Beta: Ư Ư
Nữ chính của bộ phim điện ảnh <Khuynh Thành >, có thể nói là sáng tạo ra vì Bạch Tửu, nữ chính trong là một nữ nhân khuynh quốc khuynh thành, sống trong thời kì chiến tranh diễn ra liên miên, nhan sắc của nàng cũng chỉ là một gánh nặng, nhưng nàng lại học được cách lợi dụng nhan sắc bản thân để giành được địa vị mình muốn, từ xưa đến nay anh hùng khó vượt ải mĩ nhân, vương giả cũng thế, hai nước chiến hỏa không ngừng, hoàng đế hai nước ai cũng muốn chiếm được mỹ nhân cho riêng mình, bá tánh khắp nơi phải hứng chịu chiến hỏa tàn phá trong lòng ai cũng khổ không nói nổi, liền đưa nguyên nhân hai nước bùng nổ chiến tranh đổ hết lên đầu vị mỹ nhân này.
Dưới tình huống này, thủ lĩnh quân khởi nghĩa xuất hiện, trên lưng hắn gánh theo kỳ vọng mặc kệ sống chết giã biệt thân nhân, thề muốn chém đứt đầu ả họa quốc yêu cơ kia.
Giống như mạch phát triển của các chuyện xưa khác, họ gặp nhau trên chiến trường, dưới tình huống không ai biết thân phận đối phương, dần dà sinh ra tình yêu, tới thời điểm mọi chuyện bị vạch trần, là một màn máu chảy thành sông.
Hắn ám sát mỹ nhân hại dân hại nước kia tại quốc yến, lúc khăn bịt mặt bị kéo ra, người chết chính là cô gái mà hắn yêu.
Trước khi chết, nàng mỉm cười vỗ về mặt hắn, "Chiến tranh không phải do thiếp gây lên, cũng sẽ không vì thiếp mà kết thúc."
Khi nam nhân xảy ra vấn đề thống trị quốc gia, người trong thiên hạ luôn trách tội nữ nhân, đối với vua của một nước mà nói, nữ nhân chẳng qua chỉ là vật tiêu khiển, nữ nhân xinh đẹp cũng chỉ là một món đồ để họ khoe ra bản lĩnh của mình mà thôi.
Lúc nam chính lên ngai vàng, hắn mới hiểu được, nhưng cũng đã quá muộn màng.
Đây là một bộ phim điện ảnh kết cục bi kịch, càng bi kịch càng khiến cho khán giả khắc sâu trong lòng, những lời này dùng để miêu tả phong cách của Vưu Án.
Bạch Tửu suy diễn vị họa quốc mỹ nhân này, dựa theo Vưu Án nói thì cũng không hề khó, cô chỉ cần khẽ vuốt lệ chí nơi khóe mắt, ngước mắt cười, ý vị của một vị họa quốc mỹ nhân sẽ được thể hiện ra, Vưu Án nói nói rất rõ, tóm gọn lại là muốn cô lợi dụng nhan sắc của mình đến mức tối đa, câu đến nỗi nam nhân phải lung lay người, thần hồn điên đảo là xong.
Bạch Tửu mặc váy lụa lộ nửa vai, nghĩ tới cảnh tượng Kỳ Phụng lôi kéo cô không cho cô xuống giường vào mỗi sáng, cô rất vui vẻ giơ khóe mắt lên, đôi mắt như chứa đựng dòng nước xuân đảo qua đảo lại, khóe môi cong lên, đầu ngón tay khẽ vuốt nốt lệ chí màu đen dưới mắt, nhu mị tận xương, nàng mặc một kiện sam màu đỏ, màu sắc tươi đẹp, nhưng ở trên mặt nàng, cho dù nhan sắc sáng rọi đến đâu cũng không khỏi lộ ra vài phần ảm đạm.
Vưu Án kích động hô to, "Chính là cảm giác này!"
Có người ở bên cạnh Bạch Tửu nhắc, "May mà cô không sinh ra ở cổ đại, nếu không sẽ thật sự bị coi là họa quốc yêu cơ bắt đi."
Bạch Tửu nhìn công tử áo xanh đứng bên cạnh người kia, cười cười, cũng không thật sự trêu chọc cậu.
Nam chính của bộ phim này, không khéo lại là Hầu Vũ.
Quá trình quay chụp rất thuận lợi, suy xét thấy trong nhà có một bình dấm chua di động, Bạch Tửu tính toán trước tiên nói mình sẽ không quay cảnh thân mật, nhưng Vưu Án căn bản không định cho Bạch Tửu với Hầu Vũ quay cảnh thân mật, ông quay phim, từ trước đến nay thích cho dân tình tự ảo tưởng, hình ảnh lãng mạn duy mĩ một chút, mờ ảo một chút, là xong việc.
Sau khi quay xong, Bạch Tửu bắt đầu dọn nhà, từ nay cô sẽ ở cùng với Kỳ Phùng, bắt đầu ngày tháng tân hôn hạnh phúc, Mạnh Lan cũng không để Bạch Tửu liều mạng làm việc, Bạch Tửu có thể tạm thời nghỉ ngơi một thời gian, ví dụ như, cô rất thích dựa vào người Kỳ Phụng xem anh chơi game.
Tặng TieuQuyThan