• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trans by:

Diệp Lục không phải một mình vào đây, đi cùng hắn còn có Diệp Mạch.

Sau khi Diệp Mạch xuất hiện, cả người Tần Hảo đều trở nên càng nhu hòa. Văn phu nhân ngồi bên cạnh nàng, có thể cảm nhận thật rõ ràng sự biến hóa này.

"Trước khi Mạch ca nhi đến, ngươi ngồi trong sảnh này thật nề nếp, nói chuyện làm việc đều mang theo cảnh giác. Mạch ca nhi vừa đến, cả người ngươi đều thả lỏng."

Nghe vậy, Tần Hảo hơi hơi ngượng ngùng: "Phu nhân chê cười."

Sau khi Diệp Lục xuất hiện, nhiều người ngồi đây đều đang đánh giá hắn. Trải qua nhiều chuyện như vậy, Diệp Lục đã sớm giống như Diệp Mạch, không thèm để ý cái nhìn của người ngoài. Cho nên, việc đánh giá của những người này vẫn không ảnh hưởng gì đến hắn.


Diệp Lục đi đến chủ bàn, gật đầu hành lễ: "Gặp qua phu nhân, gặp qua Đại tẩu."

Văn phu nhân cùng bọn họ tuổi tác chênh lệnh không lớn, cho nên Diệp Lục vẫn không trực tiếp gọi "Mẫu thân", chọn gọi là "Phu nhân".

"Có thể được Hoàng Thượng chọn làm Thám hoa, quả nhiên là dung mạo thanh tuyển tuấn dật." Bình Dương Hầu phu nhân sắc mặt lạnh lùng, ánh mắt càng lạnh hơn, lời nói ra lại khó nghe, "Nhìn ngươi đứa nhỏ này, bộ dạng lại càng ngày càng giống nương ngươi. Văn phu nhân, hôm nay ta đến Hầu phủ dự tiệc, còn dẫn theo một người đến, không biết các ngươi còn nhớ nàng hay không."

Trong khi Bình Dương Hầu phu nhân nói lời không thích hợp, sắc mặt mọi người đều thay đổi. Dù sao, không có ai cho rằng ý bà ta muốn nói là bộ dạng Diệp Lục giống Văn phu nhân.... Nhắc tới một người sớm đã chết, còn là một kẻ phạm đại tội gϊếŧ người, mỗi người đều có tâm tư khác nhau. Cũng có vài người lo lắng nhìn sắc mặt Diệp Mạch và Tần Hảo.

Tần Hảo trái lại không quan tâm chuyện này, bởi vì ánh mắt của nàng đã sớm bị thu hút bởi nữ tử mà Bình Dương Hầu phu nhân mang đến kia......

Đó là, Vương Như Diên!

Diệp Cung chết ở Tấn quốc, sau khi thi thể được đưa trở về, Vương Như Diên từng xuất hiện một lần. Nhưng đến lúc hạ táng Diệp Cung, Vương Như Diên đã trở về Vương gia. Tần Hảo cho rằng người này về sau sẽ không liên quan nhiều đến mình, cho nên đã lâu không để ý tới. Nhưng không ngờ rằng nàng thế nhưng có thể lọt vào mắt Bình Dương Hầu phu nhân.

Văn phu nhân đương nhiên nhận ra, hơn nữa nàng mặc dù chưa gặp qua Vương Như Diên, cũng không thể nói mình không biết. Chỉ thấy Văn phu nhân đi đến trước mặt Vương Như Diên, thân thiết lôi kéo tay nàng, ngữ khí thân thiết: "Ngươi đứa nhỏ này, hiện tại sống thế nào? Lúc trước lúc Cung ca nhi gặp chuyện không may, ta còn chưa vào Hầu phủ, đối với chuyện của các ngươi không biết nhiều. Sau này ta gả cho Hầu gia rồi, lập tức cho người đi tìm ngươi. Nhưng mà người ta phái đến Vương gia, lại bị bọn họ cự tuyệt nói ngươi đã đi đâu. Diên tỷ nhi, ngươi sống thế nào? Ngươi xem ngươi này, đã gầy như vậy."


Nói một phen, Văn phu nhân đem bản thân rửa sạch sẽ. Việc nên làm nàng cũng đã làm, lời nói không tính là nói dối. Cho dù là người có tâm đi thăm dò, cũng tra không ra chỗ sai của nàng. Hơn nữa, Vương gia ngay khi đó đúng thật là muốn dùng Vương Như Diên để đổi lấy thứ có lợi hơn...... Văn phu nhân đều biết rõ, nhưng nàng không có phản đối, mặc kệ!

Vương Như Diên bi bi thương thích khóc lên, như thể đã bị hãm hại.

Bình Dương Hầu phu nhân thở dài, dùng ánh mắt thương hại nhìn nàng: "Chuyện của Diên tỷ nhi, ta biết không ít. những kẻ Vương gia đó đã làm chuyện không phải con người làm, sau khi nàng trở về, bọn họ muốn dùng nàng đổi lấy lợi ích lớn hơn nữa, căn bản không để ý sống chết của nàng. Sau đó, cũng là tình cờ, ta thấy nàng đáng thương, nên cho nàng ở lại Bình Dương Hầu phủ."

Văn phu nhân lập tức hướng tới bà ta nói lời cảm tạ, "Đa tạ phu nhân."

"Ngươi cũng đừng cảm tạ ta, vẫn là nghĩ kỹ nên an trí Diên tỷ nhi như thế nào đi."

Trong lòng Văn phu nhân có một hồi chuông báo động lớn, Bình Dương Hầu phu nhân lựa chọn ở phía sau ra mặt cho Vương Như Diên, tuyệt đối không có khả năng chỉ để nàng đi ra gặp mặt! Phía sai khẳng định còn có an bài khác......

Giây kế tiếp, Bình Dương Hầu phu nhân không còn nhìn Văn phu nhân nữa, mà là quay đầu nhìn Tần Hảo, "Ta nghe nói ban đầu Quân Như muốn gả Diên tỷ nhi cho Diệp Mạch? Tần Hảo, tuy rằng ngươi gả đến đây, nhưng bọn hắn cũng có tình cảm thanh mai trúc mã...."

"Tình cảm thanh mai trúc mã? Phu nhân là nghe ai nói vậy, hay là phu nhân là tận mắt nhìn thấy sao?" Tần Hảo chậm rãi đứng dậy, tránh đi bàn ghế bát đĩa trước mắt, bước đến bên người Diệp Mạch.

"Ngươi đây là cái gia giáo gì? Lúc trưởng bối nói chuyện, ngươi có thể ngắt lời?" Bình Dương Hầu phu nhân không vui cười lạnh, "Nhìn ngươi như vậy, ta lại thật lo lắng tính tình muội muội ngươi. Thượng bất chính hạ tắc loạn, thêm một đứa con dâu như vậy, nói không chừng một ngày nào đó ta sẽ bị tức chết thôi!"

Ánh mắt Tần Hảo đột nhiên trở nên sắc bén, nàng đã nói Bình Dương Hầu phu nhân khẳng định còn có hậu chiêu...... Nguyên lai này hậu chiêu không phải hướng về phía Văn phu nhân, mà là hướng về phía tỷ muội các nàng!

Tần Hảo lặng lẽ đứng đó, lời xì xào bàn tán của những người xung quanh cũng không thể quấy rầy nàng: "Phu nhân nói sai rồi, ta chỉ là sửa cho đúng mà thôi. Cái gọi là tình cảm giữa Vương cô nương cùng phu quân ta, ngay từ khi ta gả vào Lư Dương Hầu phủ, đã có những người khác không ngừng ở bên tai ta nói bọn họ là thanh mai trúc mã, tình đầu ý hợp. Nhưng đó chỉ là lời nhận xét vô trách nhiệm của tiểu nhân mà thôi, hiện giờ phu nhân cũng nói những lời hồ đồ không minh bạch, chỉ sợ bôi nhọ thanh danh của ngài."

Bình Dương Hầu phu nhân đột nhiên cười lạnh, khinh thường nói: "Nếu ngươi không thích cho Diên tỷ nhi tiến vào Tùng Cảnh viện, ta để nàng ở lại Bình Dương Hầu phủ là được."

Nghe vậy, Tần Hảo không có một chút thả lỏng, ngược lại là thân mình càng thêm buộc chặt!

"Chẳng qua, muội muội ngươi gả vào Hầu phủ chúng ta, bọn họ lập tức sẽ quay về kinh. Đến lúc đó nếu trong viện bọn họ có thêm một nữ nhân, hy vọng nàng sẽ không tới tìm ngươi tố khổ." Bình Dương Hầu phu nhân từ từ phe phẩy cây quạt, bà ta cũng không tin nói đến mức này, Tần Hảo còn có thể mặc kệ mình sắp đặt thân muội muội nàng.


Tần Hảo quả thực bối rối, nhưng chỉ trong chốc lát nàng liền bình tĩnh lại. Chỉ thấy nàng cười ấm áp, lúc không ai ngờ tới, nàng đột nhiên lạnh lùng nói, "Vương Như Diên!"

"Biểu tẩu......"

"Im miệng! Phu quân ta cùng ngươi cũng không có quan hệ thân thích gì, ngươi cũng không phải là cô nương của Kì Dương Bá phủ, dựa vào cái gì có thể gọi ta một tiếng biểu tẩu?" Ánh mắt Tần Hảo sắc bén, ngữ khí lạnh như băng, "Ngươi là một nữ tử, nên hiểu được tự tôn tự ái! Trước đây, ta tưởng rằng ngươi ở trong phủ là để chiếu cố biểu cô ngươi, nhưng hiện giờ bà ấy đã chết, ngươi lại cùng Diệp Cung có phu thê chi thực, ngươi còn không biết xấu hổ tiến vào Tùng Cảnh viện sao? Ta vốn không muốn đuổi tận gϊếŧ tuyệt, nhưng ngươi nhất quyết muốn đưa tới cửa, không chỉ muốn chống đối ta, còn muốn chống đối muội muội ta, ta cũng không cần để lại mặt mũi cho ngươi nữa!"

Tần Hảo chưa bao giờ cảm thấy bản thân lại nhanh mồm nhanh miệng như vậy. Nhưng nàng hiện tại vô cùng không thích Vương Như Diên, đã đến mức ghê tởm rồi. Người như vậy, chống đối nàng cũng thôi đi, nếu còn chống đối Vận tỷ nhi, nàng tuyệt đối không cho phép!

Khí huyết dâng lên đầu, Tần Hảo nhất thời choáng váng, may mắn Diệp Mạch đỡ được nàng: "Đỗ Quyên, mang ghế lại đây."

Tần Hảo được Đỗ Quyên đỡ ngồi xuống, Diệp Mạch thấp giọng hỏi, Tần Hảo yếu ớt lắc đầu: "Ta không sao, chỉ là vừa rồi khó thở, cho nên đầu có chút choáng váng. Phu quân, chàng đừng lo, hiện tại ta đã khỏe."

Sắc mặt Vương Như Diên tái nhợt, ánh mắt của những người xung quanh khiến nàng ta cảm thấy ớn lạnh và hoảng hốt...... Nàng cùng Diệp Cung đích xác có phu thê chi thực, nhưng Diệp Cung đã chết rồi, kinh thành nhiều chuyện mới mẻ như vậy, ai còn nhớ tới?

Tần Hảo lại nhắc tới, nàng không thể để lộ tất cả mọi chuyện trong quá khứ...... Nàng cùng Diệp Cung có quan hệ họ hàng, còn từng cùng hắn định thân, từng có tiệc đính hôn......

"Tần Hảo! Ngươi cũng là nữ nhân, nữ nhân tội gì khó xử nữ nhân?" Bình Dương Hầu phu nhân tân tân khổ khổ tìm quân cờ, bà ta đương nhiên không thể để quân cờ này bị ép trở lại ô cờ mà không có bất kỳ hành động nào!

Tần Hảo bất động thanh sắc phản kích: "Phu nhân cũng nói nữ nhân tội gì gây khó xử nữ nhân, còn phu nhân vì sao phải gây khó xử cho ta và Vận tỷ nhi? Trước khi Vận tỷ nhi gả cho Tạ thế tử, chẳng lẽ Tạ thế tử không cầu ngài đồng ý sao? Nếu ngài đã không đồng ý, có thể cự tuyệt cửa hôn sự này. Hiện giờ nếu đã đồng ý, Tạ thế tử cũng đã cưới ta muội muội, vậy vì sao ngài lại không như ý?"


Bình Dương Hầu phu nhân tức giận môi run rẩy, lại tìm không ra sơ hở nào trong lời nói của Tần Hảo...... Không có sơ hở, bà ta sẽ kích động sự chú ý của mọi người nếu bác bỏ lần nữa.

Đúng lúc, Văn phu nhân đứng ra hoà giải: "Phu nhân thu lưu Diên tỷ nhi vốn là việc thiện, ta làm kế mẫu của Cung ca nhi, cũng thực cảm tạ. Kỳ thật Diên tỷ nhi cùng Cung ca nhi đã có phu thê chi thực, cũng đã đính hôn, theo lý chính là người của Hầu phủ chúng ta. Ta phải đa tạ phu nhân thời gian qua đã chiếu cố Diên tỷ nhi, nếu hiện giờ chuyện này ta đã biết, vậy sau này vẫn nên là Hầu phủ chúng ta chiếu cố nàng thì hơn. Diên tỷ nhi, ngươi liền dọn về Hầu phủ ở đi, ngươi sẽ ở Lệ Cảnh viện trước kia."

Sát ý trong mắt Diệp Mạch xẹt qua, hắn buồn bực hồi lâu, nhưng chỉ hiển lộ trong nháy mắt.

Trong nháy mắt này cũng đủ để dọa đến Vương Như Diên. Vương Như Diên xua tay lắc đầu: "Văn phu nhân, ta không trở về Hầu phủ, ta muốn quay về Bình Dương Hầu phủ, ta nguyện ý hầu hạ Tiền phu nhân......"

"Nhưng ngươi dù sao cũng là người của Lư Dương Hầu phủ chúng ta, Cung ca nhi đã chết, theo lý chúng ta nên chiếu cố ngươi. Ngươi đừng lo lắng, ta sẽ chiếu cố ngươi thật tốt, Lư Dương Hầu phủ chính là nhà của ngươi." Văn phu nhân nói thực chân thành, vừa nói vừa kéo Vương Như Diên đến bên cạnh mình. Nếu lại để nàng ta quay về Bình Dương Hầu phủ, nói không chừng lại sẽ gây loạn, còn không bằng đem người giam giữ ở Lệ Cảnh viện, còn có thể lúc nào cũng nhìn thấy.

Sau đó, nàng cười nói với Bình Dương Hầu phu nhân: "Nếu như phu nhân lo lắng, có thể mỗi tháng đều đến Hầu phủ xem Diên tỷ nhi một lần. Nếu như phát hiện Lư Dương Hầu phủ có bạc đãi Diên tỷ nhi, ngài lại đến tìm chúng ta tính sổ được không?"

Văn phu nhân tuy còn trẻ tuổi, nhưng về thân phận, nàng cũng không kém hơn Bình Dương Hầu phu nhân. Bình Dương Hầu phu nhân là lần đầu tiên giao tiếp với Văn phu nhân, nên ban đầu vẫn coi thường Văn phu nhân...... Hiện giờ Lư Dương Hầu phủ đã quyết định phải chiếu cố Vương Như Diên, còn nói chuyện cởi mở như vậy, nếu bà ta chất vấn thêm nữa, thì sẽ đem dụng tâm của mình bày ra rõ ràng.

Bình Dương Hầu phu nhân nghiêm mặt, bộ dáng cao cao tại thượng, "Các ngươi vốn nên chiếu cố cho tốt, ngươi cũng đã nói như vậy, ta đương nhiên là tin tưởng. Không cần mỗi tháng đều gặp nàng, đây vốn chính là người của Hầu phủ các ngươi."

Văn phu nhân cười nhạt, nhìn Tần Hảo nói: "Thê tử Mạch ca nhi, có thể mượn nha hoàn bên cạnh ngươi một chút được không? Để Đỗ Quyên cô nương mang Diên tỷ nhi về Lệ Cảnh viện trước được chứ?"

"Đỗ Quyên, ngươi mang Nhị thiếu phu nhân quay về Lệ Cảnh viện ở đi. Nhị đệ muội......" Tần Hảo thay đổi xưng hô, ý vị thâm trường cười yếu ớt, "Ngươi trước tiên đi nhìn xem, nếu có gì cần mua thêm, nhất định phải nói cho Đỗ Quyên. Về sau đều là chị em dâu nên tất nhiên phải sống hòa thuận."

Một hồi trò khôi hài, bắt đầu từ Bình Dương Hầu phu nhân, do Văn phu nhân cùng Tần Hảo liên thủ giải quyết.

"Bình Dương Hầu phu nhân còn chưa trở về sao?" Mọi người tưởng là mọi chuyện đã xong xuôi, lại quên hiện trường còn có vị nhân vật chính. Theo như ban đầu Bình Dương Hầu phu nhân nói rằng muốn cho Vương Như Diên tiến vào Tùng Cảnh viện, Diệp Mạch vẫn chưa nói một lời. Hiện giờ sự tình đã giải quyết, Diệp Mạch lại mở miệng, còn chính là hạ lệnh đuổi khách.

Văn phu nhân làm bộ như không phát hiện Bình Dương Hầu phu nhân trợn mắt, cùng Tần Hảo cùng bước đến chủ bàn ngồi xuống.

Bình Dương Hầu phu nhân muốn làm như không có việc gì mà ngồi xuống, lại bị Trúc Cẩm Trúc Hoài bỗng dưng xuất hiện cản bước.


Trúc Cẩm lạnh lùng nói: "Bình Dương Hầu gia biết Hầu phu nhân đang nói gì và làm gì ở đây, ngài ấy 'thỉnh' ngài về Bình Dương Hầu phủ trước!"

Trúc Hoài cười hì hì làm động tác "Thỉnh", "Bình Dương Hầu phu nhân, Bình Dương Hầu gia đã bảo tiểu nhân chuẩn bị sẵn xe ngựa để ngài hồi phủ rồi. Ngài yên tâm, trên mã xa tiểu nhân đã chuẩn bị cho ngài hai ấm trà, chỉ sợ ngài nói chuyện xong miệng khô. Còn chuẩn bị cho ngài một ít thức ăn, sợ ngài vừa rồi vẫn lo lắng chuyện của Nhị thiếu phu nhân chúng tôi mà không có ăn cơm tử tế."

Trong lời nói của Trúc Cẩm Trúc Hoài, trong tối ngoài sáng đều đang châm chọc Bình Dương Hầu phu nhân, châm chọc bà ta xen vào việc của người khác, châm chọc bà ta đến đùa giỡn tâm cơ, không nghiêm chỉnh ăn tiệc.

Bình Dương Hầu phu nhân bỗng nhiên cảm thấy mất hết mặt mũi, phất tay áo nổi giận đùng đùng ly khai Lư Dương Hầu phủ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK