơi xuống đất.
Danh Sách Chương: