Mục lục
CHÀNG RỂ VÔ DỤNG LÀ TIÊN TÔN
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 7


Ở đời trước, anh đã mất ba ngày mới cảm nhận được linh khí trời đất. Nhưng lần này, anh chỉ mất ba giây.


Thần công thôn thiên có thể nuốt chửng toàn bộ linh khí, linh khí càng nồng đậm thì hiệu quả càng tốt, bá đạo vô cùng.


Một đêm tu luyện, tuy rằng linh khí trái đất cằn cỗi, nhưng thu hoạch của Trình Kiêu vẫn là đáng kể.


“Ba ngày sau, tôi sẽ có thể tiến vào sơ kì Trúc Cơ”


“Anh đi ra, tôi phải thay đồ!” Tôn Mạc lười biếng dựa vào đầu giường, nhìn Trình Kiêu chán ghét nói.


Trình Kiêu biết đây là quy tắc cũ của Tôn Mạc.


Trước đây, anh từng mơ ước một ngày nào đó có thể nhìn thấy thân hình xinh đẹp của Tôn Mạc, nhưng bây giờ anh không còn hứng thú nữa.


Sau khi ăn xong bữa sáng do Ninh Lan làm, Trình Kiêu đi theo Tôn Mạc đến phòng khám.


Sau khi đến phòng khám, Trình Kiêu chuẩn bị rời đi, muốn tìm một chỗ tiếp tục tu luyện.


đời trước anh chuyên theo đuôi Tôn Mạc, kiếp này anh đã biết bộ mặt thật của Tôn Mạc, tự nhiên sẽ không đi theo cô ả nữa.


Tuy nhiên, trước khi Trình Kiêu rời đi, có người đã xông vào.


Đi đầu là hai thanh niên mặc áo đen, đeo kính râm, vóc người vạm vỡ, vừa nhìn là biết không dễ gây vào.


Sau đó, là một người đàn ông trung niên mặc áo sơ mi trắng, lịch lãm lễ độ


“Bác sĩ ở đây là ai?” Người đàn ông trung niên hỏi, giọng điệu kiêu ngạo.


Tôn Mạc ngẩng đầu nói: “Là tôi!”


“Mời đi cùng tôi một chuyến!” Người đàn ông trung niên nói giọng ra lệnh, một loại tư thế không tha thứ khi kẻ khác từ chối.


Tôn Mạc cau mày hỏi: “Mấy người là ai? Tìm tôi làm cái gì?”


Lúc này có thêm hai người đẩy cửa bước vào.


Một người đàn ông trung niên tướng mạo uy phong, trên người mặc bộ vest xám, người ta nhìn mà đã thấy khiếp sợ.


Người còn lại hóa ra là người phụ nữ đêm qua.


“Đừng hiểu lầm, cô gái, tôi đây Lôi Chấn Vũ, chúng tôi muốn mời cô đến khám cho con trai tôi.”


Nghe nói tới đây tìm cô khám bệnh, vẻ mặt Tôn Mạc dịu đi một chút.


Nhưng chợt giật mình: “Ngài là Lôi Chấn Vũ của tập đoàn Chấn Vũ!”


“Là tôi!” Lôi Chấn Vũ cười nói, ông ta không có vẻ gì là làm bộ, nhưng có một luồng khí thế vô hình của riêng mình.


Trình Kiêu không khỏi liếc nhìn Lôi Chấn Vũ.


Tập đoàn Chấn Vũ của Lôi Chấn Vũ là một doanh nghiệp hàng đầu nổi tiếng ở thành phố Hà Tây, bản thân Lôi Chấn Vũ cũng thường xuyên lên TV, đứng chung sân khấu với nhiều lãnh đạo lớn trong thành phố.


Đời trước, Trình Kiêu đối với vị nhân vật này vô cùng ngưỡng mộ, luôn thấy có thể vào làm việc trong tập đoàn Chấn Vũ là vinh dự.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK