Edit: Khả Tịch Nguyệt
Beta: Gbear
_______________________
Từ Đan Ni ngẩn người ra, từ hơi thở phát ra trên người cậu ta làm cô cảm giác được rõ ràng người này đang muốn tìm cái ch.ết.
Tại sao lại là phải tìm ch.ết? Lời thoại việc này không hề được báo trước, dường như linh hồn đã bị thay đổi rồi vậy.
“Cắt ——!” Đạo diễn đột nhiên hô to một tiếng, “Tổ trang điểm vào dặm thêm cho diễn viên đi, chúng ta sẽ bắt đầu cảnh tiếp theo!”
Đạo diễn không đưa ra bất cứ lời đánh giá hay biểu cảm gì đối với màn diễn vừa rồi, Từ Mỹ Thiến nhẹ nhàng thở ra rồi nhìn Kỳ Ngôn, có chút không vui: “Sao cậu tùy ý sửa kịch bản vậy, việc này khiến tôi không cách nào tiếp tục được……”
“Xin lỗi xin lỗi ạ, chỉ là cảm thấy……” Kỳ Ngôn muốn nói rồi lại thôi, cậu tiếp lại lời xin lỗi, không nói gì thêm.
Từ Mỹ Thiến cũng không phải người tính toán chi li, nhưng thật sự cảnh vừa rồi đã dọa cô: “Lần sau có chuyện này nữa thì lúc đối diễn nhớ nói một chút nha!”
“Dạ, em nhớ rồi. Xin lỗi.”
Những cảnh sau, việc quay phim diễn ra rất thuận lợi, chủ yếu lấy cảnh sắc xung quanh và sự quay cuồng nơi biển rộng sau khi Kỳ Ngôn bị trói ở trên trụ cầu.
Tiếp đó là cảnh cả người cậu chìm hoàn toàn trong nước. Bởi vì hiệu quả quay phim vài lần không tốt, hơn nữa còn phải bảo đảm an toàn cho Kỳ Ngôn nên đạo diễn quyết định đưa cảnh này vào trong nhà, rồi dùng kĩ thuật để che lấp.
Khi Kỳ Ngôn mặc áo sơ mi trắng ướt dầm dề đi ra từ trong nước, Tôn Nhiêu phát ra một tiếng hô cảm thán kinh ngạc, bởi vì nhìn cậu như vậy, quả thật rất giống tiểu yêu tinh, hơn nữa cả người còn bị ướt nên hình ảnh quyến rũ tăng gấp đôi!
Giản Thanh híp mắt, lấy áo khoác của mình từ bên cạnh rồi bước nhanh đến đắp lên cho Kỳ Ngôn.
Nhất cử nhất động khiến người ngoài nhìn vào thấy mối quan hệ này rất thân thuộc, nhưng đối với người trong cuộc mà nói nói thì nó vô cùng mờ ám. Kỳ Ngôn vừa định nói cảm ơn sau đó kéo khoảng cách ra một chút thì nghe thấy trong đầu vang lên tiếng nhắc nhở của độ hảo cảm.
[Độ hảo cảm của Úc Không Cảnh đối với Kỳ Ngôn +10, độ hảo cảm hiện tại: +20]
Có vẻ vị ảnh đế Úc giống như đang rình coi ở góc xó xỉnh nào đó, hoặc là nói đúng hơn hắn đã bị sự ‘chuyên nghiệp’ và ‘cả người bị ướt’ của cậu quyến rũ rồi.
Kỳ Ngôn từ bỏ ý định kéo khoảng cách với Giản Thanh, cậu vươn cánh tay dài ôm lấy cậu ta tạo dáng vẻ tượng trưng một chút: “Cảm ơn.”
Đuôi lông mày Giản Thanh hơi nhướng lên, đối với hành động này của cậu thì có chút thoáng kinh ngạc, nhưng rất nhanh đã định thần lại: “Không có gì.”
Hành động vừa rồi của Kỳ Ngôn và Giản Thanh bị nhiếp ảnh gia chụp lấy, lập tức nở nụ cười xấu xa tung ảnh hai người lên Weibo đoàn phim.
【 An Lương Tiếu Dung, thật sự hai người các cậu như vậy mà được à! Hai người các cậu chính là đối thủ một mất một còn đó nhá! ( hình minh hoạ ) 】
Nháy mắt, một chuỗi bình luận phía dưới bắt đầu phun máu mũi.
—— Nữ chính khóc ngất ở WC rồi! Chị Nhiêu, chị mau tới vòng tay ôm ấp của em đi! Chúng ta cùng nhau xem hai người bọn họ chơi gay nè!
—— Một nắm cỏ xanh dễ thương bắt đầu nổi lên một đôi như này làm sao bây giờ đâyyyyyyy! Cute xỉu ngang xỉu dọc luôn!
—— Tui đã nói sớm Kỳ Ngôn là bé dụ thụ mà! Tiểu Ngôn Ngôn à, sao bé còn chưa mở Weibo dị! Tui muốn theo dõi mà!!
—— Cùng cầu Weibo đi a a a! Tui muốn nhận thầu tiểu thụ này!
—— Hệ liệt ép chớt đồng nghiệp từ phía chính chủ ……
—— Dung Lương cp! Dung Lương cp!
—— Các cô đủ rồi đó! Mấy người quăng nữ chính ra chỗ nào rồi?! Dĩa cơm tró này tui xin kính đầu tiên!
……
Chỉ trong thoáng chốc, nhiệt độ couple Dung Lương đã thống trị bảng hot search. Tôn Nhiêu quét tay một lúc, lập tức cười ra tiếng.
“Ông giời của tôi, hiện tại toàn là như vậy không à…… Nhưng mà, tôi chúc hai người các cậu hạnh phúc ha!” Nói xong, cô hài hước nhìn Giản Thanh và Kỳ Ngôn.
Kỳ Ngôn cười nhẹ, nói: “Chị Nhiêu đừng làm loạn mà.”
Giản Thanh nhìn Kỳ Ngôn một cái, lời nói đùa giỡn: “Đúng vậy, đừng quậy, hai đứa tôi nghiêm túc đó.”
“Ha ha ha ha ha!” Tôn Nhiêu bị chọc cười: “Giản Thanh cậu thật là, định chiếm mọi yêu thương của Tiểu Ngôn chúng tôi à?”
Giản Thanh yên lặng chống cằm, rơi vào trầm tư, lẩm bẩm: “Tôi không đẹp trai à?”
Hành động này khiến mọi người xung quanh đều cười phun ra tiếng.
Giữa chốn vui đùa ầm ĩ, trợ lý Kỳ Ngôn đi tới nhẹ giọng nói ở bên tai cậu: “Tiểu Ngôn, đạo diễn nói cậu qua kia một lát.”
Kỳ Ngôn gật đầu thông báo với mọi người một tiếng rồi đi vào lều đạo diễn, thấy anh ta đang nói chuyện cùng một người phụ nữ xa lạ.
“Đạo diễn tìm tôi?.”
Ánh mắt đạo diễn sáng lên, liên tục vẫy tay với cậu: “Kỳ Ngôn cậu lại đây, tôi giới thiệu cho cậu một người.”
“Anh nói là cậu này đó hả?” Người phụ hơn bốn mươi tuổi với phong cách trang điểm đậm, vừa nhìn đã biết là một người vô cùng khôn khéo.
Đạo diễn gật đầu, đẩy nhẹ Kỳ Ngôn lên phía trước: “Chính là cậu ấy, tên Kỳ Ngôn.”
“Ừ, nhìn cũng không tồi.” Người phụ nữ đó vươn tay, nâng mặt Kỳ Ngôn lên, nhìn hồi lâu rồi mới nói: “Được rồi, giao cho tôi đi.”
“…… Xin hỏi đã xảy ra chuyện gì ạ?” Vẻ mặt Kỳ Ngôn mờ mịt nhìn đạo diễn.
“Tôi tên Vương San, cậu có thể gọi tôi là chị San.” Người phụ nữ đưa cho cậu một tấm danh thiếp: “Từ hôm nay trở đi tôi chính là người đại diện của cậu.”
Tay Kỳ Ngôn nhận lấy tấm danh thiếp, cậu hơi khựng lại một chút, không thể tin được những điều vừa nghe, lặp lại hỏi: “Người đại diện?”
“Đúng vậy, sau này việc gì cậu cũng không cần xen vào, cho dù là lịch trình hay tài nguyên đều giao cho tôi, cậu chỉ phụ trách đóng phim là được rồi.” Nói xong, chị San nhíu mi: “Còn nữa, tên trợ lý vừa rồi không được lắm, đổi đi!”
Trợ lý kia là người đại diện, à không, bây giờ phải gọi là người đại diện trước phân cho cậu, người này có chút lười biếng, hơn nữa Kỳ Ngôn yêu cầu cái gì cũng phải tự mình làm, quả thật tay trợ lý này chỉ để trưng chứ không có tác dụng gì.
Kỳ Ngôn có cảm giác như đột nhiên có một khối vàng lớn nện lên đầu mình, cậu quay cuồng trong mơ hồ rồi chớp mắt một cái. Nhưng vì có được cơ hội không dễ đến nên phải nắm chắc mới được, cậu hơi mỉm cười, cúi người.
“Vậy sau này xin chỉ giáo nhiều hơn, chị San.”
“Tôi đánh giá cậu có lễ phép, nhưng ở trước mặt tôi đừng dùng trò này nữa.” Chị San không chút do dự xua tay; “Thể hiện cái tính cách thật ra cho tôi, muốn cái gì thì làm cái đó.”
Một lúc lâu sau, cậu mới nhàn nhạt trả lời: “Dạ, em sẽ.”
Kỳ Ngôn thay người đại diện thì chính là đổi miếng ăn khác, dù sao thì sau khi cậu trở về phòng nghỉ của mình mới chợt nhớ tới, rốt cuộc thì người đại diện Vương San này ở giới giải trí có nhiều tiếng nói bao nhiêu!
Không tính việc khác, lúc Úc Không Cảnh vừa mới bước chân vào giới giải trí thì chính là do Vương San đại diện. Sau này Vương San vì lý do cá nhân mà rời khỏi, cô trải sẵn con đường tốt cho thật nhiều nghệ sĩ dưới tay rồi mới tạm lui. Nghe nói Úc Không Cảnh cuồng ngạo này có nhiều cách giữ người rất lâu nhưng cũng không có cách nào giữ Vương San lại.
Nhưng hiện tại, hẳn Vương San là thuộc về ẩn sĩ giang hồ nay đã trở về, ký hợp đồng với nghệ sĩ đầu tiên, đó là Kỳ Ngôn được đạo diễn đề cử.
Đây xem như…… mở ra một tương lai tươi sáng vô hạn hén?
Kỳ Ngôn cười một tiếng rồi chợp mắt ngủ, lấy sức để buổi chiều tiếp tục còn có cảnh đóng.
–
Ngón tay thon dài di chuyển mạnh trên màn hình điện thoại, động tác nhanh chóng, thậm chí có vài bình luận còn chưa đọc đã bị lướt qua. Có thể thấy được tâm tình hiện giờ của chủ nhân đôi tay này đang bực bội biết bao nhiêu.
“Anh Cảnh .” Trương Mại thật cẩn thận đi tới: “Đây là……”
“Vứt đi!”
Còn chưa nói xong, đã bị một âm thanh nghiêm khắc cắt ngang.
Trương Mại run một chút, yên lặng rời khỏi phòng.
Úc Không Cảnh nhìn ‘Dung Lương cp’ bị kéo lên hạng nhất chỉ trong một buổi tối, miễn bàn tới tâm tình của hắn cũng biết đã bị chùng xuống rất nhiều!
Hôm nay hắn có việc đi ngang qua bờ biển, nghe nói đoàn phim《 Tình hoa tựa biển 》 đang quay nên muốn qua đó xem thử. Không nghĩ tới việc vừa lúc gặp được cảnh cả người Kỳ Ngôn bị ướt kia, còn có……
Sắc mặt Úc Không Cảnh cực kỳ tệ, người con trai đã từng rên rỉ trên giường của mình, vậy mà giờ lại đi ôm người khác?
___Hết chương 6 TG9____