Mục lục
CHÀNG RỂ VÔ DỤNG LÀ TIÊN TÔN
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi trùng sinh, Trình Kiêu không chỉ một lần nghe được từ pháp khí này.



Có điều lại chưa từng nhìn thấy.



Lần trước được Mộc Nhĩ mời, trợ giúp Mã Tài xem đồ, vốn cho rằng có pháp khí, nhưng cuối cùng chẳng qua là một viên Trấn Thi Châu.



Không biết lần này cái gọi là pháp khí trong miệng Vân Nguyệt, đến tột cùng là thật hay giả.



Nhưng, bất luận thật giả, Trình Kiêu đều phải đi xem một chút.



"Gửi địa chỉ cho tôi!" Trình Kiêu nói.



"Được!" Bên kia điện thoại, giọng Vân Nguyệt hơi vui sướng.



Trình Kiêu trở lại biệt thự Vọng Nguyệt Lâu, lần này đến Tần gia cũng không phải hoàn toàn không có thu hoạch gì, ít nhất Trình Kiêu tìm được một chút ngọc thạch chất lượng không tệ.









Những ngọc thạch này ẩn chứa nguyên khí trời đất nồng đậm, có thể dùng để bố trí trận pháp, cũng có thể trực tiếp hấp thu linh khí trong đó.



Có điều Trình Kiêu có quá ít loại ngọc thạch này, còn không có xa xỉ đến mức trực tiếp hấp thu, dùng để bố trí trận pháp hoặc là chế pháp khí mới là biện pháp phát huy công hiệu lớn nhất của những ngọc thạch này.



Trình Kiêu dùng những ngọc thạch này, bày ra một cái Tụ Linh Trận cỡ nhỏ tại chung quanh biệt thự.



Bày trận xong, linh khí trời đất rất nhanh được tụ tập về phía biệt thự, linh khí trời đất trong bán kính trăm mét lân cận biệt thự, nồng đậm hơn rất nhiều so với chỗ khác.



Như thế này, sau này Trình Kiêu tu luyện sẽ có lợi hơn.



Chỉ tiếc, loại Tu Linh Trận cỡ nhỏ này, là loại trận pháp tiêu hao. Đợi đến lúc nguyên khí trời đất của ngọc thạch tiêu hao sạch, trận pháp cũng liền vô hiệu.



Nếu như có thể tìm tới Ngũ Hành Nguyên thạch, còn có một số tài liệu khác, anh liền có thể bày ra đại trận tụ linh Tiên Thiên Ngũ Hành.



Loại đại trận Tiên Thiên này, có thể tự động thu hút linh khí trời đất, duy trì năng lượng tiêu hao trận pháp, không cần lo lắng vì năng lượng ngọc thạch tiêu hao sạch mà trận pháp sẽ mất đi hiệu lực.



Có điều linh khí Địa Cầu cằn cỗi, mà Ngũ Hành nguyên thạch cũng hiếm thấy cho dù ở tại Tu Tiên Giới, cho nên điều này là chỉ có thể gặp mà không thể cưỡng cầu được.



Trình Kiêu mặc dù mất hết tu vi, nhưng đạo tâm vẫn còn, rất nhanh liền vứt bỏ tạp niệm, tập trung vào việc tu luyện.











Sáng sớm hôm sau, Trình Kiêu cự tuyệt ý tốt của Vân Nguyệt phái người tới đón, dựa theo địa chỉ mà Vân Nguyệt gửi tới, tự đón xe đến.



Khách sạn Vạn Bảo, là một trong khách sạn sang trọng nhất tại Hà Tây.



Nghe nói buổi đấu giá từ thiện lần này là một vị đại nhân vật tỉnh Lĩnh Nam tổ chức, còn mời ngôi sao nổi tiếng đến trình diễn.



Nếu là do đại nhân vật tổ chức, như vậy quy cách của buổi đấu giá từ thiện tự nhiên cũng không hề tầm thường. Nói một cách khác, chính là người muốn vào tới, nhất định phải có đủ tiền.



Lầu ba khách sạn Vạn Bảo, hiện trường hội đấu giá.



Mấy người thanh niên nam nữ khí chất xuất chúng đi đến.



Vương Hiểu Hi kinh ngạc nói: "Quy mô buổi đấu giá này thật là lớn, ngay cả chén rượu đều làm từ bạc nguyên chất, đây là lần đầu tớ nhìn thấy buổi đấu giá quy cách cao như vậy!"



Nhà Vương Hiểu Hi mặc dù không tính là phú hào, nhưng gia thế Triệu Cương tại Hà Tây cũng tạm được, ngày bình thường cũng từng mang theo Vương Hiểu Hi đi tham gia không ít loại tiệc rượu hội đấu giá như vậy.



Có thể tưởng tượng, hội đấu giá có thể để làm cho Vương Hiểu Hi kiến thức rộng rãi kinh ngạc như vậy, có quy mô cao đến cỡ nào.



"Đừng nói là em, liền ngay cả anh cũng là lần thứ nhất tham gia, chắc hẳn những người có thể tới nơi này hôm nay, chắc chắn đều là đại nhân vật đứng ở vị trí đỉnh phong tại Hà Tây!" Triệu Cương cũng lộ ra vẻ kinh ngạc thán phục.



Tôn Mạc mặc dù không thay đổi sắc mặt, nhưng trong lòng lại chấn động hơn so với bất kỳ ai khác. Cô ta chưa hề thấy buổi tiệc xa xỉ như vậy, tất cả bộ đồ ăn đều làm bằng bạc nguyên chất, khắp nơi đều lộ ra vẻ quý khí, phảng phất mình đã đi vào tiệc rượu tư nhân do quý tộc Hoàng gia cổ đại tổ chức.



Lý Ngôn nói: "Nếu như các cậu biết người tổ chức hội đấu giá này là ai, liền sẽ không kinh ngạc!"



"A, là ai?" Triệu Cương hiếu kì hỏi.



Lưu Tào Khang cũng không nhịn được nhìn về phía Lý Ngôn, hiển nhiên cũng tò mò một hội đấu giá được tổ chức với quy cách cao như thế, chủ nhân phía sau màn của nó rốt cuộc là ai?



"Lôi Nữ Vương!" Vừa nói ra ba chữ này, trên mặt Lý Ngôn không kìm được mà lộ ra vẻ sùng bái, như là một người dân phổ thông nhắc đến danh tự Hoàng đế.



"Lôi Nữ Vương!" Triệu Cương cũng kinh hô hét lên, sau đó vội vàng che miệng lại, thận trọng nhìn chung quanh, phát hiện không ai chú ý tới anh ta, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.



"Khó trách quy cách hội đấu giá lần này cao như thế, nếu như là Lôi Nữ Vương, vậy liền không thấy lạ." Triệu Cương thư thái nói.















Tôn Mạc hơi không hiểu, nhưng với thân phận cô ta, còn không cách nào tiếp xúc đến nhân vật với cấp bậc như Lôi Nữ Vương kia.



"Lôi Nữ Vương là ai?" Tôn Mạc nghi ngờ hỏi.



Lưu Tào Khang nhìn cô ta, trầm ngâm một hồi, giải thích nói: "Em cảm thấy Mã Tài rất lợi hại đúng không?"



Tôn Mạc gật gật đầu: "Đại lão Hà Tây, đương nhiên lợi hại!"



Lưu Tào Khang nói tiếp: "Mã Tài chỉ là một trong mười hai tôi tớ thủ hạ của Lôi Nữ Vương, trên còn có lục đại Kim Thoa, mỗi một người thân phận địa vị đều hơn xa Mã Tài."



"Cái gì!" Tôn Mạc ngây dại, cô ta biết chắc có người lợi hại hơn Mã Tài, nhưng cô ta cảm thấy coi như lợi hại, nhiều lắm cũng chỉ là hơn một chút thôi.



Tựa như là một con ếch ngồi đáy giếng, nhìn thấy bầu trời miệng giếng lớn như vậy, cho nên, nó đã cảm thấy trời cũng chỉ lớn như vậy, chẳng có gì ghê gớm.



Lần này, chỉ có năm người bọn họ, Y Linh cũng không có đi theo bọn hắn.



"Chúng ta tới chỗ phía trước xem một chút đi, nghe người ta nói lần này có đấu giá một chiếc bảo vật, rất có thể là một chiếc pháp khí thần kỳ!" Tin tức của Lý Ngôn cũng rất linh thông.



"Pháp khí đó! Trong truyền thuyết đây chính là đồ vật có linh tính, chỉ tiếc loại bảo vật kia thường xuyên đều sẽ bán với một cái giá trên trời, chúng ta cũng chỉ có thể nhìn xem thôi." Triệu Cương có chút tiếc nuối thở dài nói.



Vương Hiểu Hi bỗng nhiên nói: "Đúng rồi, Y Linh không phải nói cũng tới sao? Sao còn không có nhìn thấy cô ấy?"



"Chờ một chút đi, đoán chừng cũng nhanh tới rồi." Tôn Mạc nói.



Bảo vệ canh cửa hiển nhiên đã được dặn dò, Trình Kiêu ngay cả tính danh cũng chưa nói, liền được bảo vệ cung kính đón vào đi.



Đi vào hiện trường hội đấu giá, Trình Kiêu nhìn xung quanh một vòng, đối với những bộ đồ ăn xa xỉ kia, giống như không thấy, trực tiếp bỏ qua.















Sau đó, Trình Kiêu đi về hướng vị trí phía xó xỉnh yên lặng.



Có điều, Trình Kiêu vừa đi hai bước, bỗng nhiên sau lưng vang lên một thanh âm ngạc nhiên.



"Trình Kiêu!" Là một giọng nói ngọt ngào của cô gái.



Mà thanh âm này Trình Kiêu nhớ kỹ, là Y Linh .



Trình Kiêu quay người, Y Linh lập tức vui mừng chạy tới: "Thật là anh!"



"Sao anh cũng tới!"



Trình Kiêu nói: "Một người bạn mời tôi đến xem."



"Y Linh, bên kia có hai người bạn, cậu đi chào hỏi, cháu chờ cậu ở đây!" Người đàn ông trung niên đi theo Y Linh nói.



"Vâng thưa cậu!" Nét mặt Y Linh tươi cười như hoa vẫy vẫy tay.



Quay đầu, Y Linh mỉm cười nhìn về Trình Kiêu, hơi thần bí hỏi: "Anh có phải cũng có hứng thú đối với cái pháp khí kia?"



Ánh mắt Trình Kiêu hơi động một chút, không nghĩ tới Y Linh vậy mà cũng nghe nói đến chiếc pháp khí đó.



"Tôi chính vì chiếc pháp khí kia mà tới." Trình Kiêu cũng không giấu diếm, dù sao hôm nay có rất nhiều người đều là vì chiếc pháp khí đó mà tới.



"Vậy lát nữa chúng ta cùng một chỗ đi!" Y Linh mong đợi nhìn Trình Kiêu, tựa hồ sinh ra hứng thú lớn đối với Trình Kiêu.



"Được!" Trình Kiêu không có cách nào cự tuyệt.



Cách đó không xa, Vương Hiểu Hi đang đi dạo bỗng nhiên chỉ vào phương hướng Y Linh gọi: "Mau xem kìa, đây không phải là Y Linh sao?"



Tôn Mạc nháy nháy mắt nói: "Thật đúng là Y Linh."



"Có điều người bên cạnh giống như là Trình Kiêu!"



Lý Ngôn cười lạnh nói: "Không phải giống như, rõ ràng là!"



"Tên này, thật đúng là âm hồn bất tán! Mặc kệ đi tới chỗ nào đều có thể gặp anh ta, thật sự là vận đen tám đời!" Lý Ngôn nhớ đến việc lần trước, vẫn ghi hận trong lòng như cũ.



"Có điều, tôi nghe nói buổi đấu giá từ thiện hôm nay này, Đặng Gia Luân sẽ đến." Lý Ngôn lộ ra nụ cười âm hiểm không có ý tốt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK