Mục lục
Chiến Thiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hiện tại mặt trời đãsắp lặn, bầu trời trầm lặng mà mỹ lệ như một bộ vân trang nghệ thường, mặt trời chiều đỏ tươi lướt qua trên tán một cây cổ thụ cô linh, theo ánh nắng chiều biến mất, từng làn gió nhẹ vờn trên không trung, không ngờ vẽ lên vài nét thê lương cho phong cảnh.

Trịnh Hạo Thiên đứng trên đình viện nhìn về phương xa, dường như khắc sâu khung cảnh toàn bộ sơn cốc vào trong lòng, mà trên thực tế, hắn cũng đang làm như vậy.

Tuy rằng khách nhân đến đây đều mang thân phận bài không thể nhận ra thân phận họ, thế nhưng trên thắt lưng mỗi người đều loáng thoáng hiện ra một dãy số màu tím nhạt, hắn phải nhớ kỹ dãy số này để có thể biết được mã số của đối phương.

Mà Trịnh Hạo Thiên làm mấy chuyện này cũng để từ đám mã số này mà liên hệ đến mấy các lầu các trong đình viện.

Bỗng nhiên một tiếng bước chân vội vã truyền vào tai, Trịnh Hạo Thiên nghiêng tai lắng nghe trên mặt lộ ra một tia mỉm cười.

Qua tiếng bước chân một người kỳ thực có thể nhận ra rất nhiều điều, mà lúc này bước chân của Vân Thải Điệp rất nhẹ nhàng, thoải mái, có thể nhận ra nàng đang rất hài lòng.

Không hỏi cũng biết, nàng khẳng định mang đến tin tức tốt.

"Vân lão, ta tìm ra rồi." Quả nhiên, âm thanh kiều mị của Vân Thải Điệp vang lên bên tai hắn.

Mỉm cười, Trịnh Hạo Thiên nói: "Tiểu Điệp, cực khổ cho ngươi rồi, là số bao nhiêu?"

"Dạ, là một trăm hai bảy."

"Một trăm hai bảy?" Trịnh Hạo Thiên nhíu mày, đột nhiên nói: "Cái dãy số này này hình như không phải một người mà là hai người a."

Vân Thải Điệp sắc mặt kinh ngạc, nói: "Vân lão, ngài là sao biết được?"

Trịnh Hạo Thiên chỉ tay vào trong đình viện, nói: "Ta vừa mới nhìn thấy một trăm hai bảy và một trăm hai tám vừa đến, quản sự đi cùng họ cũng đi vào đình viện rồi." Hắn dừng một chút nói: "Chẳng lẽ gia tộc này có hai vị linh giả?"

Vân Thải Điệp cứng hóng, nửa ngày sau cười khổ nói: "Vân lão quả thực mắt sáng như điện, gia tộc này quả thực đến hai người."

Trịnh Hạo Thiên hơi nhíu mày, nói: "Vậy không phải là một tin tức tốt a."

Nếu đối phương cùng một gia tộc, đồng thời có hai người tới đã nói lên năm khỏa Mặc Tinh Thạch cũng không phải thuộc về sở hữu tư nhân mà thuộc về gia tộc, đối phương mang theo vật đó đến đây tám chín phần là đã có mục tiêu của chính mình, vì thế Trịnh Hạo Thiên trong lòng không có tuyệt đối nắm chặt.

Vân Thải Điệp cười khổ một tiếng, nói: "Tiểu muội cũng không ngờ đối phương đến hai người." Nàng cúi đầu dường như suy nghĩ một lát, nói: "Nhưng mà tiểu muội biết một việc, trong hai vị linh giả đại nhân có một vị cực kỳ khát cầu Quang minh phù triện cấp bậc linh giả, vì thế ngài nhất định có cơ hội."

Sắc mặt Trịnh Hạo Thiên lộ vẻ vui mừng, nói: "Cũng tốt, đã như vậy chúng ta đi bái phỏng họ."

Vân Thải Điệp hơi do dự đột nhiên nói: "Vân lão, ngài có thể nói cho tiểu muội biết, rốt cuộc ngài có bao nhiêu tấm phù kiện linh giả?"

Lúc trước Trịnh Hạo Thiên ở thánh địa tu luyện luyện chế phù triện thời gian cũng không dài, vừa tiến vào Vạn Bảo hiên hai người liền trực tiếp tới đây, cho nên Vân Thải Điệp vẫn chưa biết tới bốn loại quang ám phù triện mới.

Trịnh Hạo Thiên bật cười, nói: "Ngươi với ta hà tất phải khách khí như vậy." Hắn lộn tay đã lấy ta bốn trương phù triện khác nhau, nhẹ nhàng đặt lên bàn.

Vân Thải Điệp ánh mắt chăm chú nhìn bốn trương phù triện, sắc mặt từ từ ngưng trọng lên.

Nàng lấy một cây gậy thủy tinh nhẹ nhàng đảo qua bốn tấm phù triện.

"Xem..."

Một tiếng vang nhỏ sau đó toàn bộ thủy tinh bổng tỏa ra ánh sáng chói mắt, toàn bộ không gian đều được chiếu sáng.

Vân Thải Điệp nhìn lướt qua thủy tinh bổng đột nhiên kinh hô: "Cực phẩm Đại quang minh Thánh Linh phù triện?"

Tuy rằng Trịnh Hạo Thiên có thể luyện chế siêu phẩm phù triện nhưng tấm phù triện này thực sự quá rợn người, vì thế lúc này lấy ra cũng chỉ là cực phẩm mà thôi.

Nhưng mà cho dù là thế cũng khiến Vân Thải Điệp thất kinh.

Trịnh Hạo Thiên chậm rãi gật đầu, nói: "Không sai, thứ trong tay ngươi thực là đồ tốt."

Thủy tinh bổng trong tay Vân Thải Điệp chính là vật phẩm đặc thù của Vạn Bảo Hiên, Trịnh Hạo Thiên đã sớm thèm nhỏ dãi với thứ này, thế nhưng Vạn Bảo Hiên có quy định nghiêm ngặt, ngoại trừ kim bài quản sự của bản hiên những người còn lại không có thủy tinh bổng của chính mình. Nếu rơi vào tay người ngoài, thậm chí còn tự động tiêu hủy, vì thế Trịnh Hạo Thiên chỉ biết nhìn mà thèm chứ không có cách nào ra tay.

Nhìn Trịnh Hạo Thiên thật sâu, Vân Thải Điệp mạnh mẽ đè ép chấn động trong lòng.

Nam tử trẻ tuổi này lúc còn là tu luyện giả đã có thể không ngừng luyện chế ra cực phẩm phù triện, thế nhưng khi hắn tấn chức linh thể không ngờ thoáng cái đã có thể xuất ra loại phù triện phẩm cấp này, thật sự không phải chuyện dễ dàng.

Xem ra nếu mình đoán không sai, trên người hắn còn một vài bí mật người khác không thể tưởng tượng được.

Thủy tinh bổng tiếp tục đảo qua ba trương phù triện kia, thấy ba cái tên hiện lên, sắc mặt của Vân Thải Điệp không còn giữ nổi vẻ bình tĩnh nữa.

Nàng hít sâu một hơi, đột nhiên hỏi: "Còn nữa không?"

"Không còn nữa." Trịnh Hạo Thiên xòe tay, thành thành thật thật nói: "Ta mới chỉ biết luyện chế bốn loại phù triện."

Tuy rằng hắn cũng biết phù triện linh giả của hai hệ quang ám tuyệt đối không có khả năng chỉ có bốn loại nhưng bảo điển gia truyền chỉ có bốn loại phù triện, hắn cũng không có biện pháp.

Vân Thải Điệp gật nhẹ đầu, vui vẻ nói: "Tư chất của ngài trên phương diện Ngọc phù sư quả thật kỳ tài ngút trời, ngắn ngủi trong vòng một tháng không ngờ đã nắm giữ phương pháp luyện chế bốn loại phù triện, lại còn luyện chế ra cực phẩm phù triện, thành tích cỡ này đã vượt xa dự liệu của tiểu muội rồi."

Trịnh Hạo Thiên mỉm cười nói: "Những phù triện này... có thể đả động họ sao?"

Hắn tin rằng Vân Thải Điệp có con đường khác thu thập tin tức, ngay cả loại việc tuyệt mật cũng có khả năng nghe ngóng được một chút.

Vân Thải Điệp trầm ngâm cả nửa ngày, đem Đại hắc ám phân thân phù triện cùng Đại quang minh thâu thiên phù triện ra nói: "Vân lão, hai trương phù triện này quá mức trân quý, ngài không nên dễ dàng đem ra cho người khác biết."

Trịnh Hạo Thiên giật mình, hắn tự nhiên biết trong số bốn loại phù triện này có Đại quang minh thâu thiên phù triện cùng Đại hắc ám phân thân phù triện là phù triện trân quý có khả năng nghịch mệnh, thế nhưng Mặc Tinh Thạch cũng có thể nói là vật rất trân quý, nếu không có hai kiện phù triện này, hắn không có nửa điểm chắc chắn có thể đổi được Mặc Tinh Thạch cực phẩm."

Dường như nhìn ra ý nghĩ của Trịnh Hạo Thiên, Vân Thải Điệp cười khổ một tiếng, nói: "Ý tiểu muội là ngài không nên lấy ra hai trương phù triện này trước mặt mọi người, nhưng mà ngài có thể tiếp xúc bí mật với họ một chút, nếu là một người biết được, vậy bọn họ chắc chắn không tiết lộ ra ngoài."

Trịnh Hạo Thiên nhất thời hiểu ra, nói: "Ngươi muốn ta chia họ ra mà gặp mặt?"

"Bọn họ đồng hành mà đến như vậy thời gian đầu sẽ không tách nhau ra, thế nhưng..." Vân Thải Điệp uyển chuyển cười đầy hàm ý nói: "Mỗi người đều có sở thích cá nhân."

Trịnh Hạo Thiên trầm mặc một lát, cười nói: "Ta hiểu rồi."

Nhưng mà, trong lòng hắn cũng vô cùng kinh ngạc, Vân Thải Điệp không ngờ có thể nắm bắt tin tức đến mức này, như vậy thế lực phía sau nàng là loại nhân vật kinh thiên động địa cỡ nào nhỉ?

...Róc rách...

Thẳng đường là tới một chỗ ưu nhã trong viện, chỗ này là một khu vực kiến tạo trên đất bằng, trong viện có một con suối xuyên suốt sơn cốc, nước chảy róc rách không ngừng vờn quanh tai khiến kẻ khác vui vẻ.

Nhẹ gõ cửa hai cái, Vân Thải Điệp nói: "Có khách tới thăm, gia chủ chẳng hay có hoan nghênh?"

Một lát sau, cửa lớn chầm chậm mở ra... một người hơi khom người, nói: "Mời vào."

Bọn họ vừa tiến vào trong phòng khách đã thấy hai vị linh giả sóng vai mà đứng, dường như đã chờ sẵn ở đây. Nguồn truyện: Truyện FULL

Một người trong đó cười lớn: "Hai huynh đệ chúng ta vừa vào viện không lâu, không ngờ đã có người tới làm khách, thực sự là vinh hạnh."

Liệt Hỏa linh giả đã từng nói qua, trước khi hội giao dịch chính thức bắt đầu, cho phép mọi người tự do giao dịch, vì thế trong khoảng thời gian này người bái phỏng các nơi không ít, hơn nữa tất cả đều dùng thân phận bài giấu đi diện mạo thật, ai cũng không biết đối phương mình giao dịch là ai, tự nhiên cũng bỏ đi vài phần cố kỵ.

Vì thế hai người đối với việc có khách tới thăm cũng không kỳ quái.

Trịnh Hạo Thiên hơi chắp tay nói: "Thì ra có hai vị linh giả ở đây, thực sự thất kính rồi."

Người còn lại cười ha ha nói: "Chúng ta hai người cùng tới đây, đến nơi cũng không muốn tách ra, vì vậy mong các hạ thứ lỗi."

Trịnh Hạo Thiên vội vã khoát tay chặn lại, nói: "Các hạ quá khách khí rồi."

Hắn trong lòng cũng thầm than may mắn, Vân Thải Điệp tuy không nói ra lai lịch của bọn họ nhưng cũng nói cho hắn biết hai người tuy rằng đến từ một đại gia tộc nhưng bằng mặt không bằng lòng, cái gì mà cùng nhau đến, xem như chỉ là một cái cớ mà thôi.

Hai nữ tử xinh đẹp từ đằng sau tiến vào đặt trà trước mặt họ, sau đó cẩn thận lui xuống.

Những thị nữ này là người hầu Vạn Bảo hiên an bài, tuy rằng tu vi các nàng chỉ có trên dưới bát giai, nhưng trước mặt cường giả linh thể cũng không có chút sợ hãi nào.

Mọi người tiến vào ngồi, vị có giọng nói hào sảng lúc trước lớn tiếng nói: "Tất cả đều không phải lần đầu tới đây, úp úp mở mở cũng không hay, các hạ có thể xuất ra vật gì, nếu hai người chúng ta cần tự nhiên sẽ không bạc đãi các hạ."

Có thể chủ động tìm tới cửa, chắc chắn đã có kinh nghiệm giao dịch, tự nhiên không có khả năng lần đầu tới đây.

Nhưng mà bọn họ đúng là không nghĩ ra, Trịnh Hạo Thiên thực sự mới là lần đầu tham gia hội giao dịch cấp bậc linh giả.

Trịnh Hạo Thiên mỉm cười, hắn đầu tiên lấy ra một bình ngọc, nói: "Hai vị, mời xem."

Một người mở miệng bình, thần niệm thoáng quét một cái vào bên trong, thấp giọng nói: "Hỏa khí thực là tinh thuần."

Thứ trong bình ngọc là do Trịnh Hạo Thiên cướp được từ tay ma tộc ở sâu trong lòng đất, chính là phượng hoàng hỏa khí.

Tuy rằng chỉ là một chút hỏa khí nhưng bởi vì liên quan tới phượng hoàng, hơn nữa tồn tại trong lòng đất không biết bao nhiêu năm, vì thế một chút hỏa khí ấy cũng có thể coi là vật giá trị ngàn vàng.

Nếu rơi vào tay cường giả tu luyện hỏa hệ công pháp, không chỉ giúp hắn đề thăng thực lực thậm chí còn có thể rèn luyện hỏa hệ thần binh, khiến uy năng của nó tiến thêm một bước.

Hai người liếc mắt nhìn nhau, một người trầm giọng nói: "Không biết các hạ muốn trao đổi cái gì?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK