Năm đó, vị cao nhân tiền bối kia, tổng cộng đã nghiên cứu chế tạo ra hai cuốn Tử Vi Âm Sát Quyển Trục. Một cuốn trong đó đã dùng ở ba trăm năm về trước, không chỉ tiêu diệt hơn một ngàn tu chân giả tu vi tinh thâm, để cho Âm Kiệt Phái đoạt được danh hiệu thứ ba mươi trong Địa Tự Hào. Đồng thời cũng làm cho cả Tu Chân Giới, biết đến loại pháp bảo khủng bố này của Âm Kiệt phái.
Đáng tiếc, vị cao nhân tiền bối của Âm Kiệt phái cũng chết trong vụ nổ quyển trục năm xưa, cho nên không thể lưu truyền phương pháp chế tạo quyển trục đến ngày nay. Giờ phút này, thứ xuất hiện ở trong tay Tần Thiên Long, chính là Tử Vi Âm Sát Quyển Trục duy nhất còn sót lại của Âm Kiệt phái.
Tần Thiên Long suy nghĩ, lần này mình hẳn là phải chết không thể nghi ngờ. Nếu để Trương Văn Trọng thu Tử Vi Âm Sát Quyển Trục làm chiến lợi phẩm, còn không bằng mang nó ra xài, cùng đám người ở đây đồng quy vu tận một lần.
Lục Hòe là trưởng lão của một đại tông phái, cho nên đối với chuyện năm xưa có sự hiểu biết sâu sắc. Ngay khi trông thấy quyển trục màu đỏ sậm trong tay Tần Thiên Long, thì hắn đã biến sắc kinh hô, quay đầu chạy trốn. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Nhưng mà tốc độ phi hành, độn thổ của đám người Lục Hòe dù có nhanh tới cỡ nào. Chỉ sợ cũng không thể nhanh bằng tốc độ Tần Thiên Long cởi bỏ phong ấn của quyển trục. Huống chi, một khi Tử Vi Âm Sát Quyển Trục khởi động, diện tích sát thương bao quát chừng mấy cây số rộng lớn. Coi như đám người Lục Hòe chạy ra khỏi làng du lịch này, cũng sẽ không thể tránh khỏi tầm sát thương của quyển trục.
Mà ngay cả Trương Văn Trọng lúc này cũng đã biến sắc.
Mặc dù hắn chưa từng nghe nói qua uy danh của Tử Vi Âm Sát Quyển Trục. Nhưng cỗ lực lường thô bạo, cường đại ẩn chứa trong quyển trục bị phong ấn kia, rất có khả năng sẽ nghiền nát tất cả trở thành bột mịn.
Đó là dưới tình huống quyển trục đang bị phong ấn. Hắn quả thật không hiểu, sau khi nó được giải khai phong ấn, thì lực lượng bạo phát ra, sẽ có bao nhiêu sự khủng bố.
Tuy rằng Trương Văn Trọng khá tò mò về điều này, nhưng hắn cũng không muốn để cho Tần Thiên Long giải khai phong ấn. Khởi động sát chiêu của Tử Vi Âm Sát Quyển Trục.
Bất quá, lúc này cho dù Trương Văn Trọng muốn động thủ, chỉ sợ cũng vô pháp đoạt được quyển trục ở trong tay Tần Thiên Long.
"Chẳng lẽ không còn biện pháp nào sao?" Mặc dù Trương Văn Trọng khá lo lắng, nhưng lại không hề đánh mất bình tĩnh, lý trí vận chuyển rất nhanh, suy tư về kế sách ứng phó.
Ngay khi Tần Thiên Long muốn cởi bỏ phong ấn quyển trục, để kéo theo tất cả mọi người cùng xuống hoàng tuyền, thì đột nhiên trong đầu Trương Văn Trọng hiện ra một cái thân ảnh, hắn kinh hỉ nghĩ thầm: "Như thế nào ta lại quên mất nàng? Với bản lĩnh đặc thù của nàng ấy, nhất định sẽ giành được quyển trục trước khi nó bị Tần Thiên Long cởi bỏ phong ấn."
Trương Văn Trọng không dám lãng phí thời gian, vội vàng dùng thần thức liên hệ với người nọ, trực tiếp phát ra mệnh lệnh hành động: "Đi lấy quyển trục kia về cho ta."
Ngay tức thì, một màn xuất hiện khiến cho người ta phải khiếp sợ không thôi. Đó chính là quyển trục ở trong tay Tần Thiên Long, sắp bị giải khai phong ấn, đột nhiên lại thoát ly khỏi lòng bàn tay của hắn. Cùng lúc này, có một vị mỹ nữ, toàn thân trên dưới đều tản mát ra khí chất diễm lệ, bất thình lình đã hiện ra bên cạnh Tử Vi Âm Sát Quyển Trục, đem quyển trục màu đỏ sậm này, nắm chặt trong đôi tay yếu nhược của nàng.
Tình huống dị thường phát sinh, làm cho tất cả mọi người có mặt tại đây. Vô luận là đám người Lục Hòe, hay là bốn người Tần Thiên Long, đều rơi vào trong trạng thái ngây ngốc.
Đồng thời bầu không khí nơi đây, cũng trở nên yên tĩnh đáng sợ.
Một lúc sau, Lục Hòe mới định thần lại, nhưng hắn vẫn không dám tin chuyện vừa xảy ra đúng là sự thật. Hắn ngây dại ngắm nhìn vị mỹ nữ nắm quyển trục màu đỏ sậm trong tay, lẩm bẩm nói: "Chuyện gì vậy! Nữ nhân này là ai? Sao có thể đoạt được Tử Vi Âm Sát Quyển Trục từ trong tay của Tần Thiên Long ah. Chẳng lẽ, nàng ta am hiểu chú thuật ẩn thân ư?"
Nghi vấn quẫy nhiễu Lục Hòe, đồng dạng cũng quấy nhiễu tất cả mọi người.
Và người nghi ngờ, không dám tin nhất trong số họ, cũng chính là Tần Thiên Long. Nguyên bản hắn đã chuẩn bị xong tâm lý đồng quy vu tận rồi, thế nhưng giây phút cuối cùng giải khai phong ấn, thì Tử Vi Âm Sát Quyển Trục lại bị người ta đoạt mất.
"Mau trả Tử Vi Âm Sát Quyển Trục lại cho ta...a...a" Tần Thiên Long rống giận đuổi theo mỹ nữ tịnh lệ, muốn liều mạng đoạt quyển trục trở về.
Ba người trong Thập Nhị Sát cũng làm ra phản ứng đồng dạng. Cùng nhau nhắm về phía mỹ nữ tịnh lệ, bày ra bộ dạng không đoạt lại Tử Vi Âm Sát thì sẽ không bao giờ buông xuôi.
"Cẩn thận!" Đám người Lục Hòe thấy vậy không khỏi kinh hãi. Vừa lên tiếng cảnh báo, đồng thời cũng nhắm về phía Tần Thiên Long mà tấn công. Bọn họ phi thường rõ ràng, một khi quyển trục rơi vào trong tay đám người Tần Thiên Long, bọn họ sẽ phải chết không thể nghi ngờ. Vừa mới thoát khỏi Quỷ Môn Quan, bọn họ cũng không muốn phải bước vào Quỷ Môn Quan thêm một lần nữa.
Bất quá, riêng Trương Văn Trọng gặp biến mà không hoảng loạn, khóe miệng còn treo quanh một nụ cười bí hiểm: "Nếu các ngươi không bị thương thảm trọng, như vậy có thể sẽ thành công đánh chết nàng. Nhưng hiện giờ, thân thể phải gánh chịu tổn thương, các ngươi đừng hòng mơ tưởng đến chuyện giết nàng."
Phảng phất như muốn chứng minh suy đoán của Trương Văn Trọng, cho nên vị mỹ nữ trong tay cầm quyển trục kia, đột nhiên cũng nhíu mày, lớn tiếng quát: "Lớn mật, đều quỳ xuống cho ta."
Một cỗ khí thế lăng nhiên, bỗng chốc từ trên người mỹ nữ phóng xuất ra. Không ngờ đã làm cho cả đất trời lâm vào biến sắc. Từng đợt cuồng phong không ngừng tràn tới, giống như cả thế giới đều bị cô đọng lại, vì cái loại khí thế này.
Nhóm người quan chiến ở tít phía xa cũng bị cỗ khí thế này áp bức. Trong nháy mắt công phu, từng giọt mồ hôi lớn cỡ hạt đậu, túa ra ướt đẫm quần áo trên người bọn họ. Cả đám cật lực vận chuyển linh khí trong nội thể, mới miễn cưỡng giảm được cái loại bức bách khó chịu do cỗ khí thế kia mang đến.
Phun ra một ngụm trọc khí nồng đậm, đám tu chân giả mới thất thanh kinh hô:
"Nữ nhân...nữ nhân này đến tột cùng là ai nhỉ?"
"Khí thế áp bức quá đáng sợ...Cả mảnh thiên địa đều phải biến sắc run rẩy...ta phỏng chừng đây là một vị cao thủ Hợp Đạo kỳ ah!"
So sánh cùng đám tu chân giả đứng quan chiến ở tít phía xa. Thì đám người chiến đấu trong ngôi làng, càng cảm thụ được sự đáng sợ của vị mỹ nữ kia hơn.
"Tiên...tiên...nhân?" Đồng dạng như mọi người, trên mặt Lục Hòe giăng kín vẻ khiếp sợ, hắn dùng thanh âm run rẩy kinh hô: "Khí thế này, chỉ có tiên nhân mới phóng xuất ra được. Chẳng lẽ, nữ nhân này là một vị tiên hay sao?"
Tiên nhân?
Nghe Lục Hòe kinh hô, đám đông đều hoảng sợ. Ánh mắt của bọn hắn, nhất thời đổ dồn về phía mỹ nữ.
"Kiếp hậu kim thân...thế nhưng lại có được Kiếp Hậu Kim Thân! Nàng ta quả nhiên là một vị tiên nhân ah."
"Không ngờ, ở trên đời này lại có tiên nhân tồn tại!"
Theo thanh âm vang vọng lên, không chỉ có bốn người Tần Thiên Long ngã quỵ xuống mặt đất. Tựu ngay cả một số vị trưởng lão của những tông phái khác, cho tới chúng đệ tử bình thường, cũng sớm đã đồng loạt quỳ xuống, không ngừng phục lạy cúng bái.
Tuy biết tu chân giả sẽ độ kiếp phi thăng thành tiên. Nhưng trong vòng mấy trăm năm qua, cũng chẳng có người nào thoát nổi sự khủng bố của thiên kiếp. Giờ phút này, bọn hắn được nhìn thấy một vị tiên nhân hàng thật giá thật, ở trước mắt mình, há lại có thể không kích động, khiếp sợ thái quá đây?
Lúc này, cũng chỉ còn nhóm đệ tử Phong Sơn phái mới bảo trì nổi bình tĩnh. Bọn hắn nhanh chân bước tới phía bốn người Tần Thiên Long, đem tất cả trói lại.
Nhóm đệ tử Phong Sơn phái vẫn bình tĩnh. Bởi vì bọn hắn biết, vị "tiên nữ" có được Kiếp Hậu Kim Thân này chính là cung nữ trong bức tranh của tông chủ.
Họa yêu mặc dù có được Kiếp Hậu Kim Thân, nhưng tu vi chân thực của nàng cũng không cao. Sở dĩ, có thể bất thình lình xuất hiện, thu hồi Tử Vi Âm Sát Quyển Trục ở trong tay Tần Thiên Long, chính là bởi vì nàng có khả năng đi xuyên qua mỗi bức tranh.
Tử Vi Âm Sát Quyển Trục tuy là món pháp bảo có uy lực khủng bố. Nhưng dù sao cái nền hình thành cũng từ trên giấy. Cho nên Họa Yêu mới dùng năng lực đặc thù của mình, đoạt quyển trục về tới tay.
Họa Yêu cũng chẳng thèm nhìn đám người quỳ trên mặt đất. Nàng nhẹ nhàng xoay người, cầm theo quyển trục đi tới bên cạnh Trương Văn Trọng, cung kính giao cho chủ nhân của mình.
Cảnh tượng dị thường này, làm cho tất cả mọi người đều trợn mắt há miệng. Trong đôi con ngươi lộ ra thần sắc khiếp sợ và nghi hoặc không thôi.