Mục lục
Dị Thế Lưu Đày
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit + Beta: Zombie cưỡi Lợn

mage__darcy_by_yukihomu-d6p1sl4


“Long thần đại nhân, giúp tôi đổi một phần thưởng khác đi, được không?”Nghiêm Mặc bổng dưng cảm thấy linh hồn mình như bị ai kéo vào một không gian nào đó.

Bụng dưới trở nên thật nặng, trong lúc bụng dưới càng lúc càng nặng thì vô số ánh sao hiện lên từ trước mắt, sau đó là bóng tối…

Bỗng nhiên, mọi thứ dừng lại, Nghiêm Mặc bị chấn đến mức có một giây lát hoàn toàn mất đi ý thức.

Một làn hương tươi mát dễ ngửi truyền vào mũi, hoặc là nói, não hắn được truyền tín hiệu thông tin như vậy?

Nghiêm Mặc chậm rãi mở mắt ra, phát hiện mình đang ngồi trên ở một chiếc ghế, trước người là bàn làm việc, đối diện là một cánh cửa sổ rất lớn.

Đây là một thư phòng, trong nhà hắn, nhà của đời trước.

Một người đàn ông cao lớn có bộ dáng trông như… long thần trong truyền thuyết ngồi trên bệ cửa sổ, hai chân buông thõng, người nọ đứng dậy, nhìn hắn mỉm cười.

Người này là ai? Xuất hiện từ khi nào?

“Không cần phải sợ, nơi này là một gian phòng khách trên mạng thiên hà, khung cảnh mà cậu nhìn thấy là nơi khiến cậu cảm thấy an toàn và thoải mái nhất.” Giọng nói của người đàn ông nọ rất êm tai, nhưng Nghiêm Mặc lại biết lời anh ta nói không phải ngôn ngữ thông dụng của Cửu Nguyên, cũng không phải bất cứ loại ngôn ngữ nào mà hắn quen thuộc.

“… Sách hướng dẫn?” Nghiêm Mặc đan hai tay lại đặt trên bàn.

Người đàn ông phát ra tiếng cười sang sảng: “Cậu muốn nghĩ vậy cũng được, có điều thứ kia chỉ là một lập trình được thử nghiệm, trí thông minh không quá cao, chỉ khi cậu đạt được điều kiện nào đó, cậu mới có thể mở ra một chương trình bị ẩn giấu, do đó mới nhìn thấy hình ảnh của tôi. Cậu không tồi, khi chưa giảm được năm mươi triệu điểm cặn bã mà đã đạt được bốn thành tựu phấn đấu quên mình, vô tư phụng hiến, đại nhân đại nghĩa, hoà bình cộng vinh, còn sớm đạt tới tiêu chuẩn thánh nhân, mở ra hệ thống điểm tín ngưỡng, lập ra hai khái niệm điểm cống hiến và tình nguyện viên trong nền văn minh nguyên thủy. Những thành tựu đó thoạt nhìn đơn giản, nhưng khi còn nhỏ yếu mà có thể làm được, đến nay, cậu là người đầu tiên trong thiên hà này, cũng là người duy nhất có thể liên hệ với tôi trong thiên hà này.”

“Đại nhân đại nghĩa, hoà bình cộng vinh?” Vẻ mặt của Nghiêm Mặc giống như đang cười, lại giống như đang châm chọc.

“Cậu vẫn chưa xem thông báo đi, đây là phán định mà hệ thống sách hướng dẫn định cho các việc làm của cậu.” Người đàn ông hơi dừng lại một chút: “Tôi cũng không muốn bồi dưỡng ra một người thiện chí, nếu không thì tôi đã không chọn cậu trong số hàng tỉ các linh hồn khác, tôi chỉ cần bồi dưỡng ra người có trách nhiệm, biết rõ trái phải, khi cần lựa chọn sẽ không do dự, và có thể làm một người lãnh đạo đủ tư cách, nhiêu đó là đủ rồi. Tiếc là chỉ những điều kiện đơn giản như vậy nhưng không phải ai cũng có thể đạt được, có người quá thiện lương, không cách nào làm người lãnh đạo; có người có thể làm lãnh đạo, nhưng tâm tư lợi lại quá nặng; có người lạc lối trong sức mạnh và quyền lực…”

Nghiêm Mặc lẳng lặng nhìn đối phương.

Người đàn ông có cặp sừng rồng, trán và mũi cao cao kia tùy tay lôi ra một chiếc ghế dựa vốn không tồn tại, ngồi xuống đối diện hắn.

“Có lẽ cậu sẽ nói cậu không cố ý phát triển thế giới này theo hướng mà tôi hy vọng, không sao cả, vì kết quả cuối cùng cậu đã đạt tới, dù sao vận may cũng là một loại thực lực.”

“Tôi đã giảm hết toàn bộ điểm cặn bã?” Nghiêm Mặc đột nhiên hỏi.

“Không, rất tiếc, cậu còn thiếu không ít.” Người đàn ông huơ ngón tay trong không khí một vòng, một màn hình ánh sáng xuất hiện, bên trong là rất nhiều số liệu chạy dọc: “Bởi vì cậu ngăn cản được Hữu Giác Nhân xâm lược đông đại lục chỉ trong thời gian ngắn, còn hạ thủ lưu tình với bọn họ, tận dụng hết khả năng để bảo tồn sinh lực của hành tinh này, dựa theo số lượng tử thương và tổn thất ước tính nếu đông đại lục và tây đại lục xảy ra chiến tranh, cậu đã giảm được gần hai mươi triệu điểm.”

“Chỉ có một chút như vậy? Nếu dựa theo cách tính một sinh mệnh là một trăm điểm, thì sinh linh trên hai đại lục cộng lại dù thế nào cũng sẽ vượt hơn một triệu đi?”

“Cậu bạn nhỏ, con số này đã là không ít, số liệu này là tính theo hình thức chiến tranh, suy xét đến mức hao tổn lớn nhất để tính điểm cặn bã cho cậu. Nếu không có cậu, đông đại lục cũng không có khả năng bị Hữu Giác Nhân xâm chiếm hết, mà Hữu Giác Nhân bị Hồ Liên ảnh hưởng, cũng sẽ không đuổi tận giết tuyệt các sinh vật trên đông đại lục, mà sẽ áp dụng chế độ nuôi dưỡng.”

“Các anh cho phép tình huống này xảy ra?”

Người đàn ông nhún vai: “Đây là một quy luật phát triển tự nhiên của hành tinh này, vì sao không cho phép? Nếu không có cậu, Hữu Giác Nhân tiếp tục phát triển, rất có thể sẽ trở thành người lãnh đạo và thống trị nền văn minh của hành tinh này. Mà chiến tranh cũng là một trong những sức mạnh chủ yếu thúc đẩy văn minh phát triển, các chủng tộc có trí tuệ và Hữu Giác Nhân sau khi sống cùng với nhau lâu dài sớm hay muộn cũng sẽ tìm ra điểm cân bằng, chỉ là… thời gian có thể cho hành tinh này không đủ.”

Cho nên anh mới tham gia?

Như biết Nghiêm Mặc nghĩ gì, người đàn ông cười nói: “Đây cũng là vận may của hành tinh này, khi thuyền nô lệ của gia tộc Bàn A có nền văn minh cấp bốn phát hiện ra nơi này, tôi cũng vừa lúc phát hiện ra hành tinh này. Ừm, có lẽ cậu không biết trong một thiên hà tuy có rất nhiều hành tinh có sự sống tồn tại, nhưng đặc biệt giống hành tinh này thì trên trăm cái thiên hà cũng chưa chắc đã có một. Đừng nói gia tộc Bàn A có nền văn minh cấp bốn thèm nhỏ dãi tài nguyên trên hành tinh này, ngay cả tôi cũng không nỡ lòng nào bỏ mặc để nó bị phá hỏng như vậy, huống chi tôi còn tìm được tình yêu của tôi ở nơi này.”

Ánh mắt của người nọ trở nên thật dịu dàng, như đang nhớ tới món bảo bối trân quý nhất, một lát sau mới hoàn hồn: “Mặt khác, gia tộc Bàn A bởi vì không thể sống lâu trên hành tinh này, nên không cảm nhận được chỗ đặc biệt thật sự của nó, nếu bọn họ mà biết…. tôi nghĩ với mị lực của hành tinh này, nhiều ít gì cậu cũng nghiệm được đúng không? Nếu có thể thuận lợi phát triển, đây sẽ là một hành tinh có thể bồi dưỡng ra nền văn minh cao cấp. Nhưng nó còn quá trẻ, lại bị phát hiện quá sớm, tuy tôi dùng khóa tinh liên khóa lại, nhưng gia tộc Bàn A đã có mấy chiếc phi thuyền mất tích ở khu vực gần hành tinh này, trong số phi thuyền mất tích đó có một cái là trí tuệ nhân tạo mới được nghiên cứu tạo ra và gia chủ đời sau của bọn họ. Bọn họ vẫn đang tìm kiếm, chưa bao giờ từ bỏ.”

Nghiêm Mặc nghe đến đó, hỏi: “Có phải thời gian bên ngoài và hành tinh này không giống nhau không?”

“Đúng vậy, đây cũng là chỗ đặc biệt nhất của hành tinh này, tỉ lệ chừng một trên một trăm, đây cũng là nguyên nhân mà tôi trao cho cậu thể sinh mệnh dài lâu. Có điều, dù không có tôi, nếu cậu phát hiện ra chỗ đặc biệt của hành tinh này, có được những món quà của nó, tỷ như bây giờ cậu có cội nguồn năng lượng sinh mệnh, cậu vẫn có thể trường sinh.” Người đàn ông bỗng nhiên thở nhẹ: “Vận may của cậu thật đúng là làm tôi hâm mộ, có lẽ cậu vẫn chưa biết cội nguồn năng lượng sinh mệnh của một hành tinh siêu cấp quan trọng tới cỡ nào, nhưng nhớ kỹ, về sau, ngàn vạn lần chớ nói cho ai biết cậu có cội nguồn của năng lượng sinh mệnh! Nếu có ai nhận ra, thì nói là cậu dùng năng lượng sinh mệnh để tu luyện, về chuyện này, vừa lúc cậu đạt được hai thành tựu, phương pháp tu luyện năng lượng sinh mệnh tôi sẽ dùng làm phần thưởng mà trao cho cậu.”

Vẻ mặt của người đàn ông đột nhiên trở nên nghiêm nghị: “Nếu để người của nền văn minh cao cấp biết cậu được một hành tinh tặng cho cội nguồn của năng lượng sinh mệnh, thì ngay cả tôi cũng chưa chắc đã cứu được cậu!”

“Cội nguồn đó rốt cuộc có gì đặc biệt?” Nghiêm Mặc không hoảng hốt.

“Nó có quá nhiều lợi ích, trong đó, công hiệu đơn giản nhất là có thể cho người có được nó một sinh mệnh bất tử. Ngay cả khối thân thể tôi trao cho cậu, nếu bị hủy diệt hoàn toàn thì cậu cũng sẽ chết đi thật sự. Nhưng có cội nguồn năng lượng sinh mệnh, chỉ cần vũ trụ này còn, cậu sẽ có thể mượn năng lượng của vũ trụ để sống lại lần nữa.”

“Mượn năng lượng của vũ trụ?”

Người đàn ông lại dừng lại, cười mắng: “Cậu rất thông minh, được rồi, tôi không thể nói quá nhiều, có một số việc vẫn chưa thích hợp cho cậu biết lúc này, giống như việc các cậu không dạy kiến thức đại học cho đám trẻ con mẫu giáo, cậu còn quá nhỏ.”

Cậu bạn nhỏ Nghiêm Mặc: “…”

Người đàn ông kéo lực chú ý của Nghiêm Mặc về: “Có phải cậu rất lấy làm lạ vì sao sau những chuyện cậu làm mà sách hướng dẫn lại lề mề không giảm điểm cho cậu không?”

Nghiêm Mặc hỏi: “Vì sao?”

“Bởi vì có một ít việc sẽ khiến việc đơn thuần cứu người và trợ giúp người bị biến chất. Tuy cậu cứu một người, người này cũng sẽ ảnh hưởng rất nhiều, nhưng dù sao đây cũng chỉ là một khả năng, tương lai người này có thể làm dấy lên gió tanh mưa máu hay lãnh đạo một dân tộc, đều là mệnh đề biến, đối với loại thống kê này, hệ thống sẽ không tính toán.

Nhưng có một số việc, tỷ như cậu ngăn cản Hữu Giác Nhân trở về, hoặc có thể nói là xâm lược đông đại lục, nghĩ ra biện pháp giải quyết mâu thuẫn giữa chiến sĩ thần huyết và người thường, hóa giải thù hận giữa Hữu Giác Nhân và các chủng tộc, ảnh hưởng của chúng đều có thể thấy rõ, hơn nữa còn mang tính ảnh hưởng sâu xa. Sách hướng dẫn phải xem bước tiếp theo của cậu mới có thể tính được ảnh hưởng của nó sẽ xa cỡ nào.”

“Nói cách khác, tôi đánh Hữu Giác Nhân chạy về, nhưng vì tôi giữ bọn họ trên một hòn đảo cô lập, sách hướng dẫn muốn xem bước kế tiếp tôi tính làm gì, nên không lập tức giảm điểm cho tôi, mà phải chờ tới khi xác định bọn họ an toàn rời khỏi đảo và trở về tây đại lục, thấy được manh mối của những ảnh hưởng kế tiếp, mới tính toán, là như vậy à?”

“Đúng thế.”

“Tôi cứu nô lệ và nô lệ binh về, nhưng vì bọn họ tạo ra nguy cơ về lương thực cho Cửu Nguyên, vì vậy sách hướng dẫn cũng không lập tức giảm điểm cho tôi, mà muốn xem xem tôi sẽ đối xử với bọn họ như thế nào, giải quyết vấn đề như thế nào, có phải không?”

“Phải.”

“Tôi nuôi dưỡng ra quả Vu Vận, nhưng tương lai đứa nhỏ này sẽ như thế nào, là tốt hay là xấu thì không thể kết luận, cho nên sách hướng dẫn không thể giảm điểm cho tôi?”

“Không, sách hướng dẫn vì trong quá trình cậu nuôi dưỡng ra Quả Vu Vận mà có được cội nguồn năng lượng sinh mệnh, nên cơ sở dữ liệu của nó định rằng cậu có được lợi ích quá lớn, không thể tính toán sức ảnh hưởng trong những việc làm của cậu, giống như sách hướng dẫn vì việc làm của cậu mà định khen cho một trăm mảnh đất, nhưng việc làm của cậu lại giúp cậu tự có được toàn bộ hành tinh, thế nên nó mới định rằng cậu đã có đủ lợi ích, mọi phần thưởng sẽ bị xóa bỏ.”

Nghiêm Mặc: “… Này có tính là lỗi hệ thống không?”

Người đàn ông cười to: “Nhưng nó vì cậu mà mở mạng thiên hà, cũng coi như là một kiểu bồi thường.”

“Hửm?”

“Đây cũng là một trong những tác dụng của cội nguồn năng lượng sinh mệnh, nếu không thì dưới tình huống hành tinh các cậu không có mạng thiên hà, muốn vào được mạng thiên hà cần có máy kết nối với mạng thiên hà trước, còn cần một lượng năng lượng lớn để chạy, bản thân tinh thần lực của cậu đã có thể liên hệ tinh thần trong một khoảng cách siêu dài. Có thể nói nếu không có cội nguồn năng lượng sinh mệnh, rất ít sinh vật có thể dựa vào năng lượng và tinh thần lực bản thân để kết nối với mạng thiên hà.”

“Tôi nhớ vừa rồi anh nói tôi phải đạt được điều kiện nào đó, mới có thể liên hệ với anh.”

“Tôi nói là có thể nhìn thấy hình ảnh của tôi. Vốn dĩ lập trình là sau khi cậu đạt được điều kiện, sẽ được xem một đoạn ghi hình mà tôi để lại, đoạn ghi hình kia sẽ giới thiệu một vài tình huống cơ bản cho cậu, tỷ như vì sao cậu lại đến đây, vì sao lại chọn cậu, sau đó sẽ trả lời ba vấn đề cho cậu, đương nhiên đáp án đều là do tôi lưu lại trước đó, nếu nằm ngoài thì tôi sẽ giữ im lặng.”

Nghiêm Mặc gật đầu: “Vậy về sau tôi có thể kết nối với mạng thiên hà à?”

“Vấn đề này một lát nữa sẽ trả lời cho cậu.” Người đàn ông nghiêm mặt nói: “Vừa rồi tôi nói cậu có thể nhìn thấy tôi là vì đã đạt được điều kiện ẩn nào đó, mà một điều kiện quan trọng nhất trong số đó chính là đưa hai khái niệm điểm cống hiến và tình nguyện viên vào thế giới này.”

“Ồ?”

“Điểm cống hiến và tình nguyện viên… có lẽ cách nói khác nhau nhưng chúng nó là một trong những quy tắc cấu tạo nên nền văn minh chủ thể của thiên hà. Tỷ như tu giả… tu giả mà tôi nói bao hàm tất cả những người dùng năng lượng để tu luyện, bọn họ muốn có phương pháp tu luyện cao thâm hơn thì phải xem điểm cống hiến của bọn họ. Một nền văn minh muốn trở thành văn minh cao cấp hơn nữa hoặc muốn có những tri thức mới, cũng phải dựa vào điểm cống hiến. Nếu một người đến từ nền văn minh cấp thấp tiến vào mạng thiên hà, điểm cống hiến của người đó không đủ, thì chỉ có thể tiếp xúc với mạng thiên hà trong hành tinh của bản thân người đó. Mà trong mạng thiên hà có rất nhiều công năng cần người sử dụng tích điểm cống hiến.”

Người đàn ông mỉm cười: “Khi cậu đưa hai khái niệm này vào nền văn minh của cậu, điều này đã giúp văn minh các cậu có thể đạt tới ngưỡng cửa văn minh sơ cấp.”

“Không phải dựa vào trình độ khoa học kỹ thuật và năng lực chỉnh thể à?”

“Cũng có, nhưng đó chỉ là một phần, văn minh sở dĩ được gọi là văn minh, bởi vì nó đã có pháp luật pháp quy và các chế độ điều lệ tương đối hợp lý, có chúng, các sinh vật trí tuệ mới bị ràng buộc, dù có lợi hại thế nào cũng phải làm việc dựa theo quy tắc, không thể muốn làm gì thì làm đó.”

Nghiêm Mặc tỏ vẻ mình đã hiểu.

Người đàn ông giơ bàn tay có bảy ngón lên: “Tôi có mấy vấn đề muốn hỏi cậu, chờ khi cậu trả lời xong, sách hướng dẫn có thể căn cứ vào việc làm của cậu để giảm điểm cho cậu.”

“Mời hỏi.”

“Vấn đề thứ nhất, nếu về sau số chiến sĩ thần huyết vượt quá số người thường luyện khí công, hoặc ngược lại, vậy cậu phải cân bằng như thế nào?”

Nghiêm Mặc không kịp suy nghĩ mà nói: “Phương thức thống kê điểm cống hiến trước mắt chỉ là tạm thời, về sau sẽ dựa theo tình hình thực tế mà sửa lại để hoàn thiện hơn, nếu gặp phải vấn đề mà anh nói, vậy sẽ tăng giảm số danh nghạch khen thưởng. Nếu quy tắc không dễ sửa, thì thần điện có thể đưa ra phần thưởng đặc biệt cho những ai hoàn thành nhiệm vụ đặc biệt.”

Người đàn ông gật gật đầu: “Vấn đề thứ hai, làm sao để quy định một hoạt động nào đó là bao nhiêu điểm cống hiến?”

Nghiêm Mặc sửng sốt, lúc trước hắn đã xem nhẹ vấn đề này, liền cẩn thận suy nghĩ, sau đó trả lời: “Dựa vào tổng điểm cống hiến của cá nhân, nếu có yêu cầu đặc biệt thì có thể xin thần điện. Tỷ như một người muốn nhờ ai đó giúp mình tìm vật, bản thân điểm cống hiến của người nọ chỉ có 10 điểm, vậy điểm cống hiến cao nhất mà người nọ có thể đưa ra cũng chỉ có 10 điểm. Nhưng nếu bản thân điểm cống hiến của người nọ chỉ còn lại một chút, mà người nọ muốn cứu ai đó sống lại, dưới tình huống tài lực không đủ, điểm cống hiến cũng không đủ, nhưng vẫn ôm hy vọng mà cầu xin thần điện, thì thần điện sẽ kiểm chứng xem tình huống của người nọ có đúng là thật hay không, nếu là thật, vậy thần điện sẽ cung cấp cho số điểm cống hiến nhất định.”

“Như vậy sẽ có vấn đề thứ ba, điểm cống hiến của thần điện, hoặc là nói các tổ chức từ đâu mà tới?”

“Có thể dựa theo điểm cống hiến của các thành viên trong tổ chức đạt được, dựa theo một tỉ lệ nhất định mà tính cho tổ chức đó. Tỷ như một thần thị trong thần điện có được 10 điểm cống hiến, vậy thần điện sẽ có một điểm, về sau điểm cống hiến của thần điện sẽ từ điểm số đó mà ra, các tổ chức khác cũng vậy.”

Người đàn ông lại liên tục hỏi thêm mấy vấn đề, thấy Nghiêm Mặc đều trả lời, tuy còn có chút ấu trĩ và vài chỗ chưa thỏa đáng, nhưng phương hướng đại khái cũng không sai, liền vừa lòng gật đầu, tay lại huơ lên, màn hình ánh sáng xuất hiện, sách hướng dẫn nhảy thông báo mới giảm điểm.

Nghiêm Mặc nhìn thấy thông báo giảm điểm mới, tâm tình có chút kích động.

“Giá trị cặn bã của cậu tuy vẫn chưa giảm hết, nhưng vì cậu mang hai khái niệm điểm cống hiến và tình nguyện viên vào, cùng với việc cân bằng mâu thuẫn giữa các tu giả, sức ảnh hưởng kéo xa nhiều thế hệ, ở phương diện này thì số điểm được giảm sẽ giống như khi cậu dạy kiến thức mới cho người khác, đều có tính liên tục, sau này cậu cũng có thể liên tục giảm điểm. Nói thêm cho cậu một tin tốt, chờ khi một trăm triệu điểm cặn bã được giảm hết, về sau tất cả điểm số trên phương diện này sẽ đổi thành điểm cống hiến cho cậu.”

“Điểm cống hiến của tôi có giống điểm của các văn minh thiên hà khác không?”

“Mỗi một nền văn minh đều có cách tính điểm cống hiến của mình, nhưng điểm cống hiến mà tôi nói là tiêu chuẩn được thống nhất để sử dụng trong mạng thiên hà. Cậu có thể hiểu là cách tính điểm cống hiến của nền văn minh ở chỗ mình là một kiểu, mà cách tính của mạng thiên hà là một kiểu khác.”

Nghiêm Mặc đã hiểu, nó giống như tiền tệ, mỗi nơi đều có đơn vị tiền tệ và tiêu chuẩn thống nhất đơn vị tiền tệ chung.

Cuối cùng, trên màn hình ánh sáng hiện lên bảng thống kê giá trị cặn bã đã giảm chưa đến sáu mươi triệu điểm.

Nghiêm Mặc cảm thấy mắt có hơi nhức, màn hình ánh sáng có chút mờ.

Không biết người đàn ông kia đi tới bên cạnh hắn từ khi nào, sờ sờ đầu hắn: “Sắp hết thời gian rồi, lần đầu tiên lên mạng thiên hà, dưới tình huống cậu không có máy kết nối mà có thể duy trì được thời gian dài như vậy đã là rất xuất sắc, tôi rất vui vì đã chọn cậu, cũng rất vui vì có thể gặp cậu. Cậu bé, thời gian không còn nhiều, tôi thân là người tuần tra thiên hà, có thể thầm trợ giúp hành tinh này phát triển, nhưng không thể trực tiếp nhúng tay vào phân tranh của gia tộc Bàn A đến từ nền văn minh cấp bốn, trừ phi văn minh của các cậu đạt tới tiêu chuẩn, tiến vào hàng ngũ văn minh thiên hà, sau đó tố cáo lên toà án của thiên hà, để toà án phái người chấp pháp đi điều tra, nhưng nếu không thể, hành tinh các cậu sẽ bị quy nhập vào một hành tinh thực dân nào đó, tài nguyên của các cậu sẽ bị cướp bóc trắng trợn.”

Nghiêm Mặc thầm nghĩ, tuy hành tinh Bàn Cổ ngay cả văn minh sơ cấp cũng chưa đạt tới, nhưng chẳng phải hắn đã có thể vào mạng thiên hà sao? Có phải người đàn ông này đang nhắc nhở hắn cái gì không?

“Cậu bé, cậu suy nghĩ cẩn thận một chút đi, dùng tài nguyên để đổi lấy bình an, hay tự mình nỗ lực phát triển để đánh đuổi quân địch, khi đã nắm chắc thì có thể xin làm một nền văn minh độc lập trên mạng thiên hà.”

“Khoan đã!” Nghiêm Mặc cố chịu cơn đau kịch liệt ập vào đầu mà hô to: “Phần thưởng sau khi giảm năm mươi triệu điểm là gì?” Vừa rồi hắn không nhìn thấy.

“Tư cách tự do tiến vào mạng thiên hà. Tuy cậu có thể vào, nhưng nếu không có sách hướng dẫn dẫn đường, cậu sẽ trở thành người không có giấy phép, một khi bị phát hiện, cậu sẽ trực tiếp bị đuổi đi, thậm chí tinh thần lực của cậu còn trọng thương.”

“Tôi có thể đổi phần thưởng khác không?”

“Đừng tham, có thể vào mạng thiên hà, đối với cậu và sự phát triển của hành tinh này đều có lợi ích lớn, cho dù cậu chỉ có thể tiếp xúc với các nền văn minh sơ cấp và cấp một.”

Nghiêm Mặc cố gắng đứng dậy, vươn tay, cười thảm: “Làm ơn, Long thần đại nhân, người tuần tra đại nhân, chẳng phải ngài nói tôi là người duy nhất có thể nhìn thấy anh trong hệ thiên hà này sao? Cho tôi một cái ưu đãi đi, gặp nhau tức là có duyên, chúng ta có duyên như vậy, giúp tôi đổi một phần thưởng khác đi, được không?”

“Cậu muốn phần thưởng gì?” Người đàn ông hơi nhíu mày.

“Đô Đô! Tôi muốn con trai tôi lập tức sống lại, được sinh ra giống như Vu Quả, tôi, tôi nguyện kéo dài năm mươi triệu điểm cặn bã, tôi cũng không cần tăng điểm cống hiến. Cầu xin anh…” Ba chữ sau Nghiêm Mặc nói với thái độ vô cùng hèn mọn. Hắn không biết khi nào mới có thể gặp lại người đàn ông này, nhưng hắn có một loại dự cảm, chỉ sợ rất lâu rất lâu về sau hắn không thể gặp lại người này.

“Cậu nguyện dùng điểm cống hiến để đổi cho con trai cậu sống lại sớm?” Giọng nói của người nọ không nghe ra hỉ nộ.

“Phải.” Hai mắt Nghiêm Mặc mờ dần, hắn đã không thấy rõ vẻ mặt của người nọ.

“Không hối hận?”

“Không hối hận!”

“Cậu phải biết rằng chỉ cần chờ thêm một đoạn thời gian là cậu có thể giảm hết tất cả điểm cặn bã và được gặp con cậu, mà bỏ qua cơ hội có được thân phận hợp pháp đăng nhập mạng thiên hà…”

“Tôi không hối hận!” Chỉ mới sáu mươi triệu điểm mà hắn đã chờ chín năm, này còn là điểm tính được sau các sự kiện đặc biệt như giải quyết sự xâm lược của Hữu Giác Nhân và mâu thuẫn của Cửu Nguyên, về sau nếu không xảy ra sự kiện lớn thì bốn mươi triệu điểm còn lại hắn phải giảm tới khi nào?

“Cho dù cậu tiếp tục bị quy tắc của sách hướng dẫn trói buộc? Chẳng phải đây là chuyện mà cậu chán ghét và thống hận nhất sao?”

“…Tôi nguyện ý.”

“Được, hy vọng cậu sẽ không hối hận! Đi!”

Thân thể Nghiêm Mặc run lên, trước mắt tối sầm, bị hất ra khỏi không gian này, khi cảm giác không trọng lực biến mất, hắn hoàn toàn mất đi tri giác

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK