Edit: Hye
Beta: Gbear
_______________________
Vạn Châu là một vị đại lão hắc bang khác thuê Kỳ Ngôn đến ám sát Bạch Hạo. Về tin tức của cố chủ, vốn dĩ trong cốt truyện là Kỳ Ngôn không biết.
Về phần tại sao cậu lại biết...... Kỳ Ngôn chỉ có thể nói là đừng bao giờ bảo hệ thống vô dụng, có đôi khi hệ thống cũng rất có ích.
Xem như vì bản thân mà được một chút phúc lợi đi, Kỳ Ngôn bị chuyển đến một căn phòng trống lạnh lẽo khác, có vẻ như đó là một nhà tù hay gì đó đại loại vậy. Căn phòng chỉ có một chiếc giường và một tấm nệm, dù sao so với loại phòng có song sắt trước mặt và tràn ngập dụng cụ tra tấn kia, thì chuyện này cũng tốt hơn rất nhiều.
Kỳ Ngôn bị nhốt ở đây ba ngày, lại một lần nữa cậu gặp Bạch Hạo.
"Có một nhiệm vụ ám sát giao cho cậu đây." Bạch Hạo cười khẽ nhìn Kỳ Ngôn: "Toàn bộ nhiệm vụ, quả thật là được thiết kế dành riêng cho cậu."
Kỳ Ngôn cúi đầu, ngồi xuống mép giường, mi mắt hơi nâng lên: "Nhiệm vụ gì cơ?"
"Ai bảo cậu tới giết tôi, thì bây giờ đi giết người đó cho tôi." Bạch Hạo cười to, ra dấu hiệu tay. Một người mặc đồ đen phía sau cung kính dâng lên một tấm chi phiếu: "Sau khi xong việc, cậu có thể tùy tiện điền con số mà mình muốn vào tấm chi phiếu này."
Ánh mắt của Kỳ Ngôn hơi lập loè, cậu nhìn vào tấm chi phiếu không có số kia, một lúc lâu sau cũng không chút phản hồi.
Bạch Hạo nhìn cậu, giống như đây là việc dụ dỗ Adam ăn vụng trái cấm, rồi nở nụ cười xảo trá: "Có thể tùy tiện điền nha. Cái này đối với em trai cậu mà nói, có thể bảo đảm cả đời cơm áo vô lo."
Quả nhiên, Kỳ Ngôn mím môi, đứng lên đi tới, nhận lấy tấm chi phiếu từ trong tay của Bạch Hạo.
Ám sát Vạn Châu cũng giống như ám sát Bạch Hạo, độ khó cực kỳ cao. Khi Kỳ Ngôn nhận nhiệm vụ từ bên phía Vạn Châu, tất nhiên là phải thừa biết sự bảo vệ của đối phương chặt chẽ như thế nào, ngay cả sát thủ được đào tạo chuyên nghiệp nhất cũng không thể vượt qua hàng phòng thủ và vô số vệ sĩ khác.
Kỳ Ngôn nhanh chóng mặc vào bộ quần áo bó sát mà Bạch Hạo đã chuẩn bị trước cho cậu, sau khi lựa chọn một ít vũ khí rồi cuối cùng khoác thêm một chiếc áo ngoài vào, cậu đứng ngay ngắn ở trước mặt Bạch Hạo.
"Ừm, tốt lắm." Bạch Hạo nhướng mày tiến lại gần cậu, dáng người cao gầy của hắn có vẻ tương đương với Kỳ Ngôn trông cũng không sai lệch nhiều lắm, nhưng nếu mà xét kĩ một chút thì cậu vẫn thấp hơn một ít.
Ánh mắt Kỳ Ngôn hơi thăm dò, cánh môi ở bên tai cậu lúc đóng lúc mở, chậm rãi nói câu gì đó, giống như là ma nữ bỏ bùa khiến người ta mê muội vậy.
Toà nhà Cao Đỉnh, Kỳ Ngôn nhận được tin tối nay Vạn Châu sẽ tổ chức một cuộc hội nghị bí mật ở trong phòng Vip của tòa nhà này.
Những người quen thuộc với Vạn Châu đều biết, hắn không thường rời khỏi địa bàn của mình, lần này chính là cơ hội ngàn năm có một trong đời. Động thủ với Vạn Châu trên địa bàn của người khác sẽ dễ dàng hơn rất nhiều, nếu mà so với trên địa bàn của hắn.
Sau khi vào được tòa nhà Cao Đỉnh, động tác Kỳ Ngôn nhanh nhẹn thay một bộ quần áo của nhân viên vệ sinh, cậu đẩy chiếc xe chất đầy dụng cụ dọn dẹp đi thẳng lên khu vực phòng Vip trên tầng cao.
Khi đã quét hết phòng này rồi đến phòng khác, Kỳ Ngôn phát hiện ra còn có năm sáu phòng nữa là sẽ đến phòng của Vạn Châu, cậu bắt đầu gõ cửa.
"Chào ngài, xin hỏi có yêu cầu dọn dẹp nào không ạ?"
......
Sau khi đi qua từng phòng, lúc đi thẳng đến phòng của Vạn Châu, Kỳ Ngôn nhẹ nhàng gõ cửa lần nữa.
"Chào ngài, xin hỏi có yêu cầu dọn dẹp nào không ạ?"
Bên trong truyền đến một chút tiếng động, sau đó đó một giọng nói trầm thấp thanh âm: "Không có, cút!"
Đột nhiên động tác Kỳ Ngôn dừng một chút, có thể thấy ở trên cửa mắt mèo nhìn ra giống như đã chịu một trận đả kích.
Cậu trầm mặc rồi bắt đầu đẩy xe đi, mới vừa đi không được vài bước, cửa phòng đột nhiên mở ra.
"Chờ một lát!" Một người đàn ông đeo kính râm đi ra, trong tay cầm theo một cái khăn tắm và mấy cái khăn lông: "Đem mấy cái này đi giặt sạch!"
Kỳ Ngôn đưa tay nhận lấy khăn tắm, ánh mắt nhanh chóng chuyển sang rét lạnh rồi mạnh mẽ vặn tay người đàn ông đó, trước khi người đó không kịp hét lên một tiếng thảm thiết, cậu lắc mình một cái rồi vòng qua sau lưng, dùng sức bổ về phía sau cổ.
Người đàn ông trợn trắng mắt, cả cơ thể mềm như bông mà ngã xuống.
Vì thời gian gấp rút, cậu không kịp xử lý hiện trường, mà nhanh chóng vọt vào phòng Vip của Vạn Châu.
Vừa mới bước vào trong, Kỳ Ngôn cảm giác thấy có gì đó không đúng. Quá yên tĩnh, sự yên lặng giống như không có người ở vậy.
Nhưng nếu đi sâu vào bên trong, là có thể nghe thấy từ hướng ban công truyền đến tiếng nói chuyện với nhau. Giữa mày Kỳ Ngôn hơi nhíu lại, lặng lẽ lấy ra từ bên hông một khẩu súng lục giảm thanh.
Kỳ Ngôn vòng qua tủ quần áo, từ khe hở giữa các ngăn kệ, cậu thấy Vạn Châu cùng một người đàn ông khác đang đàm luận cái gì đó, chẳng qua người đàn ông nọ đưa lưng về phía cậu nên Kỳ Ngôn thấy không rõ bộ dạng của hắn ta.
Nhưng may thay góc độ này lại vừa vặn tốt, Kỳ Ngôn nheo lại một mắt và chĩa họng súng đen vào vị trí khe hở giữa các ngăn kệ, nhắm thẳng vào đầu Vạn Châu.
Đến giờ phút này, Kỳ Ngôn vẫn cảm thấy, nhiệm vụ này quá dễ dàng.
Dễ dàng giống như là hư ảo.
Vạn Châu và một người khác đang trao đổi công việc, cho nên khẳng định thế lực của người này cũng không hề đơn giản. Hai vị đại lão mà chỉ mang theo có một vệ sĩ, cứ trông như Kỳ Ngôn là một tên ngốc, chẳng phải chuyện này chỉ cần một giây là nhiệm vụ hoàn thành, sao có thể đơn giản như vậy?
Trong đầu cậu đột nhiên chợt lóe lên một tia sáng, cậu nhanh chóng thu súng, thầm nghĩ không tốt!
Ngay khi vừa quay người lại, cậu liền thấy mấy khẩu súng đen như mực đang nhắm ngay vào mình.
Những người này đều là cao thủ, cho nên lúc tiếp cận Kỳ Ngôn, vậy mà cậu hoàn toàn một chút cảnh giác cũng không có.
"Ha ha ha ha, cậu cho rằng tôi sẽ chỉ mang theo một vệ sĩ à?" Tiếng cười của Vạn Châu vừa xa mà lại gần.
Kỳ Ngôn khẽ nhíu mày lại, cảnh giác nhìn Vạn Châu càng đi càng gần.
"Cảm thấy như thế nào? Tên sát thủ hiện tại không còn tín nhiệm?" Vạn Châu cười khinh miệt nói.
Kỳ Ngôn chuẩn bị vào tư thế cảnh giác, cậu nắm chặt khẩu súng lục giảm thanh trong tay, nếu cần thiết xảy ra chuyện gì thì có thể cá chết lưới rách.
"Có người đã bí mật báo cho tôi biết sẽ có người đến ám sát tôi." Vạn Châu đi tới, cầm lấy con dao trên tay nhẹ nhàng nâng cằm Kỳ Ngôn lên: "Không nghĩ tới, vậy mà lại là cậu."
Câu nói vừa dứt, trong mắt Vạn Châu hiện lên một tia tàn nhẫn.
"Nhìn da thịt của cậu cũng non mịn đấy, cứ như vậy mà giết chẳng phải là rất đáng tiếc sao?" Vạn Châu cười dâm tà: "Tôi có mấy người anh em, hết lần này tới lần khác cố tình chọn trúng cậu. Cậu nói xem, vứt cậu lên giường của bọn chúng thì sẽ như thế nào?"
Cuối cùng trên khuôn mặt lạnh băng của Kỳ Ngôn cũng xuất hiện một vết rạn nứt.
Thủ đoạn của Vạn Châu rất nổi tiếng, chỉ cần hắn có thể nói ra khỏi miệng thì nhất định hắn có thể làm được.
Cậu dường như tuyệt vọng rồi nhắm mắt lại, đột nhiên bên tai truyền đến một tiếng vang rất nhỏ, sau đó là một âm thanh của vật nặng chạm xuống đất.
Khi cậu mở mắt ra, thì đã thấy thân hình mập mạp của Vạn Châu sớm nằm trên mặt đất, dưới người là một dòng máu đỏ tươi đang dần dần lan rộng ra khắp sàn nhà.
Kỳ Ngôn kinh ngạc —— âm thanh vừa rồi là âm thanh của một khẩu súng lục giảm thanh xuyên qua không khí mà!
"Làm tốt lắm."
Đột nhiên một giọng nói quen thuộc vang lên, Kỳ Ngôn ngây ngẩn cả người.
Bạch Hạo từ ban công bước vào trong, khóe môi treo lên một nụ cười vừa lòng rồi nhìn vẻ mặt đang dại ra của Kỳ Ngôn.
"Cậu là người giết chết Vạn Châu."
Kỳ Ngôn: "......"
Bạch Hạo đá thi thể của Vạn Châu sang một bên, nhướng nhẹ lông mày: "Như thế nào? Sao không đến gần đây?"
"Anh có ý gì đây?" Kỳ Ngôn nhíu mày, nhìn một đám vừa mới là 'thủ hạ của Vạn Châu' đột nhiên cung kính cúi đầu khom lưng với Bạch Hạo, trong lòng cậu khó tránh khỏi sự tức giận.
"Nhìn không ra à?" Bạch Hạo nhún vai: "Cậu giết chết Vạn Châu, nhiệm vụ hoàn thành."
"Tôi không có giết ——" câu nói còn chưa hết, ngay lập tức Kỳ Ngôn ngây ngẩn cả người.
Tòa nhà Cao Đỉnh này có một hệ thống giám sát chặt chẽ, việc cậu thuận lợi lẻn vào và theo toàn bộ kế hoạch, không một ai trong diện tình nghi ngoài cậu...... Hiện giờ Vạn Châu đã xảy ra chuyện, cậu chính là tội phạm không thể nào tránh khỏi!
—— Bạch Hạo đã chuẩn bị tất cả mọi chuyện để cậu là người tới chịu tội thay!
______Hết chương 2 TG10________