Mục lục
CHÀNG RỂ VÔ DỤNG LÀ TIÊN TÔN
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 20


Trình Kiêu vươn tay xoa xoa mái tóc rối của Điểm Hương, dịu dàng cười nói: “Nhớ lấy số điện thoại của anh, sau này có việc gì nhất định nhớ gọi điện cho anh.”


“Vâng!” Điểm Hương hơi ngẩn đầu lên nhìn Trình Kiêu, ánh mắt phức tạp, lại vội vàng cúi thấp xuống.


Trong lòng Điểm Hương tràn đầy cảm xúc lẫn lộn: “Động tác của anh Trình Kiêu dường như hơi thân mật, nhưng mà anh ấy đã kết hôn rồi.”


Cử chỉ thân mật lần này của Trình Kiêu thật ra là vô ý. Trình Kiêu hiện tại có tâm thái của lão quái vật đã Tu luyện hơn 800 năm, Điểm Hương trong mắt của anh chỉ là một cô em gái nhỏ mà thôi.


Nhưng mà sắc mặt của đám người Tân Gia Lạc bên cạnh phút chốc lạnh xuống, Bọn họ không dễ gì mới tìm được cớ để Hẹn Điểm Hương ra, nhưng thái độ của Điểm Hương đối với bọn họ lại không mặn không nhạt.


Bây giờ vừa gặp mặt Trình Kiêu, vậy mà làm ra những cử chỉ thân mật như vậy với Điểm Hương, để mặt mũi của bọn họ ở đâu!


Thêm vào đó rất nhiều người trong bọn họ đều có ý với Điểm Hương, há lại để cho Trình Kiêu tên ăn bám như này ngán đường được.


“Thứ ăn bám, mày đã kết hôn rồi còn nghĩ đến Điểm Hương của chúng tao? Không sợ vị trong nhà quét mày ra đường sao?” Tân Gia Lạc cười lạnh nói.


Trình Kiêu như cũ không để ý đến anh ta, nói với Điểm Hương: “Nếu không thì chúng ta đi qua bên kia ngồi đi. Ở đây ruồi bu nhiều ghê.”


“Mày muốn bị đánh?” Khuôn mặt Tân Gia Lạc xệ xuống, cảm thấy Trình Kiêu có phải là đổi tính rồi không. Tên phế vật Trình Kiêu này vậy mà dám cứng miệng với anh ta, còn mắng chửi anh ta là ruồi


Trước mặt nhiều bạn học như vậy, khiến Tân Gia Lạc mất hết mặt mũi.


Khuôn mặt nhỏ nhắn của Điểm Hương nghiêm túc trừng mắt nhìn Tân Gia Lạc, lạnh giọng nói: “Tân Gia Lạc, cậu đừng có làm bậy!”


Nhìn thấy Điểm Hương vậy mà bảo vệ Trình Kiêu như vậy, trong lòng Tân Gia Lạc càng thêm phẫn nộ.


“Điểm Hương, anh ta đã làm con rể ở rể luôn rồi, em còn bảo vệ anh ta?” Tân Gia Lạc không hiểu nổi trong đầu cô gái này đang nghĩ gì? Từ chối sự theo đuổi của anh ta, lại đối với tên phế vật này nhớ mãi không quên.


“Anh Trình Kiêu tuy rằng đã kết hôn, nhưng không ảnh hưởng đến tình bạn bè giữa chúng tôi!” Điểm Hương cứng rắn nói


Tân Gia Lạc muốn nổi giận, nhưng một thanh niên đeo khuyên tai ở phía sau bước lên một bước nói nhỏ một trận vào tai Tân Gia Lạc.


Tân Gia Lạc nghe xong nở một nụ cười kỳ lạ. Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.


Trình Kiêu nhận ra người thanh niên kia, anh ta tên là Dinh Dương, Là chân chó của Tân Gia Lạc, làm quân sư đầu chó cho Tân Gia Lạc từ thời cấp hai đến nay.


Nếu là đời trước Trình Kiêu thấy Dinh Dương ra chủ ý cho Tân Gia Lạc thì anh sẽ tìm lý do rời đi ngay.


Nhưng đời này ở trong mắt Trình Kiêu, Tân Gia Lạc còn không bằng con kiến.


Tân Gia Lạc cười khinh thường nói: “Tao nói này tên ăn bám, Nếu không thì chúng ta thi đấu một trận đi? Ai thua thì người đó lăn ra nơi này, mày dám đánh cuộc không?”


Điểm Hương vội vàng nói: “Trình Kiêu, đừng đồng ý với anh ta, anh ta là khách quen ở đây, kỹ năng cưỡi ngựa siêu phàm, mà từng con ngựa ở đây anh ta đều biết rõ, anh thắng không nổi anh ta đâu.”


Trình Kiêu vỗ bàn tay nhỏ của Điểm Hương nói: “Yên tâm đi, anh tự có tính toán!”


Quay đầu nhìn Tân Gia Lạc, khuôn mặt lãnh đạm: “Nói đi, đánh cuộc như thế nào?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK