Mục lục
Trái Tim Đặt Nhầm Chỗ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Không khí xung quanh vl ũng chết lặng sau câu nói của Nhất Thiên. Dường như mọi sự chuyển động đều rất ít hoặc sẽ không chuyển động gì nhiều.



Tinh Tuyết lại càng không dám nói gì. Nếu là trước đó cô sẽ vui vẻ biết bao khi sắp được rời khỏi đây. Nhưng bây giờ đã hoàn toàn khác. Cô cảm giác giống như muốn mọc cánh bay đi cũng không được. Lặng lẽ ngước nhìn lên trên xem vẻ mặt của Nhất Thiên đã giảm nặng nề đi phần nào chưa rồi lại mau chóng cúi xuống.



Davidson để ý được điều đó. Anh biết rõ Tinh Tuyết không muốn ở đây và chính anh cũng muốn đưa Tinh Tuyết ra khỏi đây. Nếu như chỉ là đối đầu với Nhất Thiên thì cơ may anh vẫn còn hi vọng nhưng vì trong bầu không khí này vẫn luôn có một "khẩu đại bác" đứng về phía Nhất Thiên mà anh thì không thể đấu lại hắn chứ đừng nói đến việc một chọi hai. Vì thế nên từ lúc nãy đến giờ anh vẫn đang dè chừng người đang đứng trên thềm nhà.



- Không phải em nói nhớ người nhà sao? Muốn tôi đưa ba mẹ và hai anh trai của em đến đây gặp mặt không? - Nhất Thiên khoác vai Tinh Tuyết hỏi cô.



- K... không... - Tinh Tuyết lắc đầu nhẹ nói nhỏ.



- Nói to lên, tôi không nghe rõ.



- Không... không muốn.



Tinh Tuyết dù rất muốn nhưng cô phải nói dối với mình mình. Biết rõ Nhất Thiên có ý đưa người thân của cô đến đây thì không có ý gì là tốt đẹp nên cô cũng không dám trả lời thật lòng.



- Tốt, nhớ lời em nói. - Nhất Thiên xoa đầu Tinh Tuyết nói.



Nhìn về phía Davidson, hắn ta vẫn đang thăm dò tình hình. Đương nhiên không thể ra tay ngay được vì đây là địa bàn của Nhất Thiên. Người của anh cũng đông hơn nên phải đảm bảo quân của mình không bị thiệt hại nặng nề.



- Có vẻ cậu vẫn không hiểu chút lý lẽ nào nhỉ? Không còn chút quan hệ nào nhưng vẫn cứ muốn bám dính lấy người ta. - Davidson nhếch mép cười nói.



Nghe Davidson nói nửa vời như vậy làm Tinh Tuyết hơi thắc mắc. Cô định hé miệng hỏi anh nhưng lại bị Nhất Thiên chặn lời.



- Câm miệng lại, muốn sống thì cút khỏi đây ngay bây giờ.



Cả giọng nói và hành động đều cho thấy Nhất Thiên đang tức giận gần như mất kiểm soát. Anh đã cố tình giấu Tinh Tuyết việc của hai người. Đợi có thời cơ sẽ đưa cô đi làm lại giấy đăng ký kết hôn. Ai mà ngờ tên Davidson này lại miệng nhanh hơn não làm anh tức điên lên.



- Sao? - Davidson nhìn Nhất Thiên đang tức giận rồi lại nhìn vẻ mặt ngơ ra của Tinh Tuyết thì gật đầu cười. - À, xem ra là cậu vẫn đang che giấu nhỉ?



- Che giấu? - Tinh Tuyết ngước lên nhìn Nhất Thiên hỏi.



- Tiểu Tinh, em có biết rằng cậu ta...



- Tao nói mày câm miệng lại!



Nhất Thiên tức giận đẩy Tinh Tuyết về phía sau rồi rút khẩu súng tiến đến gần Davidson rồi chĩa thẳng vào đầu anh. Nhưng vẻ mặt của Davidson vẫn thản nhiên mà không hề sợ sệt.



Những tên thuộc hạ của Davidson thấy Nhất Thiên tấn công cũng liền rút súng ra phòng thủ để có thể bảo vệ cho chủ nhân của mình.



Bên phía thuộc hạ của Nhất Thiên cũng không kém cạnh mà chĩa súng về phía Davidson. Khung cảnh càng trở nên chân thật hơn bao giờ hết.



Đúng lúc Austin Mahone lái chiếc siêu xe của mình đi chơi về. Vẻ mặt anh vẫn phóng khoáng và đào hoa dù nhìn thấy cảnh tượng này. Ngồi trên xe hạ cửa kính xe xuống chống tay nhìn về bên ngoài.



- Chuyện vui vậy mà không gọi tôi về coi là sao hả?



Câu nói vừa có ý trêu đùa nhưng cũng vừa mỉa mai Davidson.



Đương nhiên Austin Mahone cũng biết đến Davidson chỉ là không ngờ lại đụng độ lần này. Xem ra cũng khá thú vị nên anh liền mở cửa xe rồi đi xuống.



Đi đến gần Nhất Thiên lấy ngón tay đè thấp đầu súng xuống dưới mặt đất rồi cười với hai người.



- Có gì thì ngồi nói chuyện, hai người xem làm vậy là không nể mặt tôi với Zane rồi.



Nhất Thiên giờ mới để ý là có Zane Anthony đang ở đây. Tâm lý anh càng vững hơn vì Zane Anthony đã giao dịch với anh về việc không để Tinh Tuyết rời xa anh thì chắc chắn anh ta sẽ làm được.



Gật nhẹ đầu rồi giảo hoạt đi về phía Tinh Tuyết. Mặt cô vừa nãy trắng bệnh vì cảnh tượng đó. Cô còn hình dung nếu như nổ súng thật không biết sẽ ra sao đây. Một cảm giác ớn lạnh làm cô rùng mình.



- Em, quay về phòng ngay lập tức cho tôi. - Nhất Thiên nghiêm túc ra lệnh cho Tinh Tuyết.



- Tôi... tôi... - Tinh Tuyết lắp bắp nói.



Cô còn lâu mới muốn quay trở về phòng đó. Đang có người giúp cô rời đi, cô có ngu mới quay lại phòng ngồi yên theo lời của Nhất Thiên nói.



Thấy Tinh Tuyết như vậy thì Nhất Thiên cau mày túm lấy cổ tay cô kéo mạnh đi. Nhưng Tinh Tuyết lại đẩy anh ra rồi chạy về phía Davidson khiến Nhất Thiên bất ngờ.



- Tôi... muốn về nhà. Anh David sẽ đưa tôi về. - Tinh Tuyết nép sau lưng Davidson ấp úng nói.



Nhất Thiên nhìn thấy vậy mà tức đỏ mắt. Anh còn đang định đi đến nói lý với Tinh Tuyết thì lại nghe thấy tiếng súng nổ ra.



Tất cả mọi người cũng bất ngờ không kém gì Nhất Thiên. Đều hướng mắt về phía tiếng súng nổ ra.



Trên thềm nhà, gạch sứ cao cấp trắng sáng đang thấm đẫm từng giọt máu đỏ rồi dần dần trở thành vũng máu.



Sắc mặt Zane Anthony từ nãy đến giờ lạnh lùng thì giờ anh mới biến sắc.



Austin Mahone thấy vậy thì liền chạy lên. Anh vội đẩy Zane Anthony cách xa Kaylin vài bước rồi đỡ lấy Kaylin. Cả mảnh vải màu vàng trước ngực cho đến bụng đều thấm đẫm máu tươi. Anh cũng không biết làm gì để cho Kaylin hết đau chỉ có thể cởi áo khoác lên người cho cô.



- Cậu bị điên à? Hết trò để nghịch rồi à? - Austin Mahone tức giận mắng Zane Anthony rồi lại quay ra nhìn Kaylin. - Đợi chút, anh đmgọi người đưa em đến bệnh viện.



Khuôn mặt cô bé trắng bệch ra chỉ nở nụ cười nhẹ.



Tất cả mọi thứ lúc bấy giờ đều chết sững lại. Tinh Tuyết cũng không biết vì sao nhưng nhìn thấy Kaylin bị bắn thì cô cũng lo lắng nhưng Davidson lại giữ cô lại không cho cô đến gần Kaylin.



Mấy ai biết được rằng là ban nãy vì sự ương ngạnh của Tinh Tuyết, vì cô khiến Zane Anthony khó chịu nên anh liền muốn tặng cô một viên đạn để cô đỡ chạy lung tung mà anh cũng giữ được lời hứa với Nhất Thiên. Nhưng Kaylin liền hiểu được hành động của anh, vì thế nên cô liền chắn cho Tinh Tuyết khỏi đạn nhưng bây giờ cô lại gặp nguy hiểm còn hơn thế. Nếu chết còn may, sống lại thì Zane Anthony chắc chắn sẽ không tha cho cô. Nhìn sắc mặt anh lúc thì tối đen lại lúc thì lạnh giá đền cùng cục cũng đủ hiểu tầm nghiêm trọng của vụ việc này ra sao.



Austin Mahone vội bế Kaylin lên xe cùng hai tên thuộc hạ lái xe phóng vụt khỏi đây. Zane Anthony cũng gọi ra lệnh cho thuộc hạ của mình lái xe đến để đưa anh đi. Mọi việc gần như ngưng đọng lại trong vài phút rồi lại quay lại việc chính.



Nhất Thiên còn đang định kéo Tinh Tuyết về phía mình thì có hai chiếc xe ô tô cũng đi đến phía cổng rồi đi thẳng vào chỗ mấy người đang đứng.



__________



Mọi người nhớ like cho mình nhoa Với lại chắc có lẽ từ giờ cho đến hết tuần đầu của tháng 5 thì lịch ra chương sẽ hơi khó chịu chút vì mình phải ôn thi. Chỉ là đăng không đúng giờ thôi chứ mỗi ngày đều một chương nhé. Cảm ơn mọi người rất nhiều.✨

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK