Mục lục
Chiến Thiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Ngươi, làm sao ngươi có thể sống sót?" Trong lòng Diệp Khả cả kinh, không thể tin nổi thốt lên.

Uy lực ngụy pháp khí đỉnh phong tự bạo tuyệt đối không phải bình thường, cho dù là kẻ kích bạo, đã sớm có chuẩn bị từ trước như Diệp Khả cũng thương tật chồng chất. Hơn nữa, đây còn là do hắn đã tấn chức đại ma vương, hấp thụ vô tận thiên địa linh lực, khiến cho tố chất thân thể được đề cao thêm một tầng.

Nếu như hắn vẫn là một hoàng tộc Địa ma tám sao như trước, thì vào giờ khắc này, hắn e rằng đã sớm mất mạng trong vụ bạo tạc kinh thiên động địa này rồi.

Cho nên, theo suy nghĩ của hắn, vô luận tên tiểu tử nhân tộc kia có thực lực nghịch thiên cỡ nào thì lần này cũng tất chết không phải nghi ngờ.

Nhưng khi hắn vừa mới lên tiếng nguyền rủa thì Trịnh Hạo Thiên lại đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn, đương nhiên là khiến hắn kinh hãi gần chết riồi.

"Hừ, các hạ vẫn chưa chết thì tại hạ làm sao cam lòng đi trước một bước được." Trịnh Hạo Thiên cười lạnh lùng, chân khí linh lực đã sớm súc thế chờ phát động rồi.

Hơn nữa, Thiên Tru Không Tỏa đại trận cùng Vô Tận kiếm hải may mắn đào thoát ở phương cũng lại phối hợp với nhau. Tuy phạm vi chúng phải khống chế lớn hơn rất nhiều, khiến lực lượng phòng ngự suy yếu đi gấp mấy lần. Nhưng vẫn có thể hình thành một thế giới, ngăn cản toàn bộ tín hiệu liên hệ với bên ngoài.

Diệp Khả dù sao cũng là một cường giả thân kinh bách chiến, ánh mắt hắn thoáng ngưng trọng, tiếp đó trái tim liền trầm xuống.

Nhìn tấm thép quen thuộc trước mặt Trịnh Hạo Thiên, Diệp Khả bừng tĩnh đại ngộ, nói: "Không thể nghĩ tới, ngươi lại trộm thứ đó ra khỏi bảo khố. Hắc hắc, trong bảo khố có nhiều thứ trân quý như vậy, không ngờ ngươi lại lấy thứ giống như gân gà này, thật đúng ngu ngốc."

Khóe miệng Trịnh Hạo Thiên thoáng nhếch lên. Trên thực tế, nếu như không có năng lực hư cấu của Mộng Yểm, dưới tình huống chỉ có thể lấy hai kiện bảo vật, thì hắn tuyệt đối sẽ không lấy tấm thép này.

Có lẽ giá trị của nó không dưới long tinh, Thông Thiên sáo trang... nhưng nếu không biết được lai lịch, lại không biết cách sử dụng, thì chỉ có kẻ ngu ngốc mới lựa chọn nó.

Chỉ là, có Mộng Yểm tồn tại, thì tất cả đều có khả năng xảy ra.

Bất quá, chuyện này hắn cũng không cần phải giải thích cho đối phương hiểu.

Cười nhạt, Trịnh Hạo Thiên nói: "Diệp Khả, tại hạ đã lựa chọn nó, hơn nữa còn nhờ nó mà thoát khỏi nguy cơ lần này. Ngươi nói nó có giá trị ra sao?"

Diệp Khả khẽ ngây người, sắc mặt lập tức trở nên cổ quái.

Kiện bảo vật mà hắn vẫn không để vào mắt, không ngờ hôm nay lại phát huy tác dụng vô cùng trọng yếu... Thậm chí có thể nói là đã cứu Trịnh Hạo Thiên một mạng. Nếu cứ suy luận như vậy, chẳng phải giá trị của nó thậm chí còn vượt qua tất cả bảo vật trong bảo khố sao.

Hắn hít thật sâu một hơi, trong con ngươi chợt lóe lên một tia hung quang, nói: "Không sao... ngươi có thể lưu lại một mạng cũng tốt."

Trịnh Hạo Thiên cười lạnh một tiếng, hỏi: "Vậy sao?"

"Không sai, ngươi có thể thoát được một mạng, thì ta lại có thể giết ngươi thêm một lần nữa."Diệp Khả nghiến răng nghiến lợi nói: "Nếu như không thể rút gân lột da ngươi, hành hạ ngươi đến chết, nếu không thể rút hồn luyện phách ngươi, khiến ngươi muôn kiếp không được siêu sinh, thì há có thể hả nỗi hận trong lòng ta."

Nói xong, trên người hắn lại một lần nữa tràn ngập quang điểm hắc sắc. Trong một khắc những quang điểm này tràn ra, đám hắc vụ xung quanh lập tức đều bị hắn hấp dẫn mà bắt đầu sôi trào.

Sau khi Diệp Khả tấn chức đại ma vương, hắn đã có một niềm tin tuyệt đối. Tuy trong tay không còn thanh loan đao ngụy pháp khí đỉnh phong kia, tuy tên tiểu tử nhân tộc mà hắn phải đối mặt không phải là cường giả linh thể bình thường, nhưng hắn vẫn có một niềm tin cường đại, tuyệt đối có thể giết chết đối phương.

Nhưng, trên mặt Trịnh Hạo Thiên lại xuất hiện một nụ cười lạnh lùng. Hắn chậm rãi há miệng, quát khẽ: "Tam mục thần công."

Thanh âm của hắn rất nhỏ, giống như đang lẩm bẩm, không muốn để người khác nghe được.

Nhưng khi tiếng quát của hắn vang lên, trên trán hắn đột nhiên nứt ra, để lộ ra một con mắt hắc sắc, mang theo vô lực lượng huyền bí vô tận, bắn ra một đạo quang trụ.

"Oanh...."

Quang trụ phảng phất như xuyên thấu qua không gian, gần như chỉ trong nháy mắt xuất hiện đã hung hăng đánh lên thân thể Diệp Khả.

Vị hoàng tộc Địa ma mới tấn chức đại ma vương này biến sắc. Hắn há miệng gầm lên một tiếng, cánh tay còn lại liều mạng huy vũ như đao, tạo thành từng cỗ từng cỗ lực lượng hắc ám mênh mông, mãnh liệt.

Bất quá, vô luận lực lượng hắn đánh ra có cường đại cỡ nào, thì một khi đối diện với đạo quang trụ này, vẫn giống như tuyết đọng gặp phải liệt hỏa, nhanh chóng tan rã.

Đạo quang trụ này không ngờ lại tràn ngập lực lượng quang minh mãnh liệt không gì sánh nổi, xua tan tất cả hắc ám ngăn trở trước mặt.

Diệp Khả kêu thảm một tiếng, thân bất do kỷ là bị đánh bay về phía sau.

Nếu như là lực lượng thuộc tính khác, thì cho dù có cường đại hơn gấp đôi, cũng không thể khiến Diệp Khả trở nên chật vật như thế. Nhưng tam mục thần công của Trịnh Hạo Thiên chính là lực lượng phóng thích ra khi dung hợp quang minh chi nhãn của ngư nhân bộ tộc, đại bàng nhất tộc và kim cương nhất tộc - tam đại chủng tộc trong thiên địa nhị thập tứ thánh.

Khi quang minh chi nhãn tam đại bộ tộc kết hợp lại với nhau, thì uy lực đã có thể nói là không gì sánh nổi rồi.

Hơn nữa, quang minh chi nhãn tuyệt đối là khắc tinh của lực lượng hắc ám, cho nên khi tam mục chi quang oanh kích lên người Diệp Khả, liền lập tức khiến hắn trọng thương, thậm chí chỉ thiếu chút nữa là ngã xuống không dậy nổi nữa.

Cúi đầu, trên ngực đã xuất hiện một lõ thủng lớn bằng nắm tay.

Đây chính là vết thương co tam mục chi quang tạo thành.

Nếu như là thân thể nhân loại, một khi bị trọng thương như vậy, thì tám chín phần mười đã mất mạng đương trường rồi. Nhưng thân thể của hoàng tộc Địa ma tuyệt đối là cường hãn nhất đẳng thiên hạ. Diệp Khả hét lớn một tiếng, từng cỗ từng cỗ khí lưu hắc sắc từ trong thân thể tràn ra, rồi chậm rãi ngưng tụ ở vết thương trên ngực, không ngờ khiến cho miệng vết thương khủng bố kia chậm rãi khôi phục.

Bất quá, Trịnh Hạo Thiên tuyệt đối sẽ không ngồi yên nhìn hắn tự chữa trị.

Hắn lật tay vỗ lên ngực, trên người lập tức bùng phát quang minh mãnh liệt.

Siêu phẩm, Đại quang minh Thánh Linh phù triện.

Linh lực khổng lồ tuôn trào, khiến cho chân khí linh lực của hắn, thậm chí ngay cả tinh thần mỏi mệt cũng khôi phục lại cảnh giới đỉnh phong trong nháy mắt.

"Tam mục thần công."

Trên trán lại một lần nữa nứt ra, con mắt đủ khiến tất cả các sinh vật hắc ám phải e ngại lại một lần bắn ra một đạo quang trụ rực rỡ.

"Oanh...."

Thân thể Diệp Khả lại một lần nữa bị đánh bay ra ngoài. Mà càng thê thảm hơn, lực lượng hắc ám mà hắn vừa mới ngưng tụ được đã bị quang minh chi mục oanh kích, đánh tan thành mây khói.

Trịnh Hạo Thiên đã từng giao thủ cứng đối cứng với bị đại ma vương Diệp Khả này, cho nên hắn biết, trên phương điện lực lượng hắn căn bản không thể áp chế đối phương.

Nếu hiện tại tam mục thần công đã có kỳ hiệu, thì hắn đương nhiên sẽ không bỏ qua.

Quang mang trong tay chợt lóe, lại là một tấm siêu phẩm Đại quang minh Thánh Linh phù triện vỗ lên thân thể.

"Tam mục thần công...."

"Oanh...."

Diệp Khả ngửa đầu phát ra một tiếng rống bi phẫn, nhưng dưới sự oanh kích mãnh liệt của quang minh chi mục, hắn vẫn không thể chống cự nổi mà bị đánh bay đi. Ở trên thân thể hắn lại một lần xuất hiện một lỗ thủng lớn bằng nắm tay,

Tam mục thần công uy lực tuyệt luân, đối phó với sinh vật hắc ám lại càng có công hiệu thần kỳ không thể tưởng tượng được.

Nhưng muốn kích phát cỗ lực lượng này cũng không phải dễ dàng gì. Mỗi một lần kích phát đều tiêu hao rất nhiều chân khí linh lực. Nếu đổi lại là một linh giả bình thường, cho dù có nắm giữ được môn thần công này, thì càng về sau càng lâm tình trạng kiệt sức.

Chỉ là Trịnh Hạo Thiên lại khác. Hắn chẳng những là linh thể song tu, chân khí linh lực trong cơ thể hơn xa cùng giai, mà trên người hắn còn có rất nhiều Đại quang minh Thánh Linh phù triện....

Mỗi một lần sử dụng phù triện, đều khiến hắn khôi phục lực lượng bản thân tới trạng thái đỉnh phong chỉ trong một thơi gian ngắn.

Nói cách khác, chỉ cần Đại quang minh Thánh Linh phù triện trong tay hắn đủ thì tam mục thân công sẽ có thể liên tục thi triển liên tục không ngừng.

"Oanh, oanh, oanh...."

Vô cùng vô tận quang mang sôi trào, xuyên thấu bóng đêm. Mỗi một lần oanh kích đều khiến Diệp Khả tru lên một tiếng không cam lòng.

Chỉ là, tiếng tru thê thảm của hắn càng ngày lại càng bé đi, đồng thời càng lúc càng tràn ngập một cảm giác tuyệt vọng.

Diệp Khả, vị hoàng tộc Địa ma vừa mới tấn chức đại ma vương này tuy có được thực lực cường đại, nhưng dưới sự oanh kích tựa hồ vĩnh viễn không bao giờ dừng lại của tam mục thần công, hắn cũng chỉ có nước bị động chống đỡ mà thôi.

"Tam mục thần công, đi chết đi."

Trịnh Hạo Thiên thở hồng hộc, điên cuồng hét lên một tiếng. Con mắt trên trán hắn đột nhiên mở rộng tới cực hạn.

Một đạo quang trụ so với lúc trước còn to hơn gấp đôi bắn ra, hung hăng xuyên thấu thân thể Diệp Khả. Hơn nữa, thứ mà nó xuyên thủng lúc này cũng chính là đầu Diệp Khả.

"Vụt....."

Trên bầu trời đột nhiên xẹt qua hai đạo quang mang chói mắt.

Huyết Quang kích linh thể hồng sắc và quang minh chi kiếm nhũ bạch sắc súc thế chờ phát động đã lâu, rốt cuộc cũng bộc phát một kích cuối cùng, đồng thời cũng là một kích cường đại nhất.

Chúng để lại một đạo tàn ảnh xinh đẹp trong hư không, hung hăng xuyên thấu thân thể đang lảo đảo sắp ngã kia của Diệp Khả.

Hai cỗ lực lượng này phảng phất như một cây rơm cuối cùng đè chết lạc đà, tạo thành thương tổn không thể vãn hồi cho đại ma vương.

Thân thể hắn khẽ rung lên, tựa hồ muốn tiếp tục rít gào. Nhưng hắn đột nhiên phát hiện, mình đã không thể phát ra chút âm thanh nào nữa rồi. Ý thức hắn giống như đã lâm vào hắc ám tuyệt đối, tuy hắn muốn giãy mình ra khỏi thứ hắc ám khiến người ta tuyệt vọng này, nhưng thân thể và lực lượng của hắn đã không thể giúp hắn làm được điều này nữa rồi. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn

Trong thời khắc cuối cùng, Diệp Khả cong ngón tay búng ra, một đạo phù triện bắn lên cao, trốn vào trong không gian.

Nhưng khi đạo phù triện này muốn xuyên thấu qua không gian lao đi, thì Thiên Tru Không Tỏa đại trận cùng Vô Tận kiếm hải xa xa lại cùng sáng lên.

Phong chi lực, thủy chi lực cường đại cùng với kiếm trận chớp động quang huy chói mắt vô tận, thi nhau oanh kích lên phù triện.

"Ba...."

Phù triện hoàn toàn nổ tung. Chút hy vọng xa vời cuối cùng của Diệp Khả đã không thể nào thực hiện được nữa.

Phảng phất như cảm ứng được tất cả, thân hình Diệp Khả rốt cuộc cũng mất đi chút lực lượng cuối cùng, nặng nề ngã vật xuống đất.

Thân thể cường hãn của hoàng tộc Địa ma đã tan nát, hơn mười lỗ thủng lớn bằng nắm tay khiến thi thể hắn nhìn qua cực kỳ khủng bố.

Mà ngay trong một khắc khi hắn ngã xuống, toàn bộ thân hình lập tức chia năm xẻ bảy.

Dưới sự oanh kích không ngừng của quang minh chi lực, ngay cả hoàng tộc Địa ma cấp bậc đại ma vương cũng không thoát khỏi vân mệnh bị hủy diệt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK