Mục lục
Chiến Thiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Gia Ma lạnh lùng nhìn mọi người, nhưng kỳ thật, trong lòng hắn so với bất cứ kẻ nào cũng đều khẩn trương hơn.

Lão sư nhận lời mời tới Thiên ma giới, đây chính là cơ hội tốt ngàn năm khó gặp, và có lẽ cũng là cơ hội cuối cùng để hắn đoạt lấy long tinh.

Cho nên hắn đã hao tổn rất nhiều tâm cơ, chỉ để đưa Trịnh Hạo Thiên tiến vào trong bảo khố.

Lúc này, ánh mắt hắn không ngừng chớp động, thu hết nhất cử nhất động của mọi người vào trong mắt. Hắn đã thầm hạ quyết định, chỉ cần kẻ nào có tốc độ luyện chế vượt qua Trịnh Hạo Thiên, thì hắn nhất định sẽ lén xuất thủ phá rối.

Tuy làm như vậy có thể sẽ bị người khác phát giác, nhưng để đổi lấy cơ hội Trịnh Hạo Thiên thuận lợi trổ hết tài nàng, hắn cũng bất chấp tất cả rồi.

Bất quá, khiến cho hắn kinh hỉ là ở chỗ, tạo nghệ trên phù triện chi đạo của Trịnh Hạo Thiên không ngờ còn mạnh mẽ hơn cả tưởng tượng của hắn.

Tên tiểu tử này, không ngờ lại dẫn đầu trong sáu người tỷ thí, là người luyện chế thành Đại hắc ám Hối Linh phù triện đầu tiên.

Dụi dụi hai mắt, Gia Ma đột nhiên thoáng có cảm giác không tin nổi vào hai mắt mình nữa.

Phải biết rằng, bọn Áo Khắc chính là linh phù sư được lão sư chỉ điểm tu hành ít nhất hơn mười năm. Hiểu biết về phù triện của bọn hắn tuyệt đối không ít, đám linh phù sư tán tu còn xa mới có thể so sánh được.

Chỉ là vào lúc này, bọn hắn cũng phải thua dưới tay Trịnh Hạo Thiên rồi. Mà càng quang trọng hơn, hắn không cần xuất thủ can thiệp chút nào, hoàn toàn là dựa vào bản lĩnh thực sự của Trịnh Hạo Thiên mà đoạt được thành tích như vậy.

Nhìn Trịnh Hạo Thiên thật sâu một cái, Gia Ma đột nhiên cảm thấy, hiểu biết của bản thân đối với tên tiểu này thật sự là quá ít rồi.

Bất quá, lúc này tên đã lên dây, không bắn không được. Hơn nữa trên người Trịnh Hạo Thiên còn có hắc sát khí mà hắn luyện chế, vô luận thế nào cũng không thể thoát khỏi bàn tay hắn được.

Cho nên, sau khi cân nhắc một lát, hắn vẫn yên lòng trở lại.

"Phù"

Áo Khắc thở ra một hơi thật dài, sau đó nhấc linh bút lên. Trên mặt hắn không nhịn được mà lộ ra một nụ cười ngạo nghễ.

Trong năm vị sư huynh đệ, kiến thức cơ bản của hắn không thể nghi ngờ chính là vững chắc nhất. Cho nên, khi Gia Ma tuyên bố sẽ luyện chế Hối Linh phù triện, hắn tuyệt đối chính là kẻ cao hứng nhất.

Lúc này, sau khi luyện chế phù triện thuận lợi, hắn hưng phấn ngẩng đầu lên.

Nhưng ngay lập tức, nụ cười trên mặt đã cứng ngắc lại, cứ như vậy đọng trên khuôn mặt.

Bởi vì hắn thấy, vị hoàng tộc Địa ma tên là Thiên Hạo kia đang khoanh tay trước ngực, như cười như không nhìn hắn. Mà ở trước mặt Thiên Hạo, chính là một tấm Đại hắc ám phù triện đã sớm hoàn thành luyện chế.

Tuy tấm phù triện này đã bị đối phương phong lại, nhưng nhãn lực Áo Khắc cao thế nào chứ. Chỉ cần thoáng nhìn một cái là hắn đã biết, tấm phù triện này đã luyện chế thành công rồi.

Cơ nhục trên mặt hắn khẽ giật giật, cố gắng nặn ra vẻ tươi cười, nói: "Tốc độ Thiên Hạo sư đệ thật nhanh. Ngu huynh cam bái hạ phong."

Trịnh Hạo Thiên mỉm cười nói: "Sư huynh quá khen, tiểu đệ chẳng qua chỉ tiện tay vẽ nguệch ngoạc mấy nét thôi. Chứ phẩm cấp làm sao có thể so sánh với sư huynh được chứ."

Áo Khắc cười khan một tiếng, trong lòng lại một lần nữa dấy lên hi vọng.

Đúng rồi, tốc độ tên tiểu tử này tuy nhanh, nhưng phẩm cấp của hắn chưa chắc đã vượt qua ta.

Qua tiếp nửa canh giờ nữa, bốn người Lâm Khắc cuối cùng cũng lần lượt hoàn thành. Bởi vậy có thể thấy được, thực lực giữa mấy sư huynh đệ đồng môn bọn hắn cũng không chênh lệch quá lớn.

Gia Ma lạnh lùng nhìn mọi người, cao giọng nói: "Dựa theo thứ tự hoàn thành, tự mình thông báo phẩm cấp đi."

Sắc mặt Tát Ma đỏ bừng. Trong sáu người, hắn là kẻ luyện chế chậm nhất. Bất quá, tuy trên mặt ẩn ước nóng bừng, nhưng hắn vẫn trầm giọng nói: "Đại hắc ám Hối Linh phù triện do tiểu đệ luyện chế là trung phảm." Hơi dừng lại một chút, hắn thoáng có chút không cam lòng, nói: "Nếu như tiểu đệ sử dụng linh bút của mình, thì thời gian và phẩm cấp nhất định sẽ cao hơn một bậc."

Đám người Áo Khắc tuy không nói lời nào, nhưng cũng rất đồng tình với câu này.

Gia Ma hừ lạnh một tiếng, nói: "Tát Ma, lần này tỷ thí, các ngươi đều sử dụng linh bút bình thường cả, chẳng lẽ chỉ có một mình ngươi đặc biệt sao?"

Sắc mặt Tát Ma khẽ biến, vội vàng cúi đầu, nói: "Tiểu đệ không dám."

"Hừ, next." Gia Ma chẳng thèm để ý tới hắn nữa, nói thẳng.

"Vâng, tiểu đệ luyện chế ra trung phẩm...."

Tiểu đệ luyện chế ra cũng là trung phẩm....."

"Đại hắc ám Hối Linh phù triện mà tiểu đệ luyện chế ra chính là thượng phẩm." Lâm Khắc hơi có chút đắc ý, nói.

Trong mọi người, tốc độ luyện chế của hắn đứng thứ ba. Nhưng lại có thể luyện chế ra một tấm phù triện thượng phẩm, đương nhiên là cực kỳ đắc ý rồi.

Khóe miệng Áo Khắc hơi nhếch lên, nói: "Lâm Khắc sư đệ, thật có lỗi, ngu huynh lại luyện chế ra một tấm phù triện cực phẩm."

"Tê...."

Đám Lâm Khắc hít một hơi lạnh thật sâu, ánh mắt nhìn về phía Áo Khắc thoáng có chút thay đổi.

Tuy bọn hắn đều biết, nền tảng phù triện của Áo Khắc là đứng đầu mọi người, nhưng thực lực của hắn không ngờ lại biến thái đến như vậy, thật khiến mọi người có chút kinh hãi rồi.

Cực phẩm phù triện cũng chẳng có gì là giỏi, nếu để cho bọn họ thời gian chậm rãi luyện chế mấy lần nữa, có lẽ bọn họ cũng có thể luyện chế ra được.

Nhưng chỉ trong một thời gian ngắn như vậy, đã có thể luyện chế thành công ra phù triện cực phẩm, điều này quả thực đã vượt qua khỏi năng lực cực hạn của bọn hắn rồi.

Trong con ngươi Gia Ma lóe lên hàn quang, cực phẩm, không ngờ lại là cực phẩm.

Thực lực Áo Khắc tăng nhanh như vậy, lần này thật sự phiền toái rồi đây. Nếu sớm biết như vậy thì vừa rồi mình đã xuất thủ phá rối rồi.

Bất quá, trước mặt bao người, trong lòng hắn mặc dù hối hận, nhưng cũng chẳng có biện pháp nào cả.

Áo Khắc quay đầu, cười tủm tỉm nói: "Thiên Hạo sư đệ, tốc độ của ngươi đúng là nhanh hơn ngu huynh một bậc. Nhưng không biết, phù triện ngươi luyện chế ra có phẩm cấp ra sao?" Hắn hơi dừng lại một chút, vẻ đắc ý trên mặt lại càng lúc càng đậm: "Chỉ cần ngươi có thể luyện chế ra phù triện cực phẩm, thì lần này chính là ngươi thắng."

Đám ngươi Lâm Khắc không khỏi oán thần trong lòng không thôi.

Cực phẩm Đại hắc ám phù triện!

Luyện chế ra Đại hắc ám Hối Linh phù triện trong một thời gian ngắn như vậy, đã là rất giỏi rồi. Nếu như còn yêu cầu cả phẩm cấp nữa...

Thiên Hạo này chẳng qua chỉ là một phù đạo đại sư chưa đi theo ma thần địa nhân tu luyện bao giờ, chẳng lẽ ngươi cho rằng hắn là Gia Ma đại nhân hay là ma thần đại nhân rồi sao?

Trịnh Hạo Thiên chớp chớp mắt, chậm rãi nói: "Nếu Áo Khắc sư huynh đã khách khí như thế, vậy tiểu đệ cung kính không bằng tuân mệnh rồi."

Áo Khắc ngẩn ra, nụ cười lại một lần nữa cứng lại. Hắn há hốc miệng, không dám tin tưởng hỏi: "Ngươi, ngươi thật sự luyện chế ra cực phẩm Đại hắc ám Hối Linh phù triện?"

Không chỉ hắn, mà ngay cả đám Gia Ma trong mắt cũng toát lên một vẻ kinh hãi không thể che giấu nổi.

Kỳ thật, tạo nghệ của Áo Khắc trên phù đạo tuy cực cao, nhưng lần này có thể luyện thế thành công ra cực phẩm trong thời gian ngắn như vậy, cũng coi như vượt qua trình độ bình thường rồi.

Cho nên, bọn họ quyết không tin, một tên Thiên Hạo vừa mới bái nhập làm môn hạ ma thần đại nhân, thậm chí còn chưa nhìn thấy mặt mũi bao giờ, lại có thể làm được điều này.

Trên mặt Trịnh Hạo Thiên nở một nụ cười tự tin. Hắn chậm rãi mở tấm phù triện trước mặt ra, nói: "Các vị, mời xem...."

Lập tức, mấy đạo thần niệm gần như chẳng thể phân biệt được trước sau đã tiến vào trong phù triện.

Dầm dần, bầu không khí trong sân bắt đầu trở nên quỷ dị. Sắc mặt Áo Khắc biến đổi không ngừng, hắn lắp bắp nói: "Cực phẩm, quả nhiên là cực phẩm, hơn nữa còn là đỉnh phong cực phẩm... không thể nào, điều này sao có thể?"

Hắn ngẩng đầu lên nhìn Trịnh Hạo Thiên, vẻ mặt chấn động vô cùng.

Gia Ma tuy không nói lời nào, nhưng sắc mặt cũng chẳng tốt hơn là bao.

Ánh mắt Gia Ma biến đổi không ngừng. Hắn rốt cuộc cũng biết, thực lực của Thiên Hạo này trên phù triện chi đạo, kỳ thật còn vượt xa sự tưởng tượng của hắn.

Trịnh Hạo Thiên ho khan một tiếng, nói: "Chư vị sư huynh, kỳ thật hôm nay chỉ là do tiểu đệ gặp may thôi. Nếu đổi lại là một đề mục tỷ thí khác, thì tiểu đệ cũng không phải là đối thủ của các vị sư huynh đâu."

Tinh thần Áo Khắc rung lên, nói: "Sư đệ nói như vậy là sao?" Text được lấy tại http://truyenfull.vn

Trịnh Hạo Thiên xòe hai tay, cười khổ nói: "Kỳ thật tiểu đệ chỉ là một kẻ tán tu. Tuy đã tấn thăng tới cảnh giới linh thể, nhưng Đại hắc ám phù triện nắm giữ trong tay cũng chỉ có một loại Hối Linh phù triện mà thôi." Hắn gãi gãi đầu, nói: "Tiểu đệ đã đổ rất nhiều công sức vào loại phù triện này, cho nên có thể làm được như vậy."

Lúc này mọi người mới chợt hiểu ra, không khỏi thầm thở phào một hơi. Cũng chỉ có cách giải thích như vậy mới có thể khiến bọn hắn bình tĩnh trở lại.

Gia Ma chậm rãi gật đầu, nói: "Các ngươi nghe thấy rồi đấy, đây chính là kết quả của việc chuyên nhất. Hừ, Thiên Hạo sư đệ tuy chưa được lão sư chỉ điểm, nhưng bởi vì chuyên tu một loại phù triện, cho nên thành tựu của hắn ở loại phù triện này đã vượt xa các ngươi." Hắn hơi dừng lại một chút, thanh âm đột nhiên trở nên nghiêm khắc: "Các ngươi phải nhớ bài học lần này. Sau này khi tu luyện phù đạo, ngàn vạn lần không được tham cao xa. Trụ cột, trụ cột, vĩnh viễn là trụ cột. Nếu không có trụ cột hoàn mỹ, vậy vĩnh viễn đừng mong đến ngày xuất sư nữa."

Sắc mặt đám người Áo Khắc đỏ bừng, đều cao giọng vâng dạ.

Gia Ma hừ lạnh một tiếng, nói: "Tỷ thí lần này chấm dứt, Thiên Hạo ở lại, còn các vị sư đệ giải tán."

Đám người Lâm Khắc dùng một ánh mắt hâm mộ mà nhìn Trịnh Hạo Thiên, cuối cùng đều lui xuống.

Kỳ thật, trong lòng bọn hắn cũng có chút hoài nghi, Gia Ma đại nhân và vị sư đệ mới nhập môn này có quan hệ gì hay không. Bất quá, nếu lão sư đã không có ở đây, mà trong tay bọn hắn cũng chẳng có chứng cứ gì, hơn nữa khi luyện chế phù triện còn thua thảm hại, cho nên cho dù có không cam lòng thì cũng chỉ có thể giải tán mà thôi.

Gia Ma khẽ phất phất tay, đám linh giả Gia Ma tùy thị đều rời đi. Trong nháy mắt, ở trong sân chỉ còn lại hai người Trịnh Hạo Thiên và Gia Ma mà thôi.

Vị đại ma vương này đánh giá Trịnh Hạo Thiên thật cẩn thận, tựa như đây là lần đầu tiên gặp được Trịnh Hạo Thiên vậy.

Trịnh Hạo Thiên bị hắn nhìn đến mức nổi cả da gà, không nhịn được nở một nụ cười gượng, nói: "Đại nhân, đây là....."

Gia Ma hừ hừ một tiếng, nói: "Không thể nghĩ tới, ta vẫn còn đánh giá thấp thực lực của ngươi."

Trịnh Hạo Thiên trong lòng buông lỏng, vội vàng đáp: "Đại nhân, kỳ thật tại hạ chỉ có kiến thức cơ bản vững chắc hơn một chút thôi. Nếu như nói đến tri thức uyên bác, thì vô luận thế nào cũng không thể so sánh với các vị sư huynh rồi."

Gia Ma khẽ lắc lắc đầu, nói: "Phù triện chi đạo gần thiên đạo, tri thức có thể không cần học hết, nhưng nếu kiến thức cơ bản không vững chắc thì đừng mơ tưởng đến tương lai nữa."

Trịnh Hạo Thiên cười khan hai tiếng, cũng không dám dễ dàng tiếp lời.

Gia Ma trầm ngâm một hồi lâu, tựa hồ đang có chuyện gì đó khó quyết đoán được.

Cuối cùng, hắn thở dài một tiếng, nhìn Trịnh Hạo Thiên một cái đầy thâm ý, nói: "Hiện giờ ngươi đã đoạt được ngôi đầu, bổn tọa cũng có thể nói một số cấm kỵ trong bảo khố cho ngươi biết rồi...". Hắn tăng thêm ngữ khí, nói: "Nhớ kỹ, phải lấy thứ đó ra cho bổn tọa!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK