Mục lục
Lăng Thiên Truyền Thuyết
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

.

Trong vô số những tiếng rống giận dữ, năm hắc ảnh tựa như thiểm điện lui về phía sau, trong nháy mắt rút khỏi trung tâm trận chiến, chuyển thân cực nhanh, lần thứ hai ẩn vào trong bóng tối. Trên mặt đất bỏ lại vài vết máu, Đó chính là máu của Lăng Lôi, trong lúc ám sát bị đối phương đâm ngược lại một kiếm

Khóe mắt của LÔi Chấn Thiên muốn rách toạc! Ám sát ở cự ly gần bằng vào thuật ám sát mà Lăng Thiên chân truyền, người trên thế gian hiện nay có thể tránh thoát cũng chỉ có vài người, Tuy là có mấy người, nhưng tuyệt sẽ không tồn tại trong số những cao thủ của Lôi gia, Đương nhiên, Lôi chấn Thiên là một ngoại lệ, cho nên, đối với hắn đám người Lăng Phong không có một ai hạ thủ, không hẹn mà cùng lựa chọn những cao thủ dẫn đầu khác của LÔi gia làm mục tiêu, Mỗi một mục Tiêu đều được bọn họ XáC định chắc Chắn sẽ đắc thủ, Bất quá những người Lôi gia tới đây lần này đều là cao thủ dưới tình huống hữu tâm so với vô tâm, Lăng Lôi vẫn không thể tránh khỏi bị phản đòn

Nhưng đấy lại là một kích nghiêm trọng đánh vào lòng chúng nhân của Lôi gia Chỉ bằng một kích sấm sét này, năm trưởng lão dẫn đầu của Lôi gia, mỗi một người đều là những tuyệt đỉnh cao thủ trong gia tộc, trong yết hấu cơ hồ cùng một lúc bắn ra một đạo tiên huyết tiên diễm, mềm nhũn đổ sụp xuống, không còn chút hơi thở! Nhanh như sét đánh chớp giật

Người Lôi gia nhìn năm cổ thi thể, thân thể mỗi người đều run rẩy có xấu hổ có phiền não, hoặc là phẩn nộ còn có cả sợ hãi. Năm người này, tại Lôi gia đều là những nhân vật không ai sánh kịp, mỗi người đều có bản lĩnh cao siêu dị thường, không ngờ khi bị đối phương ám sát, họ gần như không có năng lực hoàn thủ

"Tiện tỳ khá Lắm, Ngươi dám lừa gạt ta" Nổi giận gầm lên một tiếng như sấm đánh chấn động mãnh liệt, cặp mắt Lôi Chấn Thiên đỏ rực như máu, thân như đại bàng cuồng bạo mà vút lên không trung, giết đến chỗ Lăng Thần đang đứng, khi thân thể còn đang ở giữa trời, bỏ lại một chữ: "Giết "

Trên cây, hắc y nhân vui vẻ nhìn Lôi Chấn Thiên lầu bầu nói: "Thât là cha thế nào thì con thế ấy, con sao thì cha vậy, hai cha con đều ngu như nhau, Nói nhiều với nữ nhân để làm gì chứ? Giết đến nhà người ta rồi, không ngờ còn trông mong người ta buông vũ khí đầu hàng sao? Thực sự là cả nhà ngu xuẫn" Nói rồi hắc y nhân nheo mắt nhìn Lăng Thần gật đầu mỉm cười: "Tiểu nha đầu này gian trá chẳng khác gì Lăng Thiên, đều là vì tên vương bát đản Lăng Thiên hết cả, Tiểu cô nương tốt như vậy, để cho hắn chỉ dạy thành cái dạng này, thật đúng là chà đạp con người ta "

Lăng Thần chọc giận Lôi Chấn Thiên, nguyên bản chính là vì hi vọng hắn sẽ nhắm vào mình mà xuất thủ, bản thân mình liền có thể gắt gao cuốn lấy hắn, chỉ cần chủ sự của Lôi gia không thể phát ra mệnh lệnh như mong muốn, liền có thể cấp cho đám người Lăng Phong hoàn cảnh có lợi nhất, tận lực kéo dài thời gian cho đám người ở phía dưới, Lúc này thấy Lôi Chấn Thiên hoành không công tới, quả thật là đúng những gì nàng mong muốn cho nên khi thân thể Lôi chấn Thiên vừa vút lên thì Lăng Thần cũng đã phóng người bay lên Không chút sợ hãi nghênh đón, Lạnh lùng quát lớn: " Giết ", Ánh mắt băng Lãnh nhìn Lôi Chấn Thiên Hàn Băng Thần Công trong cơ thể chỉ một thoáng đã được đề thăng đến cực hạn

Theo tiếng quát của Lăng Thần, chín thân ảnh như u linh, thiểm điện vọt ra, Hàn quang trong tay mỗi người lấp lóe, Đại khai sát giới, chính là những người vừa mới xuất thủ: Lăng Phong, Lăng Vân, Lăng Lôi, Lăng Điện, Lăng Nhị Nhị cùng với bốn người Lăng Lục, Lăng Thất, Lăng Bát, Lăng Cửu

cũng với tiếng "Giết " của hai người, ở bên trong Lăng phủ biệt viện, nhân mã song phương cùng lúc phát ra tiếng quát lớn như sấm động giữa trời xuân, tựa như săn báo lao vào nhau, Biệt viện thanh u, Nhất thời biến thành huyết nhục đổ tràn

Trên vai Phùng Mặc quấn đầy vải trắng, Đại chiến Lần trước, thương thế thủy chung chưa khỏi hẳn, Nhưng cũng giống như gió lốc vọt ra chặn một gã cao thủ dẫn đầu của Lôi gia Giữa không trung Song chưởng của Lôi Chấn Thiên và Lăng Thần không chút hoa mỹ mạnh mẽ va chạm "bốp" một tiếng, hai người đồng thời phân ra hai phía, Lôi Chấn Thiên chỉ cảm thấy hai tay giống như bị đông cứng, Hàn khí không ngừng từ cánh tay vọt mạnh về phía bả vai, Không khỏi hoảng hốt, Vội vã vận khí, Vận hành ba chu thiên mới miễn cưỡng đánh tan cảm giác quỷ dị ấy

rong lòng tràn lên sự sợ hãi: không ngờ mỹ nữ yểu điệu kia lại có công phu hạ thủ cường hãn như vậy, Không những nội lực tinh xảo thâm hậu, Hơn nữa công lực cực kỳ quỷ dị, Tiếp một chưởng của mình vậy mà không có chút nào rơi vào thế hạ phong

Lăng Thần lăng không lùi về phía sau, hai cánh tay ngọc thon nhỏ đau nhức như bi gãy rời, gần như muốn phun ra một ngụm máu tươi, Không khỏi thầm giật mình, Không hổ là một đại gia chủ danh chấn thiên hạ võ công cực cao, lấy kinh lịch bình sinh của Lăng Thần có thể bài danh trong năm người đứng đầu, Chỉ sợ còn hơn cả Lăng Kiếm đang trong lúc công lực đại thành, thậm chí không kém hơn Lê Tuyết, công lực thâm hậu như vậy, cơ bản mình không thể địch nổi Nhưng Lăng Thần lại phải gắt gao ngăn chặn Lôi Chấn Thiên, nếu để cho hắn rãnh tay xuất thủ, quay lại đối phó những người khác trong Lăng phủ biệt viện, như vậy rất có thể Lăng phủ biệt viện sẽ thực sự xong đời, còn nếu mình có thể kéo dài thêm một chút thời gian, cơ hội có thể thay đổi chiến quả cuối cùng cũng tăng thêm vài phần

Hai chân Lăng Thần khẽ đạp lên nóc nhà, mượn lực lăng không xoay người một cái, bạch y tung bay, lần thứ hai phóng về phía Lôi Chấn Thiên, giữa không trung hàn quang trong tay chợt lóe một thanh trường kiếm đã xuất hiện trong tay nàng tỏa quang chiếu rọi khắp bốn phía phát ra quang mang rực rỡ

Lôi Chấn Thiên nổi giận gầm lên một tiếng, bật thẳng người lên, nghênh đón Lăng Thần, hai người nhất thời quấn lấy nhau, Người ở phía dưới chỉ thấy hai đạo nhân ảnh một trắng một đen lao vào nhau, dĩ nhiên vô pháp nhận ra cứ thế là ai với ai, Hai người đều lấy mau đánh mau trong nháy mắt đã qua hơn mười chiêu

Lôi Hiểu Tùng một kiếm ngăn trở trường kiếm của Lăng Thất, Tiểu tử này không những hăng máu, lại kiêm cả sắc mê tâm khiếu, tài năng có hạn nhưng thân thể khá khỏe mạnh, độc chiến với Lăng Thất vẫn chưa rơi xuống hạ phong, thậm chí còn đủ thời gian để nhìn về trận chiến của hai người trên trời, cấp bách hoang mang hô lớn: "Cha, hạ thủ cầu tình ngàn vạn lần đừng thương tổn nàng nha "

Vừa nghe thấy những lời này, hắc y nhân trên cây thiếu chút nữa ngã xuống đất, Tiểu tử này quả thực là cực phẩm, Đây chẳng phải rõ ràng là nói giúp cho nha đầu kia sao? Không quan tâm đến lão cha của mình chỉ quan tâm mỹ nhân, Thực sự là rất đa tình nha,

Đang toàn lực đối công với Lăng Thần, Chấn Thiên gần như tức giận đến mức hôn mê bất tỉnh: lão tử đang cùng với "mẹ nhỏ" đại chiến sinh tử, tùy thời đều có khả năng đi đời nhà ma! cái tên nghịch tử ngỗ ngược nhà ngươi lại còn ở phía sau mà thương hoa tiếc ngọc, nói tốt cho cừu nhân lớn nhất của lão tử, Không thương tổn nàng ta, không lẽ muốn lão phu dài cổ ra, giao sinh mạng cho nàng ta hay sao?

Toàn bộ các cao thủ của Lôi gia rốt cục khai triển đội hình, chợt lộ ra lực sát thương cường đại của họ, giống như thủy triều trùng điệp tiến đến Tố chất cao thủ của Lăng phủ biệt viện mặc dù cao, nhưng dù sao nhân số cũng quá ít, hơn nữa thiết huyết vệ vừa mới xuất chinh trở về, trên thân mỗi người đều có thương tích, Những cao thủ của Lôi gia đều là hai ba người đối phó một người, nhân số rất dư dã

Những binh sĩ của biệt viện so với những binh sĩ bình thường gần như là tồn tại bất khả chiến bại cũng là tinh nhuệ trong tinh nhuệ, nhưng trong hoàn cảnh lúc nầy gặp phải những võ Lâm cao thủ cỡ này, đặc biệt là trên mặt nhân số lại rơi vào thế hạ phong tuyệt đối, từ bất khả chiến bại chuyển thành không chịu nổi một kích, Thời gian còn chưa đủ để uống cạn chén trà nhỏ đã có hơn trăm người bị giết, còn có vô số người bị trọng thương được cứu trở lại

Đám người, Lăng Phong đột nhiên lao ra liền ngay tức khắc chiếm được thượng phong quả thực giống như là bổ dưa thái rau, chém giết vài tên địch nhân nhưng sau đó cũng nhanh chóng lâm vào trong vòng vây của người Lôi gia

Một thích khách chính là chú trọng xuất kỳ bất ý nhất kich tất sát, Cho dù là ám sát cao thủ cùng đẳng cấp, cũng phải nắm chắc diệt sát chỉ bằng một kích, Nhưng trong cảnh ẩu đả đao thật thương thật, mặt đối mặt như thế này, lại không khác gì một võ lâm cao thủ bình thường, tối đa cũng chỉ là thân pháp linh hoạt hơn chút ít

chúng nhân Lăng gia tuy rằng liều mạng tận sức giết địch, nhưng thực lực chênh lệch quá xa, rốt cục không thể cầm cự nổi nữa, liên tiếp bại lui. Theo cuộc chiến càng lúc càng thảm thiết người của Lôi gia đã đột phá trang viên thứ ba thành công, từng bước áp sát

Tả chưởng hữu kiếm, Lăng Thần gắt gao cuốn lấy Lôi chấn Thiên, tuy rằng thực lực có phần thua kém, không khỏi rơi xuống hạ phong, nhưng kiếm thế của nàng sắc bén, chân khí quỷ dị, cùng với khí thế không sợ hãi sẵn sàng đồng quy vu tận, lại khiến cho Lôi Chấn Thiên chịu không ít thiệt thòi, Tự nhắc mình đã nắm vững chiến thắng trong tay làm gì có chuyện hắn nguyện ý cùng thiếu nữ trước mặt bước xuống hoàng tuyền, dù sao cũng chỉ cần triệt để chân khí của Lăng Thần trong dăm ba khắc thì cũng đã chắc chắn có thể thành công, hoàn toàn không cần phải liều mạng vô ích

Phùng Mặc độc lực chống lại ba gã cao thủ của Lôi gia, Võ công của hắn vốn chưa chân chính đạt đến cảnh giới nhất lưu cao thủ hơn nữa thương thế chưa lành, chỉ bằng một ngụm nhuệ khí mà liều mạng địch lại, rốt cục dần dần không thể chống đỡ nổi, cực kỳ nguy hiểm, trên người đã có không ít những chỗ vọt ra máu tươi, ngập trong nguy cơ, chợt vang lên tiếng quát, hai thân ảnh uyển chuyển cùng lúc xuất hiện trước người Phùng Mặc, cùng lúc xuất kích Thay Phùng Mặc đỡ lấy hai địch nhân

Người đến chính là Thủy Thiên Nhu và Ngọc Băng Nhan, Hai huynh đệ Tiết lãnh Tiết Phi gắt gao hộ vệ bên cạnh Ngọc Băng Nhan, một tấc cũng không rời

Ngọc Băng Nhan thân pháp linh xảo, kiếm pháp vi diệu, Mỗi một kiếm đâm ra đều như diệu thủ của một tuyệt thế danh họa hạ một bút xuống bức tranh tuyệt đẹp, Kiếm pháp sắc bén nhưng lại tràn ngập phong độ của người trí thức, nhất tiến nhất thối càng cực kỳ xảo diệu. Trong đoạn thời gian vừa qua, Ngoc Băng Nhan liên tục bế quan, gần một năm tự mình tìm hiểu "Dùng võ nhập họa, dùng họa nhập võ", không ngờ đã có chút thành tựu, Vừa mới ra tay đã tạo ra hiệu quả như mộng ảo, không những giải vây thành công cho Phùng Mặc, thậm chí chỉ nháy mắt đã sát thương vài người Lôi gia, trong đó không thiếu cao thủ nhất lưu

Thủy Thiên Nhu trường kiếm như gió, vừa xuất kiếm liền ép địch nhân xuống hạ phong, trong mắt sát khí cuồng thiểm, Lăng gia đã là hi vọng cuối cùng của Thủy Thiên Nhu, sao có thể đồng ý để cho người Lôi gia tùy tiện phá hủy, So với bất kỳ người nào khác của Lăng gia tại đây mà nói, Thủy Thiên Nhu là người cấp bách nhất, Tuy rằng nàng không phải là người của Lăng gia Nhưng Lăng gia là chỗ dựa cuối cùng của nàng, Nếu Lăng phủ biệt viện bị hủy diệt, Thủy Thiên Nhu tuyệt đối sẽ không ngại hi sinh mạng sống của mình, Hơn nữa thực lực chân chính của Thủy Thiên Nhu không dưới năm người bọn Lăng Trì, nên vừa xuất thủ liền tạo ra thương vong cho rất nhiều người của Lôi gia, Mạnh tay không chút nào thua kém Ngọc Băng Nhan

Bất quá cùng lúc Thủy Thiên Nhu giết địch, cũng không quên nhìn thoáng qua Ngọc Băng Nhan, Ánh mắt mang theo kinh ngạc cực đại, Từ trước đến nay nghe nói tiểu công chúa của Ngọc gia thân thể yếu đuối, là võ học phế nhân, nhưng hôm nay khi vừa xuất thủ, tuy rằng so với chính mình còn cách một đoạn không ngắn nhưng không phải là những cao thủ bình thường có thể so sánh, đặc biệt là chiêu thức tinh diệu, càng nhìn càng như không thấy, Đây, rốt cục là đã xảy ra chuyện gì?

Nhìn đối thủ chưa đến hai năm nữauyết đấu cũng chính là tỷ muội kết nghĩa của mình Thủy Thiên Nhu trăm suy ngàn nghĩ cũng không sao lý giải nổi

Hai nàng vừa mới lao ra, không ngờ có thể khiến cho thế cục giảm bớt một chút Áp lực toàn thân Phùng Mặc hạ xuống huy vũ đại đao đuổi địch nhân ở bên cạnh ra bên ngoài

Quyển 6

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK