Tu An dùng lực đẩy khẩu súng lên dưới cằm hắn, giọng lạnh băng: "Phó Trọng, tôi không ngại đưa anh quay lại nhà giam đâu."
Phó Trọng cười khẽ, "Được thôi."
Sắc mặt Tu An thay đổi, nhanh chóng tránh được một phi tiêu bay tới từ phía sau. Vũ khí sắc bén cắm sâu vào tường, còn Phó Trọng nhân cơ hội đá văng khẩu súng trong tay y, hắn xoay người tung cú đá. Tu An dùng khuỷu tay đỡ, sau đó tung cú đấm thẳng vào cổ họng đối phương, ngón tay còn kẹp một lưỡi dao mỏng.
Cả hai giao đấu một hồi, không ai chiếm được thế thượng phong. Đột nhiên, Phó Trọng cười nham hiểm, hắn giải phóng Alpha pheromone nồng đậm khiến không khí xung quanh Tu An trở nên ngột ngạt.
Tu An vội lùi lại, nhưng không kịp. Chân y khẽ run, suýt ngã quỵ xuống.
Phó Trọng tự đắc dào dạt nhìn y, hắn giả vờ thở dài, "Mỗi lần đều bắt tôi phải dùng chiêu này, khổ thật. Người hưởng lợi là tôi mà lại thấy hơi ngại ngại."
Gương mặt Tu An phủ băng sương, ánh mắt lạnh buốt như muốn giết người.
Phó Trọng chạm tay lên mặt mình, nhận ra một vết rạch dài rỉ máu. Hắn ta đau lòng nói, "Mặt tôi là thứ đáng giá nhất đấy."
Hắn vui vẻ bước chậm đến trước mặt Tu An, mỉm cười rạng rỡ nói: "Có phải em sắp vào kỳ phát tình rồi? Đừng dùng thuốc ức chế nữa, để tôi giúp em giải quyết đi. Em nghĩ xem, đứa con đầu tiên của chúng ta sẽ là con trai hay con gái? Mong chờ quá đi mất."
Tu An tái mặt, còn Phó Trọng vẫn đắm chìm trong "kế hoạch hoàn mỹ" của mình, hắn cười gian xảo: "Nửa đêm khuya khoắt Alpha đơn độc Omega cô quạnh, không phải rất thích hợp để xảy ra chuyện gì đó sao?"
Pheromone làm toàn thân Tu An nóng bừng, động tác dần chậm lại. Không lâu sau, y bị Phó Trọng khóa chặt trong vòng tay.
Từ mọi góc độ Phó Trọng là hiện thân hoàn hảo của kẻ tiểu nhân đê tiện.
Hắn thành tạo đè Tu An lên bàn điều khiển, bóp cằm y rồi hôn một cái, cười nói: "Pheromone của em ngọt thật, tôi thích nhất là vị chocolate."
Tu An lạnh lùng: "Tôi ghét nhất là sầu riêng."
Phó Trọng cắn nhẹ cằm y, tiếc nuối nói, "Ông già tôi chính là sầu riêng, di truyền gia đình không thể đổi được rồi."
"Hôm nay không đánh dấu em từ trong ra ngoài thì tôi không tên là Phó Trọng!" Hắn ta cười đắc ý, tháo khuy áo cổ Tu An, ánh mắt rơi xuống chiếc cổ thon dài trắng trẻo, bỗng cảm thấy mũi mình nong nóng.
Nhìn tên ngốc đang chảy máu mũi trước mặt, Tu An không chịu nổi quát lên: "Phó Trọng, anh có chút tiền đồ nào không hả?!"
Phó Trọng: "...Đệt?"
Nhân lúc đó, Tu An đập mạnh tay lên nút báo động. Âm thanh chói tai lập tức vang khắp căn cứ Sigma.
Phó Trọng không thể tin nổi, hắn hỏi: "Em chơi thật đấy à?"
Tu An mỉm cười: "Nếu giờ chạy ngay, có lẽ anh còn 50% cơ hội thoát được."
Sắc mặt Phó Trọng lập tức trở nên lạnh lẽo. Hắn ta bóp cổ Tu An, cắn một cái mạnh: "Em chờ ở đó cho ông!"
Khắp căn cứ Sigma rối loạn. Tiếng loa vang vọng:
Tên đầu sỏ của băng hải tặc Cơn Lốc, Phó Trọng, đã xâm nhập căn cứ Sigma. Lặp lại, Phó Trọng đã xâm nhập căn cứ Sigma mang theo vũ khí sát thương cao. Toàn căn cứ phong tỏa!"
Nghe thông báo, Tạ Thiên Hòa đang đếm bánh ngọt của mình ngẩn người.
Phó Trọng?
Trần Khải nhìn hình chiếu 3D nhỏ trong bộ đàm, thốt lên: "Chà, làm hải tặc giờ cũng cần nhan sắc à?"
Alpha trong hình chiếu vai rộng eo thon, dáng người hoàn hảo, đôi mắt xanh biếc mỉm cười hút hồn.
Không biết bao nhiêu Omega bật bộ đàm đã bị quyến rũ ngay lập tức.
"Đẹp trai quá!"
"Ô em gi, không thể tin nổi một Alpha hoàn hảo thế này lại là tên hải tặc khét tiếng!"
"Tôi không ngại vượt qua pháp luật có mối tình sâu đắm với hắn đâu!
"Đứa con đầu lòng của tôi với hắn tên là gì đây nhỉ?"
"Coi chừng tôi sắp cong luôn rồi!"
Tu An nhìn màn hình giám sát:???
May mà vẫn còn những người rõ đúng sai, như-Tư Duẫn.
Vừa thấy Phó Trọng, Tư Duẫn lập tức nghĩ đến cảnh tên khốn đó lại đi bắt nạt anh trai mình. Hắn siết chặt răng, thầm chửi: "Tạ Thiên Hòa, đồ khốn!"
Tạ Thiên Hòa bất giác hắt xì.
"Anh bị cảm à?" Trần Khải hỏi.
"Không." Anh xoa mũi với vẻ mặt nghi hoặc.
Một đêm hỗn loạn cuối cùng kết thúc bằng đoạn video Phó Trọng gửi cho Tu An, trong đó hắn ta đội mũ rơm, tay thì cầm cần câu cá bên bờ biển, miệng cười rạng rỡ đến mức như muốn nổ tung cả bầu trời.
Tu An nhìn chằm chằm vào video, nơi một Alpha đang nở nụ cười rạng rỡ như một chú chó ngốc nghếch. Y nhấc máy gọi đến một dãy số liên lạc được mã hóa.
"Tiểu An? Sao hôm nay con lại gọi cho mẹ thế?" Một giọng nói dịu dàng và ấm áp từ đầu dây bên kia vang lên.
"Mẹ, con muốn nhờ mẹ một việc, là thế này..." Tu An bất giác nở một nụ cười nhẹ.
"Không vấn đề gì, mẹ sẽ bảo người chuyển đồ đến cho con." Người phụ nữ bên dịu dàng đáp lời, bà nói tiếp: "Tiểu An, năm nay con được nghỉ mười ngày phải không? Nhất định phải về nhà ăn Tết đấy nhé."
"Dạ được." Tu An mỉm cười: "Mẹ nhớ giữ sức khỏe, đừng làm việc quên nghỉ ngơi."
"Được được, mẹ không sao đâu." Người mẹ thở dài: "Không biết năm nay Đồng Đồng có về nhà được không. Nếu con gặp nó nhớ bảo nó mẹ rất nhớ hai đứa cục cưng của mẹ đấy~"
"Vâng." Tu An cười khổ: "Mẹ, năm nay con nhất định sẽ về."
"May mà A Duẫn vẫn ở lại học ở Học viện Âm nhạc, nếu không mẹ chắc buồn chết mất."
Tu An cười gượng: "Mẹ, con có chút việc đột xuất, con cúp máy trước đây."
"Được được cục cưng Tiểu An của mẹ, gặp lại sau nha~"
"Tạm biệt." Tu An thở phào nhẹ nhõm cúp máy, đột nhiên cảm thấy rằng bản thân không nên nhận lời về nhà ăn Tết năm nay.
Lúc đó, chắc chắn Tư Duẫn sẽ kéo y và Tư Diệc Đồng xuống hố cùng.
Chưa kể, cái thằng nhóc này sao không yên ổn học Học viện Âm nhạc mà lại chạy sang Học viện Quân sự làm gì!
Ngày thứ 20 của kỳ thi.
"Vòng hai của kỳ thi kết thúc. Đội xanh còn lại 532 người, đội đỏ còn lại 1.003 người. Đội đỏ chiến thắng... Mời các học viên sống sót tập trung tại khu nghỉ ngơi số 132..."
