Mục lục
Truyện Sủng Tới Nghiện: Vợ Yêu Có Độc ( Vợ À Đừng Nghĩ Trốn Thoát Anh) Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 451:





Mộ Bắc Ngật ôm eo cô, “Có Tiểu Mạch, mau nói em thích tôi.”





Anh bỗng nhiên lên tiếng khiến Có Tiểu Mạch sững sờ, sau đó cô mím chặt môi.





“Tại sao lúc ở trước mặt Có Lan Tâm em thừa nhận, còn ở trước mặt tôi em lại không dám thừa nhận? Em không tin tôi sẽ đối xử tốt với em hay là sợ tôi đối xử không tốt với Nám Nám hả?” Mộ Bắc Ngật phỏng đoán, ánh mắt sâu thẳm.





Có Tiểu Mạch lập tức trả lời: “Mộ Bắc Ngật, nói rồi cũng không thay đổi được gì.”





“Đừng nghe lời của ông nội.”





Mộ Bắc Ngật biết trong lòng cô nghĩ điều gì, giọng nói khàn khàn nhưng rất chắc nịch.





Mộ Bắc Ngật nhắm mắt, nghe cô từ chối còn không bằng hôn cô một cái, đúng lúc Mộ Bắc Ngật chuẩn bị hành động.





Bỗng nhiên có người ở bên ngoài đẩy cửa ra!





Mộ phu nhân, Mộ Thiếu Lãnh và ông Mộ đều đứng ở bên ngoài, ông Mộ đứng trên nhất, khuôn mặt u ám nhìn hai người đang dính lầy nhau ở bên trong, ông ta bỗng nhiên nồi giận.





Mộ phu nhân cười vui vẻ, phá hoại hôn lễ của Cố Lan Tâm, bây giờ có thể gây ảnh hưởng đến quan hệ giữa Mộ Bắc Ngật và ông Mộ rồi, chỉ cắt đứt quan hệ thôi không được mà phải ép anh giao ra Mộ Thị!





Mộ phu nhân nhếch mày, ánh mắt hiện lên sự quyết thắng, nhưng đáng tiếc, con trai bà ta Mộ Thiếu Lãnh giống như một đứa phề vật, nhìn cảnh tượng này lại lộ ra vẻ mặt thèm thuồng.





Ông Mộ phẫn nộ hét lên: “Hai người đang làm cái gì vậy?”





Mặt Mộ Bắc Ngật lạnh đi, bây giờ người nào cũng có thể đi vào phòng tổng thống?





Có Tiểu Mạch hét sức kinh ngạc vì tiếng hét phấn nộ của ông Mộ, cô vội vàng ngồi dậy, muốn xuống giường nhưng hai chân vẫn bị trói, nhất thời không di chuyển được.





Mộ Thiếu Lãnh nheo mắt, cậu ta hít dama mà không lo mọi chuyện sẽ lớn hơn, cậu ta trêu chọc nói: “Mộ Bắc Ngật, không ngờ: anh cũng biết chơi thật đáy, ở trong phòng tân hôn chơi đùa với người phụ nữ khác, thú vị thật đáy!”





Giọng điệu không hề che giấu đi sự ngưỡng mộ.





Sắc mặt Mộ Bắc Ngật lạnh đi: “Thẻ phòng ở đâu ra?”





“Cháu nói gì?” Ông Mộ nói với vẻ mặt không dám tin rằng đền lúc này Mộ Bắc Ngật vẫn có tâm tư để hỏi ông ta điều này!





“Phòng của cháu, mọi người làm thế nào đề có thẻ phòng?” Mộ Bắc Ngật nói đến đây, ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía Mộ phu nhân.





Mộ phu nhân không ngờ anh lại nhìn qua chỗ bà ta, bà ta vội vàng thu lại biểu cảm đắc ý, nhìn thẳng vào mắt Mộ Bắc Ngật.





Bà ta luôn có cảm giác mình sẽ không thoát khỏi đôi mắt của Mộ Bắc Ngật.





Mộ Bắc Ngật lạnh lùng nói: “Mộ phu nhân, trước giờ chúng ta nước sông không phạm nước giếng, bây giờ bà đưa ông nội đến đây là có mục đích gì?”





Anh nói xong, Mộ phu nhân tiếp tục giả vờ vô tội, chỉ có bàn tay buông thõng bên người nắm chặt lại.





Bà ta không ngờ, Mộ Bắc Ngật sẽ không hề kiêng nể mà nói toạc ra như thế.





Anh ngồi ở mép giường, hai bàn tay đan vào nhau đặt trên đùi, khuôn mặt tuần tú không có biểu cảm gì, sau đó ánh mắt anh rơi lên người Mộ Thiếu Lãnh đang nhìn Có Tiểu Mạch với ánh mắt thèm thuồng, Mộ Bắc Ngật chau mày, lúc này anh mới phát hiện ra váy của Có Tiểu Mạch đã bị kéo lên tận đùi.





Mặt anh tối sầằm, không nói lời nào lầy chiếc chăn mỏng đắp lên người Có Tiểu Mạch.





Ông Mộ vô cùng tức giận, ánh mắt sắc nhọn có thể nuốt chửng Có Tiểu Mạch, ông ta hét lần này đến lần khác bị Mộ Bắc Ngật chèn ép, lý trí sắp mắt hét, “Mộ Bắc Ngật, ông cho cháu cơ hội cuối cùng, bây giờ để cô ta đi, nều không, cháu đừng trách ông không khách sáo.”





Mộ Bắc Ngật đứng lên, ánh mắt lạnh lẽo, anh nhìn thẳng vào mắt ông Mộ, dùng âm lượng chỉ đủ hai người nghe tháy: “Ông nội, chuyện này tốt nhất đừng có quản cháu nữa, Mộ Thiếu Lãnh có thể quản lý được Mộ Thị hay không cháu nghĩ ông biết rõ điều đó, hôm nay ông cũng đã nhìn thầy bộ mặt thật của Có Lan Tâm rồi, sau này đừng có quản cháu chuyện này, cháu rất ghét!”





Trước giờ anh đều rất tôn trọng ông ta, không thân thiết nhưng anh cũng là một đứa cháu nghe lời, nhưng hôm nay anh lại nhìn ông Mộ với ánh mặt lạnh lùng, liên tục bảo ông ta đừng quản anh, quả nhiên cứng cánh rồi, không chịu sự khống chế của ông ta nữa rồi!





Dịch Bách vội vàng chạy đến nhưng khựng lại trước cửa phòng, hiển nhiên là không ngờ sẽ nhìn thấy cảnh tượng này!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK