• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi sức khoẻ đã ổn định, Mặc Khả Niệm muốn trở về nhà vì gần đây cô ở trong viện quá nhiều rồi. Cả Mặc gia ngoại trừ Mặc Mộc Lan biết chuyện cô bị tai nạn thì không còn ai biết chuyện này. Họ chỉ nghĩ rằng cô ở đây chăm sóc cho Cẩm Chỉ Lam và Hạ Chi mà thôi.



Trên đường đưa Mặc Khả Niệm về nhà, Giang Hạ Thần liền đề nghị:



- Với tình hình hiện tại ở lại Mặc gia khôn hề na toàn với em đâu. Lý Nguyệt có thể hại em bất cứ lúc nào. Chi bằng em chuyển qua Giang gia đi. Có anh bảo vệ vẫn sẽ ổn hơn rất nhiều mà. Em thấy sao?



Lời đề nghị của Giang Hạ Thần cô vốn chưa bao giờ nghĩ tới. Hiện tại cô mới chỉ tính sẽ quay trở lại Mặc gia ở vì Cẩm Chỉ Lam và Hạ Chi sức khoẻ cũng đã dần ổn lại. Chỉ còn trí nhớ của Hạ Chi là vẫn còn khó khăn. Khi về Mặc gia rồi cô sẽ quay trở lại công ty làm việc. Còn khoảng mười ngày nữa thôi sản phẩm mà cô hợp tác cùng Giang gia sẽ chính thức khai trương.



- Chắc là không được rồi. Giờ em vẫn còn nhiều chuyện phải làm nhưng mà anh yên tâm. Nhất định em sẽ không để bản thân xảy ra chuyện đâu. Anh quên em là ai rồi à?



- Nhưng mà.....



- Nào, anh phải tin tưởng ở em chứ. Chắc chắn sẽ không có chuyện gì đâu.



Nghe cô nói như vậy, Giang Hạ Thần im lặng không nói gì nữa. Vừa đến nhà, trước khi xuống xe, Mặc Khả Niệm nhón người hôn lên môi anh một cái thật kêu.



Giang Hạ Thần như bị sét đánh liền đứng hình ngay tức khắc. Đây là lần đầu tiên cô chủ động hôn anh. Khi đã định thần lại thì Mặc Khả Niệm đã xuống xe rồi, cô còn không quên nhắc nhở anh đi về cẩn thận.



Ở trong nhà, Lý Nguyệt đã chứng kiến tất cả. Bà ta chụp lại bức ảnh Giang Hạ Thần kéo cửa kính xe xuống nói lời tạm biệt với Mặc Khả Niệm rồi gửi cho Malian với dòng chữ "người đàn ông của cô có vẻ như đã bị người khác cướp mất rồi."



Nhìn những tấm ảnh đó tất nhiên Malian vô cùng tức giận rồi. Cô ta dù có nhục nhã đến thế nào cũng chấp nhận xuống nước cầu xin tình cảm của Giang Hạ Thần vậy mà một con nhãi như Mặc Khả Niệm, không có một đặc điểm gì hơn cô ta thế lại ngang nhiên có được trái tim anh. Mối thù này với Malian thì làm sao có thể bỏ qua cơ chứ.



Bước vào bên trong nhà, Mặc Khả Niệm đã đụng mặt ngay Lý Nguyệt. Thấy cô mang trạng thái vui vẻ, hớn hở, bà ta liền cất tiếng nói đanh thép của minh:



- Đến chồng chị mình còn cướp, mày là hồ ly tinh sao? Đúng là mẹ nào con nấy.



Mặc Khả Niệm nghe Lý Nguyệt bắt đầu khiêu khích mình, cô giữ lấy bình tĩnh của mình rồi nói:



- Tôi không có ý muốn gây chuyện với bà. Mong bà ý thức lời nói của mình một chút.



- Tao nói sai sao? Mẹ mày thì cướp chồng tao, đến đời mày thì cướp chồng chị mày. Giờ mày định giải thích như thế nào đây?



- Chẳng có chuyện mẹ tôi cướp chồng bà nếu như ông ấy không cho phép.



Nói xong, Mặc Khả Niệm đi thẳng về phòng. Hiện tại cô không muốn giằng co quá nhiều với Lý Nguyệt. Giờ cô không hết biết được rốt cuộc bà ta có âm mưu gì nếu không cẩn thận cô chắc chắn sẽ bị hại.



Lý Nguyệt nhìn theo bóng lưng của cô mà tức giận. Nắm chặt bàn tay lại, bà ta nở một nụ cười vô cùng gian tà.



Buổi tối, trước bữa ăn, Lý Nguyệt xuống bếp cùng người làm don thức ăn. Khi không có người để ý, bà ta lấy trong túi ra một lọ dung dịch rồi tẩm nó vào tất cả bát đũa trên bàn (trừ bát đũa của bà ta nha.)



Theo thường lệ, sau khi chuẩn bị xong bữa tối, hoàn thành công việc của mình, người làm trong nhà sẽ trở về ngôi nhà riêng của mình ở phía sau nhà chính, để lại không gian riêng tư cho Mặc gia.



Hôm nay là buổi đầu tiên sau bao lâu cả ngôi nhà mói được dùng bữa cùng nhau. Mặc Mộc Lan nhiệt tình gắp thức ăn cho Mặc Khả Niệm. Nhưng không hiểu sao khi ăn thức ăn Mặc Khả Niệm lại thấy trong đó có mùi vị rất lạ. Và tất nhiên là ăn xong bữa cơm đó, vì đã tính toán liều lượng thuốc cùng tác dụng nên cùng một lúc tất cả người trong Mặc gia đều ngủ thiếp đi.



Nhìn một lượt, Lý Nguyệt nở nụ cười. Từ trong căn phòng nhỏ ben cạnh phòng bếp, một gã đàn ông bước ra. Lý Nguyệt chỉ tay về phía Mặc Khả Niệm rồi nói:



- Chính là cô ta, xử lý nhanh gọn một chút, đừng để người khác phát hiện.



Nói xong bà ta quay lưng rời đi. Người đàn ông đó vác Mặc Khả Niệm lên vai rồi đưa thẳng vào phòng.



Chỉ một lúc sau hắn ta đã hoàn thành nhiệm vụ đi ra, đưa cho Lý Nguyệt chiếc điện thoại chứa toàn bộ ảnh nóng của Mặc Khả Niệm và người đàn ông kia.



Nhận được thứ cần thiết, Lý Nguyệt hài lòng rồi đưa tiền cho người đàn ông đó. Ngay sau đó, bà ta lấy điện thoại gọi cho Malian:



- Nhiệm vụ đã hoàn thành, tiếp theo phải làm sao?



- Ngày mai gặp nhau. Tôi muốn có nó.



Ở một chỗ nào đó, hình ảnh một người đàn ông ngồi trong bóng tối đang vô cùng tức giận. Nắm chặt bàn tay của mình, chắc cắn chuyện này sẽ không để yên như vậy đâu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK