• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lương Bảo Nhi cùng Triệu Lạp Dương ân ái, Khả Lan cũng không biểu hiện gì, cô vẫn luôn nở nụ cười, nhìn Lương Bảo Nhi cùng Triệu Lạp Dương.

Lúc này bên eo của cô căng thẳng, bàn tay ấm áp của Cố Thành Viêm vồng sang eo cô.

Khả Lan ngẩng đầu, nhìn Cố thủ trưởng, trong lòng ấm áp, nhưng lại cẩn thận kéo tay Cố thủ trưởng xuống.

Không phải cô chán ghét Cố thủ trưởng, nhưng mà ở đây nhiều người, cô sợ khiến cho người ta thấy quan hệ mập mờ của cô với Cố thủ trưởng, chuyện lại truyền đến tai ông bà Cố, gây nhiều phiền toái.

Sau khi cẩn thận đẩy tay Cố thủ trưởng xuống, Cố thủ trưởng cũng không đối nghịch với cô.

Nhưng mà sau khi Cố thủ trưởng buông tay ra, lại quàng lên vai cô, sức lực không nặng không nhẹ.

Động tác của Cố Thành Viêm khiến cho Khả Lan bối rối.

Cô nghiêng đầu, nhìn gò má kiên quyết bình tĩnh của Cố thủ trưởng, trong lòng biết, từ trước đến giờ Cố thủ trưởng không để ý tới những lời cô nói.

Cho nên, lúc này trong đầu cô chợt nảy ra ý nghĩ, giơ tay lên, khủy tay đánh vào bên hôn Cố thủ trưởng.

Nhưng......Cánh tay cô vừa mới nâng lên, còn chưa ra chiêu, liền bị Cố thủ trưởng níu lại.

"Còn có thể đánh lén, sức lực không nhỏ." Giọng nói của Cố Thành Viêm rất vui sướng, không tức giận vì Khả Lan đánh lén.

Khuôn mặt anh luôn lạnh lùng, lúc này trên mặt lại nở nụ cười.

Tay bị nắm lại, Khả Lan không vội vã lên tiếng, liếc mắt nhìn Cố thủ trưởng, giật giật tay, Cố thủ trưởng liền buông tay cô ra.

Cô tìm cơ hội, lui hai bước, rồi sau đó ngẩng đầu, chân mày nhíu lại, đang muốn mở miệng trả lời Cố thủ trưởng.

Pằng......

Chợt một tiếng súng vang lên, khiến Khả Lan bị dọa sợ.

Cô còn chưa kịp phản ứng chuyện gì xảy ra liền bị người ta đẩy một cái.

"Cẩn thận......"

"Pằng......"

Hai âm thanh đồng thời vang lên.

Khả Lan sau khi bị đẩy ra phía sau Cố thủ trưởng, nghiêng đầu, chỉ thấy Lương Bảo Nhi ngã xuống chân cô.

Mà trên ngực trái của Lương Bảo Nhi màu máu đỏ tươi hiện ra chói mắt, khiến Khả Lan không ngừng run rẩy.

Vị trí ngay tim!

Diễn trò?

Không......Không giống, ai lại lấy tính mạng mình ra đùa giỡn chứ!

Lương Bảo Nhi.....Thật nghĩ muốn cứu cô sao?

... ...

Hai tiếng súng, khiến người ở hiện trường trở nên rất hỗn loạn, trốn chạy.

Nhưng phóng viên ở hiện trường lại nắm lấy cơ hội, bắt đầu trực tiếp tin tức.

Triệu Lạp Dương thấy Lương Bảo Nhi ngã xuống đất, vội vàng bế cô ta lên, rồi sau đó ngồi lên xe, đưa người đến bệnh viện.

Hình như Cố thủ trưởng cũng rất gấp gáp, lôi kéo Khả Lan lên xe.

Dọc đường đi, tất cả mọi người không lên tiếng, Khả Lan vẫn cúi đầu nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt của Lương Bảo Nhi, không nói ta cảm giác trong lòng.

Cô và Lương Bảo Nhi, vốn dĩ là chị em cùng cha khác mẹ, trên người cùng chảy chung dòng máu của Lâm Khải Nghiệp.

Chỉ là.......mẹ Lương Bảo Nhi là con gái của tướng quân, một nữ doanh nhân trên thương trường.

Mà mẹ của cô lại quá bình thường.

Chính bởi vì xuất thân không giống nhau, khiến hai chị em bọn họ trở thành người dưng.

Rồi sau đó, bởi vì Cố thủ trưởng, họ biến thành kẻ thù.

Nghĩ đến đây, sắc mặt của Khả Lan, trở nên nặng nề, cô ngước mắt, cẩn thận nhìn Cố thủ trưởng, lúc nhìn thấy sắc mặt nặng nề lạnh lùng sắc bén của Cố thủ trưởng.

Trong lòng Khả Lan chợt thấy buồn cười.

Thật ra thì, giữa Cố thủ trưởng và Lương Bảo Nhi, nhất định từng có một đoạn quá khứ!

Giữa bọn cô, cũng từng ngọt ngào, nhưng mà.....có lẽ......Bởi vì chuyện nào đó, khiến bọn họ tách ra.

Lương Bảo Nhi nghĩ muốn cứu vãn, Cố thủ trưởng lại không muốn quay lại.

Nhưng ở trong lòng Cố thủ trưởng, còn có Lương Bảo Nhi.

Nhưng mà......Bởi vì không rõ nguyên nhân, làm cho anh cùng Lương Bảo Nhi không thể ở chung một chỗ!

Nghĩ tới đây, Khả Lan rũ hai mắt, lông mi thon dài ngăn trước mắt, nghĩ đến Cố thủ trưởng cùng Lương Bảo Nhi đã từng, cô liền thấy khó thở.

Xe đi tới một bệnh viện gần đó, sau khi Lương Bảo Nhi được đưa vào phòng cấp cứu, Triệu Lạp Dương vẫn canh ở bên ngoài.

Khả Lan cùng Cố thủ trưởng cũng không rời đi.

Lương Bảo Nhi là con gái của tập đoàn Lương Thị, lại có danh xưng đệ nhất mỹ nữ, cô ta bị bắn, khiến không ít người chú ý.

Nghe tiếng nên các phóng viên tìm đến, đứng ở bên ngoài cửa bệnh viện, muốn đào móc tin tức nhanh nhất, mặc dù bị ngăn cản ngoài cửa.

Sau khi Lương Bảo Nhi được cấp cứu, đã hơn sáu giờ, cho đến khi Lương Bảo Nhi được chuyển vào phòng bệnh, lúc này Khả Lan mới thở phào nhẹ nhõm.

Cô ngước mắt nhìn Cố thủ trưởng, chỉ thấy ánh mắt Cố thủ trưởng đanh nhìn vào trong phòng bệnh, nhìn người nằm trên giường.

Ánh mắt Cố thủ trưởng thâm trầm phức tạp, khiến cảm giác trong lòng Khả Lan phức tạp, trăm mối cảm xúc ngổn ngang.

Khả Lan nghiêng đầu, không nói gì liền rời đi.

Cô khẽ nhấc bước chân, không nhanh không chậm, trong lòng cô hy vọng Cố thủ trưởng sẽ đuổi theo cô, nhưng lại không có bất kỳ âm thanh nào.

Trừ một ánh mắt phức tạp, vẫn dõi theo bóng dáng của cô.

Sau khi Khả Lan rời khỏi bệnh viện, trong lòng cảm thấy không vui, quay lại ký túc xá, ngã đầu nằm trên giường.

Cô khép hai mắt muốn ngủ nhưng lại càng suy nghĩ nhiều hơn.

Hôm nay vang lên hai tiếng súng, tiếng thứ nhất giống như nhắc nhở.

Mà tiếng thứ hai sao lại bắn về phía cô?

Là cô kết thù, người có thù oán muốn giết người diệt khẩu, hay là......

Nghĩ đến đây, trong lòng Khả Lan khẽ run, bỗng nhiên từ trên giường ngồi dậy.

Kỳ lạ, quá kỳ lạ.

Chuyện Lương Bảo Nhi bị bắn trong nháy mắt trở thành tiêu điểm.

Mấy tờ báo liên tục đăng tin Lương Bảo Nhi cứu Khả Lan, khiến Khả Lan trở thành kẻ xấu.

Giải trí chính là nắm lấy cơ hội, cho nên, chuyện Lương Bảo Nhi cứu người, không bởi vì Lương Bảo Nhi hôm mê mà trở lại bình thường, ngược lại càng trở nên sôi trào.

Mà lúc này vị chú ý cáo nhất, chính là công ty của Lương Thị.

Khả Lan lúc này, trở thành giám đốc công ty, trong nháy mắt được đưa lên đầu sóng gió.

Mà thân phận của cô, cũng khiến nhiều người chú ý.

Thân phận của cô bị tìm ra cũng chỉ là một ít chuyện.

Con gái riêng của Lâm Khải Nghiệp, mẹ bị bệnh ung thư dạ dày, người đứng phía sau "Danh Tước".

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK