Mục lục
CHÀNG RỂ VÔ DỤNG LÀ TIÊN TÔN
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 26


“Thực xin lỗi!” Tân Gia Lạc đối mặt với Trình Kiêu, cúi đầu thừa nhận sai lầm của mình.


Tuy nhiên, trong lòng lại gào thét: “Mọi chuyện ngày hôm nay đều do Trình Kiêu vô dụng này gây ra, ngày nào đó tao sẽ đòi lại gấp đôi!”


Quản gia Lôi nhìn Trình Kiêu, phát hiện ra anh vẫn đang nhìn về phía xa xăm.


Có thể là Anh Trình không hài lòng với kết quả xử lý của mình chăng?


Nhưng như vậy cũng xêm xêm rồi, cũng không thể đánh Tân Gia Lạc một trận được đúng không? Như vậy thì ác quá!


“Anh Trình, anh hài lòng với cách xử lý của tôi chứ?”


Quản gia Lôi quyết định hỏi Trình Kiêu, nếu ông ta tự ý đánh cho Tân Gia Lạc một trận thì sự việc sẽ trở nên rắc rối lớn, tuy rằng ông ta không sợ nhưng sẽ không ảnh hưởng tốt đến tập đoàn Chấn Vũ.


Trình Kiên gật đầu, hơi phiền mà nói: “Được rồi, ông đi đi!”


Trên thực tế, Trình Kiêu không có hứng thú với Tân Gia Lạc, bây giờ Trình Kiêu cảm thấy phiền muộn là về Tôn Mạc


Trên băng ghế nghỉ ngơi phía xa, Tôn Mạc đang ngồi cùng một người thanh niên đẹp như ngọc, trò chuyện, cười nói vô cùng vui vẻ!


Người thanh niên đó không ai khác chính là Lưu Tào Khang, con trai duy nhất của Phó lãnh đạo thành phố Hà Tây.


Cũng là chồng thực sự trong tương lai của Tôn Mạc.


Mặc dù Trình Kiêu không có ý kiến gì về Tôn Mạc, nhưng trước mặt người chồng trên danh nghĩa của mình lại mắt qua mày lại với người đàn ông khác, ngay cả khi Trình Kiêu không có hứng thú với Tôn Mạc, cũng có chút buồn bực.


Nhìn thấy thái độ thờ ơ của Trình Kiêu, Quản gia Lôi còn cho là mình đối đãi không tốt chỗ nào đó, vội vàng thận trọng nói: “Anh Trình, nếu không thì vào phòng riêng nói chuyện phiếm?”


“Không cần.” Trình Kiêu dứt khoát từ chối, trong giọng nói có chút thiếu kiên nhẫn, tựa hồ sẽ nổi giận ngay.


Quản gia Lôi là người biết lui biết tiến, lập tức tạm biệt: “Vậy thì tôi tạm biệt trước, nếu Anh Trình có việc gì thì gọi cho tôi bất cứ lúc nào, tôi sẵn sàng phục vụ Anh Trình hết lòng”.


Trình Kiêu nhìn Tôn Mạc đang che miệng cười, không nói lời nào, trên mặt thoáng qua một tia lạnh lùng.


“Đợi một chút!”


Nhìn thấy Quản gia Lôi muốn rời đi, Ninh Nghi Nghi đã muốn tiến lên chào hỏi từ lâu, cũng không màn cớ gì nữa mà vội vàng xông lên.


“Ông hai Lôi, sao lại đi vội vàng như vậy!” Ninh Nghi Nghi đầy mặt cười nịnh nọt nói.


“Cô là?” Quản gia Lôi nhìn Ninh Nghi Nghi đột nhiên nhảy ra.


Ninh Nghi Nghi vội vàng nhiệt tình gọi Trình Kiêu: “Anh rể, Quản gia Lôi hảo tâm mời anh vào phòng bao riêng, sao anh lại từ chối?”


Hóa ra là em gái của Anh Trình!


Quản gia Lôi lập tức mỉm cười: “Cô gái xinh đẹp này tên là gì?”


“Tôi tên là Ninh Nghi Nghi, chú ba của tôi tên là Ninh Long, làm việc trong bộ phận nhân sự của tập đoàn Chấn Vũ!” Ninh Nghi Nghi cười như một con cáo nhỏ.


“Hóa ra cô là người nhà của tập đoàn Chấn Vũ chúng ta, vậy chúng ta là một nhà rồi.” Quản gia Lôi bắt đầu đổi cách nối quan hệ với Trình Kiêu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK