【 Chị gái ôn nhu và em gái ngạo kiều... Thật ngon a (˶‾᷄࿀‾᷅˵)】
【 Nhất Tửu tuyệt không nhận thua! 】
Theo đạo lý, chương trình có ba nữ một nam này, người nổi bật nhất phải là nam mới đúng, nhưng Hầu Vũ không biết vì sao, hắn không cảm thấy ưu việt chút nào, ngược lại, hắn cảm thấy mình bị bỏ qua.
Ví dụ như, ba bát cơm trên bàn.
Hầu Vũ nghĩ Bạch Tửu quên Tằng Thiến hay là Tống Nhất Nhất, nhưng trước màn ảnh lại không thể không làm giả vờ hào phóng, Bạch Tửu nhìn Hầu Vũ giống như đột nhiên nhớ ra, "Thật xin lỗi, tôi chỉ nghĩ đến hai cô gái đáng yêu, lại quên mất anh Hầu, ngượng ngùng, tôi lại lấy thêm bát đũa tới."
Hầu Vũ mỉm cười nói không sao cả, nhìn Bạch Tửu lại lấy thêm một bộ bát đũa, hắn nói thầm MMP.
Bạch Tửu ngồi xuống, "Mọi người ngồi xuống ăn đi, đồ ăn sắp nguội hết rồi."
Theo thứ tự đứng, Hầu Vũ sẽ ngồi bên phải Bạch Tửu, Tống Nhất Nhất lập tức nói: "Tôi muốn ngồi gần Tiểu Tửu, Hầu Vũ anh ngồi chỗ khác đi."
"Được rồi." Hầu Vũ không sao cả đi ra hai bước, lại định ngồi xuống bên trái Bạch Tửu, còn chưa kịp ngồi xuống, một người đã nhanh hơn một bước.
Tằng Thiến không chỉ ngồi xuống, còn cầm đũa, liếc nhìn Hầu Vũ đang đứng im, "Anh còn thất thần làm gì? Tìm một chỗ ngồi xuống ăn cơm nha."
Nụ cười trên mặt Hầu Vũ không tự nhiên lắm, lần này, hắn chỉ có thể ngồi cách Bạch Tửu xa nhất, cũng chính là đối diện Bạch Tửu, anh đẹp trai từ trước tới nay được các em gái vây xung quanh cuối cùng cũng cảm giác được tư vị bị ghét bỏ.
Không chỉ có như thế, hắn còn phải nhìn hai người con gái tranh giành tình cảm với người con gái khác.
Tống Nhất Nhất nhấc ghế tới gần Bạch Tửu, "Tiểu Tửu, chị làm trứng cá muối ăn thật ngon, chị làm như nào vậy? Dạy em với."
"Muốn học nấu ăn, trực tiếp lên mạng xem video hướng dẫn là được mà?" Tằng Thiến cũng không cam lòng yếu thế nhấc ghế tới gần Bạch Tửu, ngoài cười nhưng trong không cười nói: "Còn nữa, tổng giám đốc Văn sao có thể để Nhất Nhất vào phòng bếp nha? Có một người bạn trai tốt như vậy, sau này muốn ăn cái gì, chỉ cần chọn là được."
"Cậu nói đùa, tổng giám đốc Văn chẳng qua là ông chủ của tớ mà thôi, tớ và hắn ta không có quan hệ gì hết." Tống Nhất Nhất quay đầu ôm lấy cánh tay Bạch Tửu, làm nũng nói: "Hơn nữa tớ cảm thấy Tiểu Tửu nấu ngon hơn cả đầu bếp, Tiểu Tửu chị dạy em nấu ăn đi, chờ em học xong, em làm cho chị ăn nha."
Bạch Tửu còn chưa kịp mở miệng, một cánh tay cũng bị người ôm lấy.
Tằng Thiến cười ngọt ngào, "Em sợ nhất mấy loài bò sát, Bạch Tửu, buổi chiều chị tát con gián kia đúng là quá đẹp trai, em còn nhớ rõ con gián bị tát bắn cả nước ra, em cảm thấy không còn sợ gián nữa."
Bàn tay Hầu Vũ gắp đồ ăn hơi run rẩy, hắn nhìn Tằng Thiến cười tủm tỉm, lại nhìn Tống Nhất Nhất cứng đờ khóe miệng kéo kéo.
Nước của con gián gì đó... Cũng thật ghê tởm.
Loại chuyện giết địch một nghìn, tự tổn hại tám trăm này, đúng là làm hắn mở rộng tầm mắt.
Nhưng Bạch Tửu lại không cảm thấy ghê tởm, khóe môi cười nhạt, ý cười trong mắt vẫn ôn nhu, trên thực tế trong lòng sớm đã lâng lâng, được các em gái vây quanh, đây là chuyện rất hạnh phúc.
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~
Chương sau ai bị cảnh sát bắt"^"