Loa phát thanh vẫn đang tính toán và thông báo số điểm cũng như mã số. Giữa đám đông, Thiên Hòa ngay lập tức nhận ra Tư Duẫn, anh định bước đến chỗ hắn nhưng lại thấy có một Omega gầy gò đang đi bên cạnh Tư Duẫn, hai người đang nói chuyện gì đó. Tư Duẫn gật đầu mỉm cười đáp lại, thậm chí khi Omega đó suýt bị va vào, hắn còn rất lịch sự đỡ lấy cậu ta.
Omega kia có chút ngượng ngùng, cười cười rồi lắc đầu.
Tư Duẫn bất đắc dĩ lại thậm chí còn "thân mật" vỗ nhẹ lên vai cậu ta.
Tạ Thiên Hòa khẽ nhíu mày.
Tư Duẫn và Omega đó sóng vai bước qua, hoàn toàn không nhìn thấy Tạ Thiên Hòa đang đứng ngay bên cạnh.
"Châu Chu lần này thật sự nhờ có cậu giúp." Giọng của Tư Duẫn muốn có bao nhiêu dịu dàng liền có bấy nhiêu.
"Chỉ cần cậu không sao là được." Omega tên Châu Chu vui vẻ đáp: "Chỉ là đột nhiên Chỉ huy Tư lịch sự với tôi như thế thật sự có chút không quen."
Châu Chu nghiêng người sát về phía Tư Duẫn, hai người vừa đi vừa nói chuyện, vẻ thân thiết như vàng A ngọc O xứng đôi vừa lứa.
Nhìn hai người sắp lướt qua trước mặt, Thiên Hòa không nói lời nào, anh trực tiếp khoác tay lên cổ Tư Duẫn, làm hắn giật bắn cả người. Tư Duẫn quay lại nhìn người bạn học mặc bộ đồ ngụy trang dính đầy bùn đất chỉ lộ ra đôi mắt trắng dã kia, khuôn mặt hắn vẫn giữ nụ cười khách sáo nhưng xa cách: "Bạn học, có chuyện gì sao?"
Châu Chu cũng giật mình, cậu ta nhìn Alpha hành vi kỳ lạ này đầy cảnh giác, sợ hãi nắm lấy góc áo của Tư Duẫn.
Tạ Thiên Hòa bá vai Tư Duẫn như anh em thân thiết, từ trong lớp bùn đất, đôi mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm vào khuôn mặt nhỏ nhắn của Châu Chu, giọng anh âm trầm nói: "Bạn học, làm phiền cậu bỏ tay ra khỏi áo bạn trai tôi."
Lời tác giả:
Tạ Thiên Hòa (âm u): Bạn học, chào. (Chu Chu!? Chu Chu cái gì? Chu Chu cái gì mà Chu Chu!? Tại sao lại gọi thân mật như thế! Đệt mợ, tay cậu mẹ nó đang đặt ở đâu vậy!? Chân chó không cần dùng thì tôi có thể chặt miễn phí đấy! Tư Duẫn, cậu có ý gì đây? Cậu dám gọi tôi là bạn học!? Cậu mẹ nó thấy ống đủ rồi đúng không!?)
Tư Duẫn (ngơ ngác): Đây là... một con khỉ bùn khổng lồ sao?
Dự báo tập sau:
#Bạn trai Schrödinger của tôi#
#Khởi đầu hành trình nuôi dạy một vị hoàng đế của giấm chua#
Sắp quay lại trường rồi, với tôi thì nếu cặp đôi tôi ủng hộ mà khoảng cách vượt quá ba mét thì coi như là yêu xa! Những tình tiết cẩu huyết như hiểu lầm, nam phụ tâm cơ, kẻ xấu quấy phá, hay cha mẹ cản trở sẽ hoàn toàn không xuất hiện trong câu chuyện này! Mục tiêu của chúng ta là "Vua bánh ngọt thời đại mới", yêu đến mức chết luôn cho xong! Vũ trụ không nổ thì nhà máy kẹo không nghỉ phép!
Cảm ơn mọi người rất nhiều vì sự ủng hộ, tôi sẽ cố gắng tiếp tục!
*
Mọi người đọc chương sau rồi tui giải thích "Bạn trai Schrödinger của tôi" cho mọi người dễ hiểu hơn nha =))
🎀 Với lại, 周舟 = / Zhōu zhōu/ = Châu Chu mà đọc sao cũng như Chu Chu hoặc Châu Châu nên Thiên Hòa ảnh nghe thành tên thân mật đồ đó.