Mục lục
Nhà lao chi vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương có nội dung hình ảnh
Sau khi Hoàng Tây rời đi, Tiêu Chấn Long lại gọi Hỏa Phượng vào. Hỏa Phượng bước vào phòng, trong phòng không bật đèn, Hỏa Phượng nhìn thấy Tiêu Chấn Long đang đứng bên cửa số, nhìn ra bóng đêm bên ngoài. Thấy Tiêu Chấn Long không nói gì, Hỏa Phượng đứng yên ở cửa chờ đợi phân phó của Tiêu Chấn Long.
“Trong trò chơi của chúng ta, quy tắc là chỉ có còn sống hay đã chết, một khi chúng ta vẫn còn khống chế quy tắc của trò chơi này, nắm giữ sự sổng và cái chết trong tay, tất cả mọi thứ khác đều không quan trọng. Từ xưa đến nay, người có thế sống tốt đều thắng người khác ở việc có lòng dạ độc ác, cho nẽn bây giờ chúng ta đều quý trọng mạng sống của mình hơn bất kỳ lúc nào. Huống chi có những lúc chết đi cũng không nhất định là một chuyện xấu, ít nhất có thế đầu thai chuyển kiếp. Đi theo Hoàng Tây, giết hết những tay viết thuê trên
mạng kia, còn số tiền đó ấy hay, hay là vần đốt cho bọn họ đi. Chúng ta vần phải giữ chữ tín.” Tiêu Chấn Long trầm giọng nói, thỉnh thoảng trong mắt bẳn ra tia sáng lạnh.
“Tôi đã biết phải làm thế nào!” Hỏa Phượng đáp, nói xong lập tức xoay người đi ra ngoài.
Bị ép phải làm một chuyện mà mình không hề muốn là một điều hết sức thống khổ, bảy giờ Tiêu Chấn Long đang có loại cảm giác này, nhưng mà thực tế buộc anh không thế không làm người vậy.
Làm một người tốt rất khó, nhưng đôi khi làm một người xâu còn khó hơn là làm một người tốt.
Nửa đêm, trong một tòa nhà bỏ hoang, giơ tay không thấy được năm ngón. Một cô gái tóc dài áo đỏ đứng yên và năm xác chết lạnh băng nằm trên đất lộ ra sự quái lạ không nói thành lời trong đêm tối, chỉ thấy tay phải cô gái áo đỏ cầm một xấp tiền mặt một trăm tệ, tay trái cầm bật lửa chậm rãi đốt tiền, sau đó dùng bàn tay khác vung tiền mặt lên không trung, tiếp theo cô gái này chợt lách người biến mất trong bóng đêm mênh mông. Tiền mặt sắp bị đốt thành tro chậm rãi tung bay trên mặt đất bay lên mấy xác chết lạnh băng, trên mặt mổi xác chết còn lưu lại biếu cảm sung sướng khi kiếm được tiền, hoặc là hai mắt trừng trừng chết không nhắm mắt tỏa ra sự sợ hãi trước cái chết…
“Anh Long, chuyện đã xong xuôi.” Hỏa Phượng trở lại biệt thự báo cáo với Tiêu Chấn Long.
“Nghỉ ngơi sớm chút đi.” Tiêu Chấn Long nói.
“Vâng!” Nói xong Hỏa Phượng lui ra khỏi phòng, nhẹ nhàng đóng cửa phòng lại.
Cùng lúc đó, trụ sở chính tập đoàn Cao thị, trong văn phòng của Cao Liên Khởi. Sác mặt Cao Liên Khởi đẹp trai lạnh lùng nghe người đàn ông mặc âu phục đứng trước bàn làm việc báo cáo, khi người đàn ông kia nói xong cũng lui sang một bẽn, sắc mặt tái nhợt, thỉnh thoảng mồ hôi lạnh lại chảy xuống dọc theo khuôn mặt.
“Một đám ăn hại, tập đoàn nuôi đám ăn hại như các người có ích gì? Ngay cả người cũng mất dấu.” Cao Liên Khởi lớn tiếng khiển trách.
Cả đám người bên dưới đều câm như hến, không dám phát ra một tiếng.
Ngay lúc này có người gõ cửa đi đến đưa cho Cao Liên Khởi một lá thư nói: “Người đại ca Cao muốn tìm đã tìm được, đây là địa chỉ.”
Cao Liên Khởi lộ ra vẻ tươi cười hiếm có nói: “Liệp ưng giúp tìm người thật là có thủ đoạn, thay tôi cám ơn đại ca của các người, hẹn thời gian tôi mời anh ấy ăn cơm.”
Cao Liên Khởi nói xong tiện tay viết một tờ chi phiếu, người kia khách sáo nhận chi phiếu rồi quay người đi ra ngoài.
Cao Liên Khởi cầm lá thư trong tay nói với đám người bên dưới: “Các người đoán xem lá thư này trị giá bao nhiêu tiền! Một trăm vạn đó! Nếu như các người có ích một chút, tôi cũng sẽ không nhờ người ngoài giúp đỡ, hừ!”
Lúc này Cao Liên Khởi thật có cảm giác hận sắt không thành kim, may mán anh ta giữ lại thủ đoạn, tìm Liệp ưng tin tức chuẩn nhất trên giang hồ ra tay, nếu không hiện tại có thế còn không biết những người kia ở đâu. Cao Liên Khởi mở lá thư ra xem thử. Anh ta cúi đầu suy tư, giơ tay gọi một người, nói lời dặn dò: “Cho anh thời gian ba ngày, tôi muốn biết tất cả những người ở bên trong địa chỉ này. Nhớ kỹ, nếu như chuyện này các người còn xử lý không tốt, các người cũng không cần quay lại nữa.”
“Vâng đại ca.” Người kia đồng ý nói.
Ba ngày sau, Cao Liên Khởi nhìn mấy tấm hình trong tay, vừa nghe cấp dưới báo cáo. Khi lật đến một tấm ảnh trong đó, sắc mặt Cao Liên Khởi nghiêm túc, trong tấm ảnh là một người đàn ông đứng trên ban công một ngôi biệt thự, người đàn ông này anh ta từng đụng phải trên đường. Ánh mắt người đàn ông trong tấm ảnh thâm thúy lại kéo dài, hình như trong
cặp mát sác bén chứa đêm tối vô tận không thế ngăn cản nó tiến lẽn, xưa nay Cao Lièn Khởi không nghi ngờ trực giác của mình, trực giác còn đang nói cho anh ta biết tốt nhất đừng gây chuyện với người đàn ông trong bức ảnh. Nhưng anh ta không đi gây, cũng không có nghĩa là sẽ có người không động đến người nọ. Cao Liên Khởi nghĩ đi nghĩ lại rồi cười, cười vừa tự nhiên lại vừa ấn chứa hàm ý, một kế hoạch mượn dao giết người nảy ra trong đầu anh ta.
Vung tay gọi một thân tín, nhỏ giọng nói: “Nghĩ cách truyền tin tức này lại cho anh cả của tôi, nhớ kỹ đừng lộ ra sơ hở.”
Người tới gật đầu nói dạ.
Cao Liên Khởi như trút được gánh nặng, đi đến ghế làm việc ở đằng sau, hai mát nhám lại đung đưa theo quán tính ghế làm việc trước sau, một lát sau, đột nhiên Cao Liên Khởi ngừng lại, trầm giọng nói: “Giám thị mười đường chủ lớn trong bang, đồng thời nói cho cục trưởng Ngô cục thành phố một tiếng, trời sáp sáng rồi!”
“Vâng, đại ca!”
“Tin tức có đáng tin không?” Cao Liên Khanh hỏi.
“Đại ca, tin tức tuyệt đối đáng tin, mấy anh em của chúng ta tận mắt nhìn thấy, chính là đám bọn họ.” Mấy đàn em ăn nói chác chán với Cao Liên Khanh.
“Hừ, hừ! Tốt! Tim bọn nó rất lâu rồi, cuối cùng cũng tìm thấy bọn nó.” Cao Liên Khanh hung hăng nói, nếu năm mươi người cũng không thể bắt bọn mày, như vậy lần này sẽ là năm trăm người, mổi một người trong Thanh bang phun một ngụm nước
miếng cũng làm bọn mày chết chìm.





Nội dung khóa


Vui lòng liên hệ để lấy password!












">




- NhayHo.Com







Nội dung khóa


Vui lòng liên hệ để lấy password!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK