Mục lục
Truyện Sủng Tới Nghiện: Vợ Yêu Có Độc ( Vợ À Đừng Nghĩ Trốn Thoát Anh) Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Tôi không cần ông phải nể mặt." Lăng Y Mộc nói. Phó đạo diễn Hà mượn hơi rượu, trực tiếp xông tới trước mặt Lăng Y Mộc vung tay tát mạnh vào mặt cô: "Ông đầy bảo cô uống, cô phải xuống, bây giờ chẳng qua là nhà nghèo sa sút, lấy cái gì làm cao chứ?" Ông ta nói xong, cầm luôn chai rượu đổ vào miệng Lăng Y Mộc.


Lăng Y Mộc muốn đẩy đối phương ra nhưng sức của đàn ông lớn hơn so với phụ nữ, huống chi còn có Lăng Lạc Giao bên cạnh giúp đỡ.


Phó đạo diễn Hà cực kỳ khen ngợi với sự giúp đỡ của Lăng Lạc Giao: "Lạc Giao à, cũng là cô hiểu chuyện, trở về tôi sẽ nói với đạo diễn về việc tăng thêm đất diễn cho cô."


Tất nhiên Lăng Lạc Giao càng thêm ra sức: "Cảm ơn phó đạo diễn Hà, chị của tôi không biết điều, cũng xin phó đạo diễn Hà thông cảm bỏ qua cho"



VietWriter cập nhật nhanh nhất.


Lăng Y Mộc không biết mình bị đổ bao nhiêu rượu, sức uống của cô cũng không tốt, lúc này đã cảm thấy say khướt. Cô gần như cố gắng hết sức để khống chế được ý thức của mình cho tỉnh táo:


"Tôi... tôi phải đi về. "


"Được, lúc nữa tôi sẽ đưa cô về." Phó đạo diễn Hà ôm lấy Lăng Y Mộc, trong mắt lộ ra dục vọng.


Cô gái trước mắt này cũng không phải là đẹp đến mức sắc nước hương trời, thế nhưng nghĩ đến cô ta từng là bạn gái của cậu cả Tiêu kia, phó đạo diễn Hà không kiềm chế được hưng phấn.


Đúng lúc này, điện thoại di động của phó đạo diễn Hà bất ngờ vang lên.


Ban đầu ông ta định ngắt luôn điện thoại, nhưng sau khi nhìn số gọi đến vẫn nhận cuộc gọi, ai bảo người gọi đến là đạo diễn chứ.


Nhất là đạo diễn này còn là anh cả của ông ta, ông ta dựa vào anh cả mình mới leo lên được cái chức phó đạo diễn.


Chẳng qua sau khi nhận điện thoại không bao lâu, đột nhiên phó đạo diễn Hà tựa như tỉnh cả rượu, sắc mặt trở nên trắng bệch, ngay cả hô hấp cũng trở nên dồn dập hơn.


"Sao có thể... sao lại thế... cô ta, cô ta... cô ta chỉ là một công nhân vệ sinh môi trường, không có bối cảnh gì. Dù trước đó cô ta có bạn trai là Tiêu Thiên Định, nhưng bây giờ Tiêu Thiên Định đã có vợ chưa cưới rồi, đâu có quan tâm đến cô ta" Không thì sao lại để bạn gái cũ làm công nhân vệ sinh môi trường chứ?


"Nói chung em không được động vào cô gái này, hơn nữa phải để cô ta bình an rời đi. Em phải biết sếp tổng công ty gọi điện thoại trực tiếp cho anh dặn đi dặn lại, sếp tổng còn nói nếu như đêm nay thật sự xảy ra. vấn đề với cô gái này, ngày mai đoàn làm phim sẽ bị giải tán, còn em sau này đừng mong lăn lộn ở Thành phố Thanh Thủy nữa" Đạo diễn Hà nói, nghĩ đến chuyện sếp tổng nghiêm túc cảnh cáo bọn họ vừa rồi, ông ta cảm thấy sợ hãi trong lòng.


"Sao có thể, đầu tư mấy chục tỷ? Phải hủy bỏ?" Phó đạo diễn Hà không dám tin hỏi:


"Rốt cuộc thì cô gái này là ai?"


"Sao anh biết được, nói chung chuyện này do em gây ra, nếu em dám động đến một cộng tác của cô ta thì xem anh trừng trị em thể nào!" Đạo diễn Hà hung dữ dọa:


"Bây giờ cô ta thế nào rồi, không sao chứ?"


Phó đạo diễn Hà khóc không ra nước mắt, không dám nói mình tát Lăng Y Mộc một phát, còn đổ cho đối phương hơn nửa chai rượu vang đỏ.


Lúc này Lăng Y Mộc lảo đảo muốn mở cửa phòng riêng ra ngoài, Lăng Lạc Giao đang định tiến lên ngăn. cản, hy sinh một bà chị gái cùng cha khác mẹ thì có gì đâu, miễn sao cô ta nổi tiếng hơn là được.


Chỉ là cô ta không ngờ tới, phó đạo diễn Hà xông thẳng đến vung tay tát vào mặt cô ta. Lăng Lạc Giao


lảo đảo suýt nữa đã ngã xuống đất.



Nhớ quay lại đọc tiếp tại VietWriter để ủng hộ chúng mình nha.


"Cản cái gì mà cản!" Hiện giờ quả thật phó đạo diễn Hà sắp hạn chết Lặng Lạc Giao rồi, không phải do người phụ nữ này thì sao ông ta lại gặp phải chuyện thể này chứ!


Lăng Lạc Giao khiếp sợ nhìn phó đạo diễn Hà kính cẩn mở cửa ra để Lăng Y Mộc ra khỏi phòng riêng. "Phó đạo diễn Hà, ông đây là.."


"Cô muốn bẫy chết tôi đúng không? Rốt cuộc chị cô là ai? Đến cùng thì sau lưng cô ta có nhân vật lớn nào bảo vệ?" Phó đạo diễn Hà lớn tiếng vặn hỏi.


Vẻ mặt Lăng Lạc Giao mờ mịt, nhân vật lớn? Phía sau Lăng Y Mộc có nhân vật lớn nào à? Sao cô ta không biết?


Lúc này Lăng Y Mộc lảo đảo ra khỏi phòng riêng, tác dụng của cồn khiến bước đi của cô không thật, tầm mắt càng ngày càng trở nên mơ hồ.


Phải quay về... phải nhanh chóng quay về. Nếu không say rượu ngã ở bên ngoài như vậy chắc chắn rất nguy hiểm cho cô.


Lý trí đang ra sức nói với cô phải đi về phía nhà mình, nhưng dường như thân thể không muốn nghe theo sai bảo.


Phải... phải đi đầu... đi nơi nào...


Một bóng dáng mơ hồ lọt vào tầm mắt của cô, bóng người kia... mang đến cho cô cảm giác yên tâm quen thuộc, dường như chỉ cần bóng dáng của người đó ở đây, cô đã an toàn rồi.


Một giây sau, cuối cùng cô cũng khép lại mí mắt vẫn luôn gắng gượng, cơ thể lắc lư cũng đổ xuống.


Một cánh tay đỡ được thân thể đổ xuống của cô, Dịch Quân Phi nhìn chằm chằm hai gò má đỏ hồng của cô gái trong lòng, ngón tay nhẹ nhàng mơn trớn nơi gò má có dấu vết rõ ràng bị đánh đau, trong mắt lộ ra. vài phần lạnh lẽo.


"Anh Dịch" Cao Kiến Vĩ cất điện thoại trong tay đi, cẩn thận tường thuật lại tình huống anh ta vừa thăm dò:


"Có lẽ cô Lăng bị rót một ít rượu vang đỏ, sau đó bị tát một cái"


"Vậy à? Ai đánh cô ấy thì phế tay của người đó đi." Dịch Quân Phi nói xong, trực tiếp ôm ngang Lăng Y Mộc lên trở lại ngồi vào trong xe.


Cao Kiến Vĩ rùng mình, anh Dịch đây là muốn ra mặt thay cho Lăng Y Mộc? Trước đó, dù vợ chưa cưới của anh Dịch qua đời, anh ấy cũng không làm bất cứ việc gì cho đối phương cả, bây giờ đối xử với người gây ra tai nạn xe năm đó lại...


Trong xe, Dịch Quân Phi cảm thấy vết thương trên mặt cô cực kỳ gai mắt. Rõ ràng trong mắt anh, cô chỉ là một trò chơi mà thôi, thế nhưng vì sao khi thấy cô bị người khác đánh tổn thương, anh lại không vui đến vậy?


Là vì đồng cảm ư? Chẳng bao lâu mà anh đã đồng cảm với người khác rồi?


Lúc Lăng Y Mộc tỉnh lại, lọt vào mắt là trần nhà của phòng trọ, cùng với... gương mặt quen thuộc.


"Bình Quân!" Lăng Y Mộc giật mình ngồi dậy, kết quả vừa mới ngồi lên, đau nhức ùn ùn kéo đến trong đầu. Cô lập tức hít vào một hơi rồi chậm rãi nói:


"Tôi... sao tôi về được đây? Rõ ràng tôi còn ở câu lạc bộ bên kia..." Tình huống trong phòng riêng một lần nữa hiện ra trong đầu cô, vẻ mặt cô cũng dần trở nên khó coi. "Tôi đứng ngoài cửa câu lạc bộ thấy chị đi ra nên đưa chị về." Dịch Quân Phi nói. "Nhưng tôi không nói với cậu tôi đi đâu mà?"


"Lúc chị nghe điện thoại, tôi đứng bên cạnh nghe được địa chỉ." Anh nói: "Chị muốn uống nước không? Có lẽ sẽ dễ chịu hơn chút ít."


Anh đưa cho cô một ly nước ấm, cô uống vài ngụm xong mới cảm thấy thoải mái hơn.


"Sau khi tôi say không làm chuyện kỳ quái gì chứ?" Cô không kiềm chế được hỏi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK