• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Sau đó, cũng không biết thế nào, bọn họ lại ôm cô ra, để bọn tôi đưa cô về nhà."

Diệp Huệ nói tới đây, vừa đúng lúc gặp đèn đỏ, dừng xe lại.

Cô nghiêng đầu nhìn Khả Lan, nhíu mày nói: "Hôm qua là ông chủ Lãnh ôm cô ra, thật kỳ quái."

Lúc ấy Diệp Huệ không hiểu, tại sao ông chủ Lãnh lại tự mình ôm Khả Lan ra ngoài, hơn nữa, còn đưa tới tận xe, còn có địch ý với Kim Hạo rất rõ ràng.

Cô và Khả Lan đều là lần đầu tiên nhìn thấy ông chủ Lãnh, theo lý thuyết, ông chủ Lãnh, không thể nào vừa thấy Khả Lan đã yêu, hãy nhìn thái độ của ông chủ Lãnh, xác thực làm cho người ta không hiểu.

Khả Lan nghe Diệp Huệ nói như vậy, trong lòng cũng bối rối, chuyện này có liên quan đến Mộ Dung Triển.

Nhưng tại sao Mộ Dung Triển lại đối với cô như vậy, tại sao ông chủ Lãnh lại tự mình ôm cô ra ngoài?

Chẳng lẽ, cô lại có hình dáng giống người vợ đã chết của ông chủ Lãnh?

Mộ Dung Triển muốn tặng cô cho ông chủ Lãnh?

Mà ông chủ Lãnh, là chính nhân quân tử! Không muốn động vào cô?

Nghĩ đến đây, khóe miệng Khả Lan chợt run rẩy, sẽ không máu chó như vậy chứ.

Rồi sau đó.......

Khả Lan đến Quật Khởi, mới vừa vào phòng làm việc, liền nhìn thấy Mộ Dung Triển, đang ngồi bắt chéo chân trên ghế của cô, liếc nhìn máy tính bảng trong tay.

Nhìn thấy Mộ Dung Triển, trong lòng Khả Lan chợt cảm thây tức giận, để túi xách xuống, đi tới trước mặt Mộ Dung Triển.

Mấp máy môi, vẻ mặt biểu lộ khá lạnh lùng, nhìn Mộ Dung Triển nói: "Tiểu Triển, cậu nói rõ một chút, tại sao hôm qua cậu lại đối với tôi như vậy?"

Dứt lời, Khả Lan đưa tay đoạt lấy máy tính bảng trong tay Mộ Dung Triển, đặt ở sau lưng, hừ lạnh một tiếng.

Một Dung Triển đột nhiên bị đoạt máy tính bảng, có chút gấp gáp, để chân xuống, liền muốn đoạt lại máy tính bảng.

Khả Lan lui lại hai bước, lạnh lùng nhìn Mộ Dung Dương, chờ cậu ta nói rõ chuyện ngày hôm qua, giải thích rõ một chút.

Không lấy được máy tính, Mộ Dung Triển cũng không gấp, quay lại ghế ngồi, thở dài nói: "Tôi nói Lâm chủ tịch này, ông chủ vì cô phá lệ mấy lần, chẳng lẽ cô thật sự không hiểu gì?" Dứt lời, Mộ Dung Triển từ trên ghế đứng dậy, đi về phía Khả Lan.

Nhếch miệng nở nụ cười lưu manh.

Tuy nói chuyện hôm qua không thành công, nhưng ít ra còn có thể chứng minh một chút chuyện.

Ông chủ Lãnh thật sự có gian tình với Lâm Khả Lan, chỉ là anh ta không hiểu, hôm qua có cơ hội tốt như vậy, sao ông chủ không dùng!

Chẳng lẽ, ông chủ còn muốn giống như thủ lĩnh của giới chính trị, lấy cách thức tiêu chuẩn để đánh giá lãng mạn?

Lãng......mạn, đến cuối cùng, không phải cùng chung một mục đích sao!

Ngủ với phụ nữ, sinh con.

"....Vậy cậu cũng không nên đối với tôi như vậy." Khả Lan nghe Mộ Dung Triển nói liền lạnh giọng trả lời.

Logic gì đó, phá lệ mấy lần, liền phải ngủ cùng sao?

Cô lại không xin ông chủ phải vì cô!

Nhìn lại......Cô thật đúng là phải phòng bị một chút.

Mộ Dung Triển vừa nghe Khả Lan nói như thế, càng vui vẻ hơn, đưa tay đoạt lấy máy tính bảng trong tay khả Lan, cười có chút mập mờ: "Nếu hôm qua không phải là tôi, sẽ không nhìn ra ông chủ Lãnh quan tâm cô......cô nên cảm ơn tôi, sau đó phát huy sức hấp dẫn của mình, nhà họ Lãnh đã có thể có một mầm non!"

Mộ Dung Triển cảm thấy, Lâm Khả Lan thay vì sống ở nhà họ Cố, không bằng nghe lời ông chủ của anh ta, phóng đãng, tự nhiên, không kiềm chế được.

Nhà họ Cố là gia đình thế nào? Bọn họ chính là người trong quân đội, hai mươi sáu anwm trước, diệt ba đời nhà họ Lãnh!

Nếu như không phải ông Lãnh có cháu ngoại thất lạc nhiều năm, sợ rằng nhà họ Lãnh đã tuyệt hậu rồi!

Lời nói của Mộ Dung Triển khiến Khả Lan cảm thấy dở khóc dở cười.

Xem như nhà họ Lãnh giàu có nhất cả nước, cô cũng không có khả năng hòa hợp mối quan hệ của ông chủ Lãnh, bởi vì......Cô đã kết hôn.

Nghĩ đến đây, Khả Lan thở dài một hơi, trong lòng suy nghĩ, sau đó đổi đề tài: "Hôm nay cậu tới đây làm gì?"

Khả Lan chợt thay đổi đề tài, lúc này Mộ Dung Triển mới nhớ tới nhiệm vụ tới Quật Khởi ngày hôm nay.

Dừng một chút.

Cậu từ trong ngực cần một danh sách, cùng một tờ chi phiếu, đưa tới tay Khả Lan.

"Tiền mà ông chủ quyên góp được là 1.13 tỷ, do cô sắp xếp." Dứt lời, Mộ Dung Triển khẽ nheo hai mắt, nói không có gian tình, làm sao cậu có thể tin!

Đưa hết số tiền lớn cho cô!

Mà Khả Lan nhận số tiền cùng danh sách Mộ Dung Triển đưa tới, nhất thời mông lung.

Đúng là ông chủ lớn, vừa ra tay liền thu hồi được một khoản tiền lớn!

"Là quyên góp, cô nhớ kỹ chưa." Mộ Dung Triển thấy Khả Lan ngây ngẩn người, liền nhắc nhở.

Khoản tiền quyên góp này đừng dùng lung tung!

Nghe thấy lời Mộ Dung Triển nói, Khả Lan gật đầu, bày tỏ ghi nhớ.

Nhưng trong lòng chần chừ, muốn sửa lại căn phòng lúc trước, sau đó giúp đỡ học sinh đại học, những người bị bệnh nặng không có nơi chạy chữa! Còn có viện dưỡng lão, trường tiểu học.....

Suy nghĩ một chút, khóe miệng Khả Lan nở nụ cười, cho dù bên ngoài trời đầy băng tuyết, cô lại cảm thấy tâm tình vô cùng rực rỡ.

Rồi sau đó......

Sau khi Mộ Dung Triển dặn dò cô một số chuyện, liền đem những món đồ vòng tay, nhẫn, dây chuyền mà Khả Lan cởi ra trả lại cho Khả Lan, liền rời đi, trong miệng vẫn lẩm bẩm chuyện ông chủ Lãnh.

