Hạ Thính Ngưng mang theo Vãn Ngọc cùng Lục Vu đi đến đại sảnh, liền thấy một nữ tử trung niên mặc y phục bất phàm, dáng vẻ tao nhã đoan trang đang đứng chờ ở trong sảnh, phía sau nàng còn có hai nữ tử tuổi không lớn.
Hạ Thính Ngưng tùy ý tiến vào, đi đến vị trí phía trên ngồi xuống. Vị nữ tử trung niên kia liền vô cùng thỏa đáng hành lễ với Hạ Thính Ngưng “Hạ tiểu thư.”
Hạ Thính Ngưng thản nhiên cười “Trương sư phụ mời đứng lên, ngồi xuống uống ly trà đi.”
Nữ tử trung niên tao nhã đứng dậy, đi tới vị trí bên cạnh ngồi xuống, gương mặt từ đầu tới cuối đều lộ vẻ tươi cười, người này chính là Trương tú nương nổi danh ở kinh thành.
Lúc này đã có tỳ nữ lanh lợi tay cầm khay tiến vào dâng trà, Hạ Thính Ngưng vừa tiếp nhận trà trong tay tỳ nữ, vừa hỏi “Không biết hôm nay Trương sư phụ tới đây, là có việc gì?”
Lúc nàng vừa nghe thấy Lục Vu bẩm báo, trong lòng liền cảm thấy rất kinh ngạc. Lúc trước bởi vì phải nhập vài bố cho sản nghiệp, nàng đã từng làm qua không ít chuẩn bị, nàng biết trong kinh thành này vải bố nổi danh nhất đó là ‘Vân Thường Các’, mà nó hoàn toàn là do vị Trương tú nương trước mắt này mở ra.
Theo nàng hiểu biết, trước kia vị Trương tú nương này từng là một tú nương ở trong cung, tú sống cùng khâu may đều là bản lãnh của nàng, sau khi ra cung nàng liền mở ra‘Vân Thường Các’ Cũng bởi vì nàng có một tay tài nghệ tốt, trong kinh thành có không ít quý nhân quan lớn đều muốn thỉnh nàng tự mình may xiêm y.
Nhưng Trương tú nương này cũng không dễ dàng đáp ứng tự tay làm xiêm y, lâu ngày, xiêm y nàng tự may liền càng có vẻ trân quý. Phu nhân cùng tiểu thư quý tộc đều lấy y phục do tự tay vị trương tú nương này làm ra mặc vào làm vinh dự.
Nàng cùng vị này Trương tú nương không nhận thức, nhưng hôm nay người ta lại tự mình đăng môn bái phỏng, cái này không thể không khiến nàng cảm thấy thập phần kinh ngạc.
Sau khi Trương tú nương tự mình ngồi xuống liền bất động thanh sắc đánh giá Hạ Thính Ngưng. Tiến vào kinh thành, các loại đồn đãi nàng đều nghe thấy, trong đó lời đồn về vị nhị tiểu thư Hạ Phủ này là đủ màu sắc truyền kỳ nhất. Không chỉ có lấy thân phận thứ xuất của một quan viên chính tứ phẩm quan viên làm chính phi cho Tĩnh Vương Thế Tử, mà còn nghe nói Tĩnh Vương Thế Tử đối hắn vị thê tử chưa qua cửa này vô cùng sủng ái, chính là sính lễ long trọng trên dưới hai trăm bốn mươi tám khiêng.
Ban đầu nghe xong nàng cũng chỉ cười trừ, cũng không thế nào tin tưởng, nàng chỉ nghĩ trên đường nghe nhầm đồn bậy mà thôi. Cũng không nghĩ tới hôm nay tỳ nữ của Tĩnh Vương Phủ tới chơi, thỉnh nàng đến Tĩnh Vương Phủ một chuyến. Lúc mới bắt đầu nàng cũng không nghĩ nhiều, chỉ cho rằng có lẽ Tĩnh Vương Phi muốn thỉnh nàng may vài bộ xiêm y, ngại quyền thế của Tĩnh Vương Phủ, nàng tất nhiên là không tốt làm ra vẻ thanh cao cự tuyệt, nên liền theo tỳ nữ cùng về.
Không nghĩ tới sau khi vào Tĩnh Vương Phủ, tiếp kiến nàng không phải là thân muội muội của đương kim Hoàng Hậu Tĩnh Vương Phi, mà lại là Tĩnh Vương Thế tử ít khi lộ diện ở bên ngoài. Đối phương nhờ nàng làm một chuyện đó là tự mình đến Hạ Phủ vì nhị tiểu thư quý phủ này đo thân may một bộ giá y, nên mới có chuyện nàng tới đây hôm nay.
Trương tú nương thu hồi ánh mắt đánh giá, đáp “Hôm nay ta phụng mệnh Tĩnh Vương Thế Tử, đến đây đo kích cỡ thân thể cho Hạ tiểu thư, thay ngài may một bộ giá y.”
Vốn sau khi nàng nghe được yêu cầu của Tĩnh Vương Thế Tử, trong lòng liền có chút không vừa ý. Nàng nghĩ chính mình đường đường là một tú nương ngự dụng trong cung, trong kinh thành này quý phu nhân cùng tiểu thư muốn mời nàng may xiêm y, nàng cũng đều rất ít khi đáp ứng. Hiện tại lại muốn đích thân nàng đi cấp một thứ nữ của quan viên chính tứ phẩm tùy theo vóc dáng mà cắt áo, này không phải là vô duyên vô cớ làm mất giá trị của nàng sao.
Ai biết mới thoáng lộ ra một chút vẻ mặt bất mãn, nàng liền bị Tĩnh Vương Thế Tử nhận ra, đối phương chỉ lạnh như băng ném cho nàng một câu ‘Nếu như Ngưng Nhi không vừa lòng giá y do ngươi làm, vậy bản thế tử liền muốn Vân Thường Các đóng cửa.’
Lời nói không lưu tình này khiến nàng bị dọa đổ mồ hôi lạnh, từ trước đến nay Tĩnh Vương Thế Tử là người đã nói là làm, nếu hắn thật sự muốn Vân Thường Các không được tiếp tục kinh doanh, bất quá chỉ cần một câu nói mà thôi. Nàng là một tú nương, dù cho rất có danh tiếng, nhưng ở trước mặt vị thế tử được hoàng thượng ưu ái này đều không là cái gì.
Bị uy hiếp dọa dẫm, một chút nàng cũng không dám chậm trễ vị nhị tiểu thư Hạ Phủ sắp gả cho Tĩnh Vương Thế Tử này, sau khi thu thập xong nàng liền vội vàng mang theo hai tú công đi qua.
Sau khi Hạ Thính Ngưng nghe xong liền cảm thấy có chút kinh ngạc “Dung Cẩn cho ngươi tới đây?” Nàng không nghĩ tới hắn lại quan tâm thay nàng như vậy, thời điểm nữ tử sắp xuất giá, giá y vẫn luôn đều là do nhà mẹ đẻ tự mình chuẩn bị.
Sáng sớm nàng cũng đã vẽ xong bản thiết kế, chỉ còn chờ đưa đến Tuyết Đoàn Phường, để nơi đó cắt may cho nàng liền tốt lắm. Không nghĩ tới ngay cả chuyện này Dung Cẩn cũng cẩn thận vì nàng nghĩ tới.
Trương tú nương trịnh trọng gật đầu nói “Đúng vậy, thế tử nói, giá y cần phải khiến cho Hạ tiểu thư vừa lòng mới được.”
Vừa nghe lời nói của Hạ tiểu thư, nàng liền có thể biết Tĩnh Vương Thế Tử có bao nhiêu sủng ái nàng, có thể cho phép nàng thẳng hô thẳng kỳ danh. Xem ra, giá y này nàng nhất định phải khiến đối phương vừa lòng mới được, bằng không Vân Thường Các của nàng cũng liền thật sự chỉ có thể chờ đóng cửa.
Hạ Thính Ngưng nhẹ nhàng cười, nghe nói Trương tú nương này thật sự rất khỏ mời được, sợ là hắn vì chính mình phí không ít tâm tư đi.
Trương tú nương lại đứng lên nói “Hạ tiểu thư, thời gian không còn sớm, ngài có thể để ta đo kích cỡ cho ngài?”
Hạ Thính Ngưng nghe vậy liền thản nhên gật gật đầu, hết sức thong dong đứng dậy, Trương tú nương này cũng là do Dung Cẩn mời riêng đến, đem giá y kia giao cho nàng làm cũng không sao, dù sao mặc kệ do ai làm đều cũng như nhau.
Trương tú nương quay đầu tiếp nhận thước dây do tú công phía sau đưa qua, nàng tiến lên vài bước đi đến bên cạnh Hạ Thính Ngưng, tự mình đo kích cỡ cho nàng, thần thái kia có vẻ hết sức nghiêm cẩn.
Hạ Thính Ngưng vừa phối hợp với đối phương, vừa phân phó Vãn Ngọc đi lấy bản vẽ giá y trong phòng của nàng đến đây, lại để Lục Vu đi đem vải dệt màu sắc đỏ tươi mới lấy ở Tuyết Đoàn Phường mấy ngày trước đây đưa tới. Nàng vẫn có thói quen dùng đồ do chính mình tự chuẩn bị, nàng cảm thấy như vậy mới tốt.
Chỉ trong chốc lát, Trương tú nương liền đo xong kích cỡ,sau khi dụng tâm ghi nhớ liền thu hồi thước dây.
Sau khi cùng Hạ Thính Ngưng tiếp xúc gần gũi, không khỏi khiến lòng nàng âm thầm sợ hãi than: Hạ tiểu thư này quả thật là một tiểu mỹ nhân khuynh quốc khuynh thành, khó được nhất là trên người nàng còn có một loại quý khí tao nhã không chút nào thua đích nữ quý tộc. Khó trách Tĩnh Vương Thế Tử sủng nàng như vậy.
Sau khi đem thước dây đưa cho tú công phía sau, Trương tú nương mới cẩn thận hỏi “Hạ tiểu thư, không biết ngài đối với giá y có yêu cầu đặc biệt nào không?”
Nàng vẫn nên hỏi rõ ràng trước cho thỏa đáng, miễn cho sau khi làm xong không phù hợp với yêu cầu của đối phương, phải sửa lại lần nữa.
Lúc này, Vãn Ngọc đi lấy bản vẽ cùng Lục Vu đi lấy vải dệt vừa vặn đều đã trở lại.
Hạ Thính Ngưng ý bảo Vãn Ngọc đem bản vẽ giao cho Trương tú nương, ngẩng đầu nhìn phía đối phương nói “Kiểu dáng giá y ta đã vẽ ra, thỉnh Trương sư phụ chiếu theo bản vẽ này may là được.”
Trương tú nương nghe vậy cả kinh, nhất thời cảm thấy thập phần bất mãn, một tú nương ngự dụng như nàng đều đã tự mình đi qua đo kích cỡ, vì nàng may giá y. Cũng không nghĩ tới đối phương lại không cần kiểu dáng nàng làm, mà muốn dùng kiểu dáng mình tự vẽ.
Trời mới biết kiểu dáng nàng vẽ ra là cái bộ dáng gì, có thể mặc được thanh nhã hay không.
Cho dù lòng tràn đầy căm phẫn, nhưng Trương tú nương vẫn đè nặng cảm xúc không biểu lộ ra ngoài, nàng có chút lơ đễnh mở bản vẽ ra.
Nhất thời, đôi mắt dừng lại.
“Này...” Trương tú nương không thể tin, kiểu dáng trên bản vẽ này nàng chưa bao giờ gặp qua, không chỉ có mới mẻ độc đáo xinh đẹp, hơn nữa căn cứ vào kinh nghiệm nhiều năm chế tác của nàng, nếu giá y làm xuất ra, nhất định là so với bản vẽ này còn muốn xinh đẹp hơn nhiều.
Thật sự là không thể tin được, nhị tiểu thư Hạ Phủ này lại có thể vẽ ra kiểu dáng đẹp như vậy. Lúc này đôi mắt Trương tú nương nhìn về phía Hạ Thính Ngưng tràn đầy khiếp sợ.
Hạ Thính Ngưng cười nhẹ, hỏi “Trương sư phụ cảm thấy kiểu dáng này như thế nào?.”
Đây là nàng thêm vào một vài yếu tố kiểu dáng hiện đại vẽ ra, cho dù Trương tú nương này có kinh nghiệm chế y phong phú như thế nào, nhìn thấy nhiều xiêm y hoa lệ như thế nào. Cũng đều không bằng được tác phẩm có tính tư duy sáng tạo của hiện đại.
Trương tú nương gắt gao nắm chặt bản vẽ trong tay, tán thưởng ra tiếng “Này, quả thực chính là đẹp mắt, Hạ tiểu thư, bản vẽ này thật sự do ngài vẽ ra sao?”
Một nữ tử dưỡng nơi khuê phòng, có thể vẽ ra xiêm y xinh đẹp như vậy, thật sự khiến nàng cảm thấy không thể tin nổi.
Hạ Thính Ngưng ngước mắt cười “Bằng không Trương sư phụ cảm thấy là do ai vẽ ra?”
Trương tú nương nghe xong lời này, nhất thời có chút ngượng ngùng “Xin lỗi Hạ tiểu thư, ta chỉ là nhất thời kích động, nên mới nói sai.”
Hạ Thính Ngưng thản nhiên cười “Không sao, Trương sư phụ, giá y này, ngươi có bằng lòng làm hay không?”
Nàng cũng không quên mới vừa rồi, lúc chính mình nói để đối phương may giá y theo kiểu dáng nàng tự vẽ ra, trên mặt đối phương hiện lên một tia không tình nguyện. Sợ là nàng cho rằng chính mình không thể vẽ ra kiểu dáng nào tốt đi.
Trương tú nương vội vàng gật đầu nói “Đương nhiên nguyện ý, Hạ tiểu thư yên tâm, sau khi trở về ta liền nhanh chóng làm giá y này, sớm chút hoàn thành nó đưa tới cho ngài.”
Tuy rằng nàng có chút tự cho mình rất cao, nhưng cái này cũng bỏi vì nàng cảm thấy chính mình có tư cách này. Làm một tú nương, ở lúc nhìn thấy kiểu dáng y phục đẹp mắt như vậy, nếu có thể tự mình may ra, kia đối tú nương như nàng mà nói, là một loại vinh hạnh lớn cỡ nào. Cảm giác thảo mãn khi nhìn thấy xiêm y hoa mỹ ở trong tay chính mình một chút thành hình người ngoài nghề làm sao có thể hiểu.
Cho nên giá y này nàng nhất định phải dốc hết tâm lực, hảo hảo đem may ra mới được.
Hạ Thính Ngưng thấy sự cuồng nhiệt trong mắt Trương tú nương, gật đầu nói “Vậy phiền toái Trương sư phụ. Còn có, vải dệt làm ra giá y này ta cũng đã cho người đem đến. Trương sư phụ nhìn một chút.”
Lục Vu cầm vải dệt trong tay đi ra, để lên trên bàn cho đối phương xem.
Trương tú nương vừa thấy vải dệt màu sắc đỏ tươi, tầm mắt liền dính vào không dời đi được. bàn tay nhẹ nhàng xoa xoa vải dệt màu đỏ khiến nguời khác sợ hãi than kia.
Tơ tằm mềm nhẵn trên vải màu đỏ quả thực giống như nước chảy, trên vải dệt còn có một ít hoa văn chìm tinh xảo phức tạp, vải dệt sáng bóng đến làm cho người ta sợ hãi than. Vân Thường Các của nàng cũng có bán ra các loại vải vóc, nhưng không có một loại nào có thể so sánh với loại trước mắt này, không chỉ có màu sắc không sánh kịp, mày mặt ngoài vải vóc cũng đã cảm thấy xa xa không bằng.
Kiểu dáng như vậy còn có vải dệt tương xứng, giá y này chắc chắn là kiện xuất chúng nhất nàng làm đời này.
Hạ Thính Ngưng nhìn vẻ mặt Trương tú nương, liền biết vải dệt này cũng vô cùng hợp tâm ý của đối phương.
Sau khi đem vải vóc giao cho đối phương, cùng này nói hảo thế nào ngày đối phương giao đãi ngày hoàn công thì liền mang giá y đến.
Trương tú nương tất nhiên là miệng đầy đáp ứng, một mặt kích động mang theo bản vẽ cùng vải vóc về Vân Thường Các.
Giải quyết xong chuyện giá y, Hạ Thính Ngưng trở lại phòng, miễn cưỡng nằm ở trên giường. Buổi trưa đã sắp qua, nàng muốn thừa dịp này chợp mắt một chút, buổi chiều vẫn còn có việc chờ nàng đi làm đâu.