Mục lục
Sếp, Dè Dặt Một Chút!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngày hôm sau, ngủ thẳng tới mặt trời lên cao, Tòng Thiện mới thức dậy, sau khi cô nghe được tin tức sắp phải rời đi, lại càng mừng rỡ hơn.



Hai người lập tức xuất phát, tuy nhiên Arsfat và một đám người cũng đã chờ sẵn ngoài cửa, nhưng không phải là tiễn đưa.



Sắc mặt Arsfat tái xanh nhìn Hàn Dập Hạo nói: “Các người nán lại ở chỗ của tôi lâu như vậy, cho nên giấu diếm tôi lâu như thế sao. Anh là Hàn Dập Hạo, sĩ quan chỉ huy cao nhất của Trung Quốc trú ở Samos có đúng không?”



Sắc mặt Hàn Dập Hạo vẫn không thay đổi, trong lòng lại đoán được sắp xảy ra chuyện.



Quả nhiên, Asrfat cũng không có cho bọn họ cơ hội trả lời, ra lệnh một tiếng, đã sai người bắt Hàn Dập Hạo lại.



Tòng Thiện muốn ngăn cản, lại bị người thô lỗ đẩy xuống đất, Hàn Dập Hạo cũng đã thay đổi sắc mặt, thấp giọng khiển trách Arsfat đừng tổn thương Tòng Thiện, người sau nghe vậy, sai người kéo Tòng Thiện qua một bên.



Tòng Thiện liền biến sắc, chất vấn Arsfat vì sao làm như vậy, nhưng đối phương lại chỉ lạnh lùng liếc nhìn cô một cái, cái gì nói cũng không có nói, sau đó xoay người rời đi.



Trơ mắt nhìn Hàn Dập Hạo bị đưa đi, Tòng Thiện lo lắng hô to, Angus lại xuất hiện, anh kéo Tòng Thiện vào phòng, lại nói cho cô biết một câu chuyện về Arsfat.



Arsfat đã từng đến Trung Quốc du học, ở vùng Giang Nam xinh đẹp, anh gặp gỡ một cô gái tên là Kim Linh, cô ấy là học giả lịch sử, hai người nói chuyện trên trời dưới đất, có thể nói từ sáng tới tối, không thể tránh khỏi, bọn họ yêu nhau, hai người vốn định định cư ở Trung Quốc, nhưng lúc này, lão tù trưởng, cũng chính là cha của Arsfat và Angus, bị bệnh đã qua đời. Truyện được đăng tại dîễn đàn lê qµý đôn.



Lão tù trưởng chọn Arsfat thông minh cơ trí nhất trong đám con trai làm người kế tục, nhưng Arsfat không có ở trong nước, vì vậy, sau khi lão tù trưởng qua đời, đám con trai bắt đầu tranh quyền, tàn sát lẫn nhau, trong tộc lâm vào hỗn loạn.



Ngay cả mẹ của Angus cũng nhiều lần suýt nữa bị mưu sát, sau khi Arsfat nhận được thư cầu cứu của Angus, lập tức trở về tộc, anh vốn là người thừa kế danh chính ngôn thuận, được các trưởng lão thừa nhận, vì vậy sự trở về anh, khiến tất cả anh em sợ hãi.



Minh sát ám sát[1] nhiều vô kể, Angus nhớ lại nói, khoảng thời gian này là thời kỳ hắc ám nhất của tộc Raim, rất nhiều người chết, ngay cả nơi khai thác mỏ vàng cũng nhuốm màu máu.



[1] Minh sát: Giết người một cách công khai - Ám sát: Giết người một cách lén lút.



Arsfat suốt đêm không ngủ, lao tâm lao lực, vào lúc đó, Kim Linh lại đột nhiên từ Trung Quốc chạy đến, không hề có một câu oán giận mà ở bên cạnh anh, cùng anh đồng cam cộng khổ.



Khoảng thời gian đó, Kim Linh trở thành tất cả ký thác tinh thần của Arsfat, nếu như không có cô ấy làm bạn, có lẽ anh hoàn toàn không gắng gượng nổi.



Tình hình rốt cuộc cũng ổn định, bọn họ vốn tưởng rằng từ nay về sau có thể hạnh phúc, nhưng thế sự thường không như người ta mong muốn.

“Tôi biết Trung Quốc thực thi chế độ một vợ một chồng, nhưng ở Châu Phi, tù trưởng có mười mấy thậm chí mấy trăm người vợ cũng là chuyện rất bình thường.” Angus nói, “Anh trai tôi chỉ thích Kim Linh, nhưng vì để nhận được ủng hộ của các trưởng lão, anh ấy đã từng hứa sau này sẽ cưới con gái của bọn họ. Vì vậy, sau khi anh trai tôi kế vị, các trưởng lão yêu cầu anh ấy thực hiện lời hứa.”



Tòng Thiện im lặng lắng nghe, cô biết, Angus nói cho cô biết những chuyện này, nhất định là có liên quan đến chuyện ngày hôm nay. Truyện được đăng tại dîễn đàn lê qµý đôn.



“Kim Linh nói với anh ấy, chỉ cần anh ấy không phụ cô, chỉ thích một mình cô, như vậy cho dù anh ấy cưới nhiều vợ hơn nữa, cô cũng có thể chịu được.” Angus kể lại nói.



“Nhưng ngài ấy vẫn phụ lòng cô ấy đúng không?” Tòng Thiện chợt tiếp lời, là một học giả lịch sử, Kim Linh nhất định đối với việc tranh quyền của các bậc đế vương rất rõ, cũng biết cách tốt nhất dẹp yên thế lực khắp nơi chính là quan hệ thông gia, cho nên cô ấy có thể hiểu được nỗi khổ tâm Arsfat không thể không làm như vậy. Nhưng đồng thời, là một người hiện đại, muốn cô ấy học tập các phi tần cổ đại, cùng chia sẻ một người đàn ông với rất nhiều phụ nữ, cô ấy cũng là không làm được.



“Chỉ là một lần ngoài ý muốn, anh ấy uống say, vào nhầm phòng. Sau khi Kim Linh biết, rất tức giận, cô ấy tìm anh ấy tranh luận ầm ĩ, nhưng anh ấy cũng không cảm thấy chuyện này nghiệm trọng bao nhiêu, anh ấy cho rằng, cùng là vợ, tại sao Kim Linh không thể học theo người khác khoan dung cho anh ấy.” Angus diễn giải.



Tòng Thiện không nhịn được hừ lạnh một tiếng, đây chính sự khác biệt giữa đàn ông và phụ nữ, phụ nữ cần chính là toàn tâm toàn ý, mà đàn ông phạm sai lầm lại có thể tìm rất nhiều lý do để làm cớ.



“Lúc ấy anh ấy thật sự bề bộn nhiều việc, cho nên tâm tình có chút buồn bực.” Angus thay Arsfat giải thích, “Kim Linh lại càng không ngừng ầm ĩ, làm anh ấy cảm ấy rất phiền, hơn nữa lúc đó cô ấy đang mang thai, anh ấy không muốn kích động cô ấy, cho nên thường không có ở trong tộc, muốn đợi cho cô ấy bình tĩnh lại, sau đó nói chuyện với cô ấy.”



“Kết quả tình hình càng trở nên tệ hơn đúng không?” Tòng Thiện lạnh lùng nói tiếp câu chuyện.



“Thẩm tiểu thư, tôi biết cô sẽ cho rằng là lỗi của anh trai tôi. Nhưng đây chính là phong tục của chúng tôi, đàn ông có rất nhiều vợ cũng không phải là không chung thủy, huống chi anh ấy cũng chỉ có một lần vô tâm. Mẹ của chúng tôi đến từ nước Pháp, là luật sư có tiếng, nhưng bà ấy cũng đã tiếp nhận việc cha tôi có nhiều vợ. Có lẽ là bởi vì như thế, trong tiềm thức của anh ấy cũng cho rằng cuối cùng rồi Kim Linh cũng sẽ thỏa hiệp.” Angus thở dài nói.



“Một cô gái từ bỏ gia đình, sự nghiệp của minh, còn phải vứt bỏ tôn nghiêm và nguyên tắc của mình sao?” Tòng Thiện cười nhạt.



“Tôi thừa nhận, chuyện này là lỗi của anh trai tôi, nhưng về sau anh ấy đã tận lực bù đắp, song, sau khi Kim Linh sinh hạ Dunham Linda, lại mắc phải chứng trầm cảm sau khi sinh. Cô ấy trở nên nóng nảy thất thường, vì một chút chuyện nhỏ liền nổi giận, cũng thường không hiểu vì sao mà khóc lóc. Anh ấy mời rất nhiều bác sĩ cho cô ấy, nhưng đều không có hiệu quả. Cô ấy muốn trở về Trung Quốc, nhưng lúc ấy trong nước xảy ra chiến tranh, tất cả các chuyến bay quốc tế đều bị hủy bỏ, chuyện này cũng chỉ có thể liên tục kéo dài. Nhưng, lúc Dunham Linda hai tuổi, cô ấy tự sát.”



Trái tim Tòng Thiện bỗng đập mãnh liệt, cô cũng đã từng trải qua chuyện như vậy.



“Mặc dù cấp cứu kịp thời, nhưng tình trạng tinh thần của cô ấy rất xấu, anh ấy vận dụng mọi biện pháp, cuối cùng ở thời điểm tình hình khá hơn một chút, có thể đưa cô ấy về Trung Quốc an dưỡng một thời gian. Nhưng, ở trên đường đi đến sân bay, chiếc xe buýt cô ấy ngồi lại bị một tổ chức vũ trang không rõ tên uy hiếp. Người phát ngôn của bọn họ đưa ra điều kiện với quân chính phủ, nhưng chính phủ lại một mực từ chối. Sau đó quân chính phủ và quân đội gìn giữ hòa bình bắt đầu tiến đánh, Kim Linh cứ như vậy chết ở dưới họng súng của một tên lính gìn giữ hòa bình.” Nói nói đây, Angus đã trở nên rất khổ sở.



Tòng Thiện cũng cảm thấy không dễ chịu, cô gái tên Kim Linh này, cảnh ngộ quả thực làm người ta thổn thức, vì tình yêu làm việc nghĩa không được chùn bước đi đến một đất nước hoàn toàn xa lạ, cuối cùng lại rơi vào kết quả như vậy.



Tuy nhiên, câu nói tiếp theo của Angus lập tức khiến tim Tòng Thiện run lên, “Sĩ quan gìn giữ hòa bình hạ lệnh tiến đánh ngày đó chính là Hàn Dập Hạo, nếu như không phải anh ta ra lệnh, Kim Linh cũng sẽ không chết thảm. Chỉ trách vận may của các người quá kém, anh trai tôi vốn định hôm nay để cho các người rời đi, nhưng lúc này lại để cho anh ấy nhận được tin tức Hàn Dập Hạo và một nữ cảnh sát mất tích mấy ngày trước, chỉ cần suy nghĩ một chút, sẽ biết thân phận của các người. Anh trai tôi rất yêu Kim Linh, anh ấy sẽ không bỏ qua cho Hàn Dập Hạo.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK