Edit: Khả Tịch Nguyệt
Beta: Gbear
_______________________
[ Hệ thống đổi mới, ký chủ có thể tự lựa chọn thời gian rời đi. ]
–
Tiết trời mùa đông này vẫn rét lạnh thấu tim như cũ.
Hàng đợt bông tuyết từ từ rơi xuống, khiến mặt đất bị thấm ướt và trơn trượt, chúng rơi tự do xong lại ngay lập tức tan đi. Cũng không biết phải rơi nhiều bao nhiêu mới có thể tích ra được tầng lớp tuyết dày kia, chỉ cần dẫm xuống nhẹ một cái là in hằn một dấu chân sâu, cảm giác giống như được đạp lên trên đám bông mềm mại xoã tung vậy.
Kỳ Ngôn và Úc Không Cảnh đã có khoảng thời gian ngọt ngào, cùng nhau bước qua mùa đông giá lạnh này ở Paris, khoảnh khắc không có khi nào là không chìm đắm trong thành phố lãng mạn ấy, tình cảm của họ ngày càng tiến triển.
Ở Paris xem 《 Căn Nhà Màu Xanh 》được công chiếu lần đầu tiên, kết phim sớm đã định ra không giống với cái kết mà Kỳ Ngôn đã biết trước chút nào.
‘Kiều Tân’ rời khỏi thành phố đó, mua một căn nhà mới hướng ra biển rộng, ngày xuân tận hưởng gió trời nồng ấm.
Anh từ bỏ công việc, bạn bè và người thân của mình. Một mình một người sinh hoạt trong một khu thành thị xa lạ.
Anh đã chọn căn nhà này sau khi xem xét rất lâu, dù vị trí hay giá cả đều rất phù hợp. Mua xong, anh bắt đầu bắt đầu lau dọn lại căn nhà trống, sơn sửa, sắm thêm đồ gia dụng, đặt mua vật phẩm trang trí……
Cuối cùng, vào một ngày nọ khi căn phòng đón tia nắng mặt trời đầu tiên, ‘Kiều Tân’ cầm một chậu bonsai đặt trên cửa sổ, vào ngay vị trí được ánh nắng chiếu rọi.
“Em thấy vị trí này thế nào?”
‘Kiều Tân’ đột nhiên nói một câu hỏi vu vơ với căn phòng trống trải, đương nhiên là không ai đáp lại anh rồi.
Anh mỉm cười, đôi tay tiếp tục xê dịch nó qua bên cạnh.
Ống kính máy quay bắt cận cảnh vào khoảnh khắc ấy trên ô cửa sổ kia, vốn dĩ không có bất cứ một ai di chuyển chậu cây cả, đột nhiên nó nhích nhẹ sang bên cạnh rồi đặt ở chính giữa.
Cảm giác được những người nước ngoài xung quanh đang xem phim đều phát ra tiếng cảm thán đầy kinh ngạc, sau đó lại có người vỗ tay thật to. Kỳ Ngôn ngẩn ngơ, quay đầu sang Úc Không Cảnh thì phát hiện hắn cũng đang cười nhẹ nhìn về phía mình.
“Đạo diễn nói anh quay bổ sung cảnh này à?”
“Ừ.” trong bóng tối Úc Không Cảnh nhanh chóng bắt được tay Kỳ Ngôn, nắm chặt.
“Tại sao lại đột nhiên thay đổi cái kết vậy?” Kỳ Ngôn nắm nhẹ lại tay hắn: “Cái này vốn nên là bi kịch mới đúng.”
Tình yêu giữa người và qu.ỷ vốn dĩ đã không nên tồn tại, chỉ có thể là âm dương cách biệt.
Úc Không Cảnh nhướng mày: “Có lẽ đạo diễn cảm thấy cái kết này tốt hơn đó.”
Kỳ Ngôn cười nhẹ, không nói gì nữa. Việc đột nhiên thay đổi kết cục 《 Căn nhà màu xanh 》khiến sự việc thoáng chút khó hiểu mà giờ đây lại biến thành một bộ phim điện ảnh về đề tài tình yêu đồng tính một cách ấm lòng.
[ Độ hảo cảm của Úc Không Cảnh đối với Kỳ Ngôn +5, độ hảo cảm hiện tại: 100.]
[ Chúc mừng ký chủ đã hoàn thành nhiệm vụ, phục chế đang truyền trong trí nhớ. ]
[ Phục chế thành công. Ký chủ có muốn lập tức rời khỏi thế giới này hay không? ]
—— Không.
Kỳ Ngôn cảm thấy, bản thân có thể nán lại nơi này thêm một thời gian nữa.
–
Đông đi rồi xuân tới, thời tiết đầu xuân có vẻ không ấm áp lắm, chỉ là so với trời đông giá rét thì chỉ có hơn một ít tia nắng. Kỳ Ngôn quay về công ty, chính thức trở lại sau một thời gian nghỉ ngơi.
Bộ phim《 Căn Nhà Màu Xanh》này là một cú nổ lớn, yếu tố đầu tiên vì nó là bộ phim cuối cùng trước khi Úc Không Cảnh giải nghệ, các fan liều chết cũng phải đi ‘đưa’ hắn một đoạn đường này. Thứ hai, hình tượng Kỳ Ngôn được xây dựng trong phim quả thật vô cùng linh hoạt, hiệu ứng kỳ ảo, nhan sắc tuyệt mỹ, nhiều thứ cộng lại tạo nên một vai để đời của cậu. Có rất nhiều trai thẳng khẳng định hô to ở dưới phần bình luận là ‘đã bị bẻ cong rồi!’.
Chỉ trong một khoảng thời gian, tin tức trước kia của Úc Không Cảnh với cụm từ ‘người yêu đồng tính thần bí’ của hắn bắt đầu nhắm ngay Kỳ Ngôn, hơn nữa cộng với bộ phim của hai người vừa hợp tác, các fan kết bè kết phái dưới weibo Kỳ Ngôn spam rằng ‘Hãy ở bên nhau đi!’
Lúc trước ‘gió tuyết cuồng bạo’ đã qua đi, giờ sóng êm biển lặng nên khi nói về chuyện Úc Không Cảnh ngoại tình thì hiển nhiên mọi người đã sáng suốt chọn lọc thông tin hơn, nhiều người đồng tình với việc đồng tính luyến ái đã không phải là vấn đề lớn gì nữa rồi, không cần và cũng không nên chỉ trích.
Rất nhiều fans hy vọng Úc Không Cảnh có thể quay trở lại giới giải trí, nhưng về phía hắn thì tỏ vẻ đã không còn luyến tiếc nữa.
Bởi vì ngay bây giờ, hắn có một cái nghề còn quan trọng hơn nhất định phải làm đây.
“Cái này không được diễn! Sao mà lộ nhiều vậy chứ, sau này chị San đừng đưa kịch bản kiểu này cho em ấy nữa!”
“Cái này sao có cảnh hôn vậy? Không được không được! Cái này nữ chính là ai vậy? Chị nhìn phía trên này xem, còn viết phải vuốt ve sau lưng cô ta nè, sờ đíu gì mà sờ!”
“Chị San, kịch bản kiểu này thì không cần đưa Kỳ Ngôn xem nữa, em ấy sẽ không nhận đâu!”
Đầu chị San bắt đầu nổi lên vài Chữ Thập Đỏ, cô nhanh chóng đoạt lấy kịch bản trong tay Úc Không Cảnh một phen, quát: “Cậu đi ra ngoài cho tôi!”
“Hây dà, chị San sao chị ……”
Úc Không Cảnh bị nói đến nghẹn lời, nhìn sang bên cạnh thì đối diện với ánh mắt chứa ý cười nhạt của Kỳ Ngôn, hắn đành hầm hừ quay đầu đi chỗ khác.
Hắn dùng tiền tiết kiệm của mình để trở thành cổ đông lớn nhất tại công ty quản lý của Kỳ Ngôn, tuy giờ hắn là ông chủ nhưng phải nghe lời cậu và chị San ……
—— Nhưng mà việc họ chọn kịch bản có diễn cảnh thân mật rồi phải lộ gì đó nữa thì thật sự đây là chuyện siêu cấp đáng giận đó nha!
Kỳ Ngôn mỉm cười đưa tay nhận lấy kịch bản, nhìn từng chút từng chút rồi cuối cùng đưa toàn bộ lại cho chị San, lắc đầu: “Không có tính khiêu chiến.”
Đối với Kỳ Ngôn, chị San bây giờ giống như thay đổi thành một người khác vậy, mỉm cười nói: “Được! Có tham vọng rồi đó, chờ chị tìm thêm kịch bản tốt hơn cho cậu!”
“Phiền chị rồi, chị San.”
“Phiền cái gì, cậu như con trai chị đó thôi.” Nói xong, chị San trừng mắt lườm một cái với Úc Không Cảnh đang ngồi giận dỗi ở một bên, rồi xoay người rời đi.
Kỳ Ngôn nhìn Úc Không Cảnh đang quay đầu, biểu cảm vẫn không thèm để ý tới người khác, cậu nhanh chóng ngồi kế bên chỗ hắn rồi kề sát người, nghiêng đầu qua, chậm rãi thở ra một hơi nóng bên tai hắn: “Làm sao vậy?”
Úc Không Cảnh rùng mình, vội vàng vươn tay cánh tay ôm lấy cậu: “Nếu em không từ chối thì ngày mai anh sẽ làm em không xuống giường nổi luôn!”
Lời uy hiếp giống con nít làm Kỳ Ngôn cảm thấy buồn cười, cậu hơi rụt người về phía sau nói: “Nhưng em muốn đóng phim.”
“Thì có thể dùng diễn viên đóng thế mà!” Úc Không Cảnh giải thích.
Kỳ Ngôn không đồng ý lắc đầu: “Không được, như vậy sẽ bị coi là không chuyên nghiệp.”
Úc Không Cảnh từng là diễn viên nên đương nhiên biết điều cơ bản này, nếu thường xuyên dùng đóng thế sẽ bị người có ý đồ xấu lan truyền thành tin gì đó tệ hại, đến lúc đó không chỉ đường đi nước bước của Kỳ Ngôn gian nan hơn mà cậu còn đối mặt với việc bị phong sát.
Không kế nào khả thi cả, Úc Không Cảnh lại bắt đầu giận dỗi.
Kỳ Ngôn dựa vào trong lòng ngực hắn, trầm mặc hồi lâu mới nói: “Nếu anh không muốn, em sẽ rời khỏi giới giải trí.”
“Đừng.” Úc Không Cảnh khó có dịp không đồng ý: “Chị San từng nói, em thích hợp với giới này, trời sinh em đã là một diễn viên rồi.” Hắn không hy vọng sự thiên phú sinh ra đã có này của Kỳ Ngôn bị giấu đi chỉ vì sự tùy hứng của mình.
“Nhưng anh không vui.” Kỳ Ngôn nói.
Úc Không Cảnh ôm chặt cậu: “Không vui chỉ là nhất thời, không cần để ý đến anh……” Đương nhiên nếu em muốn bù đắp thì ở trên giường cũng có thể……
Bởi vì hắn không muốn mấy cái suy nghĩ damdang cắt ngang khoảnh khắc ấm áp như hiện tại nên câu nói kế tiếp chỉ dám giữ trong lòng mà thôi.
Úc Không Cảnh trở thành ông chủ, vì để sự nghiệp của vợ mình thuận buồm xuôi gió nên hắn bắt đầu thử nhiều mảng đầu tư khác nhau.
Vài năm sau, công việc kinh doanh của hắn đã lan rộng ra cả nước, cho dù là lĩnh vực sản xuất truyền hình điện ảnh hay lĩnh vực ăn uống thì đều không thể thiếu tên hắn.
Ai lại nghĩ đến, người đã từng là một vị ảnh đế, hiện tại vậy mà là một doanh nhân lớn?
Sự nghiệp của Kỳ Ngôn cũng dần vươn tới đỉnh cao, chung quy đánh giá cậu thì việc công chúng khen chê không đồng nhất, có người cảm thấy cậu như chiếc bình hoa di động, nhan sắc làm lu mờ tất cả, khiến người khác quên mất kỹ thuật diễn xuất, nói trắng ra cậu là một người chỉ có vẻ bề ngoài, có vài người thì cảm thấy chỉ có những ai có kỹ thuật diễn đi sâu vào lòng người mới được xưng là diễn viên có năng lực tốt.
Mãi đến mười mấy năm sau, khi Kỳ Ngôn giải nghệ, mới quyết định công khai quan hệ giữa cậu và Úc Không Cảnh.
Mối quan hệ mười mấy năm chưa từng thay đổi này, khiến mọi người cảm thán không thôi.
—— Anh tình nguyện vì em mà từ bỏ mọi thứ anh có được ở hiện tại, bởi vì có em, là anh có được cả thế giới.
______Hết chương (Xong)________