Mục lục
Hoán Kiểm Trọng Sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Vài phút sau, Hà Thanh liền ấn chuông cửa phòng, Xuân Hoa đi qua mở cửa, nhiệt tình đón tiếp Hà Thanh vào, Long Hi Phượng liền đứng dậy chào đó : "Hà tổng, cô là người bận rộng mà, tôi biết cô chắc chắn có chuyện nên mới tìm đến đây, nói đi, cô tìm tôi, rốt cục là vì chuyện gì?"

"Bà gặp Hoàng Kỳ Anh?" Quả nhiên, Hà Thanh vừa ngồi xuống liền nhắc đến Hoàng Kỳ Anh : "Thiếu phu nhân, bà rốt cục muốn làm gì, bà không phải đang hợp tác với Phương thiếu gia sao? Vì sao lại lăn lộn chung với Hoàng Kỳ Anh?"

Long Hi Phượng cười hỏi :" Hà tổng, trước khi tôi trả lời câu hỏi của cô, tôi muốn biết, cô đang hướng về ai, là Phương thiếu gia, hay là Hoàng Kỳ Anh?"

"Đây là chuyện của tôi, không cần bà quan tâm...." Tâm tình của Hà Thanh đã hơi kích động, giọng nói cũng trở nên nghiêm khắc hơn.

"Haha!" Long Hi Phượng cười nói : "Hà tổng, đừng có nổi nóng, tôi và cô chỉ là người qua đường, tôi tin rằng trong lòng cô nhất định là hướng về Hạo Vân... Nói thật cho cô biết, tôi tiếp xúc với Hoàng Kỳ Anh, hoàn toàn là ví muốn cho Hạo Vân một món quà..."

"Quà?"

Hà Thanh lập tức cảnh giác : "Bà đã biết?"

"Không sai, cái cô biết, tôi biết, cái cô không biết, tôi cũng biết..." Khóe miệng của Long Hi Phượng hiện lên một nụ cười lạnh : "Hà tổng, đừng đối địch với tôi, tuy rằng tôi không có cảm tình với hạo vân, nhưng mà tôi là một người đàn bà thông minh... Làm một người đàn bà thông minh, tôi không ngốc đến nổi đi làm địch của Hạo Vân đâu. Người thông minh đều biết, nhân vật giống như Hạo Vân, chỉ có thể làm bạn, không thể làm địch được... Nếu ai trở thành kẻ địch của hắn, thì chính là bi kịch... Tần gia, Long gia.. không phải là những ví dụ tốt sao?"

Nói đến đây, Long Hi Phượng nghiêm mặt nói : "Những điều tôi làm bây giờ thật ra là vì tốt cho Hạo Vân..."

"Những lời bà nói đều là thật?" sắc mặt của Hà Thanh trở nên dịu một chút : "Tôi cảnh cáo bà, đừng âm mưu hãm hại Phương thiếu gia..."

"Haha!'

Long Hi Phượng cười, nói : "Hạo Vân quả nhiên là một người đàn ông có mị lực, chỉ mới có mấy ngày thôi mà cô đã hoàn toàn thuần phục Hạo Vân rồi... Nếu tin tình báo của tôi chính xác, thì cô và Hoàng Kỳ Anh vốn là một đôi... Đàn bà đúng là mau thay đổi..."

"Bà còn biết cái gì?" Sắc mặt của Hà Thanh đã trở nên xanh mét.

"Tôi đã nói rồi, những cái nên biết tôi đã biết, những cái không nên biết tôi cũng biết... Đương nhiên, cô không cần lo lắng, bởi vì tôi bây giờ tôi với cô đều là một người, nói cách khác, chúng ta đều là đàn bà của Hạo Vân..." Long Hi Phượng cười nói.

"Nói bậy!"

Hà Thanh cả giận nói : "Phương thiếu gia còn chưa thừa nhận bà..."

"Cô sai rồi!"

Long Hi Phượng tự tin nói : "Phương thiếu gia thích tôi, đây là một chuyện khẳng định, hơn nữa chúng tôi còn là chị em kết nghĩa.... Cô chờ xem, tôi sẽ nhanh chóng trở thành một đôi với Hạo Vân..."

"Hừ!

Hà Thanh hừ lạnh một tiếng, nói :"Đó là chuyện của các người, tôi không xen vào... Thiếu phu nhân, tôi hy vọng bà không cần qua lại với Hoàng Kỳ Anh, cho hắn một con đường sống"

"Đường sống?" Long Hi Phượng nhướng mày, nói : "Hà tổng, cô nghĩ như vậy là không đúng rồi, xem ra tình cảm của cô dành cho Hoàng Kỳ Anh vẫn chưa dứt... Hạo Vân không thích như vậy đâu..."

"Đây là việc của tôi, không cần bà lo.... Nếu bà không còn chuyện gì, tôi đi trước..." Hà Thanh xoay người bước đi..."

"Khoan đã!"

Long Hi Phượng gọi Hà Thanh lại, nói : "Hà tổng, tôi phải nhắc nhở cô một tiếng... Đừng có dính líu đến Hoàng Kỳ Anh, nếu không thì hậu quả cô tự biết... Hạo Vân ghét nhất là người phản bội..."

"Tôi biết!"

Hà Thanh thản nhiên đáp một câu, xong rồi xoay người rời đi.

Đợi khi Hà Thanh đi ra khỏi cửa, Xuân Hoa mới nói : "Thiêu phu nhân, bà nghĩ Hà Thanh có đi nhắc nhở Hoàng Kỳ Anh không?"

"Không đâu!"

Long Hi Phượng tự tin nói : "Có cho tiền cô ta cũng không dám.... Hơn nữa, ta tin tưởng vào mị lực của Phương Hạo Vân... Xuân Hoa, con có tin không? Ta đã động tâm rồi..."

"Sao có thể chứ?" Xuân Hoa hơi giật mình. Cô đi theo Long Hi Phượng lâu như vậy rồi, đương nhiên là biết tâm tư của bà, biết bà là một người đàn bà cường thế đến mức nào, hoàn toàn không coi đàn ông trong thiên hạ ra gì cả. Nhưng mà hôm nay bà lại nói ra điều này, đúng là không tưởng tượng nổi.

Đương nhiên, cái này đã chứng minh được mị lực của Phương Hạo Vân.

Nghĩ đến đây, trong lòng Xuân Hoa cũng có chút rung động, theo góc độ của con gái mà nhìn, Phương Hạo Vân quả thật là người đàn ông làm cho người ta si mê.

"Haha!"

Long Hi Phượng cười vui vẻ nói : "Xuân Hoa, con yên tâm, ta sẽ không vì một tên đàn ông mà từ bỏ thù hận, từ bỏ nghiệp lớn của ta... Kết cục của Phương Hạo Vân ta đã nghĩ tốt rồi, sau này hắn nhất định sẽ thành nô lệ của ta...Cố gắng làm tốt đi Xuân Hoa, sau này ta sẽ cho con hưởng thụ hắn..."

"Cảm ơn bà chủ!" Xuân Hoa nghe thấy thế, trong lòng liền vui như nở hoa.

Sau khi Hà Thanh rời khỏi chổ của Long Hi Phượng, cân nhắc mãi rồi cuối cùng không liên hệ với Hoàng Kỳ Anh. Tuy rằng trong lòng cô không hy vọng Hoàng Kỳ Anh bị đột tử, nhưng mà muốn cô phản bội lại Phương Hạo Vân, cô không làm được.

Cô không muốn, cũng không dám.

"Tự cầu phúc đi!" Hà Thanh thở dài yếu ớt.

.................................................. .......

Thế cục của Thiên Phạt nhìn như ổn định, nhưng mạch nước ngầm lại nổi lên không ngừng, nhất là từ sau khi Hoa Vô Nhai tiếp quản Hoa thành, cũng không biết là bị bại não hay là do quá khôn khéo, mà hắn trở nên cứng rắn hơn, từ chối đi theo Phương Hạo Vân.

Phong Dương thì tỏ vẻ ủng hộ Phương Hạo Vân, còn Tuyết Lý Hồng lại lựa chọn lảng tránh, im miệng không nói gì, cho đến bây giờ cũng không tỏ vẻ công khai cái gì cả.

Trong tình huống như vậy, Phương Hạo Vân quyết định dùng biện pháp mạnh, nhanh chóng giải quyết phiền phức này.

Thật ra đối với hắn mà nói, đám người Phong Dương căn bản không phải vấn đề, vấn đề lớn nhất bây giờ chính là lão bất tử, chứ không phải người khác.

Lão bất tử đến lúc này vẫn chưa lộ diện, có điều thám tử của dì Bạch đã truyền tin đến, đã tìm ra hành tung của lão bất tử rồi.

Hắn ta đang ở ngọn núi phía Tây Thiên Phạt thành để tu luyện công phu. Vì không muốn đánh động, cho nên dì Bạch chỉ cho người giám sát thôi, chứ không có làm gì cả.

Dựa theo ý của dì Bạch, mau chóng hợp thể với Phương Hạo Vân, hoàn thành nghi thức dâng hiến Tố Nữ Công, để cho hắn trở thành cường giả tuyệt thế, nắm giữ bí mật cuối cùng của Thiên Phạt.

Chuyện này đã được thương lượng thỏa đáng, bây giờ chỉ cần thực hiện thôi.

Đừng tưởng dì Bạch nói chuyện kiên quyết, nhưng chuyện đã đến nước này, trong lòng cô cũng bất ổn, không thể thả lỏng được.

Nói cách khác, sự rụt rè của con gái làm cho cô ngượng ngùng.

Nguyệt Nha Nhi và Phương Hạo Vân sau khi thương lượng với nhau, quyết định làm mẫu cho cô. Thật ra là hấp dẫn một chút. Đọc Truyện Online Tại http://truyenfull.vn

Lúc giữa trưa, bọn họ bắt đầu thực hiện kế hoạch, đầu tiên, Nguyệt Nha Nhi thông báo cho dì Bạch, kêu chị gái đến biệt thự Nguyệt thành, sau đó hai người sẽ hoạt động trong biệt thự của cô.

Dựa theo kế hoạch của hai người, đợi khi dì Bạch đến, bọn họ mới bắt đầu diễn. Ai mà ngờ tốc độ của dì Bạch lại nhanh như vậy.

Bọn họ còn chưa kịp sờ mó nhau thì người ta đã đến rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK