Mục lục
CHÀNG RỂ VÔ DỤNG LÀ TIÊN TÔN
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 57


“Nhưng tôi quá mềm lòng thì biết làm sao, đành đồng ý giúp người ta thôi. Kết quả lúc tôi đến nhà người nọ tham quan định phong thủy thì xuất hiện sai lầm. Thời điểm tìm hơi thở của ông ta, tôi không cẩn thận tìm được chỗ ông ta nuôi vợ bé.”


“Sau đó bà vợ cả tất nhiên là không quan tâm phong thủy gì sất, hai người xông vào đánh nhau. ông ta tức giận nói tôi là người vợ cả ông ta tìm tới giúp đỡ, liền đem trói tôi lại.”


“Thật không ngờ ông ta lại phát rồ lên đòi lấy cái mạng già của tôi, đúng là buồn cười mà!”


Những gì Tô Lương Tử nói, Trình Kiêu tất nhiên sẽ không tin hoàn toàn.


Ông ta đắc tội với người kia chắc là sự thật. Còn chuyện người khác cầu xin ông ta, rồi cái gì mà một ngày chỉ có thể xem phong thủy cho ba người, có lẽ đều là chuyện ông ta thuận miệng bịa ra thôi.


Tuy nhiên nếu ông ta có thể tìm ra được chỗ người khác nuôi vợ bé, cũng xem như có chút bản lĩnh. Mà cái bản lĩnh này hiển nhiên vô cùng mới lạ.


Phân tích một hồi, Trình Kiêu cảm thấy Tô Lương Tử này chính là một tay giang hồ bịp bợm, bởi vì đi lừa gạt thất bại nên mới bị người trả thù.


“Nhóc con, nghĩ kỹ chưa thế? Có muốn bái tôi làm thầy không?” Tô Lương Tử vẫn chưa từ bỏ, tiếp tục đầu độc Trình Kiêu.


Trình Kiêu không muốn lãng phí thời gian với ông ta, bèn đứng lên trở về khối đá tảng ở gần đó: “Ông có thể đi.”


Tô Lương Tử nhất thời nóng nảy: “Ai ui anh bạn nhỏ, cậu suy nghĩ một chút đi mà, bỏ qua cơ hội tốt thế này cậu sẽ tiếc lắm đấy!”


“Nếu như cậu không có nhiều tiền như vậy, tôi có thể thu ít đi một chút, 24 triệu nhé? 15 triệu? 3 triệu? Hay là cậu cho tôi ít thức ăn thôi là được…”


Trình Kiêu đột nhiên xoay người, trong tay cầm một tảng đá, tiện tay bóp lấy mấy cái giống như là bóp một khối đậu hũ, biến hòn đá cứng rắn kia trở thành bụi phấn.


Cặp mắt của Tô Lương Tử càng lúc càng trợn to, ánh mắt ông ta nhìn Trình Kiêu tràn ngập khiếp sợ!


Trình Kiêu nghĩ ông già lừa gạt này sẽ biết khó mà lui.


Thế nhưng, Tô Lương Tử bỗng nhiên quỳ xuống mặt đất, đầu cúi sát rạt bái lạy nói: “Ngài là người tu hành võ đạo!”


“Xin hãy thu tôi làm đồ đệ với!”


Trình Kiêu có chút cạn lời, da mặt người này cũng đặc biệt dày nhỉ, lừa tiền không được giờ lại muốn bái sư!


Chỉ có điều, đối với Tô Lương Tử đã từng nghe nói về võ giả, Trình Kiêu cảm thấy khá hiếu kỳ. Xem ra ông già này cũng biết một số thứ.


“Sao ông biết tôi là võ giả?”


Tô Lương Tử thu hồi thần tình cợt nhả, lộ ra vẻ cung kính trang trọng nói: “Năm tôi lên bảy tuổi đã may mắn gặp được một vị kỳ nhân, tôi tận mắt chứng kiến người đó và một người nữa bay lên trời cao.”


“Từ đó về sau, tôi tin tưởng vững chắc rằng trên thế giới này thật sự có tồn tại cao thủ võ học có võ nghệ cao cường. Tuy nhiên tôi đi khắp đại giang nam bắc mà chỉ gặp phải tên quỷ sư phụ kia của tôi, sau khi lừa gạt chín trăm nghìn, ông ta cho tôi bản thuật phong thuỷ Thiên Tinh.”


“Nhưng tôi không có từ bỏ, một bên học tập thuật phong thuỷ Thiên Tinh, một bên tôi tiếp tục tìm kiếm. Cũng may ông trời thương cảm tôi, cuối cùng cũng để tôi tìm được.”


Tô Lương Tử vừa nói vừa dập đầu: “Sư phụ, xin hãy thu nhận tôi đi! Tôi tình nguyện làm trâu làm ngựa vì ngài, chỉ cần sư phụ thu tôi làm đồ đệ!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK