Từ Diệu Quốc đưa ra một người khá đáng tin cậy. Chuyện này có trưởng ban tổ chức cán bộ tham gia vào thì sẽ thuận tiện hơn nhiều. Đồng thời y cũng ám chỉ Vương Quốc Hoa không nên nóng vội.
- Như vậy đi, mời đồng chí Việt Phong tới cùng ăn tối rồi nói chuyện.
Vương Quốc Hoa nói, Từ Diệu Quốc tỏ vẻ ngay.
- Được, tôi đi an bài.
Từ Diệu Quốc vừa đi, Sở Sở từ trong đi ra nói.
- Quốc Hoa, em hẹn Lưu Linh rồi, tối ra ngoài ngồi.
- Ừ, em dẫn con theo, anh đang bận quá nên không thể đi đâu được.
Sở Sở đảo đảo mắt nghĩ hắn có phải không muốn gặp hai người cùng lúc không nhỉ? Ừ, rất có thể.
Sở Sở ngoan ngoãn rời đi, Thang Tân Hoa đi vào nói.
- Sếp, tên Từ Diệu Quốc quay lại nói có gì đó quên không báo cáo với ngài.
Vương Quốc Hoa đi ra, xe bán tải của Triệu Văn Quốc đang dừng ở cửa. Y vội vàng chạy xuống nói.
- Bí thư Vương, có chuyện này tôi quên không báo cáo với ngài.
- Anh nói đi.
- Là như thế này, mấy hôm trước tôi nghe được một chuyện, một nhà đầu tư phía nam đến bị người chém, bây giờ vẫn nằm ở bệnh viện huyện.
Vương Quốc Hoa nghe vậy lạnh lùng nói:
- Sao anh rể anh không biết?
Triệu Văn Quốc sợ hãi rụt cổ có chút bất mãn nói.
- Cái này tôi không biết, tôi nghe một người lái xe thuê nói, nhà đầu tư kia thuê xe của y. Tôi có quan hệ tốt với tên lái xe, hai bên hay uống rượu với nhau.
Vương Quốc Hoa lập tức rõ ràng, việc này nhất định bị người dấu đi. Hắn nói với Triệu Văn Quốc:
- Anh gọi điện bảo lái xe kia lên thị xã, tôi muốn hỏi chuyện y.
Nói xong Vương Quốc Hoa nói với Thang Tân Hoa:
- Cho anh ta số điện thoại liên hệ.
Triệu Văn Quốc khá vui vì chuyện mình báo cáo được coi trọng. Thang Tân Hoa bố trí y nghỉ ngơi một chút, chờ tên lái xe kia đến thị xã rồi mời tới đây.
Việc tiếp đón đoàn khảo sát đầu tư đều do Hàn Hạo phụ trách. Vương Quốc Hoa suy nghĩ một chút rồi gọi cho Hàn Hạo. Hàn Hạo giờ đang ở công trình Khu khai phát, tài chính đang không ngừng rót tới làm Hàn Hạo rất bận rộn.
Nhận được điện của Vương Quốc Hoa làm Hàn Hạo rất giật mình, y nói:
- Chuyện này tôi không rõ, có phải nên liên lạc với các đồng chí ở huyện Thượng Hà tìm hiểu tình hình không?
Vương Quốc Hoa bất mãn nói.
- Huyện nếu muốn báo cáo còn đợi đến hôm nay sao?
Câu nói làm Hàn Hạo tỉnh ngộ cũng làm y cảm nhận tâm trạng không vui của Vương Quốc Hoa, y tỏ thái độ ngay.
- Bí thư, tôi lập tức tới.
Hàn Hạo phụ trách mảng thu hút đầu tư nên tiếp xúc nhiều với cán bộ quận, huyện. Bí thư huyện Thượng Hà – Cung Hữu Mẫn khá quen với y, ấn tượng coi như được.
Xảy ra chuyện như vậy tin tức lọt vào tai Bí thư Vương rồi mà ở huyện Thượng Hà không báo cáo, đây nhất định là bị che lại.
Đến chỗ ở của Vương Quốc Hoa, Hàn Hạo vào thấy Vương Quốc Hoa đang xử lý văn bản. Y ân cần chào hỏi:
- Bí thư.
Vương Quốc Hoa ngẩng đầu nhìn nói:
- Đến rồi à, ngồi đi.
Hàn Hạo ngồi xuống, Vương Quốc Hoa lập tức nói:
- Chuyện nhà đầu tư bị đánh vào viện phải làm rõ xem có đúng hay không. Lát người biết tin này tới anh hỏi xem thân phận nhà đầu tư kia.
Hàn Hạo thầm giật mình, y vốn định nói tốt giúp Cung Hữu Mẫn nhưng ai ngờ …
- Bí thư, đồng chí Phùng Thụy gọi điện tới nói có chuyện muốn báo cáo với ngài.
Thang Tân Hoa vào báo cáo, Vương Quốc Hoa thầm nghĩ tên này có ý gì? Phản ứng nhanh thật, chẳng lẽ y biết mình đã ở huyện Thượng Hà?
- Đối phương ở đâu?
- Y và phó chủ tịch huyện Trịnh Hoa Đông đang trên đường lên thị xã, chắc là đến rồi.
Vương Quốc Hoa xua tay nói.
- Hôm nay không có thời gian, không có chuyện gì gấp thì bảo bọn họ mai tới văn phòng.
Vương Quốc Hoa tạm thời không muốn gặp hai người này, nguyên nhân rất đơn giản là không thích cách làm của bọn họ. trước đó khi hắn ở huyện Thượng Hà, Trịnh Hoa Đông có chuyện không nói, bây giờ kéo thêm Phùng Thụy đến báo cáo là sao chứ?
Trịnh Hoa Đông nếu biết Vương Quốc Hoa nghĩ như vậy nhất định muốn tát vào miệng mình. Y kéo Phùng Thụy đến là tăng thêm chút trọng lượng mà thôi, nó là biểu hiện của sự thiếu tự tin vào mình của Trịnh Hoa Đông, cũng là điểm Vương Quốc Hoa không thích y. Ở vấn đề dùng người Vương Quốc Hoa không thích cán bộ không thể tự quyết định.
Từ Diệu Quốc và Việt Phong kịp thời xuất hiện. Vương Quốc Hoa bảo Từ Diệu Quốc báo qua việc mình gặp ở huyện Thượng Hà rồi tổng kết.
- Vấn đề huyện Thượng Hà không hề nhỏ, phải nghiêm túc cân nhắc.
Thang Tân Hoa vào báo cáo, Triệu Văn Quốc và tên bạn đã tới.
- Vừa lúc mọi người đang ở đây, cho y vào.
Vương Quốc Hoa nói, Thang Tân Hoa ra dẫn một người đàn ông gầy gò tầm 30 tuổi tiến vào. Y vào cửa hết nhìn đông lại nhìn tây nhưng không hề có vẻ gì là khẩn trương.
- Các vị lãnh đạo, tôi tên Triệu Long Sinh.
Người đàn ông tiến vào báo tên, Vương Quốc Hoa lạnh nhạt nói:
- Anh nói chuyện nhà đầu tư bị đánh xem, là anh tận mắt thấy ư?
- Đúng, hôm đó tôi đưa ông chủ Ngô đến cửa khách sạn mới nhận tiền xe thì bên cạnh có năm sáu người lao ra vây đánh ông chủ Ngô. Tôi định xuống giúp nhưng bị người dùng búa gõ gõ vào cửa kính nên phải lái xe đi.
Triệu Long Sinh nói như vậy, Vương Quốc Hoa chỉ tin một nửa.
- Vậy sao anh biết họ Ngô kia được đưa đến bệnh viện?
Vương Quốc Hoa hỏi tiếp.
- Tôi báo cảnh sát nhưng là dùng máy điện thoại công cộng, tôi không dám để bọn họ biết tôi báo cảnh sát. Báo xong tôi quay lại định giúp đưa người đến bệnh viện thì bảo vệ khách sạn đã đưa người đi. Tôi lái xe theo đến tận cổng bệnh viện.
Hàn Hạo nghe tới đây đặt câu hỏi?
- Họ Ngô kia tên đầy đủ là gì? Từ đâu tới?
Triệu Long Sinh nói:
- Từ tỉnh Nam Thiên tới, trên chứng minh ghi là Ngô Hán Hùng. Còn làm gì thì tôi không rõ, tôi chỉ đưa y đến xã Vượng Mã rồi y bảo tôi đợi, một mình y đi quanh xã.
Hàn Hạo lấy nhanh một tờ danh sách ra xem.
- Đúng, có người này, làm gia công kim loại.
- Anh ra ngoài đi.
Vương Quốc Hoa xua tay, Thang Tân Hoa dẫn Triệu Long Sinh kia ra.
- Mọi người thấy thế nào?
Vương Quốc Hoa nhìn quanh một vòng hỏi. Hàn Hạo thoáng suy nghĩ nói:
- Tôi đến huyện Thượng Hà gặp người rồi nói tiếp.
Vương Quốc Hoa thấy Hàn Hạo đưa ý này là không bình thường, nhưng hắn lập tức nghĩ đến Hàn Hạo làm thế chính là thấy Việt Phong cũng ở đây, nhất định có vấn đề nhân sự gì đó cần bàn nên biết ý rời đi. Vương Quốc Hoa gật đầu nói.
- Vậy làm phiền đồng chí Hàn Hạo đi một chuyến, thay mặt thị ủy, ủy ban thị xã thăm hỏi giám đốc Ngô kia.
- Được, tôi sẽ đi ngay.
Hàn Hạo đứng lên nói, Vương Quốc Hoa tiễn ra đến cửa xe. Hàn Hạo nói:
- Bí thư, tình hình huyện Thượng Hà khá phức tạp, tôi thấy nên ra tay từ việc điều chỉnh nhân sự.
Vương Quốc Hoa cười nói:
- Tôi biết, anh đi thăm người bị thương rồi thông báo với huyện, nên nói như thế nào chắc anh cũng biết chứ?
Hàn Hạo cười nói:
- Tôi biết.
Vương Quốc Hoa về phòng khách, Việt Phong giờ mới lên tiếng.
- Bí thư, bộ máy huyện Thượng Hà thì bí thư định điều chỉnh như thế nào?
- Anh nói xem.
Việt Phong suy nghĩ nói:
- Bên Hội nghị hiệp thương chính trị nhân dân thị xã có thể thêm một phó chủ tịch nhưng tôi lại có ý điều đến quận khác.
Vương Quốc Hoa không lập tức tỏ thái độ, hắn nghĩ khá lâu mới vỗ bàn quyết định.
- Hội nghị hiệp thương chính trị nhân dân thị xã đi, tuổi của Cung Hữu Mẫn không vấn đề gì chứ?
- Cung Hữu Mẫn đã 55 tuổi, bí thư còn gì cần dặn không?
Việt Phong biết Vương Quốc Hoa nhất định còn điều cần nói nếu không chỉ điều chỉnh một bí thư huyện ủy chưa chắc có thể động chạm toàn bộ cục diện huyện Thượng Hà.
Từ Diệu Quốc kịp thời mở miệng nói.
- Có phải nên điều đồng chí Hồ Thuận Phong lên thị xã làm phó cục trưởng không?
Vương Quốc Hoa nhìn Việt Phong, đây coi như hắn đồng ý với đề nghị của Từ Diệu Quốc.
Ở vấn đề này Việt Phong không có lý do gì phản bác cả.