Mục lục
Hoán Kiểm Trọng Sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


"Tốt lắm!"

Tome dặn dò : "Nhớ kỹ, làm việc phải cẩn thận, không được để lộ ra dấu vết, nhất là tên Phương Hạo Vân kia, tên này rất khôn khéo ..."

"Tôi biết rồi, người cứ yên tâm ..." Thanh Âm cười hắc hắc nói : "Đại nữ vu điện hạ, thật ra tôi cảm thấy rằng cái tên Phương Hạo Vân kia cũng không có gì, tôi thấy hắn chính là loại động vật dùng nửa thân dưới để suy nghĩ ... Ngay trước khi nói chuyện, tôi đã tận mắt chứng kiến hắn giao hoan với một cô gái ..."

"Được rồi Victoria ... Phương Hạo Vân không đơn giản như ngươi tưởng tượng đâu ... Tốt nhất là ngươi nên cẩn thận một chút, nếu như ngươi phá hỏng đại sự của ta, hậu quả ngươi tự biết"

"Đại nữ vu điện hạ, người cứ yên tâm, tôi nhất định không để cho người thất vọng đâu" Thanh Âm cam đoan.

Đúng lúc này, sắc mặt của cô đột nhiên đọng lại.

Trong đôi mắt của cô lộ ra vẻ hoảng sợ, tựa hồ như nhìn thấy chuyện gì khủng bố vậy. Trong lúc bối rối, cô ta nhanh chóng cúp điện thoại, rồi quăng vào trong một cái góc cách đó không xa ..."

"Xin chào, không ngờ là chúng ta gặp lại nhau nhanh như vậy ..." Phương Hạo Vân mỉm cười, chậm rãi đi đến, trên mặt hiện ra một nụ cười khó hiểu.

Thanh Âm vội vàng điều chỉnh lại thần thái trên khuôn mặt, sự bối rối trong con mắt cũng đã không thấy đâu, cô nhíu mày khẽ quát một tiếng, nói : "Hạo Vân, sao cậu lại đến đây ... Đêm hôm khuya khoắc, sao cậu lại đến phòng của tôi, tôi muốn nghỉ ngơi, mời cậu đi ra ngoài ..."

"Ha ha ..."

Phương Hạo Vân cười nói : "Nếu đã đến rồi, tôi cũng không tính rời đi nhanh như vậy ... Giúp tôi rót một chén nước, tôi hơi khát nước ..."

"Mời cậu rời đi, tôi muốn nghỉ ngơi ..." Nói xong, Thanh Âm cởi áo khoác của mình ra, để lộ làn da trắng tuyết, trầm giọng nói :"Chẳng lẽ cậu muốn tôi la lên cưỡng hiếp?"

"Cô la đi!!" Phương Hạo Vân thản nhiên nói : "Mặc kệ cô muốn la thế nào ... Nói cho tôi biết, cô nói chuyện với ai?"

"Đây là việc riêng của tôi, cậu không cần xen vào ..." Thái độ của Thanh Âm ngày càng trở nên ác liệt, cô tức giận nói :" Cậu đã chiếm được con gái của tôi, chẳng lẽ cậu còn muốn chiếm luôn tôi?"

"Cô cảm thấy thế nào?" Phương Hạo Vân cười lạnh một tiếng, nói : "Trước mặt tôi mà còn diễn trò nữa à?"

"Tôi không biết cậu đang nói cái gì?" Thanh Âm quát lạnh một tiếng, đưa tay cởi áo ngoài ra, trên thân lúc này chỉ còn lại một cái áo lót thôi, dáng người hoàn mỹ hiện ra trước mặt của Phương Hạo Vân.

"Nếu cậu không đi, tôi sẽ cởi sạch đồ, rồi la lên hiếp dâm ..." Thanh Âm khinh miệt nói : "Nếu Long Đầu và Nguyệt Như nhìn thấy chúng ta như vậy, cậu cảm thấy rằng cậu có gặp phiền toái không?"

"Tôi cảm thấy cô nên cởi nhiều một chút" Phương Hạo Vân nhìn cô ta bằng cặp mắt đầy hứng thú, vẻ mặt mờ ám.

"Vô sỉ!"

Thanh Âm giận dữ nói : "Cậu có phải là con người không, tôi là mẹ vợ của cậu, cậu lại có thể làm vậy với tôi ... Cậu quả là vô sỉ đến cực điểm rồi ..."

"Ha ha ..." Phương Hạo Vân cười lớn một tiếng, nói : "Vấn đề là cô đối với tôi như vậy, chứ không phải là tôi đối với cô như vậy ... Người vô sỉ chính là cô ..."

"Láo xược!" Thanh Âm quát giận một tiếng, nói : "Sao cậu có thể nói chuyện với mẹ vợ như vậy, xem ra tôi gả Nguyệt Như cho cậu, quả thật là đã nhìn lầm cậu rồi ..."

"Được rồi ... Đừng đóng kịch nữa, cô làm vậy với tôi cũng vô dụng ..." Phương Hạo Vân cười hkinh thường, nói : "Victoria phải không? Tôi đoán rằng cô nhất định là dùng thuốc do đại nữ vu Tome chế ra, mới biến thành bộ dáng của Thanh Âm ... Đáng tiếc là hành động của cô hơi kém ... Nếu cô thật sự là Thanh Âm, thì sẽ không nhìn trộm tôi từ ban công ..."

"Cậu ... cậu nói cái gì, tôi không biết cậu đang nói cái gì ..." Thanh Âm giật mình, tim đập nhanh hơn, thân mình không tự chủ run lên vài cái.

"Đừng đóng kịch nữa ..." Phương Hạo Vân cười khinh thường : "Cuộc trò chuyện của cô và Tome tôi đã nghe hết rồi ... nữ vu cao cấp Victoria ... hiện hình đi ... Cô biến thành hình dáng của Thanh Âm, làm tôi ngại xuống tay với cô lắm ..."

Victoria thấy thân phận của mình bị vạch trần, cũng không chống chế nữa, cười nói : "Cậu biết thì đã sao? Phương Hạo Vân, Thanh Âm còn đang trong tay của đại nữ vu ... cậu nên thức thời một chút, thả tôi đi, nếu không thì tính mạng của Thanh Âm sẽ khó mà giữ ..."

"Ha ha ..."

Phương Hạo Vân lại cười khinh thường : "Cô cho rằng cô là ai hả? Cô cảm thấy rằng đại nữ vu sẽ vì một nữ vu cao cấp tầm thường như cô mà giết chết Thanh Âm sao? Cô đánh giá mình rất cao đấy, hoặc là cô quá coi thường chỉ số thông minh của tôi rồi ..."

"Cậu muốn làm gì?" Victoria cười lạnh một tiếng, trong con mắt hiện lên một tia sát khí, nhìn nhìn ra ngoài cửa sổ, tính toán cơ hội bỏ trốn.

Chỉ là trong lúc cô xoay người bỏ chạy, thì một bàn tay to lớn đã ôm ngang eo của cô.

"Nhìn ánh mắt của tôi ..." Phương Hạo Vân nắm lấy đầu của Victoria, để cho con mắt của cô ta nhìn thẳng vào mắt của mình, và trong ánh mắt của hắn chợt lóe lên vài tia sáng.

Trong con ngươi của Victoria lập tức trở nên hỗn độn, thần sắc cũng có vẻ si ngốc.

"Từ giờ trở đi, tôi là chủ nhân của cô, rõ chưa?" Phương Hạo Vân trầm giọng nói.

"Chủ nhân ..." Con mắt của Victoria đã hồi phục lại, chỉ là khi ánh mắt của cô nhìn về hướng Phương Hạo Vân lại có vài tin tôn kính và kính sợ.

Victoria chủ động dâng môi lên hôn vào miệng của Phương Hạo Vân, thân hình như một con rắn, vặn vẹo đi đến trước ngực của hắn. Phương Hạo Vân cười nói : "Victoria, còn chưa khôi phục lại bộ dáng cũ sao?" Tuy rằng hắn biết Victoria không phải là Thanh Âm, nhưng mà hai người làm chuyện mờ ám với nhau, trong lòng hắn có vẻ không được thoải mái, nói chính xác hơn là có cảm giác chịu tội

ây giờ Victoria đã bị Nhiếp Tâm Thuật của Phương Hạo Vân mê hoặc, hoàn toàn mất đi chính mình, lời nói của Phương Hạo Vân đối với cô mà nói, giống như là thánh chỉ vậy.

Có điều, khôi phục lại bộ dáng cũ không phải là điều cô có thể làm được.

Đại nữ vu Tome không cho cô nước biến hình để khôi phục lại bộ dáng cũ, cho nên cô không thể làm được.

"Chủ nhân, Victoria không làm được, chỉ có đại nữ vu Tome mới có thể làm được ..." Victoria hơi hơi cúi người, tay nhỏ sờ xuống đũng quần của Phương Hạo Vân, Phương Hạo Vân hơi động tâm, đưa tay vuốt ve cái mông của cô, và chậm rãi cởi đồ của cô ra.

Victoria vểnh cái mông lên cao một chút, tâm tình nhộn nhạo không thôi, giờ phút này cô giống như một người đàn bà thèm khát vậy.

Dúng lúc này, Phương Hạo Vân dường như cảm thấy được một hơi thở nguy hiểm, hơn nữa hơi thở này đến từ Lang Vương Kent.

Hơi suy nghĩ một chút, Phương Hạo Vân liền quát hỏi :"Cô và Kent có quan hệ gì?"

"Tôi ..." Victoria suy nghĩ một chút rồi nói : "Dưới sự chứng kiến của đại nữ vu Tome, tôi và Lang Vương Kent đã định hôn ước. Tôi là thị thiếp của hắn ... Có điều, chủ nhân cứ yên tâm, tôi còn chưa bị phá thân ... "

"Linh hồn ấn ký?"

Trong đầu Phương Hạo Vân có ký ức của lão tổ tông Bạch gia, cho nên cũng có hiểu biết về Darkness một chút. Không cần nghi ngờ nữa, Tome đã dùng linh hồn khế ước xa xưa để liên hệ Victoria và Kent lại. Một khi Victoria mất đi sự khống chế bản thân, thì Kent sẽ liền biết.

Giờ phút này, sợ rằng Kent đã biết được.

Nghĩ đến đây, hắn vội vàng vươn tay ôm lấy Victoria, phá cửa sổ mà ra, lao nhanh ra đường, đi đến một chổ không người.

Vừa mới dừng chân lại, thì hơi thở của Lang Vương đã đến.

"Khà khà ..." Tiếng cười khủng khiếp của Lang Vương truyền từ bốn phía đến : "Phương Hạo Vân, buông đàn bà của ta ra .... Nếu không ta sẽ giết ngươi ..."

Bàn tay của Phương Hạo Vân vẫn đặt lên mông của Victoria, bóp bóp mấy cái, cười khinh thường nói : "Kent, dường như mày đã mạnh hơn rồi ... hy vọng lần này mày không làm cho tao thất vọng ..."

Thật ra Phương Hạo Vân chưa chắc đã muốn tranh đoạt Victoria với Kent.

Victoria đối với hắn mà nói, không có một ý nghĩa nào cả.

Vấn đề mấu chốt bây giờ là Victoria đã dùng nước biến hình, trở thành bộ dáng của Thanh Âm. Và là vì đang mang bộ dáng của Thanh Âm, cho nên hắn không muốn Victoria bị Kent làm nhục.

Lang Vương Kent cũng không nổi giận, lẳng lặng nhìn hai người, nói : "Victoria, lại đây ... đại nữ vu sẽ bảo vệ ngươi ..."

Lời này vừa nói ra, Victoria lập tức cười lạnh : "Buồn cười, vì sao ta phải rời khỏi chủ nhân ... cái đồ xấu xí ..."

Kent nghe thấy thế, lập tức run lên, nổi giận nói : "Hay lắm Phương Hạo Vân, ngươi dám dùng thủ đoạn đê tiện khống chế Victoria ...."

" Victoria, ngươi đã thành như vậy, thì đừng có trách ta ... Các người đều phải chết ..." Sau khi cái âm thanh ghê gợn này chấm dứt, thì bốn phía lập tức toát ra khí tràng âm lãnh.

Vô số cơn gió thổi đến, hơi thở tà ác và tràn ngập sát khí dần trở nên dày đặc hon.

"Nơi này là không gian tử thần khí tràng của ta, các ngươi căn bản là không có cơ hội sống sót ... Phương Hạo Vân, lần này ngươi chết chắc rồi, ta không còn là ta trước đây ..." Giọng nói của Kent càng lúc càng ghê gợn hơn.

Phương Hạo Vân nhíu mày nói : "Kent, mày thật sự đã không còn là Lang Vương trước đây ... Mày thay đổi rồi, trong người mày có thêm một phần nô lệ rồi ..."

"Ngươi nói bậy cái gì đó?" Kent nổi giận quát gầm lên : "Ta nhất định sẽ vặn gãy cổ của ngươi xuống, giao cho đại nữ vu Tome .... Tin rằng cô ta sẽ cho ta nhiều nữ vu cao cấp hơn ..."

Nói xong, Knet phóng lên cao, thân pháp quỷ dị lao đến trước mặt hai người. sau khi đáp xuống đất, hai trảo từ hai bên lao ra, ẩn chứa khí tức tà ác ghê gớm, không chút lưu tình nào, vồ đến hướng của Phương Hạo Vân và Victoria.

Phương Hạo Vân cảnh giác, thầm kêu không tốt, chân khí trong cơ thể vận chuyển liên tục, xuất Thiên Phạt ra, ôm tay ôm lấy Victoria né qua, cầm Thiên Phạt đâm tới.

Kent cười lạnh một tiếng, nói : "Phương Hạo Vân, ngươi ôm đàn bà thì sao có thể đấu với ta ..."

" Victoria, không muốn chết thì bây giờ qua đây ..." Kent quát lớn nói.

Victoria nhếch miệng lên, quay đầu lại, dùng ánh mắt thâm tình nhìn Phương Hạo Vân, nói : "Victoria vĩnh viễn là của Hạo Vân ..." Người nói là Victoria, nhưng lại là bộ dáng của Thanh Âm, làm cho tâm tình của Phương Hạo Vân trở nên nhộn nhạo.

Phương Hạo Vân dường như rất hài lòng với biểu hiện của Victoria, cười hắc hắc, hôn cái chụt lên miệng của cô, cười nói : "Victoria yên tâm đi, có tôi ở đây, cô sẽ không sao đâu ..."

Ketn hừ lạnh một tiếng, lực lượng tà ác từ hai lòng bàn tay nhanh chóng xuất ra, vồ đến hướng của Phương Hạo Vân và Victoria.

Đối với chiêu này, Phương Hạo Vân không dám chủ quan, thi triển tám phần công lực ra, Tịnh Thế Tử Viêm theo hướng của Thiên Phạt mà lao ra.

"Ầm!"

Đòn công kích của hai người chạm vào nhau, bốn phía không ngừng phát ra những tiếng nổ mạnh, đồng thời tràn ra khí kình cường đại.

"Xem ra ta vẫn xem thường ngươi" Hiển nhiên là đòn tấn công của Phương Hạo Vân đã là cho Kent bất ngờ. Một đao này của Phương Hạo Vân không chỉ phá giải được đòn tấn công của hắn, thậm chí là khí tràng quanh thân hắn cũng bị đánh tan.

Phương Hạo Vân và Victoria nhìn thấy bộ dáng biến thân của Kent, thân hình của hắn trở nên cao lớn, hình thể cường tráng, lưng hùm vai gấu, đôi mắt đỏ sậm lên, trông giống như muốn ăn thịt người.

Victoria nhếch miệng lên, cười nói : "Ngươi thật xấu xí ..."

" Victoria, nhìn cái gì vậy? Nhìn muốn lọt con mắt ra luôn kìa ..." Phương Hạo Vân đưa tay lên nhéo một phát vào bộ ngực sung mãn của Victoria, có vẻ không hài lòng

Victoria vội vàng hồi phục tinh thần, cười nũng nói : "Người ta chỉ cảm thấy Kent rất xấu xí thôi mà ..." Giọng nói của Victoria giống như làm nũng, mà lại mang bộ dáng của Thanh Âm, thật sự rất là quyến rũ.

Kent tức đến nổi gân xanh lên, chỉ thấy hai hàng lông mày của hắn căng ra, sát ý bắn thẳng lên người của Phương Hạo Vân, trầm giọng quát : "Ta muốn xé xác của ngươi ..."

Phương Hạo Vân mỉm cười, châm chọc : "Lang Vương Kent, chẳng lẽ mày cảm thấy rằng mày thật sự có thể đánh thắng tao sao? Mặc dù lực lượng của mày mạnh hơn lần trước một ít, nhưng mà nếu so với tao, thì mày vẫn còn chênh lệch ... "

"Thằng nhãi ranh, không biết trời cao đất rộng ..."

Lúc Kent đang nói chuyện, Phương Hạo Vân đã sớm nhận ra hắn đang âm thầm tích lực lại, vì để phòng ngừa vạn nhất, cho nên Phương Hạo Vân cũng âm thầm thúc dục Tịnh Thế Tử Viêm, để cho Thiên Phạt không ngừng hấp thu lực lượng, chờ đòn tấn công sắp đến của Kent.

Quả nhiên, sau khi nói xong, thân thể của Kent liền xoay tròn mạnh, bước đến phía trước một bước, trong nháy mắt đã xuất hiện gần Phương Hạo Vân, một luồng khí tức tà ác tanh hôi lập tức đánh úp về hướng Phương Hạo Vân.

Victoria bên cạnh thấy thế, sắc mặt liền thay đổi, không khỏi la lớn : "Hạo Vân, cẩn thận ..."

Phương Hạo Vân biến sắc, một tay nắm đao, vẫn dùng tám phần lực lượng như trước, vung đao chém ra một chiêu hủy thiên diệt địa.

Khi Thiên Phạt của Phương Hạo Vân chém ra, bốn phía liền được bao phủ với ánh lửa tím, , không gian trong vòng mười mét đều nằm trong sự khống chế của Phương Hạo Vân.

Kent cũng không dám chủ quan, lấy chín phần lực lượng ra..

Hắn ta không dám lấy cứng đấu cứng với Phương Hạo Vân, thân hình hắn đột nhiên biến mất, dùng tốc độ cực nhanh để tránh né đòn tấn công của Phương Hạo Vân.

Sau đó, trên mặt của Kent bỗng lộ ra một nụ cười tà ác, quát lớn :"Game Over!"

Nói xong, hai trảo của hắn tập trung lực lượng tà ác cường đại lên và vồ ra.

Phương Hạo Vân đẩy Victoria ra sau, dùng tốc độ cực nhanh lao đến gần Kent, Thiên Phạt chém lên những điểm yếu trên cơ thể của Kent.

Nhìn thấy Phương Hạo Vân không lùi mà công, sắc mặt của Kent đột nhiên biến đổi, vội vàng lui về sau, nhưng bây giờ đao mang của Phương Hạo Vân chẳng những hóa giải được công kích của hắn, hơn nữa còn không dừng lại, trực tiếp chém lên cánh tay của Kent.

"Không tốt!" Kent thầm giật mình, vội vàng dùng hết sức lui về sau, nhưng cánh tay phải vẫn bị Phương Hạo Vân gây thương tích.

Kent vốn muốn dùng đòn tấn công cực mạnh để giết chết Phương Hạo Vân, nhưng không ngờ rằng lực lượng của hắn vẫn không mạnh hơn Phương Hạo Vân, ngược lại, đao mang của Phương Hạo Vân trộn lẫn ngọn lửa màu tím bên trong, làm cho khí tràng của hắn yếu bớt rất nhiều.

Ngọn lửa màu tím trên Thiên Phạt đã thành công xâm nhập vào trong cơ thể của Kent, giờ phút này đang lao theo kinh mạch toàn thân Kent, lan ra khắp người.

"Ha ha, mùi vị của Tịnh Thế Tử Viêm không tồi chứ ...." Phương Hạo Vân cười lạnh nói : "Lang Vương, vốn dĩ thể chất của mày còn có thể đối kháng với Tịnh Thế Tử Viêm, nhưng đáng tiếc là mày đã bị đại nữ vu Tome của mày hại rồi ..."

"Nói bậy!"

Kent tức giận quát lớn : "Sao Tome có thể hại tao chứ? Nó dám?"

"ha ha ..."

Phương Hạo Vân cười khinh thường, nói : "Lực lượng của mày đột nhiên tăng lên, nếu tao đoán không sai, thì nhất định là đã dùng thuốc tăng cường công lực của Tome ..."

"Đúng thì thế nào?" Lang Vương thành thật nói : "có điều, ta chỉ dùng thuốc của Tome, nhưng ta không nghĩ Tome sẽ hại tao ..."

"Đúng vậy, Tome đúng là không có hại mày, nhưng mày có nghĩ đến không, mày luôn bất hòa với cô ta... Dựa vào cái gì mà cô ta phải giúp mày ..." Phương Hạo Vân nói : "Nếu tao cảm ứng đúng, thì trong lúc Tome điều chế thuốc đã cho thêm máu của Bức Hậu vào .. Từ nay về sau, mày hoàn toàn bị Bức Hậu quản chế, có lẽ mày còn sẽ sinh tính ỷ lại vào thuốc của Tome nữa ..."

"Nói cách khác, từ nay về sau mày đã mất đi tự do của mày ..." Phương Hạo Vân cười nói.

Lang Vương đang muốn phản bác, thì trong cơ thể bỗng nhiên rực cháy, dưới sự kinh hãi, hắn vội vàng bay ngược về sau, nuốt một viên thuốc mà tím vào, sau đó vội vàng thúc giục lực lượng chống lại Tịnh Thế Tử Viêm.

Sắc mặt của Kent bây giờ đã tái nhợt, sau một hồi vất vả đã ép được Tịnh Thế Tử Viêm ra đến cánh tay phải.

Giờ phút này, lực lượng trong cơ thể của Kent không ngừng tranh đấu với Tịnh Thế Tử Viêm và những chổ nó đi qua, cực lực khôi phục lại kinh mạch.

Phương Hạo Vân dường như cũng không có ý nôn nóng ra tay.

Đối với Lang Vương Kent, trong lòng Phương Hạo Vân đã sớm tính toán rồi. Có thể giết sẽ không giết, nếu lợi dụng được thì rất tốt, nói không chừng còn có thể dùng hắn ta để đối phó với đại nữ vu Tome. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - http://truyenfull.vn

Ba kẻ đứng đầu của Darkness, Phương Hạo Vân cảm thấy rằng Tome khó giải quyết nhất. Có lẽ, quyền thế của cô ta không phải là lớn nhất, có lẽ, sức chiến đấu của cô ta cũng không phải là mạnh mẽ nhất.

Nhưng tâm kế của cô ta thì tuyệt đối là nguy hiểm nhất.

Khi Phương Hạo Vân đang suy tư, thì lực lượng của Kent đã chiếm thế thượng phong, bắt đầu phản kích quy mô lớn với Tịnh Thế Tử Viêm. Kent quát nhẹ một tiếng, tay phải của hắn phun ra một luồng khói đen, bức Tịnh Thế Tử Viêm ra khỏi cơ thể của hắn.

Đối với kết quả trước mắt, Phương Hạo Vân cũng không có thấy bất ngờ gì. Bởi vì lực lượng của Kent không thể khinh thường được, cho nên muốn xử lý một chút Tịnh Thế Tử Viêm cũng không phải là quá khó.

Đương nhiên, Tịnh Thế Tử Viêm cũng mang lại cho Kent một chút thương tổn nhất định, tuy rằng những thương tổn này rất nhỏ, nhưng cao thủ so chiêu với nhau, mấu chốt thường hay nằm trong những cái chút xíu đó.

Sau khi Lang Vương Kent trừ khử Tịnh Thế Tử Viêm trong cơ thể ra, thì lực lượng cấp tốc lưu chuyển khắp toàn thân, vẻ mặt trở nên giận dữ hơn, trầm giọng nói với Phương Hạo Vân : "Phương Hạo Vân, TỊnh Thế Tử Viêm cũng chẳng có gì đặc biệt ..."

Trên thực tế Kent đã hơi bắt đầu tin tưởng lời nói của Phương Hạo Vân rồi, trong thuốc có chứa máu của Bức Hậu. Bởi vì lần này khi Tịnh Thế Tử Viêm nhập thể, đã gây tổn thương nặng hơn lần trước rất nhiều.

Còn chưa nói xong, lực lượng của Kent đã tập trung lên hai tay, thân hình to lớn lao như một tia chớp mà đến chổ Phương Hạo Vân

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK