Khó trách ngày hôm nay ở bãi đua ngựa anh không cho Ông hai Lôi mặt mũi, thì ra anh ta là người Chủ tịch Lôi tôn kính nhất!
Mình còn ở trước mặt chị họ nói bậy, còn ở trước mặt cô và dượng tố cáo, bây giờ nghĩ lại đúng là xấu hổ chết mất!
Anh ta chắc chắn đang cười nhạo trong lòng
Ninh Nghi Nghi khóc không ra nước mắt, cô ta muốn nịnh bợ người nhà họ Lôi, thế nhưng hôm nay đến Lôi gia đều phải tôn kính người này, cô ta lại đi đắc tội!
Những thân thích khác nhìn Trình Kiêu với ánh mắt cũng tràn đầy là khiếp sợ.
“Khó trách cậu ta nói dù làm kẻ thù tập đoàn Chấn Vũ cũng không sợ? người được Chủ tịch Lôi tôn kính nhất sao lại sợ công ty của Chủ tịch Lôi được?”
“Buồn cười là mới vừa rồi còn cười nhạo cậu ta điên rồi, thật là có mắt như mù!”
Tôn Đại Hải nhìn Trình Kiêu, sắc mặt phức tạp, lúc trước bởi vì Trình Kiêu đắc tội Ông hai Lôi, ông đã mắng mỏ Trình Kiêu, bây giờ nghĩ lại Tôn Đại Hải nhịn không được thấy xấu hổ.
Thế nhưng, Tôn Đại Hải hiếu kỳ nhiều hơn, tính tình Trình Kiêu ra sao ông ta hiểu hơn ai hết, làm sao lại thành người mà Lôi Chấn Vũ tôn kính nhất rồi?
Ninh Lan nhìn Trình Kiêu, có chút bận tâm hỏi: “Kiêu, đây là có chuyện gì?”
Trình Kiêu vừa cười vừa nói: “Sáng hôm nay con giúp Lôi Chấn Vũ một việc, ông ta liền tặng con tấm thẻ này, không nghĩ tới còn dùng rất tốt. ”
“Vậy thì tốt.” Ninh Lan gật đầu, không hỏi nữa, chỉ cần Trình Kiêu không làm chuyện phạm pháp là được.
Ánh mắt Tôn Mạc đầu tiên là khiếp sợ, sau đó là nghi hoặc: “Lẽ nào anh ta theo Chủ tịch Lôi về nhà, thực sự trợ giúp Chủ tịch Lôi tìm được cái gì gọi là nguồn gốc lệ khí rồi à?”
“Không, tuyệt không có khả năng này!” Tôn Mạc trực tiếp phủ nhận, Trình Kiêu có bao nhiêu cân lượng cô ta rất rõ ràng, cho là vận khí tốt đoán đúng một hai lần, nhưng không có khả năng vẫn luôn có thể đoán đúng.
“Anh ta rốt cuộc làm cái gì?” Tôn Mạc tràn ngập hiếu kỳ.
Trình Kiêu nhìn Thư kí Dương đang duy trì khom mình hành lễ , tựa hồ nếu Trình Kiêu không nói lời nào thì anh ta vẫn sẽ tiếp tục như vậy.
“Đứng lên đi.” Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Trình Kiêu nhàn nhạt nói, Thư kí Dương tuy rằng ngang ngược chút, nhưng cũng không có phạm phải sai lầm gì lớn.
Thư kí Dương trong lòng buông lỏng, thế này chứng minh Trình Kiêu đã tha thứ cho anh ta.
“Nếu anh Trình ăn cơm ở đây, vậy chúng tôi đây không dám quấy rầy nữa, tôi đây liền rời đi, đi tìm phòng khác.” Dương Thụy cung kính nói.
“Đợi đã.”
Trình Kiêu bỗng nhiên nhìn về phía Ninh Ba, nói: “Người họ hàng này của tôi muốn vào công ty Chấn Vũ làm việc. ”
Thư kí Dương lập tức gật đầu đáp ứng: “Anh Trình yên tâm, tôi nhất định sắp xếp!”
“Anh có thể đi rồi.” Trình Kiêu nhàn nhạt nói.
… Đây coi như là qua cầu rút ván sao?
Dương Thụy trong lòng cười khổ, nhưng coi như là qua cầu rút ván, anh ta cũng chỉ có thể cẩn thận hầu hạ.
“Tôi đây sẽ không quấy rầy Anh Trình nữa.” Dương Thụy cung kính nói.