Khả Lan không để ý tới nữa.

Sau khi tiễn Mộ Dung Triển, Khả Lan nhìn tiền quyên góp trong tay, trong lòng suy nghĩ, cô có thể sắp xếp tiền quyên góp......nhưng dùng danh tiếng của Quật Khởi để quyên góp, nhất định phải tạo ra tiếng vang, mới có thể cứu vãn danh tiếng của Quật Khởi.

Chỉ là, Khả Lan lập tức nhức đầu không phải về vấn đề quyên góp, mà là Quật Khởi......vấn đề giảm biên chế.

Mặc dù Quật Khởi có vấn đề, nhưng ông chủ không muốn đóng cửa Quật Khởi.

Cho nên, hiện tại Quật Khởi nếu muốn sống sót, tất nhiên phải giảm biên chế.

Giảm biên chế tất nhiên rất phức tạp, sau khi lập danh sách, Khả Lan ký tên, liền tiến vào quá trình giảm biên chế.

Có người ra đi thoải mái, cũng có người với vẻ mặt buồn thiu, còn có nhạo báng, ban đầu Quật Khởi muốn nổi danh nhất thành phố là ngu ngốc cỡ nào.

Nhưng mặc kệ thế nào, vẫn phải đi, có thể ở, tất nhiên có thể ở.

Tin tức Quật Khởi giảm biên chế, khiến cổ phần của Lương Thị lên cao, cũng làm Lương Tú Ly buông lỏng, bụi rậm mà không thấy gì, hiện tượng quái dị của cổ phần công ty Lương Thị.

Sau khi Quật Khởi giảm biên chế, liền lấy tiền ra quyên góp, thành lập quỹ hội, bắt đầu, làm chuyện lưu danh.

Tin tức, báo lá cải, tung tin bay đầy trời.

Ngày này, Khả Lan tan làm, xe Diệp Huệ hư, cô chỉ có thể đón xe về nhà.

Nhưng vừa mới đứng ở ven đường, một chiếc Audi, dừng trước mặt cô.

Cửa sổ xe hạ xuống, Khả Lan thấy người bên trong.....Dương Tử Sở.

Nhìn thấy Dương Tử Sở, Khả Lan rất là kinh ngạc, quan hệ lúc trước của cô và Dương Tử Sở.

Tính toán ra, Dương Tử Sở và cô có quan hệ máu mủ!

Chính là bởi vì quan hệ máu mủ, Khả Lan cũng từng ngưỡng mộ Dương Tử Sở, nên cảm thấy ngượng ngùng.

"Không có xe sao? Tôi đưa cô về." Dương Tử Sở, từ trong xe nghiêng đầu ra, bày tỏ muốn đưa Khả Lan về.

Khả Lan đưa mắt nhìn khắp nơi, đôi mày thanh tú nhíu lại, theo bản năng lắc đầu một cái.

Dương Tử Sở thấy như vậy, khóe miệng khẽ nở nụ cười nói: "Tôi có chuyện muốn nói với cô." Dương Tử Sở nói tới đây, hai mắt tối tăm, chăm chú nhìn Khả Lan, vẻ mặt thành thật nhìn Khả Lan, như có chuyện quan trọng.

Khả Lan thấy bộ dáng của Dương Tử Sở, chần chừ, cuối cùng lựa chọn ngồi vào xe Dương Tử Sở.

Dương Tử Sở có lời muốn nói, cô cũng có lời muốn nói.

Anh em họ có lẽ nên làm quen.

Sau khi Khả Lan ngồi vào xe, cũng không ngồi vào ghế trước.

Dương Tử Sở thấy như vậy, khẽ cười, sau đó lấy ra một tấm hình, đưa cho Khả Lan.

Trong hình là bóng dáng quen thuộc, làm Khả Lan căng thẳng, đôi tay cô bắt đầu run rẩy, ngước mắt nhìn Dương Tử Sở hỏi "Đây là ý gì?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK