Cố nhủ bản thân, Tôn đại cung chủ bĩu môi, ráng tìm cho mình một lý do để chê bai: "Đâu phải cứ lớn là tốt. Xem trái ngó phải đều chẳng cân đối chút nào cả...".
Dứt câu, nàng chuyển bước xoay lưng, dáng vẻ "ta đây chẳng thèm bận tâm". Thế nhưng... Chân đi còn chưa được bao nhiêu bước thì Tôn Thi Hàn nàng đã quay ngược trở về rồi.
Thần tình ẩn ẩn khó chịu, Tôn đại cung chủ chẳng biết nghĩ gì lại đưa tay hướng về phía thân xác Ái Chân Kha Lạc Hoàng, ý tứ hình như là muốn đụng chạm vào đôi gò bồng đảo quá khổ kia.
"Ngươi tính làm gì đấy?" Đúng lúc này, một giọng nam nhân đột ngột cất lên.
Tiếp đó, thân ảnh Lăng Tiểu Ngư hiện ra.
Cánh tay vươn ra kia đã sớm được thu về, Tôn Thi Hàn một bộ e dè, cúi mặt không nói.
"Ta hỏi ngươi tính làm gì?" Chả có tí cảm thông nào, Lăng Tiểu Ngư lặp lại câu hỏi.
Có muốn cũng chẳng tránh được, Tôn Thi Hàn đành phải hồi âm: "Ta... ta có định làm gì đâu. Ta chỉ là... muốn sờ xem một chút".
"Sờ xem?".
Lăng Tiểu Ngư lia mắt, đi từ khuôn mặt xuống đến ngực Tôn Thi Hàn: "Bộ ngươi không có sao?".
Tôn Thi Hàn tắt tiếng luôn.
Có thì dĩ nhiên là nàng có. Nữ nhân nào lại chẳng có chứ? Thế nhưng đâu phải ai cũng có vốn liếng như ai. Tôn Thi Hàn nàng bất quá thắc mắc, muốn sờ xem một chút thôi mà...
"Nam nhân thối..." Ở trong lòng, Tôn Thi Hàn âm thầm mắng một câu.
Tuy vậy, khi bị Lăng Tiểu Ngư hỏi "Ngươi có ý kiến?" thì Tôn đại cung chủ liền lắc đầu phủ nhận, tỏ vẻ oan uổng ngay: "Trưởng lão, ta không có. Thi Hàn hết mực tôn kính ngài, tất cả những lời trưởng lão nói đều là chân lý".
"Nữ nhân ngươi không nghĩ cũng giỏi nịnh hót." Chẳng muốn kéo thêm ở vấn đề này nữa, Lăng Tiểu Ngư chuyển di tầm mắt, từ Tôn Thi Hàn dời sang thân xác Ái Chân Kha Lạc Hoàng.
Nhìn ngắm một lúc, hắn chợt hỏi: "Tôn Thi Hàn ngươi hài lòng với lớp vỏ bọc này chứ?".
Tôn Thi Hàn lựa lời, đáp: "Thi Hàn đáng ra đã chết, may nhờ có trưởng lão ra tay cứu độ, lại còn vì Thi Hàn tìm kiếm thân xác. Trong lòng Thi Hàn thật sự rất biết ơn".
"Ân?".
Lăng Tiểu Ngư lắc đầu, trong mắt có đôi phần khác lạ: "Tôn Thi Hàn ngươi không cần phải biết ơn ta".
Nó đâu cần chứ. Lăng Tiểu Ngư hắn làm đâu phải vì Tôn Thi Hàn nàng. Hắn chỉ làm vì hắn. Hắn cứu nàng, giúp nàng, mục đích còn không phải muốn lợi dụng nàng ư?
Ân? Hắn đâu có ân gì.
Thở nhẹ một hơi, vẫn trong tư thế quay lưng ngoảnh mặt nọ, Lăng Tiểu Ngư lại hỏi tiếp: "Đạo pháp ta đưa cho ngươi, đã luyện tới đâu rồi?".
"Đã qua giai đoạn nhập môn, thưa trưởng lão".
"Không tệ." - Lăng Tiểu Ngư khẽ gật đầu - "Cứ tiếp tục luyện, khi đến giai đoạn hậu kỳ tầng thứ nhất ta sẽ lại trợ giúp ngươi cường đại thần hồn".
"Đa tạ trưởng... lão".
Tôn Thi Hàn mới nói đến âm thứ ba, âm thứ tư còn chưa kịp ra khỏi miệng thì thân ảnh Lăng Tiểu Ngư đã hoàn toàn tiêu thất. Điều này khiến cho tâm tình Tôn đại cung chủ không thoải mái lắm.
Người ta thích thì đến xem, xem đủ liền quay mông rời đi... Tôn Thi Hàn nàng là người chứ đâu phải cây cảnh.
"Haizz... Thôi vậy. Người ta là thần nhân, một nữ tử phàm tục như mình thì có cân lượng gì chứ...".
Nhẹ lắc đầu, Tôn Thi Hàn liếc mắt nhìn qua thân xác Ái Chân Kha Lạc Hoàng, nét mặt đăm chiêu thấy rõ...
...
Những ngày tiếp theo, sinh hoạt tại Tuyết Linh Cung cứ vậy mà tiếp diễn. Kẻ lo sự vụ thì vẫn lo sự vụ, kẻ tu luyện thì vẫn chuyên cần tu luyện, bầu không khí rất chi yên bình, tĩnh lặng. Chí ít là cho đến hôm nay.
Hiện tại, một sự "ồn ào" nho nhỏ đã vừa mới phát sinh. Địa phận Tuyết Linh Cung hôm nay lại có ngoại nhân tìm tới quấy rầy.
Đông Hoang? Chắc chắn không phải. Những đại nhân vật ở đấy hết thảy đều đã bị Lăng Tiểu Ngư giải quyết xong, còn ai to gan mà chạy tới Bắc Nguyên nữa.
Quấy rầy không phải Đông Hoang, Nam Lĩnh, hay là Trung Nguyên, Tây Vực, có ý đồ bất chính với Tuyết Linh Cung là tu sĩ tại vùng đất phương bắc này: Thiên Cực Cung và Thần Vũ Môn.
Nếu là bình thường, Thiên Cực Cung và Thần Vũ Môn đương nhiên sẽ chẳng vọng động như vậy, bởi nói thế nào thì tại Bắc Nguyên Tuyết Linh Cung cũng là một đại thế lực ngang bằng với họ, muốn hiếp đáp nào có dễ. Nhưng là hôm nay, bọn họ cho rằng mình đã có cơ sở. Lại nói, cái "cơ sở" này, tính ra cũng không lạ. Nó liên quan trực tiếp đến sự kiện sư yêu Thác Hán.
Trước đó, khi sư yêu Thác Hán tìm đến Tuyết Linh Cung báo thù, cụ thể thế nào Thiên Cực Cung và Thần Vũ Môn đúng thật còn chưa tường tận, thế nhưng một chút động tĩnh thì đã nghe ra. Dựa vào những tin tức thu được, bọn họ mới cùng nhau bàn bạc, cuối cùng quyết định bắt tay hợp tác mà trừ khử Tuyết Linh Cung.
Đối với một môn phái chuyên đi bênh vực, cưu mang nữ nhân, lại vô cùng thành kiến nam nhân như Tuyết Linh Cung, lẽ hiển nhiên sẽ không thể nào nhận được sự tán đồng của Thiên Cực Cung và Thần Vũ Môn - hai đại tông môn do nam nhân lãnh đạo - được. Muốn trừ đi âu cũng chẳng lạ.
Thật ra, cả Thần Vũ Môn lẫn Thiên Cực Cung, hai đại tông môn này ai cũng đều muốn tiến đánh Tuyết Linh Cung từ lâu. Sở dĩ còn chưa đánh, hết thảy chỉ bởi vì e ngại thực lực của Tôn Thi Hàn mà thôi. Thế nhưng hôm nay...
Tôn Thi Hàn đang ở đâu?
Từ sau khi nghe được động tĩnh trong sự kiện Thác Hán, Thiên Cực Cung và Thần Vũ Môn đều đã phái người cẩn thận dò la. Và theo như những gì hai đại tông môn này thu thập được thì kể từ hôm xảy ra biến cố, Tôn Thi Hàn đã không còn thấy xuất hiện nữa. Thay vào đó, hiện ra mặt chủ trì mọi việc lớn nhỏ của Tuyết Linh Cung lại là Tôn Sở Sở - muội muội của Tôn Thi Hàn nàng.
Một kẻ chuyên quyền độc đoán như Tôn Thi Hàn, nếu mà còn sống, vẫn khoẻ mạnh thì há sẽ đem địa vị, quyền uy của mình giao cho người khác?
Tôn Thi Hàn hoặc đã chết, hoặc đã trọng thương, chỉ có hai trường hợp đó mà thôi. Thiên Cực Cung, Thần Vũ Môn, bọn họ đã nghĩ như vậy. Và cũng bởi đinh ninh như vậy mà giờ phút này đây bọn họ mới nghênh ngang tiến đến Tuyết Linh Cung.
Đánh? Tạm thời thì chưa. Trước khi đánh, có lẽ bọn họ vẫn muốn xác nhận lại một lần nữa, xem xem Tôn Thi Hàn có xuất hiện hay không.
Nếu mà Tôn Thi Hàn xuất hiện, thân thể lại chẳng thương tổn gì, vậy thì bọn họ sẽ rút lui. Còn bằng như Tôn Thi Hàn không xuất hiện, hoặc là hiện thân trong tình trạng thương tích trầm trọng, vậy thì... Tuyết Linh Cung hôm nay chắc chắn sẽ bị tiêu diệt!