Đi vào phòng tìm kiếm xung quanh, hiệu trưởng khó hiểu liền hỏi:
- Giang tiên sinh, anh đang tìm ai vậy?
- Con trai tôi đâu?
- Hả? Con trai gì cơ ạ?
Nhìn vẻ mặt ngu ngơ của ông hiệu trưởng, Giang Hạ Thần liền nổi đoá:
- Không phải mấy người gọi tôi tới đây sao? Con tôi đâu.
Thấy anh đang nổi cơn thịnh nộ, ông hiệu trưởng nuốt một ngụm nước bọt rồi từ từ đi tới bên cạnh anh:
- Giang tiên sinh, tôi có thể biết con anh ở đâu rồi. Mời anh đi theo tôi.
Tại phòng giáo vụ, tất cả phụ huynh đã có mặt đầy đủ duy chỉ có phụ huynh Giang Niệm Nhiên là không thấy đâu.
- Niệm Nhiên, ba mẹ em rốt cuộc bao giờ mới tới vậy?
- Em cũng có biết đâu cô. Ba mẹ em bận lắm không chắc sẽ đến đâu ạ!
Phó hiệu trưởng trường cũng như ba của Lam Hạ Thiết liền nên tiếng chế giễu:
- Một đứa oắt con còn nhỏ như vậy mà đã biết gây sự với đàn anh khối trên rồi sao? Thật không biết ở nhà có được ba mẹ dạy dỗ cẩn thận không đây?
Thấy nhũng lời nói khó nghe của thầy hiệu trưởng, Dương Sơ Hạ liền lên tiếng:
- Là do họ bắt nạt bạn ấy trước mà.
Ba mẹ của Dương Sơ Hạ ở bên cạnh cũng gật đầu đồng tình:
- Chuyện này nhà trường cần điều tra rõ ràng một chút....
Cánh cửa bất ngờ được mở ra, Giang Hạ Thần cùng thầy hiệu trưởng bước vào. Thấy con trai của mình anh chạy vội tới:
- Tiểu tử, con gây chuyện gì ở trường vậy hả?
Giang Niệm Nhiên thở dài:
- Ba, con không có gây chuyện.
Mắt thấy người bước vào là Giang Hạ Thần, mọi người trong phòng ai cũng đổ mồ hôi hột. Thằng nhóc trông tầm thường thế này lại là con trai của Giang Hạ Thần sao? Sao có thể như vậy chứ?
Vì nhân vật lớn xuất hiện nên đám trẻ con được ra ngoài. Giang Hạ Thần ngồi trên ghế, miệng không ngừng nói:
- Nào, mau nói đi, con trai tôi đã gây lên tội gì chứ? Tôi còn nhiều việc phải làm lắm đó.
Ông phó hiệu trưởng vừa mới nãy còn lớn tiếng quát mắng bây giờ lại im re:
- Giang tiên sinh, không có chuyện gì đâu.
Cô giáo gọi phụ huynh tới cũng trở nên nhỏ nhẹ, nhu mì:
- Đúng đó Giang tiên sinh, chỉ là hiểu nhầm thôi.
Thấy mọi thứ không có gì to tát, anh liền đứng dậy:
- Vậy được rồi. Nhóc con nhà tôi vẫn còn phải nhờ mọi người dạy dỗ, chăm sóc nhiều. Tôi đi trước đây.
Nói xong, anh liền quay lưng rời đi. Cả căn phòng lúc này mới thở phào nhẹ nhõm. Chỉ có ba mẹ của Dương Sơ Hạ là nhìn nhau thở dài sau đó cũng ra về.
Sau hôm gặp phụ huynh đó, Giang Niệm Nhiên trở thành một tiêu điểm chú ý của cả trường. Không còn một ai dám đến gần bắt nạt cậu nữa. Vì chỉ cần chọc giận cậu thôi là cuộc đời sẽ hoàn toàn thay đổi.
Từ hôm đó Dương Sơ Hạ cũng có vẻ xa lánh cậu hơn. Mỗi lần nhìn thấy cậu, cô toàn làm ngơ mà đi qua khiến cho Giang Niệm Nhiên vô cùng buồn bã.
Để có thể gần gũi với Dương Sơ Hạ hơn, cậu đã cố gắng học tập và nhảy lớp. Từ lớp 8A1 lên được lớp 9A1 nhưng đáng tiếc Dương Sơ Hạ học lớp 9A2. Hai người vẫn là chia xa nhau.
Đến năm cấp ba, hai người mới được vào chung một lớp. Lúc này, Giang Niệm Nhiên mới có thể đến nói chuyện và làm quen với Dương Sơ Hạ.
Khi mọi chuyện tưởng chừng như đã êm đẹp thì Dương Sơ Hạ bất ngờ chuyển trường và chuyển nhà vì chuyện của gia đình. Quãng thời gian đó đối với Giang Niệm Nhiên thật sự là rất đau khổ và buồn bã. Từ một chút ấn tượng nhỏ nhoi mà Giang Niệm Nhiên đã bắt đầu thích Dương Sơ Hạ. Chuyện tình yêu của hai người còn chưa kịp bắt đầu mà đã phải kết thúc rồi sao?
Mặc Khả Niệm nhìn con trai luôn tỏ ra đau buồn như vậy cũng vô cùng lo lắng. Muốn an ủi con nhưng Giang Hạ Thần lại một mực cản lại:
- Chuyện của nó, nó có thể tự giải quyết. Em xen vào như vậy chỉ khiến mọi chuyện dần trở nên xấu hơn mà thôi.
Cuối cùng, qua một thời gian, Giang Niệm Nhiên cũng đã buông bỏ được mối tình này. Cậu tích cực, lạc quan trở lại. Hoà mình vào cuộc sống cấp ba nhộn nhịp.
Sau bao nhiêu năm xa cách, cuối cùng, Giang Niệm Nhiên gặp lại Dương Sơ Hạ trong một buổi họp lớp. Cô bây giờ đã trưởng thành hơn rất nhiều, cũng trở nên xinh đẹp hơn. Giang Niệm Nhiên sau khi thay Giang Hạ Thần quản lý công ty cũng đã thay đổi rất nhiều.
Khi thấy Dương Sơ Hạ, Giang Niệm Nhiên liền ngồi xuống bên cạnh cô, mỉm cười nói:
- Xin chào, Dương Sơ Hạ! Tôi là Giang Niệm Nhiên, cậu còn nhớ tôi không?
......................end......................,..