• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chiếc két sắt nhanh chóng được lôi ra bên ngoài, phải mất một lúc sau thì cánh cửa sắt im lìm kia mới được mở tung ra. Những xấp tài liệu dày chất chồng lên nhau, có 1 vài tập đã ố vàng chứng tỏ thời gian tồn tại của nó từ rất lâu rồi. Âu Thần Hi có linh cảm đây chính là chìa khóa cuối cùng có thể mở ra bí mật của Ngô Lợi và Tô Hiểu Đông, anh cẩn thận mở từng ghi chép 1 ra xem. Một tiêu đề màu đỏ rực trên tờ báo gấp làm ba nhanh chóng đập vào mắt Âu Thần Hi.



“Kiện hàng cập bến sông Ngân Giang bị điều tra vì nghi ngờ có trà trộn một số lượng lớn thuốc lậu.”



Phía trong bao thư là những chứng từ có liên quan được niêm phong, bức ảnh chụp 1 buổi dạ tiệc với những gương mặt quen thuộc đập vào mắt của Âu Thần Hi khiến anh hốt hoảng làm rơi mớ giấy tờ kia xuống đất vung vãi. Bây giờ anh đã nhớ ra người giả mạo Diệc Tuấn Nam năm đó là ai rồi, anh đúng là đã từng gặp qua hắn trước đây! Âu Thần Hi biết mình phải tìm hắn ở đâu, chắc chắn là chỗ đó, hiện giờ nó vẫn còn hoạt động.






Âu Thần Hi cầm điện thoại lên gấp rút gọi cho Trần Minh.



“Điều động người đến bao vây du thuyền “Rặng san hô đen” ngay cho tôi!”



Bàn tay của Âu Thần Hi ngày càng siết chặt hơn, anh biết tại sao Ngô Lợi lại nhắm vào Diệc Tâm – người thân quan trọng nhất của anh. Chính vì năm đó anh đã khiến cho hắn mất đi tất cả chỉ trong 1 đêm, ngay cả thân nhân cũng không thể nhận, phải lưu lạc đến tận nước ngoài trong suốt nhiều năm liền. Ắt hẳn Ngô Lợi không thể nào quên được mối thù này nên đã cất công dàn dựng 1 vở kịch lớn như vậy, nhưng tại sao hắn lại biết chú của Diệc Tâm, đây là thù oán cá nhân của riêng anh, sao hắn lại biết nhà họ Diệc mà lợi dụng?



Đó là 1 đêm trung tuần tháng tám, trời đêm huyền bí đen thẫm như nhung điểm những ngôi sao sáng rực, 1 vầng trăng tròn vành vạnh treo lơ lửng tô điểm cho cảnh đẹp lộng lẫy này! Càng về khuya không khí trên du thuyền “Rặng san hô đen” càng náo nhiệt, tiếng cười nói cùng tiếng chạm ly lách cách không ngừng vang lên.



Ngô Hoàng Kiên – con trai thứ của Ngô Hiến Vỹ là con của vợ lẽ, không có tương lai tiền đồ nên không được coi trọng, lần này hắn ta cùng với bạn là Tô Thành Vinh hợp tác với nhau nhập khẩu khá nhiều thực phẩm chức năng về tiêu thụ trong nước để thể hiện với cha mình là hắn cũng giỏi làm ăn nhằm lấy lòng của ông ta, thuận lợi giành được quyền thừa kế của Ngô gia.






Đây không phải là lần hợp tác đầu tiên, Tô Thành Vinh là 1 bác sĩ có tiếng trong thành phố, lời nói của anh ta rất có trọng lượng, việc tiêu thụ thuốc ở bệnh viện tư không khó khăn gì mà trót lọt rất nhiều lần. Đối với những buổi tiệc xã giao kết bè kết phái làm ăn như thế này dĩ nhiên Ngô Hoàng Kiên không dễ gì mà bỏ qua, anh ta nhanh chóng làm quen với những vị đại gia của thành phố Trữ Châu. Và đây cũng là lần đầu hắn gặp mặt Âu Thần Hi.



Nhưng Âu Thần Hi không có ấn tượng tốt với con người có đôi mắt gian manh, nụ cười xảo trá đó ngay khi vừa nhìn thấy hắn khoe khoang trước đám đông nên anh từ chối bắt chuyện với hắn ta, cũng không có ý định hợp tác làm ăn mua bán gì. Nhưng Ngô Hoàng Kiên không hề từ bỏ hi vọng, sau buổi dạ tiệc trên du thuyền “Rặng san hô đen” đó hắn còn thường xuyên lui tới thuyết phục Âu gia hợp tác…chỉ không ngờ Trần Minh đã vô tình phát hiện ra bất thường trong việc nhập hàng này, nếu như hợp đồng ký kết với hắn mà bị phát hiện ra là đồ giả mạo thì danh tiếng của Âu Dương Thịnh Thế liền sụp đổ ngay.



Vào ngày ký kết hợp đồng tại Âu Dương Thịnh Thế, Âu Thần Hi đã đứng lên chính thức vạch trần Ngô Hoàng Kiên khiến cho hắn bị tịch thu hết hàng hóa, vị trí Nhị công tử của hắn cũng bay mất, hắn trong 1 đêm liền biến thành 1 kẻ tay trắng mất tất cả.



Âu Thần Hi không có hứng thú tìm hiểu thêm sau này Ngô Hoàng Kiên ra sao, chỉ nghe nói mẹ hắn đã bỏ ra phần lớn số tiền dành dụm của bà ta để đưa hắn ra khỏi nhà giam sau thời gian dài thi hành án phạt. Từ đó tin tức của hắn cũng hoàn toàn biến mất ở Trữ Châu.



Chẳng trách Âu Thần Hi nhìn hắn lại có cảm giác gai người như thế, chính là lòng thù hận không thể kìm nén của Ngô Hoàng Kiên đã bộc phát ra ngoài, sau khi trở về hắn đã thay đổi nhân dạng lẫn tên tuổi biến thành Diệc Tuấn Nam. Còn Tô Hiểu Đồng thì sao, có phải hắn chính là Tô Thành Vinh trước kia?



Chiếc xe thể thao lao như bay trên đường cao tốc để đến bến cuối của sông Ngân Giang cách trung tâm thành phố hơn 30 cây số, du thuyền “Rặng san hô đen” quả thực đang được neo ở đây. Ngọn lửa trong lòng Âu Thần Hi như ai tưới thêm dầu vào mà cháy bừng bừng như muốn thiêu đốt ruột gan, nếu như lần này Diệc Tâm vì thù hận giữa anh và Ngô Lợi mà xảy ra bất trắc gì thì suốt quãng đời còn lại của anh chắc chắn sẽ không thể nào sống nổi.



“Thiếu gia, chạy nhanh như vậy sẽ gây tai nạn đấy!”



Trần Minh không kiềm được sợ hãi bấu chặt tay vào thành xe, đây là lần đầu tiên cậu chủ trực tiếp lái xe mà không cho anh lái. Có thể thấy Âu Thần Hi không thể nào yên tâm về chuyện lần này xảy ra với Diệc Tâm nên mới muốn tự mình ra tay.



“Bám chắc vào! Còn chần chừ thì sẽ xảy ra chuyện đấy”, Âu Thần Hi nôn nóng hét lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK