Lúc này Hạ Thính Ngưng có chút kinh ngạc ngồi ở phía trên, bộ dáng xuất thần cũng không biết đang suy nghĩ cái gì.
Vãn Ngọc không khỏi cảm thấy hết sức kỳ quái, tiểu thư đây là như thế nào? Một bộ dáng mất hồn mất vía. Tình huống trước mắt cũng không phải là dùng để ngẩn người a.
Mắt thấy Hạ Thính Ngưng vẫn mang bộ dáng không yên lòng, Vãn Ngọc hết cách, đành phải tiến lên phía trước cúi người xuống, thấp giọng gọi vài câu “Tiểu thư, tiểu thư.”
Nghe thấy Vãn Ngọc gọi, cuối cùng Hạ Thính Ngưng cũng phục hồi lại tinh thần, nhất thời nhớ tới lúc này chính mình vẫn đang ở trong trù phòng, trước mặt là quản sự ở trù phòng Tôn ma ma cùng Tào bả tử người phụ trách mua nguyên liệu nấu ăn, trù phòng bên cạnh càng là mờ hồ truyền đến một chút thanh âm ồn ào.
Hạ Thính Ngưng không khỏi thầm mắng chính mình vài câu, thế nào lại chọn đúng loại thời điểm này thần suy nghĩ viển vông. Bàn tay theo bản năng xoa xoa chiếc vòng tay phỉ thúy ‘lưu mỹ nhân’ phải trên cổ tay phải, xúc cảm lành lạnh truyền đến.
` Trong lòng Hạ Thính Ngưng lại là một trận hoảng hốt, nhìn đến chiếc vòng tay này, nàng liền nghĩ đến Dung Cẩn kèm theo câu nói nhỏ hắn nói vào tai nàng sáng nay.
‘Cũng không biết con của chúng ta sẽ có tính tình như thế nào?.’ những lời này vẫn luôn quanh quẩn trong đầu nàng, nghe thế nào cũng giống như là đang nói tới thời điểm sinh một cục cưng.
Nghĩ vậy, hai má Hạ Thính Ngưng nóng lên, vội vàng mệnh lệnh chính mình bỏ qua những ý niệm hỗn loạn này đó trong đầu, chuyện sinh cục cưng vẫn là chờ nàng tìm cái thời cơ hảo hảo cùng Dung Cẩn nói một câu, hiện tại nàng còn có chuyện khác quan trọng hơn cần phải làm.
Phân rõ suy nghĩ của chính mình, Hạ Thính Ngưng lập tức lại khôi phục lại vẻ mặt lạnh nhạt, đôi mắt nhẹ nhàng đảo qua Tào bà tử một cái, thản nhiên nói “Sáng nay ‘Tiên Thực Hành’ đưa tới nguyên liệu nấu ăn như thế nào?”
Tào bà tử không đợi Tôn ma ma trả lời đã giành trước cười làm lành nói “Thế tử phi yên tâm, có lão bà tử ta ở đây, chọn nguyên liệu nấu ăn kia đều là hàng nhất đẳng loại tốt nhất, ngài có thể buông tâm.”
Hạ Thính Ngưng lưu chuyển ánh mắt, giống như lưu ly xinh đẹp, chỉ thấy nàng hơi nâng ánh mắt lên một chút nhìn về phía Tôn ma ma nói “Là như vậy sao?”
Mặc dù Tôn ma ma đối với bộ dáng vội vã tranh công khoe khoang mới vừa rồi của Tào bà tử cảm thấy rất bất mãn, nhưng vẫn là ăn ngay nói thật nói“Lão nô đã cẩn thận nhìn qua nguyên liệu nấu ăn được đưa tới này, chất lượng quả thật rất tốt.”
Tất cả các loại rau dưa và trái cây đều mọng nước, gà vịt cũng là loại béo mập. Mấy thứ này so với nguyên liệu nấu ăn cung ứng lúc trước không biết tốt hơn bao nhiêu lần đâu.
Hạ Thính Ngưng nhẹ nhàng gợi lên khóe môi “Nguyên liệu nấu ăn đã không có vấn đề, như vậy giá mua như thế nào?”
Tào bà tử lại một lần nữa không nhìn đến Tôn ma ma, vội vàng từ trong ngực lấy ra, vui vẻ đưa cho Vãn Ngọc, cái này là nàng tốn hơn một canh giờ, hao hết tâm tư mới làm được.
Tiếp nhận tờ danh sách trong tay Vãn Ngọc, Hạ Thính Ngưng mở ra, bên trên liệt kê gia giá và số lượng chọn mua của mỗi một dạng nguyên liệu nấu ăn.
Hạ Thính Ngưng nhất nhất xem qua tờ báo giá này, sau đó liền lập tức nhìn phía Tôn ma ma nói “Tờ báo giá này người hẳn đã nhìn kỹ rồi chứ? ngươi cảm thấy giá cả nguyên liệu nấu ăn này như thế nào?”
Tôn ma ma nghe vậy sửng sốt, mặc dù không biết vì sao Hạ Thính Ngưng lại hỏi như vậy, nhưng vẫn là đem ý nghĩ trong lòng nói ra “Lão nô cảm thấy tờ báo giá này không có vấn đề gì.”
Mặc dù nàng không biết giá cụ thể của các nguyên liệu nấu ăn, nhưng mấy thứ này đều có phẩm chất thượng thừa, lại kết hợp với nguyên liệu nấu ăn chỉ có thể xem là trung đẳng phòng bếp chọn mua lúc trước mà nói thì tờ báo giá này rất là thật hợp lý.
Dù sao này nọ đều là thứ tốt, giá tự nhiên cũng muốn cao hơn không ít.
Tào bà tử đứng ở bên cạnh nghe vậy nguyên bản còn có chút hoảng hốt, sợ Hạ Thính Ngưng nhìn ra cái gì không đúng, nhưng vừa nghe thấy Tôn ma ma cũng không có nửa điểm hoài nghi, tâm liền trấn định xuống dưới. Thế tử phi là một thiên kim khuê các không hiểu được củi gạo dầu muối thì làm sao biết được này đó.
Hơn nữa giá này còn hợp lý như vậy, sẽ không có ai phát hiện có cái gì không đúng. Đây chính là biện pháp ăn bớt nàng khổ tâm suy nghĩ thật lâu mới nghĩ ra được, rất là kín đáo, làm sao lại dễ dàng để người phát hiện được chứ.
Nghĩ vậy, tâm của Tào bà tử hoàn toàn buông xuống, lớn tiếng phụ họa nói “Chính là vậy a, thế tử phi. Lão nô đã có vài năm kinh nghiệm chọn mua nguyên liệu nấu ăn tốt, giá cả này đó bao nhiêu, chẳng lẽ lão nô còn có thể không rõ ràng sao? Ngài cứ yên tâm, tờ báo giá tuyệt đối là thật, lại vô cùng hợp lý .”
Lời nói này nói đến vô cùng có thứ tự, lại kết hợp với một bộ dáng đương nhiên của đối phương, không có nửa phần vẻ mặt chột dạ. Này,... nếu như ‘Tiên Thực Hành’ không phải do Hạ Thính Ngưng mở ra, không biết rõ giá cả của các loại nguyên liệu nấu ăn thì nói không chừng nàng thật sự cũng bị kỹ năng diễn xuất của Tào bà tử lừa gạt.
Mắt thấy Tào bà tử càng lúc càng không quy củ, Tôn ma ma nhất thời quát mắng “Được rồi, không có quy củ, trước mặt chủ tử ngươi nghĩ muốn nói gì thì có thể nói sao.”
Thật sự là không lên nói, nàng đã sớm nói qua không biết bao nhiêu lần với Tào bà tử này, muốn nàng hiểu được quy củ chút. Bất quá đối phương vẫn luôn làm theo ý mình, ngay mặt thì thuận theo nhưng quay người lại thì liền khôi phục nguyên dạng. Nếu không phải xem ở đối phương xuất thân hương dã, không chịu qua cái quy củ gì thì chính mình sao có thể dễ dàng tha thứ cho nàng đến bây giờ.
Tào bà tử bị giáo huấn như vậy, chỉ đành phải thức thời ngậm miệng lại nhưng trong lòng lại không ngừng nói thầm, nàng bất quá chỉ là nhiều lời nói vài câu, như vậy mà cũng nói là không có quy củ. Nếu không phải Tôn ma ma này là quản sự phòng bếp, nàng mới lười quan tâm đến lão bà đáng chết kia đâu. Hôm nay nàng tâm tình tốt, sẽ không cùng lão bà này so đo.
Hạ Thính Ngưng thản nhiên nhìn về phía Tào bà tử, trong mắt chợt lóe lên ánh sáng lạnh, chậm rãi nói “Theo như lời nói vừa rồi của ngươi, như vậy tất cả nguyên liệu nấu ăn bán cho vương phủ đều là ‘Tiên Thực Hành’ báo giá?”
Tào bà tử tất nhiên là liên tục gật đầu nói “Đó là đương nhiên, lão nô ở trong vương phủ ít nhất đã năm sáu năm, nào dám tạo giả. giá lúc chọn mua là giá gì thì giá báo lên là giá đó. Lừa gạt gì đó, lão nô cũng không có cái gan kia a.”
Tào bà tử này nói dối nói đến mặt không đỏ khí không suyễn, nàng làm chuyện này cũng đã nhiều năm, cũng chưa từng bị người phát hiện, lần này lại làm càng là kín đáo, nhất định sẽ không bị người phát giác.
Hạ Thính Ngưng nghe vậy nhất thời gợi khóe môi lên, công phu ngoài miệng của Tào bà tử quả thật rất cao, nói đến như không có chuyện gì, quả thực chính là miệng lưỡi khéo léo.
Nhìn bộ dáng không đáp lời của Hạ Thính Ngưng, Tào bà tử càng cảm thấy đối phương dễ lừa gạt, càng thêm khó nén đắc ý trong lòng. Nàng đã nói, thế tử phi thế nào có thể hiểu được chuyện trong phòng bếp, trái phải bất quá là kiểm tra con số trên sổ sách một chút xem đúng hay không mà thôi, cái này nàng cũng không sợ.
Lại nghĩ đến hôm nay bớt được bạc, nét mặt già nua của Tào bà tử nhất thời liền cười đến nhăn thành một đoàn, trong lòng càng miễn bàn có bao nhiêu mỹ, còn không quên khen ngợi chính mình vài câu nói “Thế tử phi, lão nô đối với vương phủ là trung thành và tận tâm, tuyệt không hai lòng. Loại chuyện lén lút ăn bớt này chính là tội lớn, lão nô nào dám làm a.”
Người này ngoài miệng thì nói như vậy, nhưng trong lòng lại là một ý nghĩ khác: Thế tử phi thì như thế nào, còn không phải quản không xong nàng sao?. Cho dù có thay đổi địa phương chọn mua khác, nàng cũng vẫn có thể ăn bớt như thường.
Hạ Thính Ngưng nhẹ nhàng nâng đầu liếc mắt nhìn Tào bà tử đang cười đến đắc ý, đôi mắt híp lại, thật đúng là thiếu kiên nhẫn, rất nhanh, nàng sẽ khiến đối phương muốn khóc cũng khóc không được.
Bàn tay trắng nõn tùy ý lấy một tờ giấy khác từ trong ống tay áo tra, Hạ Thính Ngưng gợi lên khóe môi nói “Có phải là trung thành hay không, ta đều có định luận, ngươi vẫn là nên nhìn cái này một chút trước đi.”
Nói xong liền ý bảo Vãn Ngọc đem ra đưa cho Tào bà tử.
Tào bà tử tùy tay tiếp nhận, không cho là đúng mở ra xem, nhất thời, cả người liền thẳng tắp cứng đơ tại chỗ, nàng gắt gao nhìn chằm chằm tờ danh sách trên tay, chỉ cảm thấy máu toàn thân đông lại, quanh thân càng là rét lạnh giống như rơi vào hầm băng.
Ngược lại Hạ Thính Ngưng lại tự vân vê ống tay áo, lạnh nhạt nói “Thế nào, có phải này đó viết trên tờ báo giá nhìn cảm thấy thật quen mắt hay không.”
Khủng hoàng trong lòng Tào bà tử bắt đầu giống như thủy triều hướng nàng đánh tới, tay cũng không khỏi bắt đầu run nhè nhẹ.
Tại sao có thể như vậy, giá cả thật sự của nguyên liệu nấu ăn làm sao có thể rơi vào tay thế tử phi, chẳng lẽ nói thế tử phi đã sớm phát hiện nàng ăn bớt? Đây là muốn đến xử phạt nàng sao?
Tào bà tử càng nghĩ càng kinh hãi, cưỡng chế khiến chính mình tỉnh táo lại, không được, nàng tuyệt đối không thể thừa nhận chính mình lén lút ăn bớt, nhất định phải tìm cách bưng bít đi qua mới được. Cũng may lần này nàng làm rất cẩn thận, muốn lừa gạt cho qua cũng không phải là chuyện không thể nào.
Nghĩ như vậy, Tào bà tử âm thầm áp chế kinh hoảng trong lòng, làm bộ giống như không có việc gì nói “Tờ báo giá này đúng là nhìn thật quen mắt, nhưng lão nô không rõ ý tứ của thế tử phi.”
Cho dù có tờ báo giá này thì như thế nào, chỉ cần nàng liều chết không nhận là được. Chẳng sợ gọi người của ‘Tiên Thực Hành’ tới cũng vô dụng, giá cả chọn mua nhưng là do hai bên thoả thuận, đến lúc đó nàng một mực chắc chắn đối phương chính là dùng giá này bán nguyên liệu nấu ăn cho nàng là được, ai lại có chứng cớ nói nàng không phải.
Nghĩ như vậy, trong lòng Tào bà tử nhất thời lại bớt một chút lo lắng.
Hạ Thính Ngưng híp hai mắt lại, trầm giọng nói “Không rõ? Vậy ngươi hảo hảo giải thích cho ta, tại sao ‘Tiên Thực Hành’ báo giá nguyên liệu nấu ăn lại không giống với tờ báo giá ngươi đưa lên. Vừa mới rồi không phải còn luôn miệng nói chính mình không có nửa điểm lừa gạt sao, chuyện này ngược lại ngươi nên cho ta một cái lý do đi.”
Mặc dù Tào bà tử đã cấp chính mình một phen chuẩn bị tâm lý, nhưng khi nghe thấy câu hỏi không chút khách khí của Hạ Thính Ngưng, trong lòng vẫn nhìn không được run lên.
Nàng nỗ lực đửng thẳng lưng, tròng mắt biến chuyển thật nhanh nói “Thế tử phi, lão nô thật đúng là oan uổng nha. Giá nguyên liệu nấu ăn mỗi ngày tổng sẽ không luôn như vậy không thay đổi, cao một chút thấp một chút đều là chuyện bình thường. Không tin người xem tờ báo giá này, bên trong có vài dạng nguyên liệu nấu ăn so với giá ‘Tiên Thực Hành’ báo giá muốn thấp hơn. nếu thật muốn ăn bớt, ai lại đem giá báo thấp hơn. Ngài nên tin tưởng lão nô a, lão nô nào có cái lá gan làm ra loại sự tình kia a.”Diễn Đàn Le Qúy Đôn, edit:..Lam Thiên..
Dứt lời càng là quỳ xuống trên đất lớn tiếng kêu oan.
Tôn ma ma lấy tờ danh sách trên tay Tào bà tử qua xem, quả thật giống như lời nói của đối phương, có vài thứ nguyên liệu nấu ăn giá thấp hơn chút. Nàng không khỏi nhìn về phía Hạ Thính Ngưng nói “Thế tử phi, này....”
Tào bà tử mắt thấy có hi vọng, nhất thời càng thêm ra sức hô lớn nói “Thế tử phi, lão nô oan uổng a. Lão nô cho tới nay đều chăm chỉ chịu khó vì vương phủ làm việc, nào dám có tâm tư khác. Lão nô lao tâm lao sức nhiều năm như vậy, cho dù không có công lao cũng có khổ lao, thế tử phi, ngài nhưng là trăm ngàn lần phải cấp lão nô một cái trong sạch, bằng không ngày sau lão nô còn có thể diện gì đi ra ngoài gặp người a.”
Hạ Thính Ngưng khẽ cau mày, híp mắt.