Cốc...cốc...cốc...
- Vào đi.
- Hàn tổng, có văn kiện quan trọng được gửi đến.
Anna nhẹ nhàng đến bên bàn làm việc, hơi cúi người đặt tấm phong thư màu vàng nhạt trước mặt hắn. Hàn Mặc Phong dừng mọi công việc đang làm lại. Nhìn chiếc phong thư trên bàn rồi lãnh đạm ra lệnh.
- Ra ngoài.
Anna đường như đã quen với phong thái này của hắn, quay người rời đi, miệng nhẻo cười.
- Tối nay anh muốn ăn gì, em sẽ nấu.
Hàn Mặc Phong không chú ý một chút đến người phụ nữ kia, mặt vẫn lạnh băng nhìn xuống phong thư đang được mình mở trong tay.
Những bức ảnh chụp về một cô gái xinh đẹp. Hồ sơ liên quan điều tra được về Trần gia trong những ngày qua.
Tiểu thư của Trần gia trong những ngày qua có tin đồn còn sống sót trong những ngày qua chính là cô gái trong ảnh. Dù không công khai chính thức ra bên ngoài nhưng thế lực Hàn gia cũng đủ để điều tra được. Hàn Mặc Phong nở nụ cười chế giễu. Cô ta vẫn còn sống, vẫn còn sống song hắn thật sự đã chết.
Tối. Hàn Mặc Phong khó khăn về nhà. Hắn không muốn về. Vừa vào bếp đã thấy Anna đứng bên bàn ăn, nhìn hắn thật ngọt ngào như tình nhân.
- Anh về rồi. Vừa hay em cũng chuẩn bị xong bữa tối. Anh vào ăn đi.
- Cô ở đây làm gì?
Hàn Mặc Phong khó chịu nhìn người con gái trước mặt, một chút cũng khó mà có cảm tình.
- Em... Em...
- Cút đi cho tôi.
Hàn Mặc Phong gầm lên. Cô ta là kẻ nào mà dám quan tâm hắn, dám gần hắn như tình nhân kia. Chẳng có người đàn bà nào được phép bước vào cuộc đời hắn cả. Hắn hận mình.
Anna giật mình cả kinh. Hàn tổng trước mắt cô cách đây một tháng trong quán bar hôn cô nồng nhiệt, còn nói yêu cô. Giờ đây với cô như kẻ hầu người hạ. Một tháng qua, Hàn Mặc Phong đương nhiên chẳng biết đến sự tồn tại của cô trong khu biệt thự rộng lớn này. Bởi vì trong ba mươi ngày qua, hắn đều ở Bắc Á quản lý công việc, chỉ mới về trong ngày hôm qua. Anna không có gan tày trời mà dám chung dụng nhà của Hàn tổng, càng không có gan làm những việc như hiện tại. Nhưng hai thiếu gia bạn của hắn thì thực sự đã cổ vũ cô tiến đến tình yêu với hắn. Anna không có ước mơ leo cao làm Hàn phu nhân song với người đàn ông này thì cô thật sự mê luyến không rời nửa bước. Vì vậy Anna càng quyết định mình phải lỳ lợm và ghê gớm với người đàn ông này.
- Hàn tổng, anh nói sao. Anh đuổi tôi ư. Một tháng trước anh trong quán bar kia gọi tên tôi, còn nói yêu tôi, đã thế cũng cướp đi nụ hôn đầu đời của tôi, làm cho tôi mê luyến không dứt ra được. Tôi thừa nhận tôi là phụ nữ, tôi yêu anh như những người phụ nữ khác si mê đàn ông. Nhưng tôi không phải là kẻ châm ngòi, là anh. Là anh bắt tôi phải bộc lộ tình đơn phương này. Anh như thế nào mới thật sự hài lòng hả. Đêm hôm đó, anh say không biết gì đi về, anh còn gọi tên tôi rất nhiều, nếu tôi là loại phụ nữ dễ dãi, đêm đó anh như thế, tôi sớm đã cùng anh...
Anna ngừng lại. Sắc mặt Hàn Mặc Phong càng thêm phần âm u rất nhiều. Cứ nhìn chằm chằm vào cô, cô cũng không rõ người đàn ông kia đang nhìn cái gì nữa.
Anna không khẳng định những câu nói trên kia là nói thật mà cô cũng chỉ dựa trên nhưng việc có thật. Có điều phía sau cô có chút bịa đặt. Bịa đặt hơi quá.