Edit: Khả Tịch Nguyệt
Beta: Gbear
_______________________
Trong ánh mắt đen thẳm không có chút gợn sóng, phảng phất như đang ấp ủ một cơn gió lốc sắp lớn hơn nữa kéo đến. Úc Không Cảnh chậm rãi tiến tới, từng bước một kéo gần khoảng cách giữa hắn và Tần Diệu.
Tần Diệu run rẩy, lui về phía sau nhưng bị Úc Không Cảnh nhanh chóng chụp lấy cổ tay, sự đau đớn lập tức truyền khắp toàn thân cô ta.
“A ——” Tần Diệu hét lên một tiếng, muốn thoát khỏi sức mạnh của bàn tay gồng lực đang nắm chặt mình, nhưng càng cố gắng thì độ siết càng cứng, cánh tay của cô ta nhanh chóng đã trở màu xanh nhạt vì máu không lưu thông được, chúng dần biến thành màu hồng tím.
“Cô cũng dám nói chuyện như vậy với em ấy?” giọng nói Úc Không Cảnh không rõ vui giận: “Không muốn sống nữa à?”
“Chẳng lẽ tôi nói không đúng à!” Tần Diệu vẫn cố chấp: “Đồng tính luyến ái chẳng lẽ không phải là biến thái sao!”
Dứt lời, Tần Diệu bị Úc Không Cảnh hung hăng đẩy xuống mặt sàn, cơ thể yếu đuối của cô ta bị chật vật đến cùng cực.
“Em ấy là người yêu của tôi!” trong mắt Úc Không Cảnh bắt đầu phun trào cơn lửa giận: “Cô hoàn toàn chọc giận tôi rồi. Ngay bây giờ, mau cút khỏi nơi này!”
Đôi mắt Tần Diệu trừng lớn: “Anh nói cái gì? Úc Không Cảnh, anh bảo tôi rời khỏi đây?!”
“Đúng vậy, cút ra khỏi nơi này.” Úc Không Cảnh đang trong cơn giận dữ, hắn cầm lấy điện thoại gọi cho Trương Mại. Cuộc nói chuyện không kéo dài đến một hồi chuông, Trương Mại nhanh chóng từ phía dưới đi lên, gói ghém tất cả những đồ vật thuộc về Tần Diệu lại rồi dùng túi cột chặt.
Mắt thấy tình cảnh bản thân sắp phải bị đuổi đi, Tần Diệu cũng không rảnh lo nghĩ nhiều chuyện khác, vội vàng cúi đầu nói với hắn: “Không Cảnh, xin lỗi nhiều lắm! Đừng đối xử với em như vậy …… em đã không còn ai có thể nương tựa rồi, xin đừng đối xử với em như vậy mà!”
Bộ dáng đóa hoa lê dính chút hạt mưa đúng là chọc lòng người khiến họ không thể không trìu mến nhìn, Úc Không Cảnh mắt lạnh nhìn cô ta, trong lòng không thể phủ nhận mà dâng lên chút chua xót.
Nếu vứt bỏ tình yêu, dù ít nhiều gì thì người phụ nữ này cũng đã từng cùng mình lớn lên mà.
Tuy nói không đành lòng, nhưng vừa nhớ đến chuyện giờ phút này còn chưa tìm ra được tung tích của Kỳ Ngôn là hắn tức ói máu.
“Thẻ ngân hàng để lại cho cô, cô tự đi đâu thì đi, về sau đừng tới tìm tôi nữa.” Úc Không Cảnh đã bình tĩnh lại, âm thanh âm trầm đến đáng sợ.
“Không Cảnh……” Tần Diệu còn đang đau khổ khẩn cầu: “Đừng đối xử với em như vậy……”
Úc Không Cảnh không buồn để tâm tới Tần Diệu nữa, mà xoay người, nhanh chóng rời đi.
Mấy ngày liên tiếp không có tin tức của Kỳ Ngôn, tâm trạng Úc Không Cảnh bực bội không thôi, ngay cả trong lúc làm việc cũng thường xuyên thất thần, bất đắc dĩ công ty quản lý chỉ có thể cho tạm dừng tất cả hoạt động, để hắn ở nhà nghỉ ngơi mấy ngày.
Nhưng vì một pha xử lý cồng kềnh ngày trước, Tần Diệu bị Úc Không Cảnh đuổi đi ôm hận trong lòng, lại gây ra chút chuyện xấu.
【 Tin nóng! Úc Không Cảnh ngoại tình, bạn trai là người trong giới! 】
Một loạt tin tức nóng hổi vừa thả ra, toàn bộ giới giải trí đều nổ tung. Úc Không Cảnh là ai? Vị ảnh đế nổi tiếng đó! Là người đàn ông độc thân hoàn mỹ trong mắt của bao nhiêu người, hiện tại lại bị phanh phui tin nóng việc thích con trai, hơn nữa đối phương còn là một diễn viên trong giới?!
Cơn sóng phẫn nộ tràn đến, một đám quần chúng kỳ thị đồng tính cả ngày dựng cờ nhỏ, ăn dưa, chửi rủa ở phía dưới trang weibo Úc Không Cảnh, nhưng cũng có một nhóm fan trung thành ủng hộ đồng tính, khẩu chiến liên tiếp với đám kia, liên tiếp vài ngày, bảng hot search đều bị Úc Không Cảnh chiếm sóng.
Úc Không Cảnh bực bội đến cực điểm, cảm giác chuyện này chưa xong, chuyện khác lại ập tới thì nó thật sự rất tệ hại, hắn sứt đầu mẻ trán tìm cách xử lý những việc này xong, mà phía bên Kỳ Ngôn lại không hề có tin tức, thậm chí ngay lúc này Úc Không Cảnh cảm thấy cái ch.ết còn nhẹ nhàng hơn rất nhiều.
Mối trả thù bằng tin nóng này của Tần Diệu làm thanh danh Úc Không Cảnh bị ảnh hưởng nghiêm trọng, thậm chí có vài đạo diễn đã lên tiếng là sẽ không hợp tác cùng hắn.
Hơn nữa bộ phim《 Căn nhà màu xanh 》 đang trong thời gian quảng bá, một vài người qua đường trên mạng bắt đầu cảm thấy mọi chuyện xảy ra có phải là đang giành lấy sự chú ý của người xem mà đoàn phim tìm cách lăng xê hay không.
Tình hình của công ty đã loạn thành một nùi, Úc Không Cảnh tắt điện thoại, cắt đứt toàn bộ mọi phương tiện liên lạc, ngồi ở nhà buồn ba ngày, cuối cùng dưới sự kiên trì không ngừng gõ cửa của Trương Mại, hắn mới mở cửa bước ra.
“Chuẩn bị mở một họp báo đi.” Úc Không Cảnh nói: “Chuyện này nhất định phải có một sự kết thúc.”
Trương Mại thiếu chút nữa nước mắt rơi đầy mặt, cuối cùng anh Cảnh của mình cũng chịu đối mặt với những trở ngại của mấy người đó trên đường đời rồi.
Sau khi mời các cánh truyền thông, phóng viên. Trước khi bắt đầu Úc Không Cảnh đã cười khổ một tiếng, chắc là những cuộc mở họp báo liên tiếp này chỉ có một mình hắn đứng đây thôi.
Đối mặt với ánh đèn flash, cùng với các vấn đề, câu hỏi không đâu vào đâu, Úc Không Cảnh trước sau vẫn duy trì mặt không đổi sắc. Cho đến khi câu hỏi tập trung vào suy đoán một ‘sao nam’ nào đó là đối tượng của vụ bê bối này, sắc mặt của hắn rốt cuộc mới hơi thay đổi.
“Tôi muốn nói, tôi thích ai, cũng không liên quan tới người khác.” Giọng Úc Không Cảnh nhàn nhạt, không hề bị ảnh hưởng bởi câu hỏi mang tính chất tò mò.
“Ngoại trừ vị trí hiện tại là minh tinh thì tôi cũng là một người thường. Đối với tôi mà nói, tình yêu đã từng là thứ xa xôi không thể với tới.”
“Hiện tại tôi tìm được một tình yêu mới, nên sẽ không có khả năng buông tay.”
“Rất nhiều người đang nói, đồng tính là một thứ ghê tởm hay gì đó. Nhưng đối với cách suy nghĩ này, tôi không có lời nào để giải thích.”
“Bạn có suy nghĩ của bạn, tôi cũng có suy nghĩ của riêng tôi. Bạn không hiểu, không tán thành, nhưng bạn không thể dùng quan điểm cá nhân của mình để áp đặt tôi được.”
“Tất cả mọi người đang lên án công khai tôi, bởi vì tôi là nhân vật công chúng, cần phải làm gương cho bọn họ.”
“Đối với việc này, tôi chỉ có thể nói……”
Úc Không Cảnh đứng lên, khom lưng 90 độ đối với ống kính truyền thông.
“Từ hôm nay trở đi, Úc Không Cảnh tôi sẽ rút khỏi giới giải trí.”
Mùa đông ở Paris vô cùng lãng mạn, sắp đến lễ Giáng Sinh rồi, vì được bầu không khí se lạnh bao trùm mà phong cảnh cũng trở nên tình thú. Đôi chân đạp lên đống tuyết mềm mại, ánh mắt nhìn về phía hoàng hôn rồi chiêm ngưỡng những màu sắc cuối cùng trong ngày đến đêm tối, nơi phía xa chân trời kia, lộ ra một mảng màu đỏ rượu.
Thành phố đã rực rỡ ánh đèn, lập lòe sắc đèn bảy màu của các bảng hiệu ở những cửa hàng, hòa lẫn trong không gian lãng mạn với bóng đèn mờ nhạt bên ven đường, chúng phản chiếu những bông tuyết trắng tinh đang từng đợt từng đợt rơi xuống.
Trong tay Kỳ Ngôn cầm một ly cà phê, cậu ngồi trước ô cửa sổ sát đất của một cửa hàng trang sức, nhìn bản thân được phản chiếu qua tấm kính, liền mỉm cười.
Cảnh tuyết tuyệt đẹp như vậy, đã lâu rồi không nhìn thấy.
Dường như mỗi nhịp thở là từ bọt nước tan ra, cậu cảm giác cuộc sống này đã trở nên tươi mát một cách lạ thường.
Phía chân trời huyền ảo, y như muốn che lấp sắc thái chân chính của sao trời. Vài bông hoa tuyết lạnh lẽo rơi xuống, đậu trên đầu tóc Kỳ Ngôn, nhiệt độ trên da thịt truyền đến sự lạnh lẽo nhè nhẹ.
Bộ phim《 Căn nhà màu xanh 》 sắp chiếu, chính là vào mùa đông này.
Mọi chuyện xảy ra ở giới giải trí trong nước, Kỳ Ngôn có nghe qua.
Úc Không Cảnh thật sự đã lui khỏi giới giải trí, vứt bỏ ánh hào quang của ảnh đế, hoàn toàn biến mất trong tầm mắt của mọi người.
Đến cuối cùng, những chuyện liên quan đến Kỳ Ngôn cũng không bị lộ ra, không biết là do Úc Không Cảnh đã xử lý giúp cậu, hay là chị San đã làm gì đó nữa.
Còn về phía các fan, họ cũng không chịu lép vế, đây dĩ nhiên là chuyện không có cách nào, dù sao Úc Không Cảnh thật sự rất hút fan.
Bây giờ hắn và cậu hẳn là đều thuộc kiểu …… Mai danh ẩn tích ha?
Kỳ Ngôn nở nụ cười, ô cửa kính phản chiếu lại khuôn mặt mỹ lệ của cậu, cùng với khóe môi cong lên.
Ánh mắt kia dừng ở phía sau, không ngoài ý muốn của Kỳ Ngôn, đôi chân người đàn ông nọ đạp lên hàng lớp bông tuyết, từng bước một đi tới, thần sắc tự nhiên.
“Em làm anh tìm mệt quá.”
“Nhưng anh vẫn tìm được đó thôi.” Kỳ Ngôn xoay người, nhìn về phía người đàn ông kia, trong mắt có chút đắc ý và tự hào: “Không phải sao?”
Úc Không Cảnh mím môi, cuối cùng vẫn không nhịn được, dùng hết sức một tay ôm cậu vào trong lòng.
“Em không ngoan chút nào!”
Kỳ Ngôn mang theo tâm trạng một chút tủi thân, rầu rĩ lên án, cậu cười rồi ôm lại hắn.
“Ừ, nhất định lần sau sẽ ngoan mà.”
“Về sau anh không làm diễn viên nữa, anh sẽ làm nhà đầu tư, còn em đóng phim.”
“Được.”
“Anh đầu tư vào công ty, em về làm cổ đông nha?”
“Em làm phu nhân của tổng giám đốc là được rồi.”
“…… Anh thích nghe câu này đấy.”
[Độ hảo cảm của Úc Không Cảnh đối với Kỳ Ngôn +10, độ hảo cảm hiện tại: 95]
______Hết chương 18 TG9________