Mục lục
Xuyên Nhanh: Tìm Lại Linh Hồn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Vậy còn Tử Quân cùng đệ tử của hắn ta đâu?”

“Chạy rồi”

Dạ Huyền lập tức xốc chăn lên: “Không thể được, vậy thì phải bàn lại kế hoạch rồi”

Vi Nhã cũng không cản.

“Công việc quan trọng”

“Ta sẽ về sớm ăn trưa cùng ngươi” Hắn hôn lên trán cô coi như tạm biệt.

Quả nhiên, đến buổi trưa hắn trở về ăn cùng cô.

“Thế nào rồi?” Vi Nhã gắp một miếng thịt cho hắn.

“Bổn quân đã sắp xếp ổn thỏa rồi, không cần lo lắng” Hắn hơi lăn tăn, vừa rồi mọi người nhìn thấy hắn, đều có vẻ mặt không đúng lắm. Hắn có dò hỏi thì bọn họ sắc mặt liền hơi biến đổi, nhưng cho đến khi hắn bắt đầu bàn vào công việc, bọn họ lại trở lại bình thường.

“À phải rồi, sắp đến Tết Nguyên tiêu, nghe nói chợ đêm ở ma giới rất vui, ta có thể đi không?”

“Chuyện này…” Gần đây hắn rất bận.



“Không được sao?” Mặt cô hơi xụ xuống.

Hắn nghĩ thầm: “Chắc chỉ một buổi tối thôi, cũng không tốn quá nhiều thời gian”

“Được rồi, bổn quân sẽ đi cùng nàng”

“Thật sao?” Hai mắt cô sáng rỡ.

Dạ Huyền liền nở nụ cười. Kể từ khi Nhã Nhi nghe được hắn lợi dụng cô để ép cha cô lên chiến trường, đây là lần đầu tiên hắn thấy lại được nụ cười tươi tắn rạng rỡ của cô.

Dạ Huyền liền gấp rút hoàn thành công việc để có thể đi chơi với tiểu mỹ nhân trong lòng hắn. Vi Nhã kéo tay hắn đi hết chỗ này đến chỗ kia.

Hắn đi theo chỉ có một việc là trả tiền, trả tiền, trả tiền.

Đi tới một gian hàng, Dạ Huyền được thông báo là có việc khẩn, hắn liền nói nhỏ với Vi Nhã rồi rời khỏi trong chốc lát. Một lúc sau, đám ám vệ Dạ Huyền bố trí để bảo vệ Vi Nhã gục xuống, còn cô thì bị bao vây lại.

“Nữ nhi của Hồi Quyết đúng là xinh đẹp, các ngươi nói xem nếu hắn biết con gái của mình bị làm nhục sẽ có bộ mặt như thế nào nhỉ?”

Vi Nhã vẫn ung dung: “Các ngươi là ai, có thù oán gì với cha ta?”

“Tiểu mỹ nhân, chuyện này không phải của ngươi, nếu như ngươi không nhận lại cha mình, có lẽ còn có thể sống thêm ít lâu nữa”

“Vậy à?”

“Bắt cô ta lại”

Vậy là Vi Nhã đã bị bắt đi như vậy.

Dạ Huyền nhanh chóng giải quyết xong việc khẩn liền quay trở lại, nhưng hắn tìm khắp hang cùng ngõ hẻm cũng không thấy cô đâu, lại thấy đám ám vệ đều mất mạng.

“Nhanh chóng tìm cho ra Nhã Nhi” Hắn ra lệnh.

Nàng nhất định phải đợi ta.



- --------------------------------------

“Chủ nhân, đã đưa ả tới rồi”

Phía bên trên là một người mặc áo choàng, đội mũ trùm mặt: “Hahaha, quả nhiên rất khả ái, có được nữ nhi xinh đẹp như vậy, hẳn là Hồi Quyết rất nâng niu ngươi nhỉ?”

Vi Nhã nhìn xung quanh, liền hỏi: “Quỷ tộc sao?”

Tên trùm đầu vỗ đùi đét một cái: “Thông minh, vừa vào đã biết chúng ta là quỷ tộc”

“Vừa hay ta cũng tới để báo thù cho mẹ ta luôn”

“Một nữ nhân thì có thể làm gì giữa sào huyệt của quỷ tộc?”

Vừa dứt lời, hai tên đứng áp giải đằng sau cô liền ngã xuống.

“Ngươi…” Chẳng phải ả đang bị trói sao?

“Rất lấy làm tiếc, nhưng người ngươi đụng là nữ nhi của đệ nhất tướng quân ma giới, không phải a miêu a cẩu. Ngươi nên nghĩ tới tình huống này chứ?” Trên tay cô là một quả cầu ma khí.

“Ma cầu” Đây chính là tuyệt chiêu bí mật của Hồi Quyết, không phải tự dưng ông trở thành đệ nhất tướng quân ma giới. Ma cầu là dồn một lượng lớn ma khí tích tụ thành một quả cầu năng lượng, điểm khó chính là làm thế nào để có thể tùy ý sử dụng nguồn năng lượng này một cách thành thạo. Quỷ vương năm đó đã chết dưới ma cầu của ông. Thực tế, ma cầu cũng chính là một dạng cấm thuật, người sử dụng ma cầu, bản thân cũng mất một lượng ma lực lớn, nếu không cẩn thận còn có thể bị phản phệ dẫn đến mất mạng. Hồi Quyết đã từng nói cho Vi Nhã nghe về ma cầu, cũng căn dặn rằng nếu muốn sử dụng ma cầu, cần phải hết sức cẩn thận.

“Để ta đoán xem, phía bên trong còn một vạn, hai vạn quỷ nhân, có bao nhiêu là nữ, bao nhiêu hài tử, nếu như ma cầu này phát nổ, quỷ tộc của ngươi cũng coi như diệt vong luôn đó”

“Vậy thì sao? Vậy thì ngươi cũng phải chết” Tên trùm đầu cười sảng.

“Một mạng của ta đổi lấy hàng vạn quỷ nhân, cũng hời lắm”

Vi Nhã liền thi pháp.

“Đợi đã” Tên trùm đầu ngăn lại.

Ả ta định làm thật!

Tưởng đâu bắt được món hời, ai ngờ lại là một kẻ điên.

“Thả ả ra” Hắn mệt với cha con nhà này quá.

“Ai nói ta muốn đi?”

Cái gì? Lại còn không chịu đi?

“Ngươi muốn thế nào?”

“Ta thấy phong thủy ở đây không tồi, hay là ở lại nghỉ dưỡng một thời gian”

“Ngươi coi quỷ tộc là cái gì?”

“Ài, quỷ tộc chỉ còn hai vạn người…”

“Thôi thôi, bên kia có một viện tử, ngươi qua đó ở đi.

“Thêm hai nha hoàn hầu hạ nữa”

Lại còn thêm hai nha hoàn? Đến hắn còn chưa có nha hoàn hầu hạ đâu!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK