Mục lục
Chiến Thiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một đạo quang mang mãnh liệt đột nhiên lóe lên trong Truyền Tống trận. Từng gợn từng gợn sóng lực lượng khuếch tán trong hư không không kiêng nể chút gì. Quang trụ khổng lồ kia khiến cho tất cả mọi người trong thành thị đều phải trợn mắt mà nhìn.

Trong Biền Tây thành, ánh mắt tất cả mọi đều chiếu hết về phía này, vô luận là thành chủ đại nhân cao cao tại thượng hay là những tên khất cái nằm lăn lóc đầu đường chờ người ta cứu độ, đều bị loại lực lượng không thuộc về thế giới người thường này hấp dẫn.

Trong thành, trên khuôn mặt ngưng trọng của mấy người Cao Thăng rốt cuộc cũng lộ ra vẻ vui mừng. Nhưng trong vẻ mặt vui mừng này, vẫn như trước, xem lẫn một ít khó hiểu và kinh ngạc khó mà nói lên lời.

Quang mang chậm rãi thu liễm lại, Hà Sa và hơn trăm người từ trong Truyền Tống trận xuất hiện.

Sau khi nhìn thấy rõ ràng dung mạo của đối phượng, mấy người Cao Thăng đều không khỏi biến sắc. Bởi vì bọn họ đã nhận ra, hơn trăm người này là tinh anh, tuyệt đối đều là tinh anh.

Hơn trăm người nổi danh trong giới tu luyện giả cửu giai và thập giai của bát đại siêu cấp môn phái tới Hàn Lâm tiểu Linh giới lần này không ngờ đều đến đây toàn bộ. À, trừ những người của Thiên Tinh môn thần thần bí bí kia ra.

Bất quá, trong những cường giả này, mấy người Cao Thăng lại không hề phát hiện ra bóng dáng cường giả linh thể.

Trong lúc nhất thời, trái tim bọn hắn đều trầm xuống, bởi vì bọn họ biết, nhất định là đã xảy ra biến cố gì đó, nếu không, các cường giả linh thể trong Đại Linh giới cũng không thể đến bây giờ vẫn chưa xuất hiện.

"Hà sư huynh, chuyện gì xảy ra rồi?" Cao Thăng hít sâu một hơi, trầm giọng nói.

Là nhân tài mới xuất hiện rất được coi trọng của Phượng Sồ phong, chỉ trong thời gian ngắn nhất hắn đã khiến bản thân bình tĩnh trở lại.

Hà Sa than nhẹ một tiếng, nói: "Cao sư đệ, một lời khó nói hết, ngươi có thấy Trịnh sư đệ đến không?"

Hai mắt Cao Thăng sáng lên, nói: "Hạo Thiên? Không thấy. Chẳng lẽ hắn đã thoát ra ngoài?"

Hà Sa cười khổ nói: "Hắn đã thoát ra rồi. Một ngày trước, hắn đột nhiên từ trong đám ma khí ở chủ thành Hàn Lân đi ra."

"Vậy Hạo Thiên hiện giờ đang ở đâu?" Ánh mắt Cao Thăng ngưng trọng, nhìn thấy biểu tình trên mặt Hà Sa, trong lòng đột nhiên có một cảm giác không hay. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Hà Sa ngẩng đầu, nhìn đám ma khí khổng lồ đằng xa, biểu tình trên mặt trở nên cổ quái, nói: "Trịnh sư đệ vừa hay tin mấy người Cừu sư muội, không ngờ đã hóa thân thành đại bằng, bay đi rồi."

Sắc mặt Cao Thăng khẽ biến, nói: "Hà sư huynh, sao ngài lại để hắn tiến vào... Hả, ngài nói gì?"

Lúc đầu hắn còn chưa nghĩ ngợi, oán trách nói một câu. Nhưng tiếp đó hắn chợt bừng tỉnh, hiểu ra ý tứ ẩn chứa trong lời của Hà Sa.

Hà Sa nhìn hắn một cái đầy thâm ý, nói: "Chúng ta thông qua Truyền Tống trận tiến vào Hàn lâm chủ thành mới biết được, truyền tống trận nơi đó đã bị phá hư, chỉ có vào mà không thể ra. Căn bản là không thể liên lạc với Đại Linh giới." Hắn hơi dừng lại một chút, nói: "Cho nên Trịnh sư đệ xuất hiện, liền lập tức hóa thân thành đại bằng, bay đi rồi."

Cao Thăng, Vương Nhất Nguyên, La Khắc Địch đều đưa mắt nhìn nhau, trong ánh mắt không thể nào che dấu nổi vẻ kinh hãi, khiếp sợ. Nhưng tất cả các cường giả của Thất Nguyên môn, Hỗn Độn sơn cùng các môn phái khác, khi tiếp nhận ánh mắt của bọn họ đều chậm rãi gật đầu. Đến lúc này, mọi người mới xác định, đó không phải là bọn họ nghe nhầm, cũng không phải Hà Sa ăn nói lung tung.

Cố gắng nuốt một ngụm nước bọt, Cao Thăng cười khổ nói: "Thì ra Hạo Thiên chính là linh thể song tu, thật sự là, quá...."

Khóe miệng hắn khẽ giật giật, không ngờ không biết nên ứng đối thế nào mới tốt.

Một siêu phẩm linh khí sư, có thể bảo trì tốc độ tiến giai điên cuồng như vậy, cũng là chuyện cực kỳ hiếm thấy rồi. Mà Trịnh Hạo Thiên - một linh thể song tu, không ngờ lại có thể làm được điểm này, điều này khiến người ta làm sao mà dám tin đây.

Hà Sa khẽ lắc đầu nói: "Cao sư đệ, Trịnh sư đệ không những là linh thể song tu mà còn là song tu siêu phẩm đó."

Trong miệng mấy người Cao Thăng đều phát ra những tiếng hít hơi.

Siêu phẩm...

Đây là một danh từ khiến người ta chấn động tới mức nào chứ. Một siêu phẩm linh khí sư hoặc là một siêu phẩm luyện yêu võ giả, cũng đã trở thành bảo bối được tất cả các môn phái giữ như giữ vàng rồi.

Nhưng, nếu là cường giả linh thể song tu, thậm chí còn cùng có tư chất siêu phẩm thì sao đây?

Mấy người Cao Thăng bắt đầu cảm thấy thần kinh của kinh không đủ cứng cỏi, thừa nhận được chấn động do tin tức này gây ra nữa rồi. Không chỉ bọn hắn như thế, cho dù đám người Hà Sa đã từng trải qua một lần chấn động cũng trầm mặc không nói.

Sau một lát, Vương Nhất Nguyên rốt cuộc cũng mở miệng. Thanh âm mềm mại của nàng lập tức phá tan không khí trầm lặng: "Hà sư huynh, nếu Trịnh sư đệ đã có tư chất này, vì sao ngài lại không cản hắn lại?"

Hà Sa cười khổ nói: "Ta cũng muốn cản hắn lắm chứ, nhưng cản không nổi đó."

Mấy người Cao Thăng đều buồn cười. Với một thân thực lực biến thái của Trịnh Hạo Thiên, một khi đã quyết định một điều gì đó, ngay cả linh giả có đích thân xuất mã cũng chưa chắc đã cản lại được, lại càng không nói đến đồng môn huynh đệ phải lo trên lo dưới, sợ ném chuột vỡ đồ.

Hà Sa nhẹ nhàng vỗ vỗ vai Cao Thăng, nói: "Mấy huynh đệ của Thiên Tinh môn đã giải khai một ít cấm chế trong trận đồ, giúp mấy người chúng ta truyền tống trước tới đây. Còn bọn họ đã tiếp tục cố gắng, chỉ cần mấy ngày nữa, nhất định có thể khai thông liên lạc với Đại Linh giới..."

Cao Thăng lẳng lặng nghe, lập tức minh bạch ý tứ của hắn. Sắc mặt hắn khẽ biến nói: "Hà sư huynh, ngài muốn xâm nhập vào trong ma khí?"

Hà Sa chậm rãi gật đầu, nói: "Không sai, Cừu sư muội nói đúng, chỉ cần chúng ta có thể tiêu diệt ma tộc bên trong ma khí, đồng thời trấn thủ ma huyệt kia, nhất định có thể kéo dài mấy ngày thời gian. Ta rất tin tưởng các huynh đệ Thiên Tinh môn, bọn họ nhất định có thể phá bỏ cấm chế trong Truyền Tống trận."

Cao Thăng gật mạnh đầu một cái, hắn hướng về phía mọi người đứng sau lưng Hà Sa, khom người một cái thật sâu, nói: "Đa tạ ân tương trợ của các vị sư huynh, ân tình này, Vạn Kiếm tông tuyệt không dám quên."

Tuy hắn hiện giờ có tu vi bát giai, đối diện với những cường giả cửu giai đỉnh phong, thậm chí là thập phong, thật sự không tính là gì. Nhưng tất cả mọi người đều biết, tiền đồ ngày sau của hắn nhất định không thể hạn lượng, là một trong cường giả tương lai có tư cách trùng kích cảnh giới linh thể, cho nên đương nhiên không có ai dám khinh thường hắn.

"Cao Thăng sư đệ đừng khách khí. Bát đại siêu cấp môn phái chúng ta đồng khí tương liên, nếu gặp chuyện như vậy, đương nhiên không thể khoanh tay đứng nhìn." Đường Dật Dương khẽ cười nói.

Mấy người Cao Thăng đương nhiên biết, sở dĩ bọn họ làm như vậy, đương nhiên là vì đủ loại nguyên nhân. Bất quá, dù sao đi nữa, nếu bọn họ nguyện ý xâm nhập vào trong ma khí, thì Vạn Kiếm tông đều phải nhớ ơn.

"Các vị, bên trong ma khí nguy cơ trùng trùng, hơn nữa không thể ở lâu." Hà Sa trầm giọng nói: "Chúng ta chua làm hai nhóm lần lượt tiến vào, với thực lực của mọi người, kiên trì một ngày thời gian hẳn không thành vấn đề."

Cao Thăng hơi do dự một chút, nói: "Hà sư huynh, trong tay Trịnh sư đệ hẳn là còn một ít phù triện quang minh hệ, chỉ cần có thể tìm được hắn, hắn tuyệt đối sẽ không keo kiệt đâu."

Trong mắt mọi người đều thoáng sáng ngời. Chuyện Trịnh Hạo Thiên chính là ngọc phù sư quang minh hệ, số người biết cũng không nhiều. Nhưng đám tu luyện giả cao giai trong các bát đại siêu cấp môn phái này đều đã nghe được một ít phong thanh.

Trong ma khí, có quang minh phù triện trên tay cũng giống như có một tấm vé hộ mạng phòng thân. Cho dù chỉ là một ít quang minh hệ phù triện thấp giai, có lẽ trong thời khắc mấu chốt nhất cũng có thể cứu bọn hắn một mạng ấy chứ.

Đường Dật Dương cười ha hả, nói: "Hà huynh nói rất đúng, một khi đã như vậy, chúng ta cứ theo phân chia ban đầu, lần lượt tiến vào trong ma khí. Bất quá, trước tiên phải tìm được vị trí của ma huyệt mới được."

Hà Sa hơi do dự một chút, nhìn thấy phạm vi khổng lồ mà ma khí đang bao phủ, trên mặt lập tức lộ vẻ khó coi.

Đột nhiên, một thanh âm êm ái vang lên: "Hà huynh, tiểu muội có thể thôi toán ra vị trí ma huyệt. Ngài hãy mang ta đi cùng."

Hà Sa khẽ ngây người, cười khổ nói: "Như Tiêu cô nương, ta biết thuật thần toán của Thiên Tinh môn thiên hạ vô song, nhưng mà tu vi của ngươi...."

Như Tiêu Khẽ cười một tiếng, nói: "Tu vi của tiểu muội tuy chỉ là bát giai, không cường đại như các vị. Nhưng Thiên Tinh môn ta cũng có một mật thuật khác, có thể bảo trì thần trí của ta trong một ngày một đêm, ngay cả ma khí có cường đại hơn nữa cũng không thể xâm nhập vào lĩnh vực tinh thần của ta." Nàng thoáng dừng lại một chút, tựa hồ cảm nhận được do dự của Hà sa, lại nói: "Tiểu muội có thể cam đoan, thời gian tìm được ma huyệt tuyệt đối sẽ không quá nửa ngày, một khi đã vậy, ngài còn lo lắng điều gì nữa?"

Hai mắt Hà Sa sáng ngời, hắn chậm rãi gật đầu, nói: "Được, vậy làm phiền Như Tiêu cô nương rồi."

Như Tiêu khẽ lắc đaià, nói: "Phu phụ Trịnh sư đệ có ân cứu mạng với tiểu muội, hiện giờ sở học của tiểu muội có thể giúp họ, tiểu muội làm sao có thể khoanh tay đứng nhìn đây."

Trì Thiên Thủy tiến lên trước một bước, cầm lấy tay Như Tiêu nói: "Hà huynh, Như Tiêu chính là một trong những tinh tử nhỏ nhất của Thiên Tinh môn chúng ta, nếu nàng muốn tiến vào ma khí, ta nhất định phải đi theo thủ hộ."

Mấy người La Khắc Địch, Cao Thăng, Doãn Quân đều liếc mắt nhìn nhau một cái. Bọn họ cùng cười, nói: "Hà huynh, mang theo cả chúng ta đi luôn."

Hà Sa nhíu mày, đầu lớn như cái đấu.

Sắc mặt hắn xanh mét, nói: "Vớ vẩn, muốn tiến vào ma khí, chờ các ngươi tu luyện tới thập giai rồi hẵng hay."

La Khắc Địch nhướng mày nói: "Hà huynh, nếu nói tới vũ lực, tiểu đệ quả thật không bằng ngài. Nhưng nếu luận tới thời gian kiên trì trong ma khí, tiểu đệ tự tin chẳng hề thua kém ai đâu."

Mấy người Hà Sa ngẩn ra, tiếp đó nhìn vẻ kiên định trên mặt đối phương, trong lòng không khỏi chấn động.

Đúng như lời La Khắc Địch nói, tuy tu vi càng cao, thời gian chống đỡ ma khí xâm thể cũng càng dài, nhưng nếu ý chí của bản thân kiên định, thì rất có thể sẽ sáng tạo kỳ tích. Thậm chí còn có thể dựa vào sức ép của ma khí, khiến cho tinh thần thăng hoa, trải ra một con đường tương lai mới, rộng rãi, thênh thang cho bọn hắn.

Dưới tình huống nguy hiểm như vậy, nhưng mấy người Cao Thăng vẫn nguyện ý lưu lại chờ Trịnh Hạo Thiên, điều này đã chứng tỏ tính cách quật cường và cố chấp của bọn họ. Cá tính như vậy, có lẽ thật sự sẽ sáng tạo nên kỳ tích cũng nên.

Hà Sa do dự một chút, cuối cùng nói: "Được...."

Nhưng khi một chữ này của hắn vừa ra khỏi miệng, chợt nghe thấy phương đột nhiên truyền tới một tiếng sấm nổ kinh thiên động địa.

Mọi người vội vàng quay đầu lại nhìn, lập tức nhìn thấy, trên khoảng không phía xa đang xảy ra biến hóa bất khả tư nghị.

Trong lúc nhất thời, thiên lôi ầm ầm, điện xà tán loạn, ẩn ước còn có thể nhìn thấy những khe nứt không gian như có như không, đồng thời dần dần biến lớn.

"Thiên lôi..." Đường Dật Dương trợn tròn mắt, nói: "Không thể nào, nơi này là Tiểu Linh giới, làm sao có thể xuất hiện thiên lôi?"

Mọi người đưa mắt nhìn nhau, đều chấn động vô cùng.

Lúc này, trong lòng bọn hắn chỉ còn lại một ý niệm duy nhất trong đầu.

Chẳng lẽ, bên trong đám ma khí kia, lại có người tấn chức linh thể.....

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK